Tống Thì Hành

Chương 458: Tình cờ gặp mặt (2)

Canh Tân

03/10/2013

Khi hắn đi vào lầu Sư Tử, tiểu nhị trong điếm nhìn thấy hắn thì không ngừng đón tiếp, bộ dạng nịnh nọt.

Dù sao Ngọc Doãn đã không là Ngọc Doãn năm đó nữa, không nói đến chức vị của hắn, chỉ nói đến một tay cầm kỹ kia cũng đủ lầu Sư Tử nhìn với cặp mắt khác xưa. Đừng nhìn Ngọc Doãn hiện tại không hề sáng tác thêm tác phẩm mới, nhưng những khúc phổ trước đây của hắn vẫn được lưu truyền rộng rãi.

Tại Đại hội thi chọn Hoa khôi năm Tuyên Hòa thứ sáu, Từ Bà Tích dựa vào khúc phổ “Mẫu đơn đình” do Ngọc Doãn sáng tác mà đoạt giải nhất.

Từ đó về sau, danh vọng của Ngọc Doãn ở trong Câu lan ngõa xá (nơi hát múa giải trí) càng ngày càng dâng cao. Lại trải qua trận chiến bao vây Khai Phong, sau đó là hai trận chiến Triêu Dương môn và Trần Kiều, trên Tuần san Thời đại Đại Tống chủ yếu nhắc đến công tích vĩ đại của Thái tử Triệu Kham, nhưng cái tên Ngọc Doãn vẫn không chỉ một lần được nhắc tới, càng trở thành một trong những nhân vật chính được nhắc đến trong các câu chuyện của Sử tiên sinh tại các trà lâu trong thành.

Nhân vật như vậy, lầu Sư tử đương nhiên không dám chậm trễ đón tiếp Ngọc Doãn.

Ngọc Doãn không trải qua những chuyện năm đó cho nên cũng không có quá nhiều oán niệm đối với lầu Sư Tử. Nếu người ta đã hạ thái độ, hắn cũng sẽ không đi tìm lầu Sư Tử để gây phiền toái. Hơn nữa, hôm nay hắn tới là vì có nhiệm vụ quan trọng.

Chọn một nhã gian yên tĩnh, Ngọc Doãn ngồi ở cửa sổ, có thể nhìn được phong cảnh sông Biện.

Vị trí bên cửa sổ có thể nhìn rõ cảnh sắc đường cái Biện Hà và đường cái Thái Bình Hưng quốc.

Ngọc Doãn quan sát thật lâu sau, trong lúc đó giật mình.

Hắn đại khái đã có một kế hoạch, chỉ dựa vào một mình hắn, sợ cũng không thể thành công.

Ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn, Ngọc Doãn đang nghĩ ngợi, lại chợt nghe ngoài cửa có người nói:

- Đây chẳng phải là Ngọc Tiểu Ất, Ngọc Lang Quân đó sao?

Ngọc Doãn ngẩn ra, vội nhìn ra ngoài.

Liền thấy ngoài cửa có một người đàn ông mặt trắng, nhìn khá quen mặt.

- Xin hỏi...

- Đúng là Ngọc Lang Quân, chúng ta mới vừa rồi còn tưởng rằng nhận lầm người.

Ta là Khang Lý, Trung thu hai năm trước từng gặp Ngọc Lang Quân, lại không biết Ngọc Lang Quân còn nhớ không?

Khang Lý?

Ngọc Doãn hơi sửng sốt, đột nhiên nhớ lại.

- Ngươi chẳng phải...

Khang Lý kia vội cười hì hì xua tay:



- Hóa ra Ngọc Lang Quân còn nhớ chúng ta, cũng là vinh hạnh của chúng ta.

- Khang lão công cũng tới uống rượu sao?

- Lang quân nói gì vậy, chúng ta chỉ là nô tài, nào có nhiều thời gian rỗi như vậy.

Chủ nhân của chúng ta lúc nãy thấy Ngọc lang quân đến, cho nên bảo chúng ta mời Ngọc Lang Quân đến uống chén rượu. Lang quân cũng biết, chủ nhân chúng ta không tiện xuất đầu lộ diện.

Chủ nhân Khang Lý là ai?

Chính là con gái của Thái Thượng Đạo Quân Triệu Cát, muội muội của Triệu Hoàn, có danh hiệu đệ nhất mỹ nhân Hoàng thất, là Mậu Đức Đế Cơ Triệu Phúc Kim.

Lại nói tiếp, Ngọc Doãn và Triệu Phúc Kim có lẽ đã lâu không gặp.

Từ sau trận chiến Khai Phong, Triệu Phúc Kim liền ru rú trong nhà, rất ít xuất hiện trước người khác.

Mà Ngọc Doãn cũng không có khả năng tiếp xúc nhiều với Triệu Phúc Kim, tuy nhiên ở sâu trong nội tâm, hắn vẫn nhớ vị Nhu Phúc Đế Cơ trong lịch sử này có vận mệnh giống khặc Mậu Đức Đế Cơ.

Mậu Đức Đế Cơ gần đây không khỏe, Ngọc Doãn cũng nghe được phong thanh.

Nguyên nhân gây ra, đó là Thái Điều, phu quân của Mậu Đức Đế Cơ gây ra tai họa. Triệu Hoàn không ưa Thái Kinh, thậm chí còn dùng từ căm ghét để hình dung. Nhưng hiện giờ Thái Kinh đã bị chết, theo lý mà nói, Triệu Hoàn cũng không cần thiết gây khó dễ cho Thái Điều.

Nhưng vấn đề lại xuất ra từ trên người Triệu Kham.

Trận chiến Trần Kiều, Triệu Kham vụng trộm theo thân quân Thái tử ra khỏi thành, làm Triệu Hoàn lo lắng.

Dưới sự giận dữ, Triệu Hoàn hạ chỉ bắt Bạch Thì Trung, Phạm Tông Doãn, bởi vốn cho là Thái Tử mất tích có liên quan đến hai người này.

Sự thật chứng minh, hai người này là trong sạch.

Nhưng bởi vì này án là Chu Quế Nạp chủ trì, phát hiện ra việc đám người Bạch Thì Trung nhận hối lộ, cấu kết người Nữ Chân.

Triệu Hoàn thấy rõ vấn đề ở phương diện này, Chu Quế Nạp lại không nói rõ.

Nhưng người ngoài cũng không rõ sự kỳ quái trong chuyện này. Thái Điều liền liên hiệp nhóm Bách đài Ngự Sử, tại triều hội buộc tội Chu Quế Nạp. Thái Điều vốn cũng không liên quan với chuyện này, nhưng bởi vì hai người Bạch Thì Trung, Phạm Tông Doãn là môn hạ của Thái Kinh, thế cho nên Thái Điều đơn thuần nghĩ Triệu Hoàn đây là muốn xuống tay với Thái gia, cho nên mới làm ra phản ứng kịch liệt như thế.

Khi Triệu Hoàn đang lo lắng an nguy của Triệu Kham, mặc dù không lòng dạ nào truy cứu, nhưng bị Thái Điều bức như thế, liền giận tím mặt.

Trẫm sau khi đăng cơ, toàn lực kháng Kim.



Thái Điều ngươi chịu ân quốc gia, không suy nghĩ ra sức vì nước, ngược lại còn bỏ chạy theo Thái Thượng Hoàng về Kim Lăng, tổ kiến một triều đình nhỏ.

Trẫm không gây khó với Thái gia các ngươi thì thôi, Thái Điều ngươi còn dám nhảy ra sinh sự?

Triệu Hoàn dưới sự giận dữ, liền nhốt đánh Thái Điều vào thiên lao.

Khi Quan gia không tích cực, nói cái gì cũng được, khi nào Quan gia nghiêm túc, sao Thái Điều không hiểu chuyện mà gây vào? Dù là sau đó được chủ trảo Triệu Cấu bắt Bạch Thì Trung âm thầm bảo hộ, nhưng Thái Điều vẫn bị tra ra không ít vấn đề. Thử nghĩ, bản thân y là con cháu quan lại, trước đây Thái Kinh ở trong triều có thể nói quyền thế ngút trời, vậy thì mông Thái Điều sao có thể thật sự sạch sẽ được?

Triệu Hoàn cũng nóng tính, sau khi tra ra liền muốn trị tội Thái Điều.

Quan hệ giữa Mậu Đức Đế Cơ và Thái Điều cũng không tốt lắm, nhưng dù là cũng là phu thê, sao có thể trơ mắt nhìn Thái Điều chịu tội?

Vì thế, Triệu Phúc Kim liền vào cung khẩn cầu Triệu Hoàn buông tha Thái Điều, Triệu Hoàn đang nóng giận, đương nhiên sẽ không đáp ứng.

Mậu Đức Đế Cơ thấy cầu mãi vô dụng, cũng sốt ruột, trong lời nói khó tránh khỏi có mạo phạm, làm Triệu Hoàn tức giận hạ chỉ, bắt Triệu Phúc Kim đóng cửa nghiền ngẫm lỗi lầm, không được xuất cung. Lệnh cấm túc này đã hơn nửa năm rồi, nếu không phải Thái Kinh ốm chết, thì tính mạng của Thái Điều cũng khó mà bảo vệ được. Cũng chính bởi vì Thái Kinh ốm chết, Triệu Hoàn không muốn bị người ta nói minhg là đuổi tận giết tuyệt Thái gia. Cộng thêm Khai Phong đại thắng, Triệu Hoàn nóng lòng nghị hòa với nước Kim, liền không có tâm tư xử lý Thái Điều nữa

Ước chừng cuối tháng sáu, Thái Điều được phóng xuất.

Tuy nhiên tội chết có thể miễn, mang vạ không buông tha, Triệu Hoàn vẫn đánh Thái Điều mười côn, rồi sau đó bãi chức quan của Thái Điều, cách chức làm bình dân.

Thái Điều cũng là người tâm cao khí ngạo, hơn nữa sống sung sướng từ nhỏ, sao chấp nhận được điều này.

Ra tù không lâu sau, Thái Điều ốm chết.

Mậu Đức Đế Cơ cũng xui xẻo, mới từ trong cung đi ra đã trở thành quả phụ.

Ngọc Doãn tại Khai Phong đương nhiên cũng nghe nói chuyện này.

Hắn và Thái Điều không có qua lại gì, nên đối với cái chết của Thái Điều, cũng không có cảm xúc gì cả.

Chỉ có điều Mậu Đức Đế Cơ quá khổ, đã trở thành quả phụ thì thôi, còn phải giữ đạo hiếu với Thái Điều, mọi hành động đều cẩn trọng.

Ngọc Doãn thấy cách ăn mặc của Khang Lý áo xanh mũ nồi, thì hỏi:

- Công chúa lúc này thế nào?

Khang Lý thở dài:

- Chủ nhân nhà ta thời gian gần đây tâm trạng rất kém, hay tới Thái Bình Hưng Quốc Tự dâng hương.

Lúc nãy thấy Lang quân, nên bảo chúng ta tới mời. Khi gặp chủ nhân, kính xin lang quân nói chuyện cẩn thận chút. Chủ nhân hai ngày này tinh thần không tốt, khó được dịp ra ngoài giải sầu, đừng để chủ nhân không vui thêm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tống Thì Hành

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook