Chương 19
Tử Vũ
16/06/2019
“ Ba con còn định mua nguyên cả cái công ty durex đấy, mẹ khuyên mãi mới khiến ba con thay đổi lấy có mỗi mười xe tải “.
Bà Viên vỗ vai anh, bắt đầu kể lại quá trình gian nan khi khuyên nhủ chồng.
“ Mẹ, con phải chơi trần mới có được cháu cho ba mẹ chứ, mẹ đưa nhiều durex đến đây làm cái gì? “.
Bà Viên nét mặt buồn bã, đưa mắt nhìn con trai, chân thành nói.
“ Mẹ sợ con chơi trần làm không được nên cứ đeo durex vào, không có con mới không bị nhục “.
“... “.
Viên Thái Bách thường ngày đi đối ngoại, dù có bị mấy nhà chính trị gia chặn họng anh cũng có thể tìm được lối thoát nhưng nay đứng trước mặt bà Viên, anh hoàn toàn không biết nên nói cái gì.
“ Chăm sóc con dâu cho tốt, mẹ đi trước, ba con vừa gọi điện nói nhớ mẹ rồi! “.
“... “.
Mỗi lần xuất hiện trước mặt anh là lại rắc cẩu lương. Không nói thì người ta không biết tình cảm hai người tốt lắm sao?
[... ]
Chân Mạt không biết làm thế nào quay lại giường bệnh, não bộ cô đến bây giờ vẫn chưa tiêu hoá nổi lời nói của bà Viên.
Đùa gì chứ mười xe tải chở durex? Lần trước Viên Thái Bách tặng cô một thùng cô đã sợ thiếu chút nữa ngất đi, nhưng lần này là mười xe tải đó!
Chân Mạt cô nhất định phải trốn thoát khỏi nơi này! Hợp đồng hôn nhân hai năm gì đó, tiền học của em trai gì đó cô vốn không còn quan tâm nhiều nữa. Nhưng nếu bây giờ mà ngang nhiên đi cửa chính chắc chắn sẽ bị Viên Thái Bách bắt lại, thôi thì trèo cửa sổ!
Bệnh viện này là bệnh viện chuyên dụng của tổng thống, chỉ có tổng thống mới có đặc quyền sử dụng nên cũng không cần quá nhiều tầng. Chân Mạt thở phào, cũng may bệnh viện này chỉ có hai tầng.
Cô đang biến tấm chăn thành sợi dây thì Viên Thái Bách đột nhiên mở cửa bước vào, Chân Mạt nhanh trí vờ như đang ngủ mê, nhắm chặt hai mắt.
Viên Thái Bách đi đến, lắc đầu bất lực. Anh kéo chăn khỏi tay cô, sau đó bế cô lên rời khỏi phòng bệnh, thiết nghĩ cô ngủ ở đây không thoải mái nên đưa cô về biệt thự.
Mà Chân Mạt nằm trong lòng anh đã ngủ thiếp đi, hoàn toàn quên kế hoạch bỏ trốn của mình.
[... ]
Về đến biệt thự, một cô gái xinh xắn tóc vàng chạy đến, khi nhìn thấy Chân Mạt nằm trong lòng Viên Thái Bách, không vui hét lên.
“ Bách, cô ta là ai? “.
Viên Thái Bách sững người, không ngờ trong nhà lại có người khác bèn hỏi giúp việc.
“ Cô ta là ai? “.
“ Tổng thống, cô ấy là công chúa nước M “.
Viên Thái Bách ‘à’ một cái, lách mình tránh cô gái kia bế Chân Mạt vào trong. Nhưng cô gái kia mặt vẫn rất dày, nhanh chóng đuổi theo anh.
“ Bách, anh yêu cô ta sao? Không được! Chỉ có em mới xứng là tổng thống phu nhân “.
Viên Thái Bách quả thật thiếu kiên nhẫn, dùng chân đá cô ta xuống bể bơi bên cạnh, quát.
“ Có im cho vợ tôi ngủ không? “.
Bà Viên vỗ vai anh, bắt đầu kể lại quá trình gian nan khi khuyên nhủ chồng.
“ Mẹ, con phải chơi trần mới có được cháu cho ba mẹ chứ, mẹ đưa nhiều durex đến đây làm cái gì? “.
Bà Viên nét mặt buồn bã, đưa mắt nhìn con trai, chân thành nói.
“ Mẹ sợ con chơi trần làm không được nên cứ đeo durex vào, không có con mới không bị nhục “.
“... “.
Viên Thái Bách thường ngày đi đối ngoại, dù có bị mấy nhà chính trị gia chặn họng anh cũng có thể tìm được lối thoát nhưng nay đứng trước mặt bà Viên, anh hoàn toàn không biết nên nói cái gì.
“ Chăm sóc con dâu cho tốt, mẹ đi trước, ba con vừa gọi điện nói nhớ mẹ rồi! “.
“... “.
Mỗi lần xuất hiện trước mặt anh là lại rắc cẩu lương. Không nói thì người ta không biết tình cảm hai người tốt lắm sao?
[... ]
Chân Mạt không biết làm thế nào quay lại giường bệnh, não bộ cô đến bây giờ vẫn chưa tiêu hoá nổi lời nói của bà Viên.
Đùa gì chứ mười xe tải chở durex? Lần trước Viên Thái Bách tặng cô một thùng cô đã sợ thiếu chút nữa ngất đi, nhưng lần này là mười xe tải đó!
Chân Mạt cô nhất định phải trốn thoát khỏi nơi này! Hợp đồng hôn nhân hai năm gì đó, tiền học của em trai gì đó cô vốn không còn quan tâm nhiều nữa. Nhưng nếu bây giờ mà ngang nhiên đi cửa chính chắc chắn sẽ bị Viên Thái Bách bắt lại, thôi thì trèo cửa sổ!
Bệnh viện này là bệnh viện chuyên dụng của tổng thống, chỉ có tổng thống mới có đặc quyền sử dụng nên cũng không cần quá nhiều tầng. Chân Mạt thở phào, cũng may bệnh viện này chỉ có hai tầng.
Cô đang biến tấm chăn thành sợi dây thì Viên Thái Bách đột nhiên mở cửa bước vào, Chân Mạt nhanh trí vờ như đang ngủ mê, nhắm chặt hai mắt.
Viên Thái Bách đi đến, lắc đầu bất lực. Anh kéo chăn khỏi tay cô, sau đó bế cô lên rời khỏi phòng bệnh, thiết nghĩ cô ngủ ở đây không thoải mái nên đưa cô về biệt thự.
Mà Chân Mạt nằm trong lòng anh đã ngủ thiếp đi, hoàn toàn quên kế hoạch bỏ trốn của mình.
[... ]
Về đến biệt thự, một cô gái xinh xắn tóc vàng chạy đến, khi nhìn thấy Chân Mạt nằm trong lòng Viên Thái Bách, không vui hét lên.
“ Bách, cô ta là ai? “.
Viên Thái Bách sững người, không ngờ trong nhà lại có người khác bèn hỏi giúp việc.
“ Cô ta là ai? “.
“ Tổng thống, cô ấy là công chúa nước M “.
Viên Thái Bách ‘à’ một cái, lách mình tránh cô gái kia bế Chân Mạt vào trong. Nhưng cô gái kia mặt vẫn rất dày, nhanh chóng đuổi theo anh.
“ Bách, anh yêu cô ta sao? Không được! Chỉ có em mới xứng là tổng thống phu nhân “.
Viên Thái Bách quả thật thiếu kiên nhẫn, dùng chân đá cô ta xuống bể bơi bên cạnh, quát.
“ Có im cho vợ tôi ngủ không? “.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.