Chương 207: Anh là vị hôn phu của Manh Manh?
An Chỉ Manh
25/04/2018
Điện thoại truyền đến thanh âm bén nhọn."An Chỉ Manh, cậu nói ai."
"Bùi Á Hạo đó!"
"Cậu nói Bùi Á Hạo nào?!" Giọng người kia kích động vô cùng.
Các cô ba tính cách “trống đánh xuôi, kèn thổi ngược”, nhưng chỉ có một chuyện là vô cùng ăn ý.
Tất cả đều yêu nam thần Bùi Á Hạo này!
Yêu si mê, họ bất chấp tiến quân vào làng giải trí, cũng chỉ vì có thể gặp nam thần này mà thôi.
An Chỉ Manh cũng rất kích động, đem chuyện tình của họ kể lại với hai cô bạn.
Bên kia truyền đến tiếng hét đinh tai nhức óc"An Chỉ Manh, cậu đi chết đi! Yên tâm đi! Cậu cứ an tâm mà làm tổng thống phu nhân của cậu đi! Nam thần này tớ thu nạp giúp cậu!"
Cúp điện thoại, đáy lòng vẫn có chút muốn đi gặp nam thần.
Không liên quan đến tình yêu, đó đơn giản là thần tượng mình yêu mến bấy lâu a!
Nam thần đột nhiên xuất hiện trong cuộc sống, có ai không muốn chứ!
————————————————- hôm sau, tại quán cà phê ——————————
Vì gặp nam thần của mình, Nhu Nhu quyết định dành cả đêm để chọn ra bộ váy xinh đẹp nhất, tôn lên dáng người quyến rũ của cô.
Chân mang giày cao gót, trang điểm nhẹ nhàng.
Cô liếc mắt một cái liền thấy Bùi Á Hạo ngồi ở quán cà phê, một mình một chốn.
Khóe miệng nhợt nhạt tươi cười, nụ cười ôn hòa.
Đôi mắt hoa đào đầy tà mị, khiến ngũ quan càng thêm nổi bật, hấp dẫn trí mạng.
Anh nhìn xa như một thân sĩ, nhìn gần lại giống yêu nghiệt.
Ôm lấy trái tim đang không ngừng nhún nhảy, cô từng chút một tiến lại gần nam thần của mình.
Rốt cục cũng nhìn thấu người thật rồi, anh so với trong TV đẹp khiến người ta chảy máu mũi.
Hai mắt mê trai nhìn anh, thậm chí còn quên luôn mình nên nói cái gì.
Bảo vệ ngăn cô lại."Chào cô, nơi này của chúng tôi đã được Bùi tổng bao trọn, có phải cô đi nhầm rồi không? "
"A! Không, không, tôi đến tìm anh ấy. " Thấy thần tượng bối rối không biết mình là ai, cô mạnh dạn vẫy vẫy tay."Xin chào! Tôi là thần tượng của anh. Không, không, nói sai rồi, anh là fan của tôi! Không đúng, anh là thần tượng của tôi, tôi là fan của anh."
"Anh biết không! Tôi thần tượng anh suốt năm năm! Sở thích sở ghét của anh, tất cả tôi đều biết! Mỗi bộ phim anh diễn, tôi đều xem qua. "
Cười nhìn cô gái nóng bỏng, đáng yêu trước mặt.
Anh tháo mắt kính, cầm tay cô."Cám ơn sự yêu thích của em"
Thần tượng bắt tay mình! Cô ngơ ngác nhìn tay mình, cô thề, cô đời này cũng không muốn rửa tay.
"Xin hỏi, cô còn có việc gì sao?" Bùi Á Hạo thấy cô không có ý định rời đi, liền cười nói.
Nói xong lại tiếp tục quấy cà phê mắt xa xăm nhìn bên ngoài cửa.
Ôn nhu phục hồi tinh thần, mới nhớ tới mục đích mình tới đây.
Cô trực tiếp đẩy bảo vệ, ngồi xuống đối diện anh."Anh đang đợi Manh Manh sao! Cô ấy nhờ tôi tới, nhờ tôi chuyển lời, cô ấy sẽ không đến đây."
Ánh mắt si ngốc nhìn tuấn nhan của anh, đúng là quá đẹp trai!
Đôi môi đỏ mọng kia, nếu được hôn lên, hẳn là thích thú vô cùng.
Bùi Á Hạo nhìn về phía cô gái đang hám sắc nhìn mình. Những cô gái yêu mến mình, anh gặp qua nhiều rồi.
Nhưng cô lại trực tiếp và thẳng thắn như vậy.
"Cô nói cô là bạn của Manh Manh?"
"Đúng vậy! Anh nói anh là vị hôn phu của Manh Manh, đó là thật hay giả?"
Anh cười nhìn cô, nhận lấy ly cà phê bồi bàn mang tới, đưa cho cô "Cô cảm thấy tôi cần nói dối?"
"Bùi Á Hạo đó!"
"Cậu nói Bùi Á Hạo nào?!" Giọng người kia kích động vô cùng.
Các cô ba tính cách “trống đánh xuôi, kèn thổi ngược”, nhưng chỉ có một chuyện là vô cùng ăn ý.
Tất cả đều yêu nam thần Bùi Á Hạo này!
Yêu si mê, họ bất chấp tiến quân vào làng giải trí, cũng chỉ vì có thể gặp nam thần này mà thôi.
An Chỉ Manh cũng rất kích động, đem chuyện tình của họ kể lại với hai cô bạn.
Bên kia truyền đến tiếng hét đinh tai nhức óc"An Chỉ Manh, cậu đi chết đi! Yên tâm đi! Cậu cứ an tâm mà làm tổng thống phu nhân của cậu đi! Nam thần này tớ thu nạp giúp cậu!"
Cúp điện thoại, đáy lòng vẫn có chút muốn đi gặp nam thần.
Không liên quan đến tình yêu, đó đơn giản là thần tượng mình yêu mến bấy lâu a!
Nam thần đột nhiên xuất hiện trong cuộc sống, có ai không muốn chứ!
————————————————- hôm sau, tại quán cà phê ——————————
Vì gặp nam thần của mình, Nhu Nhu quyết định dành cả đêm để chọn ra bộ váy xinh đẹp nhất, tôn lên dáng người quyến rũ của cô.
Chân mang giày cao gót, trang điểm nhẹ nhàng.
Cô liếc mắt một cái liền thấy Bùi Á Hạo ngồi ở quán cà phê, một mình một chốn.
Khóe miệng nhợt nhạt tươi cười, nụ cười ôn hòa.
Đôi mắt hoa đào đầy tà mị, khiến ngũ quan càng thêm nổi bật, hấp dẫn trí mạng.
Anh nhìn xa như một thân sĩ, nhìn gần lại giống yêu nghiệt.
Ôm lấy trái tim đang không ngừng nhún nhảy, cô từng chút một tiến lại gần nam thần của mình.
Rốt cục cũng nhìn thấu người thật rồi, anh so với trong TV đẹp khiến người ta chảy máu mũi.
Hai mắt mê trai nhìn anh, thậm chí còn quên luôn mình nên nói cái gì.
Bảo vệ ngăn cô lại."Chào cô, nơi này của chúng tôi đã được Bùi tổng bao trọn, có phải cô đi nhầm rồi không? "
"A! Không, không, tôi đến tìm anh ấy. " Thấy thần tượng bối rối không biết mình là ai, cô mạnh dạn vẫy vẫy tay."Xin chào! Tôi là thần tượng của anh. Không, không, nói sai rồi, anh là fan của tôi! Không đúng, anh là thần tượng của tôi, tôi là fan của anh."
"Anh biết không! Tôi thần tượng anh suốt năm năm! Sở thích sở ghét của anh, tất cả tôi đều biết! Mỗi bộ phim anh diễn, tôi đều xem qua. "
Cười nhìn cô gái nóng bỏng, đáng yêu trước mặt.
Anh tháo mắt kính, cầm tay cô."Cám ơn sự yêu thích của em"
Thần tượng bắt tay mình! Cô ngơ ngác nhìn tay mình, cô thề, cô đời này cũng không muốn rửa tay.
"Xin hỏi, cô còn có việc gì sao?" Bùi Á Hạo thấy cô không có ý định rời đi, liền cười nói.
Nói xong lại tiếp tục quấy cà phê mắt xa xăm nhìn bên ngoài cửa.
Ôn nhu phục hồi tinh thần, mới nhớ tới mục đích mình tới đây.
Cô trực tiếp đẩy bảo vệ, ngồi xuống đối diện anh."Anh đang đợi Manh Manh sao! Cô ấy nhờ tôi tới, nhờ tôi chuyển lời, cô ấy sẽ không đến đây."
Ánh mắt si ngốc nhìn tuấn nhan của anh, đúng là quá đẹp trai!
Đôi môi đỏ mọng kia, nếu được hôn lên, hẳn là thích thú vô cùng.
Bùi Á Hạo nhìn về phía cô gái đang hám sắc nhìn mình. Những cô gái yêu mến mình, anh gặp qua nhiều rồi.
Nhưng cô lại trực tiếp và thẳng thắn như vậy.
"Cô nói cô là bạn của Manh Manh?"
"Đúng vậy! Anh nói anh là vị hôn phu của Manh Manh, đó là thật hay giả?"
Anh cười nhìn cô, nhận lấy ly cà phê bồi bàn mang tới, đưa cho cô "Cô cảm thấy tôi cần nói dối?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.