Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!
Chương 421: Con dân cảm thấy kiêu ngạo
Lê Trân Ni
26/04/2019
Editor: May
Bốn năm trước Tình Không thích anh, bốn năm sau, anh không xác định.
“Lộ Tình Không, dù anh khóa, cũng sẽ khóa em ở bên người, đời này, em mơ tưởng lại thoát khỏi bên người anh nửa bước!”
Dung nhan tuyệt sắc của người đàn ông đón ánh sáng, những lời này là nói cho Tình Không nghe, thật ra cũng là nói cho chính mình nghe, đây là suy nghĩ chân thật trong nội tâm của anh.
“Sở Ngự Bắc, nếu em trở về làm những chuyện như vậy là muốn đả thương hại anh thì sao?” Tình Không thử thăm dò hỏi, không có nửa điểm vui đùa.
“Vậy anh cũng nhận!”
Tình Không nhắm mắt, có chút đau lòng người đàn ông này, có một loại đàn ông chính là như vậy, lúc không động tình, máu lạnh, tuyệt tình, một khi động tình, chính là tình thâm không đổi.
Sở Ngự Bắc chính là người đàn ông như vậy, cô có tài đức gì, có thể gặp gỡ người đàn ông như vậy.
Tình Không bỗng nhiên mở mắt ra, nhìn đường cao tốc không người, đẩy cánh tay Sở Ngự Bắc ra, dứt khoát ngồi vào trên đầu xe của mình, tới lui hai chân.
“Sở Ngự Bắc, thực lực Bắc Thần Quốc và nước Nhất, cái nào tương đối mạnh hơn?”
Sở Ngự Bắc không sai không lệch nhìn cô, tuy rằng không biết vì sao cô hỏi như vậy, nhưng vẫn là trả lời đúng sự thật.
“Tổng hợp lực lượng một quốc gia, nước Nhất rất mạnh, trong mấy năm sau khi anh lên đài, kinh tế chủ công phát triển, đồng thời đề cao trình độ quân sự, tăng mạnh quốc phòng, trước mắt mấy phương diện này là ngang hàng, cũng có thế đuổi kịp và vượt qua.”
Người đàn ông nhàn nhạt nói, không có một tia kiêu ngạo, chỉ là ở lấy sự luận sự.
Ở trong cách nhìn của Sở Ngự Bắc, làm tốt chuyện chỉ là bổn phận của anh, làm không tốt mới là không nên, đây cũng không có cái gì đáng giá kiêu ngạo.
Tình Không cảm thấy kiêu ngạo vì người đàn ông này thật sâu.
“Con dân Bắc Thần Quốc nhất định sẽ bởi vì có tổng thống như anh mà cảm thấy kiêu ngạo.”
Bốn năm trước Tình Không thích anh, bốn năm sau, anh không xác định.
“Lộ Tình Không, dù anh khóa, cũng sẽ khóa em ở bên người, đời này, em mơ tưởng lại thoát khỏi bên người anh nửa bước!”
Dung nhan tuyệt sắc của người đàn ông đón ánh sáng, những lời này là nói cho Tình Không nghe, thật ra cũng là nói cho chính mình nghe, đây là suy nghĩ chân thật trong nội tâm của anh.
“Sở Ngự Bắc, nếu em trở về làm những chuyện như vậy là muốn đả thương hại anh thì sao?” Tình Không thử thăm dò hỏi, không có nửa điểm vui đùa.
“Vậy anh cũng nhận!”
Tình Không nhắm mắt, có chút đau lòng người đàn ông này, có một loại đàn ông chính là như vậy, lúc không động tình, máu lạnh, tuyệt tình, một khi động tình, chính là tình thâm không đổi.
Sở Ngự Bắc chính là người đàn ông như vậy, cô có tài đức gì, có thể gặp gỡ người đàn ông như vậy.
Tình Không bỗng nhiên mở mắt ra, nhìn đường cao tốc không người, đẩy cánh tay Sở Ngự Bắc ra, dứt khoát ngồi vào trên đầu xe của mình, tới lui hai chân.
“Sở Ngự Bắc, thực lực Bắc Thần Quốc và nước Nhất, cái nào tương đối mạnh hơn?”
Sở Ngự Bắc không sai không lệch nhìn cô, tuy rằng không biết vì sao cô hỏi như vậy, nhưng vẫn là trả lời đúng sự thật.
“Tổng hợp lực lượng một quốc gia, nước Nhất rất mạnh, trong mấy năm sau khi anh lên đài, kinh tế chủ công phát triển, đồng thời đề cao trình độ quân sự, tăng mạnh quốc phòng, trước mắt mấy phương diện này là ngang hàng, cũng có thế đuổi kịp và vượt qua.”
Người đàn ông nhàn nhạt nói, không có một tia kiêu ngạo, chỉ là ở lấy sự luận sự.
Ở trong cách nhìn của Sở Ngự Bắc, làm tốt chuyện chỉ là bổn phận của anh, làm không tốt mới là không nên, đây cũng không có cái gì đáng giá kiêu ngạo.
Tình Không cảm thấy kiêu ngạo vì người đàn ông này thật sâu.
“Con dân Bắc Thần Quốc nhất định sẽ bởi vì có tổng thống như anh mà cảm thấy kiêu ngạo.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.