Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!
Chương 320: Kết quả giải phẫu
Lê Trân Ni
04/08/2018
“Lý Mục Thành!” Sở Ngự Bắc thay bà nói xong.
“Đúng đúng đúng, anh ta tự xưng mình là Lý Mục Thành, những phóng viên đó gọi anh ta là Lý Thiếu, Tình Không tiểu thư trở về thu thập vài thứ, tôi ngăn như thế nào cũng không được, trơ mắt mà nhìn Lý Mục Thành kia lái xe của ngài, mang Tình Không tiểu thư rời…… rời đi.”
Sở Ngự Bắc ngưng ngưng thần, con ngươi hẹp dài híp híp, “Thím nói cái gì?”
Anh quả thực không thể tin được những gì mình nghe được, anh mới rời đi mấy tiếng, sao lại nháo ra động tĩnh lớn như vậy?
“Di động của cô ấy lại rơi ở trong nhà sao? Lái chính là chiếc xe nào?” Sở Ngự Bắc lại hỏi.
Lý tẩu tìm khắp nơi một chút, lắc lắc đầu, “Hẳn là không ở đây, tôi vẫn luôn không có nghe được di động vang lên. Xe chính là chiếc thứ hai đến ngược trong gara, màu đen.”
Lý tẩu không hiểu xe, chỉ có thể nói như vậy.
Sở Ngự Bắc nhéo nhéo ấn đường đau nhức nói một câu “Đã biết” liền cúp điện thoại của thím Lý.
Anh lại gọi di động cho Tình Không lần nữa, vẫn là trạng thái không người tiếp nghe.
Sở Ngự Bắc có dự cảm, nhất định là xảy ra chuyện gì đó, nếu không, cô ấy sẽ không thêm phiền ở ngay lúc này.
Lúc này, di động anh vang lên, là quản gia Thẩm phủ, anh nhanh chóng trượt xuống phím nghe.
“Tiên sinh, lão tổng thống đại nhân tạm thời không có nguy hiểm sinh mệnh, chỉ là……”
“Chỉ là cái gì?”
“Khả năng sau này đều không động đậy được, về phần năng lực biểu đạt như thế nào, còn phải đợi lão nhân gia ngài tỉnh lại mới biết được.”
Sở Ngự Bắc nhắm hai mắt cắn chặt răng, "Mẹ tôi đâu?”
“Đại tiểu thư ở chỗ này, rất thương tâm.”
“Đúng đúng đúng, anh ta tự xưng mình là Lý Mục Thành, những phóng viên đó gọi anh ta là Lý Thiếu, Tình Không tiểu thư trở về thu thập vài thứ, tôi ngăn như thế nào cũng không được, trơ mắt mà nhìn Lý Mục Thành kia lái xe của ngài, mang Tình Không tiểu thư rời…… rời đi.”
Sở Ngự Bắc ngưng ngưng thần, con ngươi hẹp dài híp híp, “Thím nói cái gì?”
Anh quả thực không thể tin được những gì mình nghe được, anh mới rời đi mấy tiếng, sao lại nháo ra động tĩnh lớn như vậy?
“Di động của cô ấy lại rơi ở trong nhà sao? Lái chính là chiếc xe nào?” Sở Ngự Bắc lại hỏi.
Lý tẩu tìm khắp nơi một chút, lắc lắc đầu, “Hẳn là không ở đây, tôi vẫn luôn không có nghe được di động vang lên. Xe chính là chiếc thứ hai đến ngược trong gara, màu đen.”
Lý tẩu không hiểu xe, chỉ có thể nói như vậy.
Sở Ngự Bắc nhéo nhéo ấn đường đau nhức nói một câu “Đã biết” liền cúp điện thoại của thím Lý.
Anh lại gọi di động cho Tình Không lần nữa, vẫn là trạng thái không người tiếp nghe.
Sở Ngự Bắc có dự cảm, nhất định là xảy ra chuyện gì đó, nếu không, cô ấy sẽ không thêm phiền ở ngay lúc này.
Lúc này, di động anh vang lên, là quản gia Thẩm phủ, anh nhanh chóng trượt xuống phím nghe.
“Tiên sinh, lão tổng thống đại nhân tạm thời không có nguy hiểm sinh mệnh, chỉ là……”
“Chỉ là cái gì?”
“Khả năng sau này đều không động đậy được, về phần năng lực biểu đạt như thế nào, còn phải đợi lão nhân gia ngài tỉnh lại mới biết được.”
Sở Ngự Bắc nhắm hai mắt cắn chặt răng, "Mẹ tôi đâu?”
“Đại tiểu thư ở chỗ này, rất thương tâm.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.