Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!
Chương 353: Suy nghĩ cẩn thận
Lê Trân Ni
04/10/2018
Editor: May
Sở Ngự Bắc đứng ở phía trước cửa sổ sát đất, nhìn về phía trước xa xa, cổ bất an trong lòng kia, càng ngày càng nghiêm trọng, “Người có thể xuất động đều phái ra ngoài, sau khi tìm được rồi thì báo cho tôi biết trước tiên.”
Lý Mục Thành nhìn màn hình di động đã tối xuống, không khỏi có chút buồn cười, cũng không biết Sở Ngự Bắc qua bao lâu mới có thể phát hiện, tìm anh hỗ trợ thật ra là một chuyện rất ngu xuẩn.
……
Sở Ngự Bắc gần như đều lật tung Bắc Thần Quốc một lần, đến một chút dấu vết để lại cũng không có tìm được, mà bắt cóc trong suy nghĩ của anh cũng cũng không có phát sinh.
Lộ Tình Không cứ như vậy trống rỗng mà biến mất không thấy bóng dáng tăm hơi.
Tần Hãn có chút không đành lòng, từ mặt bên nhắc nhở một chút, “Tiên sinh, có thể là Tình Không tiểu thư biết tình cảnh của ngài, tự mình rời đi không? Địa cầu lớn như vậy, nếu cô cố tình trốn đi, chúng ta rất khó tìm được.”
Đến lúc này, Sở Ngự Bắc suy nghĩ ngược lại rõ ràng một chút, bên trong tràn ngập sương mù, khuôn mặt tuấn tú chợt sáng chợt tối lại khôi phục sống không còn gì luyến tiếc nhất quán, phải nói, so với quá khứ, càng thêm sống không còn gì luyến tiếc.
Quan tâm sẽ bị loạn, ngay từ đầu liền anh đã lầm phương hướng, hoảng sợ.
Cẩn thận nghĩ lại, cũng không khó phát hiện, thật ra bắt đầu từ lúc trở về ngày hôm qua, cô liền âm mưu rời đi.
Cô bảo anh tự chăm sóc tốt mình, cô chúc anh bình an vui sướng, cô không hề giữ lại mà giao chính mình cho anh, đôi mắt liễm diễm không nỡ của cô, cô ghé vào bên tai anh nhẹ giọng cười nói, cô ngâm than nhẹ ở dưới thân anh……
Này hết thảy hết thảy đều là dự báo tốt nhất, chỉ là, anh chưa bao giờ nghĩ về phương hướng kia.
Thật ra, lại cẩn thận nhớ lại, từ ngày đầu tiên cô tiến vào biệt thự, liền tính toán làm sao dẫn Lộ Viễn Kiều xa chạy cao bay, ý niệm như vậy, cô cũng chưa từng có che dấu quá, chỉ là lộ phí không đủ.
Anh đã quên mất, bắt đầu thực hành phong tỏa kinh tế của cô, chính là muốn để cô vẫn luôn không tích cóp đủ lộ phí, bẻ gãy cánh cô, khóa cô ở bên người.
Sau đó vì cho cô “Cảm giác an toàn”, thích xem bộ dáng lúm đồng tiền như hoa của cô, anh lại tự tay giao lộ phí lên tay cô.
Sở Ngự Bắc đứng ở phía trước cửa sổ sát đất, nhìn về phía trước xa xa, cổ bất an trong lòng kia, càng ngày càng nghiêm trọng, “Người có thể xuất động đều phái ra ngoài, sau khi tìm được rồi thì báo cho tôi biết trước tiên.”
Lý Mục Thành nhìn màn hình di động đã tối xuống, không khỏi có chút buồn cười, cũng không biết Sở Ngự Bắc qua bao lâu mới có thể phát hiện, tìm anh hỗ trợ thật ra là một chuyện rất ngu xuẩn.
……
Sở Ngự Bắc gần như đều lật tung Bắc Thần Quốc một lần, đến một chút dấu vết để lại cũng không có tìm được, mà bắt cóc trong suy nghĩ của anh cũng cũng không có phát sinh.
Lộ Tình Không cứ như vậy trống rỗng mà biến mất không thấy bóng dáng tăm hơi.
Tần Hãn có chút không đành lòng, từ mặt bên nhắc nhở một chút, “Tiên sinh, có thể là Tình Không tiểu thư biết tình cảnh của ngài, tự mình rời đi không? Địa cầu lớn như vậy, nếu cô cố tình trốn đi, chúng ta rất khó tìm được.”
Đến lúc này, Sở Ngự Bắc suy nghĩ ngược lại rõ ràng một chút, bên trong tràn ngập sương mù, khuôn mặt tuấn tú chợt sáng chợt tối lại khôi phục sống không còn gì luyến tiếc nhất quán, phải nói, so với quá khứ, càng thêm sống không còn gì luyến tiếc.
Quan tâm sẽ bị loạn, ngay từ đầu liền anh đã lầm phương hướng, hoảng sợ.
Cẩn thận nghĩ lại, cũng không khó phát hiện, thật ra bắt đầu từ lúc trở về ngày hôm qua, cô liền âm mưu rời đi.
Cô bảo anh tự chăm sóc tốt mình, cô chúc anh bình an vui sướng, cô không hề giữ lại mà giao chính mình cho anh, đôi mắt liễm diễm không nỡ của cô, cô ghé vào bên tai anh nhẹ giọng cười nói, cô ngâm than nhẹ ở dưới thân anh……
Này hết thảy hết thảy đều là dự báo tốt nhất, chỉ là, anh chưa bao giờ nghĩ về phương hướng kia.
Thật ra, lại cẩn thận nhớ lại, từ ngày đầu tiên cô tiến vào biệt thự, liền tính toán làm sao dẫn Lộ Viễn Kiều xa chạy cao bay, ý niệm như vậy, cô cũng chưa từng có che dấu quá, chỉ là lộ phí không đủ.
Anh đã quên mất, bắt đầu thực hành phong tỏa kinh tế của cô, chính là muốn để cô vẫn luôn không tích cóp đủ lộ phí, bẻ gãy cánh cô, khóa cô ở bên người.
Sau đó vì cho cô “Cảm giác an toàn”, thích xem bộ dáng lúm đồng tiền như hoa của cô, anh lại tự tay giao lộ phí lên tay cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.