Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!
Chương 182: Tắm rửa
Lê Trân Ni
11/03/2018
Editor: May
Anh nhíu mày lại, thần sắc có chút buồn rầu, “Phụ nữ các người mặc cái này thật là phiền toái, giơ hai tay lên.”
Tình Không vừa thẹn lại ngứa.
Người đàn ông liếc mắt nhìn cô gái một cái, nửa bên mặt sưng đỏ ánh vào mi mắt anh, hai tay giơ lên cũng là một tảng lớn ứ xanh, dơ hề hề, một cái trong đó còn có một vết thương thật lớn, môi mỏng nhấp thành một đường thẳng tắp.
Đột nhiên “roẹt” một tiếng, ngay sau đó, một kiện áo lót báo hỏng theo đường parabol hoàn mỹ rơi xuống đất.
Tình Không “A” mà một tiếng, đôi tay buông xuống gắt gao ôm chính mình, ngoái đầu lại trừng mắt nhìn Sở Ngự Bắc một cái, “Nội y tôi mới mua, mới mặc qua một lần.”
Người đàn ông không để ý tới cô, một tay giam cầm cô gái ở trong ngực, một cái tay khác đi cởi quần lót.
Nhìn thấy mềm mại của cô, lại trò đùa dai mà nhẹ nhàng nhéo nhéo, xem cô là một món đồ chơi để chơi.
Tình Không hít hà một hơi, tim đập mau đến như là muốn nhảy ra từ trong ngực, xấu hổ đến hận không thể tìm một cái lỗ dưới đất chui vào, hai tay cũng không biết che đi đâu.
“Lại không phải chưa thấy qua, thẹn thùng cái gì chứ.” Tiếng nói người đàn ông, trong khàn khàn mang theo ý cười nhạt.
Tình Không bẹp miệng, tội nghiệp nhìn anh.
Anh bỗng nhiên rất muốn hôn tiểu đáng thương này một cái, nhưng nhìn bộ dáng thảm hề hề kia của cô, thật đúng là không thể hạ miệng xuống.
Cũng bất chấp phản ứng dưới thân đã sớm lửa nóng, cố nén bỏ cô gái vào bồn tắm đã đầy nước, “Sẽ có chút đau, chịu đựng, rửa sạch sẽ lập tức đi xử lí miệng vết thương.”
Ngoại thương của Tình Không không tính là nặng, nhưng lúc đụng tới nước vẫn là đau đến nước mắt dùng lực rớt xuống.
Loại chuyện giúp người tắm rửa này, Sở Ngự Bắc tự nhiên là lần đầu tiên làm, cho rằng chính mình làm đau cô, lấy khăn lông nhẹ nhàng lau khô mặt cô, hôn hôn mí mắt cô.
Anh nhíu mày lại, thần sắc có chút buồn rầu, “Phụ nữ các người mặc cái này thật là phiền toái, giơ hai tay lên.”
Tình Không vừa thẹn lại ngứa.
Người đàn ông liếc mắt nhìn cô gái một cái, nửa bên mặt sưng đỏ ánh vào mi mắt anh, hai tay giơ lên cũng là một tảng lớn ứ xanh, dơ hề hề, một cái trong đó còn có một vết thương thật lớn, môi mỏng nhấp thành một đường thẳng tắp.
Đột nhiên “roẹt” một tiếng, ngay sau đó, một kiện áo lót báo hỏng theo đường parabol hoàn mỹ rơi xuống đất.
Tình Không “A” mà một tiếng, đôi tay buông xuống gắt gao ôm chính mình, ngoái đầu lại trừng mắt nhìn Sở Ngự Bắc một cái, “Nội y tôi mới mua, mới mặc qua một lần.”
Người đàn ông không để ý tới cô, một tay giam cầm cô gái ở trong ngực, một cái tay khác đi cởi quần lót.
Nhìn thấy mềm mại của cô, lại trò đùa dai mà nhẹ nhàng nhéo nhéo, xem cô là một món đồ chơi để chơi.
Tình Không hít hà một hơi, tim đập mau đến như là muốn nhảy ra từ trong ngực, xấu hổ đến hận không thể tìm một cái lỗ dưới đất chui vào, hai tay cũng không biết che đi đâu.
“Lại không phải chưa thấy qua, thẹn thùng cái gì chứ.” Tiếng nói người đàn ông, trong khàn khàn mang theo ý cười nhạt.
Tình Không bẹp miệng, tội nghiệp nhìn anh.
Anh bỗng nhiên rất muốn hôn tiểu đáng thương này một cái, nhưng nhìn bộ dáng thảm hề hề kia của cô, thật đúng là không thể hạ miệng xuống.
Cũng bất chấp phản ứng dưới thân đã sớm lửa nóng, cố nén bỏ cô gái vào bồn tắm đã đầy nước, “Sẽ có chút đau, chịu đựng, rửa sạch sẽ lập tức đi xử lí miệng vết thương.”
Ngoại thương của Tình Không không tính là nặng, nhưng lúc đụng tới nước vẫn là đau đến nước mắt dùng lực rớt xuống.
Loại chuyện giúp người tắm rửa này, Sở Ngự Bắc tự nhiên là lần đầu tiên làm, cho rằng chính mình làm đau cô, lấy khăn lông nhẹ nhàng lau khô mặt cô, hôn hôn mí mắt cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.