Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!
Chương 120: Xem tiền như rác
Lê Trân Ni
14/01/2018
Editor: May
Tình Không lần thứ hai vô ngữ, bị cô ấy đánh bại, có loại cảm giác lên thuyền giặc.
“Diệp Tử, chúng ta đây là đi nơi nào nha?” Tình Không càng nhìn càng thấy không thích hợp, đường lớn không đi, sao cứ phải đi loại đường nhỏ thâm sâu này.
“Tới rồi cậu sẽ biết a, dù sao cậu cũng không thể đi xuống.”
Tình Không, “……”
Cuối cùng, Tình Không đi theo khuê mật không đáng tin cậy nghiêm trọng này, tới một địa phương giống như sòng bạc ngầm.
“Cậu dẫn tớ tới nơi này làm gì?”
Diệp Nam Sanh đóng cửa xe, mặt đương nhiên lại không biểu tình nói, “Bài bạc a, cậu không nghe nói qua tình trường thất ý, sòng bạc đắc ý sao?”
Tình Không tự nhiên cũng không phải nữ tiểu bạch thỏ ngoan ngoãn gì, nếu đã tới, cũng không che giấu, dứt khoát buông ra tới bồi Diệp Nam Sanh đại sát tam phương.
Sòng bạc ngầm rộn ràng nhốn nháo, đủ loại hạng người người gì cũng có, duy chỉ không có loại cô gái nhỏ nũng nịu như Tình Không và Diệp Nam Sanh.
Chỉ là phần lớn người đều giết đỏ cả mắt rồi, cũng không có chú ý tới các cô lắm.
“Tới tới tới, không lừa già dối trẻ, mua xong rời tay……”
Diệp Nam Sanh lôi kéo Tình Không, đi đến một phía trước một cái bàn đánh cược đại tiểu, không nói hai lời “rầm” mà một tiếng, thả một chồng nhân dân tệ đè ở trên mặt chữ “Ba số sáu”.
“Tôi mua thông sát!”
Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn chủ nhân giọng nói nũng nịu này, Tình Không đỡ trán, hận không thể tìm cái lỗ chui vào.
Người chưa từng đánh cược cũng đều biết, tỷ lệ mở xúc xắc số đầu có bao nhiêu thấp, huống chi là chỉ định số đầu lớn nhất, có đôi khi một ngày đều không mở ra được một lần.
Diệp Nam Sanh con nhóc chết tiệt kia vừa tiến đến liền đặt hết toàn bộ tài sản.
“Như thế nào? Số tiền quá nhỏ, các người không chịu lý sao?” Diệp Nam Sanh chớp mắt to vô tội nhìn chằm chằm người chia bài.
Người chia bài nhẹ nhàng ho khan một tiếng, “Đương nhiên không phải, đương nhiên không phải, chỉ cần khách nhân đặt cược, chúng tôi đều nhận, không so đo lớn nhỏ.”
Người chia bài đổi một vạn đồng của Diệp Nam Sanh thành thẻ đánh bạc, ánh mắt nhìn cô hiển nhiên là đang nhìn một kẻ siêu cấp xem tiền như rác
Tình Không lần thứ hai vô ngữ, bị cô ấy đánh bại, có loại cảm giác lên thuyền giặc.
“Diệp Tử, chúng ta đây là đi nơi nào nha?” Tình Không càng nhìn càng thấy không thích hợp, đường lớn không đi, sao cứ phải đi loại đường nhỏ thâm sâu này.
“Tới rồi cậu sẽ biết a, dù sao cậu cũng không thể đi xuống.”
Tình Không, “……”
Cuối cùng, Tình Không đi theo khuê mật không đáng tin cậy nghiêm trọng này, tới một địa phương giống như sòng bạc ngầm.
“Cậu dẫn tớ tới nơi này làm gì?”
Diệp Nam Sanh đóng cửa xe, mặt đương nhiên lại không biểu tình nói, “Bài bạc a, cậu không nghe nói qua tình trường thất ý, sòng bạc đắc ý sao?”
Tình Không tự nhiên cũng không phải nữ tiểu bạch thỏ ngoan ngoãn gì, nếu đã tới, cũng không che giấu, dứt khoát buông ra tới bồi Diệp Nam Sanh đại sát tam phương.
Sòng bạc ngầm rộn ràng nhốn nháo, đủ loại hạng người người gì cũng có, duy chỉ không có loại cô gái nhỏ nũng nịu như Tình Không và Diệp Nam Sanh.
Chỉ là phần lớn người đều giết đỏ cả mắt rồi, cũng không có chú ý tới các cô lắm.
“Tới tới tới, không lừa già dối trẻ, mua xong rời tay……”
Diệp Nam Sanh lôi kéo Tình Không, đi đến một phía trước một cái bàn đánh cược đại tiểu, không nói hai lời “rầm” mà một tiếng, thả một chồng nhân dân tệ đè ở trên mặt chữ “Ba số sáu”.
“Tôi mua thông sát!”
Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn chủ nhân giọng nói nũng nịu này, Tình Không đỡ trán, hận không thể tìm cái lỗ chui vào.
Người chưa từng đánh cược cũng đều biết, tỷ lệ mở xúc xắc số đầu có bao nhiêu thấp, huống chi là chỉ định số đầu lớn nhất, có đôi khi một ngày đều không mở ra được một lần.
Diệp Nam Sanh con nhóc chết tiệt kia vừa tiến đến liền đặt hết toàn bộ tài sản.
“Như thế nào? Số tiền quá nhỏ, các người không chịu lý sao?” Diệp Nam Sanh chớp mắt to vô tội nhìn chằm chằm người chia bài.
Người chia bài nhẹ nhàng ho khan một tiếng, “Đương nhiên không phải, đương nhiên không phải, chỉ cần khách nhân đặt cược, chúng tôi đều nhận, không so đo lớn nhỏ.”
Người chia bài đổi một vạn đồng của Diệp Nam Sanh thành thẻ đánh bạc, ánh mắt nhìn cô hiển nhiên là đang nhìn một kẻ siêu cấp xem tiền như rác
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.