Chương 125: Bến thuyền xảy ra chuyện (1)
Samurai Đen
27/04/2020
Chiếc ca nô quay lại bến thuyền Hopedale, khi hoàng hôn bắt đầu buông xuống thị trấn yên bình.
Sau vài tiếng săn bắt cá miệt mài, Tony quyết định ra về với thành quả lên đến mười tám nghìn ba trăm điểm sinh mệnh lực. Không tính hai mươi mốt nghìn điểm, kiếm được trước đó vài ngày, từ việc giết người ở Boston, thì đây là lần đầu tiên, Tony kiếm được nhiều điểm sinh mệnh lực nhất, thông qua việc săn giết sinh vật. Ngoài ra cậu còn có vài chú cá tầm, cá chình… làm chiến lợi phẩm mang về.
Đang vui vẻ neo đậu chiếc ca nô trên bến thuyền, đột nhiên Tony nghe thấy có tiếng thét chói tai.
“Xảy ra chuyện gì vậy?” Tony theo bản năng quay đầu nhìn quanh bến thuyền nói.
“Bắt nó! Bọn mày bắt lấy nó... Đừng để con bé chạy mất.” Sáu người đàn ông đuổi theo một bé gái khoảng 11, 12 tuổi trên bến thuyền.
Bé gái chạy rất nhanh, đám người đó đuổi theo phía sau dù cố thế nào cũng không đuổi kịp bé gái.
“Con bé chết tiệt! Mày có đứng lại không?” Mấy người đàn ông la hét, chửi bới đuổi theo bé gái, dồn cô về phía cuối bến thuyền.
“Aaa… hụ… hụ… hụ...” Bé gái đang chạy bất ngờ bị trượt chân, ngã sõng soài trên bến thuyền.
Cú ngã đó rất là đau… Bé gái cắn chặt môi chịu đựng cơn đau đớn, cố gắng đứng dậy định chạy tiếp. Nhưng lúc này đám người đuổi theo cô đã chạy tới.
“Chạy… Con bé chết tiệt này, mày chạy tiếp xem nào?” Một tên, trên mặt có hình xăm con nhện xông tới, tóm lấy tóc bé gái kéo lại, tát vào mặt bé gái liên tục không hề thương tiếc.
“Aaa…” Bé gái bị đánh, đau đớn hét lên.
“Dừng tay! Mấy người đang làm gì cái gì vậy? Sao lại đánh một đứa bé?” Tony tức giận chạy tới quát lên.
Mấy tên đuổi theo bé gái, không ngờ trên bến thuyền lúc này lại có người xuất hiện.
“Không biết từ đâu chui ra một thằng nhóc. Bọn mày, đánh cho nó một trận, rồi bắt nó lại. Trước khi xong việc với lão già Wes, nó không được rời khỏi đây.” Tên có hình xăm con nhện trên mặt đang giữ bé gái nói. Nói xong hắn ném bé gái sang một bên, rút từ trong túi ra một bao thuốc lá, bậc lửa, chuẩn bị xem kịch vui.
Nghe được lời nói của tên có hình xăm con nhện trên mặt, năm tên còn lại liền hướng Tony đi tới.
Chúng bao vây lấy Tony chuẩn bị xuống tay. Ngờ đâu, Tony đột nhiên đánh ra, nắm đấm đã siết chặt từ lâu vì tức giận, đánh lên ngực một tên trong số chúng, làm hắn bay ngược ra phía sau, đập mạnh lên một chiếc thùng gỗ đựng hàng trên bến thuyền.
Thật lớn va chạm làm thùng gỗ đựng hàng vỡ vụn. Các thứ đựng bên trong bay tung ra ngoài, rơi vãi khắp nơi trên bến thuyền.
Tên có hình xăm con nhện trên mặt, đang chuẩn bị xem diễn, khuôn mặt cứng đờ lại, biến cố thình lình xảy ra, làm hắn giật mình khiến điều thuốc vừa ngậm vào trên đôi môi thâm xì rớt xuống chân.
Sau cú va chạm với thùng gỗ đựng hàng, tên vừa bị Tony đánh liền bất tỉnh trên bến thuyền không hề nhúc nhích.
Mấy tên còn lại đang chuẩn bị động thủ, theo bản năng lùi lại đề phòng, ánh mắt nhìn về phía Tony đầy cảnh giác. Cả đám không nghĩ được, tên nhóc trước mặt chúng lại ra tay trước, lại còn ra tay một cách mạnh mẽ và tàn nhẫn đến vậy.
Bến thuyền Hopedale trong nháy mắt cực kỳ quỷ dị yên ắng.
Mấy giây sau, tên có hình xăm con nhện trên mặt lớn tiếng kêu lên: “Cùng nhau động thủ, một mình thằng nhóc có thể đánh lại mấy người?”
Bốn tên còn lại liếc nhau, đồng thời hướng về phía Tony vọt qua.
Nhìn bốn gã lao tới, Tony nở một nụ cười tiếc nuối, lầm bẩm nói: “Nếu ở đây không có cô bé, nếu đây là một nơi khác, chúng mày chắc chắn phải chết.” Tony trong lòng đã sinh ra suy nghĩ ác độc, khi nhìn thấy chúng đánh một bé gái trước mặt mình.
Chưa tới một phút Tony đã đánh gục toàn bộ mấy tên này.
Mà lúc này tên có hình xăm con nhện trên mặt, rút ra một con dao găm trên người, lặng lẽ tiến đến gần Tony, con dao găm trong tay hắn tàn nhẫn đâm về phía Tony.
Tony nhếch người né tránh, rồi đá mạnh lên người tên có hình xăm con nhện trên mặt, làm hắn bay lên phía trước ngã lên người mấy tên đồng bọn.
Nhanh chóng giải quyết tên cuối cùng. Nhưng Tony lại không chú ý tới. Ở cách bến thuyền không xa, trong một chiếc Minibus đen nhánh, một gã thanh niên trẻ, ăn mặc kiểu dân chơi mô tô không ngừng quan sát tình huống trên bến thuyền, đồng thời quay đầu cung kính báo cáo tình hình xảy ra cho một người trung niên đang ngồi dựa lưng ở trên ghế xe hút xì gà.
“Chúng ta chưa đi tìm tên này tính sổ, thì hắn lại vô tình phá đám công việc của chúng ta, Tony có vẻ như đã trở thành một phiền phức đối với ngài, hiện tại người của ta ở bên kia còn không có thu phục được lão già Wes, chỉ sợ hôm nay chúng ta không hoàn thành công việc của tổ chức, cảnh sát có lẽ cũng rất nhanh chạy tới. Ngài xem?” Gã thanh niên trẻ nói.
“Cảnh sát? Đám heo đó sẽ không tới đây nhanh như vậy. Chúng ta có mười năm phút trước khi đám heo đó tới. Ta muốn Tony chết! Sao nó, dám đánh con trai ta…” Người trung niên nhìn thoáng qua đồng hồ đeo trên tay, tức giận gằn lên từng chữ nói.
Người trung niên lấy lại chút bình tĩnh nói tiếp: “Để người của cậu vào đi, kết thúc việc này một cách nhanh nhất. Tôi không muốn việc này thất bại thêm một lần nào nữa. Cậu biết bến thuyền này quan trọng thế nào với tổ chức chứ?”
“Tôi biết.” Tên thanh niên đáp rồi lấy ra di động gọi vào một cái dãy số. Khi đầu dây bên kia bắt máy, gã lạnh giọng nói: “Thấy cả rồi chứ? Xử lý tên đó đi! Các cậu có tối đã mười phút trước khi cảnh sát tới. Đừng thất bại như cách đây một tháng.”
Sau vài tiếng săn bắt cá miệt mài, Tony quyết định ra về với thành quả lên đến mười tám nghìn ba trăm điểm sinh mệnh lực. Không tính hai mươi mốt nghìn điểm, kiếm được trước đó vài ngày, từ việc giết người ở Boston, thì đây là lần đầu tiên, Tony kiếm được nhiều điểm sinh mệnh lực nhất, thông qua việc săn giết sinh vật. Ngoài ra cậu còn có vài chú cá tầm, cá chình… làm chiến lợi phẩm mang về.
Đang vui vẻ neo đậu chiếc ca nô trên bến thuyền, đột nhiên Tony nghe thấy có tiếng thét chói tai.
“Xảy ra chuyện gì vậy?” Tony theo bản năng quay đầu nhìn quanh bến thuyền nói.
“Bắt nó! Bọn mày bắt lấy nó... Đừng để con bé chạy mất.” Sáu người đàn ông đuổi theo một bé gái khoảng 11, 12 tuổi trên bến thuyền.
Bé gái chạy rất nhanh, đám người đó đuổi theo phía sau dù cố thế nào cũng không đuổi kịp bé gái.
“Con bé chết tiệt! Mày có đứng lại không?” Mấy người đàn ông la hét, chửi bới đuổi theo bé gái, dồn cô về phía cuối bến thuyền.
“Aaa… hụ… hụ… hụ...” Bé gái đang chạy bất ngờ bị trượt chân, ngã sõng soài trên bến thuyền.
Cú ngã đó rất là đau… Bé gái cắn chặt môi chịu đựng cơn đau đớn, cố gắng đứng dậy định chạy tiếp. Nhưng lúc này đám người đuổi theo cô đã chạy tới.
“Chạy… Con bé chết tiệt này, mày chạy tiếp xem nào?” Một tên, trên mặt có hình xăm con nhện xông tới, tóm lấy tóc bé gái kéo lại, tát vào mặt bé gái liên tục không hề thương tiếc.
“Aaa…” Bé gái bị đánh, đau đớn hét lên.
“Dừng tay! Mấy người đang làm gì cái gì vậy? Sao lại đánh một đứa bé?” Tony tức giận chạy tới quát lên.
Mấy tên đuổi theo bé gái, không ngờ trên bến thuyền lúc này lại có người xuất hiện.
“Không biết từ đâu chui ra một thằng nhóc. Bọn mày, đánh cho nó một trận, rồi bắt nó lại. Trước khi xong việc với lão già Wes, nó không được rời khỏi đây.” Tên có hình xăm con nhện trên mặt đang giữ bé gái nói. Nói xong hắn ném bé gái sang một bên, rút từ trong túi ra một bao thuốc lá, bậc lửa, chuẩn bị xem kịch vui.
Nghe được lời nói của tên có hình xăm con nhện trên mặt, năm tên còn lại liền hướng Tony đi tới.
Chúng bao vây lấy Tony chuẩn bị xuống tay. Ngờ đâu, Tony đột nhiên đánh ra, nắm đấm đã siết chặt từ lâu vì tức giận, đánh lên ngực một tên trong số chúng, làm hắn bay ngược ra phía sau, đập mạnh lên một chiếc thùng gỗ đựng hàng trên bến thuyền.
Thật lớn va chạm làm thùng gỗ đựng hàng vỡ vụn. Các thứ đựng bên trong bay tung ra ngoài, rơi vãi khắp nơi trên bến thuyền.
Tên có hình xăm con nhện trên mặt, đang chuẩn bị xem diễn, khuôn mặt cứng đờ lại, biến cố thình lình xảy ra, làm hắn giật mình khiến điều thuốc vừa ngậm vào trên đôi môi thâm xì rớt xuống chân.
Sau cú va chạm với thùng gỗ đựng hàng, tên vừa bị Tony đánh liền bất tỉnh trên bến thuyền không hề nhúc nhích.
Mấy tên còn lại đang chuẩn bị động thủ, theo bản năng lùi lại đề phòng, ánh mắt nhìn về phía Tony đầy cảnh giác. Cả đám không nghĩ được, tên nhóc trước mặt chúng lại ra tay trước, lại còn ra tay một cách mạnh mẽ và tàn nhẫn đến vậy.
Bến thuyền Hopedale trong nháy mắt cực kỳ quỷ dị yên ắng.
Mấy giây sau, tên có hình xăm con nhện trên mặt lớn tiếng kêu lên: “Cùng nhau động thủ, một mình thằng nhóc có thể đánh lại mấy người?”
Bốn tên còn lại liếc nhau, đồng thời hướng về phía Tony vọt qua.
Nhìn bốn gã lao tới, Tony nở một nụ cười tiếc nuối, lầm bẩm nói: “Nếu ở đây không có cô bé, nếu đây là một nơi khác, chúng mày chắc chắn phải chết.” Tony trong lòng đã sinh ra suy nghĩ ác độc, khi nhìn thấy chúng đánh một bé gái trước mặt mình.
Chưa tới một phút Tony đã đánh gục toàn bộ mấy tên này.
Mà lúc này tên có hình xăm con nhện trên mặt, rút ra một con dao găm trên người, lặng lẽ tiến đến gần Tony, con dao găm trong tay hắn tàn nhẫn đâm về phía Tony.
Tony nhếch người né tránh, rồi đá mạnh lên người tên có hình xăm con nhện trên mặt, làm hắn bay lên phía trước ngã lên người mấy tên đồng bọn.
Nhanh chóng giải quyết tên cuối cùng. Nhưng Tony lại không chú ý tới. Ở cách bến thuyền không xa, trong một chiếc Minibus đen nhánh, một gã thanh niên trẻ, ăn mặc kiểu dân chơi mô tô không ngừng quan sát tình huống trên bến thuyền, đồng thời quay đầu cung kính báo cáo tình hình xảy ra cho một người trung niên đang ngồi dựa lưng ở trên ghế xe hút xì gà.
“Chúng ta chưa đi tìm tên này tính sổ, thì hắn lại vô tình phá đám công việc của chúng ta, Tony có vẻ như đã trở thành một phiền phức đối với ngài, hiện tại người của ta ở bên kia còn không có thu phục được lão già Wes, chỉ sợ hôm nay chúng ta không hoàn thành công việc của tổ chức, cảnh sát có lẽ cũng rất nhanh chạy tới. Ngài xem?” Gã thanh niên trẻ nói.
“Cảnh sát? Đám heo đó sẽ không tới đây nhanh như vậy. Chúng ta có mười năm phút trước khi đám heo đó tới. Ta muốn Tony chết! Sao nó, dám đánh con trai ta…” Người trung niên nhìn thoáng qua đồng hồ đeo trên tay, tức giận gằn lên từng chữ nói.
Người trung niên lấy lại chút bình tĩnh nói tiếp: “Để người của cậu vào đi, kết thúc việc này một cách nhanh nhất. Tôi không muốn việc này thất bại thêm một lần nào nữa. Cậu biết bến thuyền này quan trọng thế nào với tổ chức chứ?”
“Tôi biết.” Tên thanh niên đáp rồi lấy ra di động gọi vào một cái dãy số. Khi đầu dây bên kia bắt máy, gã lạnh giọng nói: “Thấy cả rồi chứ? Xử lý tên đó đi! Các cậu có tối đã mười phút trước khi cảnh sát tới. Đừng thất bại như cách đây một tháng.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.