Chương 23
Samurai Đen
06/05/2019
Cặp nhẫn đôi quả thật khá là đẹp, đến Young khi nhìn thấy cũng rất muốn đeo thử lên.
Điều đó sao có thể thoát được ánh mắt của Tony.
Tony cầm lấy chiếc nhẫn nữ, rồi đeo nó lên tay Young. Kích cỡ của chiếc nhẫn vừa vặn với tay Young như là được làm riêng cho cô vậy.
“Nó thật hợp với em.” Tony nói.
Young nhìn chiếc nhẫn mà Tony vừa đeo cho cô. Cô thấy nó thật đẹp.
Young ánh mắt đầy hạnh phúc nhìn Tony nói: “Anh cũng đeo thử đi.”
Tony biết Young ngượng ngùng không dám đeo nhẫn cho mình vì vậy cậu đành tự đeo.
Chiếc nhẫn nam cũng vừa vặn với tay cậu. Tony đưa bàn tay đeo nhẫn để bên cạnh tay đeo nhẫn của Young nói: “Đẹp phải không em?”
“Ừm.” Young đáp.
“Cặp nhẫn đôi này bao nhiêu?” Tony hướng nhân viên cửa hàng hỏi
“1.500 usd thưa quý khách.”
Yong nắm chặt tay Tony rời khỏi cửa hàng trang sức.
Hai người lúc này đã có chút mệt mỏi đi tới tiệm kem trong trung tâm thương mại. Tìm một chiếc bàn còn trống để cho Young ngồi xuống nghỉ ngơi, Tony sau đó hỏi cô:
“Em muốn ăn kem gì? Để anh đi mua.”
“Kem Taiyaki vị matcha!” Young nói.
Tony nói: “Đợi anh một chút anh sẽ trở lại ngay.”
Chỉ một lát sau, Tony đã trở lại với hai cây kem ốc quế có tạo hình chú cá đáng yêu đang há mồm ngậm kem bên trên.
Tony ngồi xuống cạnh Young đưa cho cô một que kem.
Young nhận lấy cây kem từ tay Tony kiền cắn một miếng nhỏ nhấm nháp. Cô quay ra nói với Tony: “Kem thật ngon.”
Tony nhìn thấy trên môi Young dính một chút kem, cậu liền cúi xuống hôn lên môi cô. Nhấm nháp cánh môi cô cùng vị kem thơm ngọt trên đó.
Young liền có chút ngốc, giương to mắt nhìn Tony.
Tony rời đôi môi cô bình tĩnh nói: “Môi em dính kem sao. Anh giúp em lau đi.”
Young mặt đỏ bừng, cô không nghĩ tới Tony sẽ hôn cô ở chỗ đông người như vậy. Cô nhìn Tony nói: “Sao anh không dùng giấy lau cho em.”
“Anh tích kiệm giấy, bảo vệ môi trường.” Tony nói.
Khi Tony đưa Young về đến nhà thì cũng đã là 6 giờ 30 tối. Trời lúc này đang nổi gió to chắc sắp có một cơn mưa lớn.
Young nhìn trời đen nghịt, gió lớn có chút lo lắng nói với Tony: “Anh về nhà cẩn thận đấy.”
“Ừm em vào nhà đi kẻo mưa bây giờ.” Tony nói.
Young vươn người sang hôn lên môi Tony một cái rồi mới xách theo đồ xuống xe chạy vào nhà.
Tony nhìn Young an toàn bước vào nhà cậu mới rời đi.
Rời nhà Young một đoạn không xa thì trời bắt đầu mưa to gió lớn. Đi đến gần một ngã tư Tony bất ngờ nhìn thấy Anna đang cầm ô đi bộ trên vỉa hè dưới cơn mưa.
Tony bật xi nhan định rẽ vào để gọi Anna lên xe.
Bất ngờ Tony nhìn thấy phía trước, chiếc biển báo giao thông lung lay sắp tuột ra khỏi cái cột. Tony vội dừng xe mở cửa ra chạy nhanh về phía Anna.
Anna kình hoàng nhìn thấy chiếc biển giao thông bị gió thổi mạnh bay về phía mình, nhưng cô không kịp phản ứng. Cứ tưởng sẽ bị tấm biển giao thông bay trúng. Nào ngờ một người con trai xuất hiện ôm lấy cô vào lòng che trở.
Cô chỉ nghe “xoảng” một tiếng. Đến khi bình tĩnh lại, nhìn, Anna mới phát hiện ra người lao tới che trở cho mình là Tony bạn trai của Young.
Vì che trở cho cô mà Tony chắc chắn bị tấm biển báo đập mạnh vào người.
Anna vội vã hỏi: “Cậu không sao chứ Tony?”
“Mình không sao. Cậu có sao không?” Tony nói.
“Mình không sao. Cám ơn cậu Tony.” Vừa nói Anna vừa thoát ra khỏi vòng tay của Tony, cô kéo người Tony để nhìn về phía sau lưng cậu.
Anna thấy chiếc áo của Tony bị rách một vệt dài. Tấm biển đánh lên người Tony tạo thành một vệt bầm lớn.
Anna hốt hoảng nói: “Tony cậu bị thương rồi.”
Tony nghe vậy thì sờ sờ tay lại phía sau, cậu cảm thấy có chút dát.
Nếu hôm nay Tony chưa tiếp nhận dung hợp năng lực từ hệ thống thì cậu sẽ không kịp phản ứng lại để cứu Anna cũng như cậu sẽ không chịu nổi cú va đập mạnh như vậy với tấm biển báo.
Tấm biển bao sau khi đập mạnh lên người Tony giờ không biết đã bay đi đâu.
“Mình không sao đâu chỉ xây xát tý thôi. Chúng ta mau vào xe thôi mưa to quá.” Nói rồi Tony kéo Anna vào xe trong khi cô vẫn còn đang sốc vì Tony bị thương.
Hai người ướt nhoẹt leo lên xe.
“Nhà cậu ở đâu để mình đưa cậu về.” Tony vừa vào xe nói mà không hề bận tâm đến vết thương.
Điều đó sao có thể thoát được ánh mắt của Tony.
Tony cầm lấy chiếc nhẫn nữ, rồi đeo nó lên tay Young. Kích cỡ của chiếc nhẫn vừa vặn với tay Young như là được làm riêng cho cô vậy.
“Nó thật hợp với em.” Tony nói.
Young nhìn chiếc nhẫn mà Tony vừa đeo cho cô. Cô thấy nó thật đẹp.
Young ánh mắt đầy hạnh phúc nhìn Tony nói: “Anh cũng đeo thử đi.”
Tony biết Young ngượng ngùng không dám đeo nhẫn cho mình vì vậy cậu đành tự đeo.
Chiếc nhẫn nam cũng vừa vặn với tay cậu. Tony đưa bàn tay đeo nhẫn để bên cạnh tay đeo nhẫn của Young nói: “Đẹp phải không em?”
“Ừm.” Young đáp.
“Cặp nhẫn đôi này bao nhiêu?” Tony hướng nhân viên cửa hàng hỏi
“1.500 usd thưa quý khách.”
Yong nắm chặt tay Tony rời khỏi cửa hàng trang sức.
Hai người lúc này đã có chút mệt mỏi đi tới tiệm kem trong trung tâm thương mại. Tìm một chiếc bàn còn trống để cho Young ngồi xuống nghỉ ngơi, Tony sau đó hỏi cô:
“Em muốn ăn kem gì? Để anh đi mua.”
“Kem Taiyaki vị matcha!” Young nói.
Tony nói: “Đợi anh một chút anh sẽ trở lại ngay.”
Chỉ một lát sau, Tony đã trở lại với hai cây kem ốc quế có tạo hình chú cá đáng yêu đang há mồm ngậm kem bên trên.
Tony ngồi xuống cạnh Young đưa cho cô một que kem.
Young nhận lấy cây kem từ tay Tony kiền cắn một miếng nhỏ nhấm nháp. Cô quay ra nói với Tony: “Kem thật ngon.”
Tony nhìn thấy trên môi Young dính một chút kem, cậu liền cúi xuống hôn lên môi cô. Nhấm nháp cánh môi cô cùng vị kem thơm ngọt trên đó.
Young liền có chút ngốc, giương to mắt nhìn Tony.
Tony rời đôi môi cô bình tĩnh nói: “Môi em dính kem sao. Anh giúp em lau đi.”
Young mặt đỏ bừng, cô không nghĩ tới Tony sẽ hôn cô ở chỗ đông người như vậy. Cô nhìn Tony nói: “Sao anh không dùng giấy lau cho em.”
“Anh tích kiệm giấy, bảo vệ môi trường.” Tony nói.
Khi Tony đưa Young về đến nhà thì cũng đã là 6 giờ 30 tối. Trời lúc này đang nổi gió to chắc sắp có một cơn mưa lớn.
Young nhìn trời đen nghịt, gió lớn có chút lo lắng nói với Tony: “Anh về nhà cẩn thận đấy.”
“Ừm em vào nhà đi kẻo mưa bây giờ.” Tony nói.
Young vươn người sang hôn lên môi Tony một cái rồi mới xách theo đồ xuống xe chạy vào nhà.
Tony nhìn Young an toàn bước vào nhà cậu mới rời đi.
Rời nhà Young một đoạn không xa thì trời bắt đầu mưa to gió lớn. Đi đến gần một ngã tư Tony bất ngờ nhìn thấy Anna đang cầm ô đi bộ trên vỉa hè dưới cơn mưa.
Tony bật xi nhan định rẽ vào để gọi Anna lên xe.
Bất ngờ Tony nhìn thấy phía trước, chiếc biển báo giao thông lung lay sắp tuột ra khỏi cái cột. Tony vội dừng xe mở cửa ra chạy nhanh về phía Anna.
Anna kình hoàng nhìn thấy chiếc biển giao thông bị gió thổi mạnh bay về phía mình, nhưng cô không kịp phản ứng. Cứ tưởng sẽ bị tấm biển giao thông bay trúng. Nào ngờ một người con trai xuất hiện ôm lấy cô vào lòng che trở.
Cô chỉ nghe “xoảng” một tiếng. Đến khi bình tĩnh lại, nhìn, Anna mới phát hiện ra người lao tới che trở cho mình là Tony bạn trai của Young.
Vì che trở cho cô mà Tony chắc chắn bị tấm biển báo đập mạnh vào người.
Anna vội vã hỏi: “Cậu không sao chứ Tony?”
“Mình không sao. Cậu có sao không?” Tony nói.
“Mình không sao. Cám ơn cậu Tony.” Vừa nói Anna vừa thoát ra khỏi vòng tay của Tony, cô kéo người Tony để nhìn về phía sau lưng cậu.
Anna thấy chiếc áo của Tony bị rách một vệt dài. Tấm biển đánh lên người Tony tạo thành một vệt bầm lớn.
Anna hốt hoảng nói: “Tony cậu bị thương rồi.”
Tony nghe vậy thì sờ sờ tay lại phía sau, cậu cảm thấy có chút dát.
Nếu hôm nay Tony chưa tiếp nhận dung hợp năng lực từ hệ thống thì cậu sẽ không kịp phản ứng lại để cứu Anna cũng như cậu sẽ không chịu nổi cú va đập mạnh như vậy với tấm biển báo.
Tấm biển bao sau khi đập mạnh lên người Tony giờ không biết đã bay đi đâu.
“Mình không sao đâu chỉ xây xát tý thôi. Chúng ta mau vào xe thôi mưa to quá.” Nói rồi Tony kéo Anna vào xe trong khi cô vẫn còn đang sốc vì Tony bị thương.
Hai người ướt nhoẹt leo lên xe.
“Nhà cậu ở đâu để mình đưa cậu về.” Tony vừa vào xe nói mà không hề bận tâm đến vết thương.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.