Chương 27
Samurai Đen
06/05/2019
Anna nằm trong vòng tay Tony nói: “Tối nay anh ở lại đây với em được chứ?”
“Muốn anh ở lại?” Tony nói.
“Vâng, em sợ anh rời đi rồi…” Anna nói.
Tony nói: “Thôi nào, anh đã nói chỉ cần em muốn ở bên anh là đủ rồi sao.”
“Nhưng…” Anna nói.
Tony nói: “Young sao?”
“Em có lỗi với cô ý.” Anna nói.
“Em nghĩ anh lên làm gì với cô ý? Bỏ cô ý để đến bên em?” Tony nhìn Anna hỏi.
Anna lắc đầu nói: “Em không mong anh làm vậy.”
Tony nói: “Dù em có muốn vậy anh cũng không làm vậy.”
Anna nghe Tony nói thì trầm mặc.
Tony hôn nhẹ lên trán Anna rồi nói tiếp: “Em làm vậy chỉ vì anh cứu em sao?”
Anna nói: “Em không rõ nữa, ở bên anh em cảm thấy thật an toàn và ấm áp.”
Tony ôm chặt Anna vào lòng để cô cảm thấy cậu quan tâm đến cô.
Tony không muốn từ bỏ Anna, cậu đã lựa chọn đáp lại sự dụ dỗ của cô thì lỗi cũng không phải chỉ của một mình Anna. Nếu chỉ coi Anna như một cuộc tình thoáng qua thì Tony còn cảm thấy mình khốn nạn hơn bây giờ.
Phản bội Young, Tony cũng rất áy náy, nhưng đã làm thì cậu sẽ không hối hận. Tony cảm thấy bản thân mình có thể chăm no được cho cả Young và Anna. Tuy hiện tại cậu không biết phải làm thế nào, cũng như cậu không biết Young sẽ phản ứng ra sao khi biết chuyện này.
“Ọc…ọc…” Tiếng bụng đói từ Tony réo lên.
Tony nhìn Anna ngượng ngùng cười nói: “Làm việc nhiều bụng biểu tình đòi ăn đấy.”
“Sung sướng nhiều thì có!” Anna nói.
Tony nghe Anna trêu ghẹo mình nói: “Đâu chỉ mình anh sung sướng.”
Nói rồi cậu bú mút lấy bầu vú của Anna. Vừa bú vừa nói: “Ăn tạm bánh bao nhân thịt vậy.”
Anna đẩy ra Tony nói: “Để em xuống tầng cho bánh pizza có sẵn vào trong lò nướng. Mấy phút là được ăn.”
“Cần anh làm cùng không?” Tony bị Anna đẩy sang nằm một bên nói.
Anna nói: “Anh cứ nằm đấy đi, em đi xuống một lúc thôi. Mà anh có muốn uống gì không?”
Tony nói: “Cho anh một cốc nước lọc là được rồi.”
“Chỉ một cốc nước lọc thôi sao?” Anna hỏi lại.
“Nếu có nước hoa quả thì cho anh một cốc.” Tony nói.
“Đợi em một chút, em sẽ mang bữa ăn tới phục vụ tận giường cho anh.” Anna nói.
Tony đùa nói: “Anh chỉ cần em phục vụ trên giường thôi.”
Anna không để ý tới câu đùa của Tony, cô khoác chiếc áo choàng tắm đi xuống dưới tầng.
Chỉ còn lại một mình trong phòng Tony không biết làm gì, cậu tìm kiếm chiếc điện thoại của mình định lên mạng. Lại sực nhớ ra là điện thoại của cậu còn vứt trên xe. Lúc theo Anna vào nhà cậu cũng không có mang theo.
“Không biết Young có gọi cho mình không. Lúc trở về mưa lớn vậy, Young lo lắng kiểu gì cũng gọi điện thoại hỏi. Gọi mà không thấy mình trả lời kiểu gì cũng bất an.” Tony suy nghĩ trong lòng.
“Tony cứu em...”
Đang suy nghĩ tới Young Tony chợt nghe thấy tiếng Anna kêu cứu vọng từ dưới lầu lên.
Nghe tiếng kêu Tony giật lẩy mình, không cần suy nghĩ cậu bật người dậy, lao nhanh xuống lầu.
Vừa xuống dưới Tony liền thấy Anna bị một tên bịt mặt, bịt miệng và khống chế, còn một tên đang cầm băng dính. Chắc chúng định trói Anna lại nhưng không ngờ lúc trói cô chúng sơ xảy lại để cô phát ra tiếng kêu cứu.
“Ô...ô...” Anna vừa thấy Tony liền giãy giụa phát ra tiếng kêu.
Hai tên bịt mặt cùng quay ra cầu thang nhìn người lao xuống. Chúng hơi bất ngờ bởi sự xuất hiện của Tony. Đặc biệt cậu xuất hiện trong tư thế không mảnh vải che thân.
Thấy Tony, hai tên bịt mặt đưa mắt nhìn nhau. Tên khống chế Anna đưa ánh mắt sắc lạnh nhìn về phía Tony. Tên cầm băng dính liền hiểu ý phải làm gì. Hắn không nói năng gì liền lao tới Tony, dao găm đâm thẳng vào cậu.
Tony không sợ hãi chỉ thấy cậu né người một cái, trong gang tấc thoát đi cú đâm tới của tên bịt mặt.
Thấy cú đâm của mình thất bại tên bít mặt cũng không hề thất vọng hắn chỉ hơi ngạc nhiên về thân thủ của Tony mà thôi, thuận thế hắn chém sang.
Mũi dao găm sắc nhọn cắt qua ngực Tony một vệt dài, máu tóe ra.
Có thể thấy tên này là một kẻ có kinh nghiệm chứ không phải dạng trộm cắp bình thường. Nếu không hắn đã không thể đơn giản mà gây thương tổn cho Tony được. Phải biết rằng Tony đã dung hợp hai năng lực, chỉ cần năng lực tính toán của chuồn chuồn cũng có thể giúp Tony né tránh các đòn công kích dễ dàng giống như cú đâm đầu tiến đánh tới bị cậu dễ dàng né qua.
Không phải Tony phản ứng chậm mà là cậu không có khinh nghiệm mà thôi, cộng thêm việc gặp phải một tay già đời. Chuyện này cũng khiến Tony cảm thấy cậu cần cẩn thận hơn. Có hệ thống không có nghĩa cậu có thể chiến thắng tất cả.
Máu từ vết thương chảy dọc xuống như vẽ những vệt dài trên cơ thể cậu.
Ánh mắt Tony gắt gao nhìn tên cướp theo dõi từng cừ động của hắn.
“Muốn anh ở lại?” Tony nói.
“Vâng, em sợ anh rời đi rồi…” Anna nói.
Tony nói: “Thôi nào, anh đã nói chỉ cần em muốn ở bên anh là đủ rồi sao.”
“Nhưng…” Anna nói.
Tony nói: “Young sao?”
“Em có lỗi với cô ý.” Anna nói.
“Em nghĩ anh lên làm gì với cô ý? Bỏ cô ý để đến bên em?” Tony nhìn Anna hỏi.
Anna lắc đầu nói: “Em không mong anh làm vậy.”
Tony nói: “Dù em có muốn vậy anh cũng không làm vậy.”
Anna nghe Tony nói thì trầm mặc.
Tony hôn nhẹ lên trán Anna rồi nói tiếp: “Em làm vậy chỉ vì anh cứu em sao?”
Anna nói: “Em không rõ nữa, ở bên anh em cảm thấy thật an toàn và ấm áp.”
Tony ôm chặt Anna vào lòng để cô cảm thấy cậu quan tâm đến cô.
Tony không muốn từ bỏ Anna, cậu đã lựa chọn đáp lại sự dụ dỗ của cô thì lỗi cũng không phải chỉ của một mình Anna. Nếu chỉ coi Anna như một cuộc tình thoáng qua thì Tony còn cảm thấy mình khốn nạn hơn bây giờ.
Phản bội Young, Tony cũng rất áy náy, nhưng đã làm thì cậu sẽ không hối hận. Tony cảm thấy bản thân mình có thể chăm no được cho cả Young và Anna. Tuy hiện tại cậu không biết phải làm thế nào, cũng như cậu không biết Young sẽ phản ứng ra sao khi biết chuyện này.
“Ọc…ọc…” Tiếng bụng đói từ Tony réo lên.
Tony nhìn Anna ngượng ngùng cười nói: “Làm việc nhiều bụng biểu tình đòi ăn đấy.”
“Sung sướng nhiều thì có!” Anna nói.
Tony nghe Anna trêu ghẹo mình nói: “Đâu chỉ mình anh sung sướng.”
Nói rồi cậu bú mút lấy bầu vú của Anna. Vừa bú vừa nói: “Ăn tạm bánh bao nhân thịt vậy.”
Anna đẩy ra Tony nói: “Để em xuống tầng cho bánh pizza có sẵn vào trong lò nướng. Mấy phút là được ăn.”
“Cần anh làm cùng không?” Tony bị Anna đẩy sang nằm một bên nói.
Anna nói: “Anh cứ nằm đấy đi, em đi xuống một lúc thôi. Mà anh có muốn uống gì không?”
Tony nói: “Cho anh một cốc nước lọc là được rồi.”
“Chỉ một cốc nước lọc thôi sao?” Anna hỏi lại.
“Nếu có nước hoa quả thì cho anh một cốc.” Tony nói.
“Đợi em một chút, em sẽ mang bữa ăn tới phục vụ tận giường cho anh.” Anna nói.
Tony đùa nói: “Anh chỉ cần em phục vụ trên giường thôi.”
Anna không để ý tới câu đùa của Tony, cô khoác chiếc áo choàng tắm đi xuống dưới tầng.
Chỉ còn lại một mình trong phòng Tony không biết làm gì, cậu tìm kiếm chiếc điện thoại của mình định lên mạng. Lại sực nhớ ra là điện thoại của cậu còn vứt trên xe. Lúc theo Anna vào nhà cậu cũng không có mang theo.
“Không biết Young có gọi cho mình không. Lúc trở về mưa lớn vậy, Young lo lắng kiểu gì cũng gọi điện thoại hỏi. Gọi mà không thấy mình trả lời kiểu gì cũng bất an.” Tony suy nghĩ trong lòng.
“Tony cứu em...”
Đang suy nghĩ tới Young Tony chợt nghe thấy tiếng Anna kêu cứu vọng từ dưới lầu lên.
Nghe tiếng kêu Tony giật lẩy mình, không cần suy nghĩ cậu bật người dậy, lao nhanh xuống lầu.
Vừa xuống dưới Tony liền thấy Anna bị một tên bịt mặt, bịt miệng và khống chế, còn một tên đang cầm băng dính. Chắc chúng định trói Anna lại nhưng không ngờ lúc trói cô chúng sơ xảy lại để cô phát ra tiếng kêu cứu.
“Ô...ô...” Anna vừa thấy Tony liền giãy giụa phát ra tiếng kêu.
Hai tên bịt mặt cùng quay ra cầu thang nhìn người lao xuống. Chúng hơi bất ngờ bởi sự xuất hiện của Tony. Đặc biệt cậu xuất hiện trong tư thế không mảnh vải che thân.
Thấy Tony, hai tên bịt mặt đưa mắt nhìn nhau. Tên khống chế Anna đưa ánh mắt sắc lạnh nhìn về phía Tony. Tên cầm băng dính liền hiểu ý phải làm gì. Hắn không nói năng gì liền lao tới Tony, dao găm đâm thẳng vào cậu.
Tony không sợ hãi chỉ thấy cậu né người một cái, trong gang tấc thoát đi cú đâm tới của tên bịt mặt.
Thấy cú đâm của mình thất bại tên bít mặt cũng không hề thất vọng hắn chỉ hơi ngạc nhiên về thân thủ của Tony mà thôi, thuận thế hắn chém sang.
Mũi dao găm sắc nhọn cắt qua ngực Tony một vệt dài, máu tóe ra.
Có thể thấy tên này là một kẻ có kinh nghiệm chứ không phải dạng trộm cắp bình thường. Nếu không hắn đã không thể đơn giản mà gây thương tổn cho Tony được. Phải biết rằng Tony đã dung hợp hai năng lực, chỉ cần năng lực tính toán của chuồn chuồn cũng có thể giúp Tony né tránh các đòn công kích dễ dàng giống như cú đâm đầu tiến đánh tới bị cậu dễ dàng né qua.
Không phải Tony phản ứng chậm mà là cậu không có khinh nghiệm mà thôi, cộng thêm việc gặp phải một tay già đời. Chuyện này cũng khiến Tony cảm thấy cậu cần cẩn thận hơn. Có hệ thống không có nghĩa cậu có thể chiến thắng tất cả.
Máu từ vết thương chảy dọc xuống như vẽ những vệt dài trên cơ thể cậu.
Ánh mắt Tony gắt gao nhìn tên cướp theo dõi từng cừ động của hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.