Chương 108: Đêm kinh hoàng ở Boston (20)
Samurai Đen
02/04/2020
Vài giây sau tiếng súng nổ, Tony liền nghe thấy tiếng giày bước lạch cạnh từ bên ngoài cửa căn phòng tiến vào.
Tony nằm trên mặt đất không có nhúc nhích. Phát đạn đột ngột đó bắn trúng vào bả vai phải của cậu, một Tony sức cùng lực kiệt lúc đó không có khả chống lại. Cậu ngã ngửa ra sau nằm thở hổn hển. Lúc này tình thế có vẻ thập phần nguy hiểm với Tony. Đối mặt với đàn Alabai thôi cũng đã cực kỳ nguy hiểm. Kẻ đứng sau chỉ huy chúng xuất hiện, có vẻ khiến cho tình cảnh của Tony càng không xong.
“Đã biết mày là một kẻ khó chơi… không nghĩ được lại khó chơi đến vậy.” Kẻ bước vào nói, và người đó không phải ai khác, chính là Kasey gã quản lý thâm độc. Gã bước vào căn phòng với khẩu súng lục trên tay và chính gã là người đã bắn Tony.
“Kasey cuối cùng thì ông cũng xuất hiện. Tôi cứ nghĩ mình sẽ phải đi tìm ông sau khi xử lý xong đám này.” Tony nói với giọng đùa cợt.
Kasey trào phúng lại nói: “Cậu muốn đi tìm tôi? Trong bộ dạng này?”
“Nằm một chỗ đúng là không được… Nếu tôi đứng dậy, bộ dáng có thể tốt hơn không?” Cảm thấy thời gian cho mình cũng không còn nhiều, Tony lấy hết sức, cố đứng dậy.
“Cậu là một tên khá thú vị!” Kasey cũng không có làm ra động tác gì khi thấy Tony cố gắng đứng dậy. Hắn ta chỉ cảm thấy Tony là một tên khá quật cường.
Mặt Tony hơi cau lại vì đau, nhưng chỉ thoáng qua trong tích tắc, ngay sau đó treo trên miệng cậu là một nụ cười nhếch mép gian manh. Tony dùng sức từ từ đứng dậy mặc kệ máu từ các vết thương không ngừng trào ra.
Trong lúc Tony đứng dậy, con Alabai đầu tiên bị cái xác của tên bảo vệ đè lên, lúc này cũng giẫy giụa thoát được ra. Con Alabai thứ hai bị Tony một chân đá bay lúc này cũng tỉnh lại chạy tới bên Kasey. Ba con Alabai khác cũng tụ tập lại quanh người Kasey, kể cả con Alabai trước đó bị Tony bóp cổ kêu ăng ẳng nằm im bên cạnh cậu. Sự hung dữ của đám Alabai dường như biến mất cùng với sự xuất hiện của Kasey. Chúng ngoan ngoãn chạy đến bên người Kasey, như chưa hề có một cuộc chiến tàn khốc, khát máu vừa diễn ra giữa Tony và chúng vậy.
“Đám nhóc con… hôm nay chúng mày gặp phải đối thủ. Tao không ra tay e là bọn mày…” Kasey vừa nói vừa dùng tay vuốt ve con Alabai đầu tiên.
Tony nhìn con Alabai ngoan ngoãn hưởng thụ những cái vuốt ve của Kasey cảm thán nói: “Sở hữu những con Alabai lông trắng như tuyết, không tỳ vết nào, đã khó. Huấn luyện chúng thành những cỗ máy như vậy cũng thật không dễ dàng.”
“Cậu cũng biết về chúng? Xem ra cậu cũng khá am hiểu về chó.” Kasey hơi ngạc nhiên nhìn Tony nói.
Tony nói: “Biết chút ít mà thôi.”
“Tán gẫu vậy đủ rồi. Mục đích của mày là gì?” Kasey cười rồi đổi giọng hỏi.
Tony nói: “Ông nghĩ xem?”
Kasey ánh mắt sắc bén nói: “Chắc mày đã gặp tên cảnh sát... hắn ta không xuất hiện ở đây chứng tỏ mày xuất hiện ở đây không phải vì hắn... Vì tiền sao? Hay...”
“Có lẽ không vì cái gì cả... Thật may cho tôi khi ông không bắn một phát giết chết tôi.” Tony nói. Cái chết đã rất gần với Tony trong giây phút đấy. May cho cậu là Kasey muốn hành hạ cậu, nếu không Tony có lẽ đã chết.
“Sao có thể để mày chết dễ dàng được. Lũ chó của tao còn chưa chơi đủ.” Kasey nói.
Tony nói: “Ông sẽ cảm thấy hối hận vì điều đó nhanh thôi.”
“Hối hận, tạo nghĩ nên là mày mới đúng, mày sẽ cảm thấy điều đó nhanh thôi.” Kasey nói rồi huýt lên một tiếng sao ngắn trầm thấp. Lũ Alabai nghe thấy liền trở lên hưng phấn, chúng gầm gừ nhằm hướng Tony lao tới.
Nhìn đám Alabai lại lao tới Tony không hề sợ hãi. Khóe miệng nhẹ cười so với thần chết còn đáng sợ. “Cản lại chúng!” theo tiếng nói phát ra. Ba con Alabai bất ngờ quay sang tấn công hai con chó Alabai còn lại.
Con Alabai đầu tiên và con thứ hai không ngờ tới đồng bọn, lại quay sang tấn công mình. Chúng bị ba con Alabai cắn đến đau đớn kêu loạn lên. “Chúng mày làm gì vậy?” Kasey khinh hãi hét lên với đám Alabai đang hỗn chiến. Nhưng không có tác dụng, lũ Alabai dường như hóa điên cắn xé lẫn nhau vậy.
Một con Alabai nghe tiếng hét của Kasey bất ngờ quay đầu, ánh mắt đầy thú tính nhìn Kasey, trong mắt không con nhận ra người chủ nhân trước đó của nó, nó gầm gừ và lao đầu về phía gã, nhe ra những cái răng trắng dài sắc nhọn. Kasey thấy vậy kinh hãi, theo bản năng muốn né tránh. Nhưng lại không kịp và hàm răng sắc nhọn của con Alabai đã táp tới. Bàn tay cầm súng của Kasey bị bộ hàm sắc nhọn của con Alabai cắn chặt lấy giằng xé.
“Ah...” Thét lên một tiếng, Kasey đau đớn buông rơi khẩu súng cầm trên tay. Kasey không hiểu chuyện gì đang xảy ra với lũ chó của mình, nhưng gã vẫn tỉnh táo dùng bàn tay còn lại rút ra con dao găm giấu trong người đâm vào mạn sườn con Alabai đang tấn công mình. Bị đâm con Alabai kêu lên một tiếng đau đớn, bật lùi về phía sau. Nhìn Kasey bằng ánh mắt rực lửa đầy căm hận. Máu đỏ rỉ ra từ vết thương bên sườn nhuộm đỏ một mảng lông trắng tuyết của nó.
Lúc bị ba con Alabai căn xé Tony mới bắt đầu sử dụng hệ thống thuần hóa. Không phải cậu quên, mà tình huống nguy hiểm khi đó khiến Tony không kịp sử dụng. Khi hai con Alabai đầu tiên tấn công bất ngờ, Tony chỉ kịp phản ứng chống đỡ lại tình huống đột nhiên phát sinh, lúc ý cậu cũng không biết được là thứ gì đang tấn công mình vì vậy không có phát động hệ thống thuần hóa hai con Alabai đó. Sau đó ba con Alabai xuất hiện, cả đàn năm con cùng lúc tấn công. Tony lúc đó không dám tiến hành thuần hóa lũ Alabai, vì chỉ cần chậm phản ứng một giây, cậu có thể bị bất kỳ hàm răng sắc nhọn nào đó cắn vỡ cổ họng. Khi đã loại bỏ được hai con Alabai, Tony mới có thời gian nhiều hơn để chống đỡ trước ba con Alabai còn lại. Dù vậy cậu cũng bị chúng làm bị thương không hề nhẹ. Khống chế được 3 con Alabai nhưng Tony lại không để chúng hiển lộ ra, bởi cậu nhận thấy có kẻ đang ẩn phía sau không biết lúc nào sẽ ra tay.
Nhìn tình huống đã lại rơi vào trong sự khống chế, Tony trong lòng mặc niệm. “Hệ thống giúp ta chữa trị toàn bộ vết thương trên người.”
“Chữa trị toàn bộ vết thương, yêu cầu 2000 điểm sinh mệnh. Bắt đầu chữa trị.” Hệ thống máy móc vang lên.
Tony nằm trên mặt đất không có nhúc nhích. Phát đạn đột ngột đó bắn trúng vào bả vai phải của cậu, một Tony sức cùng lực kiệt lúc đó không có khả chống lại. Cậu ngã ngửa ra sau nằm thở hổn hển. Lúc này tình thế có vẻ thập phần nguy hiểm với Tony. Đối mặt với đàn Alabai thôi cũng đã cực kỳ nguy hiểm. Kẻ đứng sau chỉ huy chúng xuất hiện, có vẻ khiến cho tình cảnh của Tony càng không xong.
“Đã biết mày là một kẻ khó chơi… không nghĩ được lại khó chơi đến vậy.” Kẻ bước vào nói, và người đó không phải ai khác, chính là Kasey gã quản lý thâm độc. Gã bước vào căn phòng với khẩu súng lục trên tay và chính gã là người đã bắn Tony.
“Kasey cuối cùng thì ông cũng xuất hiện. Tôi cứ nghĩ mình sẽ phải đi tìm ông sau khi xử lý xong đám này.” Tony nói với giọng đùa cợt.
Kasey trào phúng lại nói: “Cậu muốn đi tìm tôi? Trong bộ dạng này?”
“Nằm một chỗ đúng là không được… Nếu tôi đứng dậy, bộ dáng có thể tốt hơn không?” Cảm thấy thời gian cho mình cũng không còn nhiều, Tony lấy hết sức, cố đứng dậy.
“Cậu là một tên khá thú vị!” Kasey cũng không có làm ra động tác gì khi thấy Tony cố gắng đứng dậy. Hắn ta chỉ cảm thấy Tony là một tên khá quật cường.
Mặt Tony hơi cau lại vì đau, nhưng chỉ thoáng qua trong tích tắc, ngay sau đó treo trên miệng cậu là một nụ cười nhếch mép gian manh. Tony dùng sức từ từ đứng dậy mặc kệ máu từ các vết thương không ngừng trào ra.
Trong lúc Tony đứng dậy, con Alabai đầu tiên bị cái xác của tên bảo vệ đè lên, lúc này cũng giẫy giụa thoát được ra. Con Alabai thứ hai bị Tony một chân đá bay lúc này cũng tỉnh lại chạy tới bên Kasey. Ba con Alabai khác cũng tụ tập lại quanh người Kasey, kể cả con Alabai trước đó bị Tony bóp cổ kêu ăng ẳng nằm im bên cạnh cậu. Sự hung dữ của đám Alabai dường như biến mất cùng với sự xuất hiện của Kasey. Chúng ngoan ngoãn chạy đến bên người Kasey, như chưa hề có một cuộc chiến tàn khốc, khát máu vừa diễn ra giữa Tony và chúng vậy.
“Đám nhóc con… hôm nay chúng mày gặp phải đối thủ. Tao không ra tay e là bọn mày…” Kasey vừa nói vừa dùng tay vuốt ve con Alabai đầu tiên.
Tony nhìn con Alabai ngoan ngoãn hưởng thụ những cái vuốt ve của Kasey cảm thán nói: “Sở hữu những con Alabai lông trắng như tuyết, không tỳ vết nào, đã khó. Huấn luyện chúng thành những cỗ máy như vậy cũng thật không dễ dàng.”
“Cậu cũng biết về chúng? Xem ra cậu cũng khá am hiểu về chó.” Kasey hơi ngạc nhiên nhìn Tony nói.
Tony nói: “Biết chút ít mà thôi.”
“Tán gẫu vậy đủ rồi. Mục đích của mày là gì?” Kasey cười rồi đổi giọng hỏi.
Tony nói: “Ông nghĩ xem?”
Kasey ánh mắt sắc bén nói: “Chắc mày đã gặp tên cảnh sát... hắn ta không xuất hiện ở đây chứng tỏ mày xuất hiện ở đây không phải vì hắn... Vì tiền sao? Hay...”
“Có lẽ không vì cái gì cả... Thật may cho tôi khi ông không bắn một phát giết chết tôi.” Tony nói. Cái chết đã rất gần với Tony trong giây phút đấy. May cho cậu là Kasey muốn hành hạ cậu, nếu không Tony có lẽ đã chết.
“Sao có thể để mày chết dễ dàng được. Lũ chó của tao còn chưa chơi đủ.” Kasey nói.
Tony nói: “Ông sẽ cảm thấy hối hận vì điều đó nhanh thôi.”
“Hối hận, tạo nghĩ nên là mày mới đúng, mày sẽ cảm thấy điều đó nhanh thôi.” Kasey nói rồi huýt lên một tiếng sao ngắn trầm thấp. Lũ Alabai nghe thấy liền trở lên hưng phấn, chúng gầm gừ nhằm hướng Tony lao tới.
Nhìn đám Alabai lại lao tới Tony không hề sợ hãi. Khóe miệng nhẹ cười so với thần chết còn đáng sợ. “Cản lại chúng!” theo tiếng nói phát ra. Ba con Alabai bất ngờ quay sang tấn công hai con chó Alabai còn lại.
Con Alabai đầu tiên và con thứ hai không ngờ tới đồng bọn, lại quay sang tấn công mình. Chúng bị ba con Alabai cắn đến đau đớn kêu loạn lên. “Chúng mày làm gì vậy?” Kasey khinh hãi hét lên với đám Alabai đang hỗn chiến. Nhưng không có tác dụng, lũ Alabai dường như hóa điên cắn xé lẫn nhau vậy.
Một con Alabai nghe tiếng hét của Kasey bất ngờ quay đầu, ánh mắt đầy thú tính nhìn Kasey, trong mắt không con nhận ra người chủ nhân trước đó của nó, nó gầm gừ và lao đầu về phía gã, nhe ra những cái răng trắng dài sắc nhọn. Kasey thấy vậy kinh hãi, theo bản năng muốn né tránh. Nhưng lại không kịp và hàm răng sắc nhọn của con Alabai đã táp tới. Bàn tay cầm súng của Kasey bị bộ hàm sắc nhọn của con Alabai cắn chặt lấy giằng xé.
“Ah...” Thét lên một tiếng, Kasey đau đớn buông rơi khẩu súng cầm trên tay. Kasey không hiểu chuyện gì đang xảy ra với lũ chó của mình, nhưng gã vẫn tỉnh táo dùng bàn tay còn lại rút ra con dao găm giấu trong người đâm vào mạn sườn con Alabai đang tấn công mình. Bị đâm con Alabai kêu lên một tiếng đau đớn, bật lùi về phía sau. Nhìn Kasey bằng ánh mắt rực lửa đầy căm hận. Máu đỏ rỉ ra từ vết thương bên sườn nhuộm đỏ một mảng lông trắng tuyết của nó.
Lúc bị ba con Alabai căn xé Tony mới bắt đầu sử dụng hệ thống thuần hóa. Không phải cậu quên, mà tình huống nguy hiểm khi đó khiến Tony không kịp sử dụng. Khi hai con Alabai đầu tiên tấn công bất ngờ, Tony chỉ kịp phản ứng chống đỡ lại tình huống đột nhiên phát sinh, lúc ý cậu cũng không biết được là thứ gì đang tấn công mình vì vậy không có phát động hệ thống thuần hóa hai con Alabai đó. Sau đó ba con Alabai xuất hiện, cả đàn năm con cùng lúc tấn công. Tony lúc đó không dám tiến hành thuần hóa lũ Alabai, vì chỉ cần chậm phản ứng một giây, cậu có thể bị bất kỳ hàm răng sắc nhọn nào đó cắn vỡ cổ họng. Khi đã loại bỏ được hai con Alabai, Tony mới có thời gian nhiều hơn để chống đỡ trước ba con Alabai còn lại. Dù vậy cậu cũng bị chúng làm bị thương không hề nhẹ. Khống chế được 3 con Alabai nhưng Tony lại không để chúng hiển lộ ra, bởi cậu nhận thấy có kẻ đang ẩn phía sau không biết lúc nào sẽ ra tay.
Nhìn tình huống đã lại rơi vào trong sự khống chế, Tony trong lòng mặc niệm. “Hệ thống giúp ta chữa trị toàn bộ vết thương trên người.”
“Chữa trị toàn bộ vết thương, yêu cầu 2000 điểm sinh mệnh. Bắt đầu chữa trị.” Hệ thống máy móc vang lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.