Chương 44: Hôn sự của Liên Ý
Trịnh Thục Phương
09/11/2024
Chuyện Liên Ý được ban hôn cùng với Triệu An cũng đã được hoàng thượng chính thức ban chiếu chỉ. Phụ thân tôi được mọi người trong triều đều biết chuyện Lạc phủ có hai cô con gái được gả cho hoàng tộc mà xuýt xoa. Đối với nhiều vị quan trong triều, việc có một cô con gái được gả vào cung đã là điều may mắn nhưng phụ thân tôi có đến cả hai người là con gái ruột - một là nghĩa nữ dĩ nhiên là do nhà có phúc (1)
Chuyện hôn sự được hoàng thượng đích thân sắp xếp, của hồn môn tôi và phụ mẫu chuẩn bị cho muội ấy cũng rất nhiều. Từ nhỏ muội ấy đã đến nhà tôi sinh sống, bây giờ còn là nghĩa nữ của phụ mẫu tôi nên phải để muội ấy gả đi thật vẻ vang. Thái hậu cũng rất quan tâm đến mối hôn sự này nên mọi chuyện không quá khó khăn, Triệu An chỉ còn mỗi thái hậu là trưởng bối cũng có chút thiệt thòi. Mai này khi là hôn phu của Liên Ý, đệ ấy có thêm người thân là chúng tôi
Hôn sự đã được định vào ngày 16 tháng 10 âm lịch, nay đã là đầu tháng 6 nên cả hoàng cung và Lạc Phủ đã chuẩn bị dần cho hôn sự. Liên Ý vẫn còn nhiều lo lắng vì không biết ngày tháng sau này ra sao, tôi cũng chỉ còn vài ngày nữa là đến kỳ sinh nở nên phải trở về Kỳ thân vương phủ
- Nghĩa tỷ, sắp tới tỷ đến kỳ sinh nở...có phải sẽ không đến hôn lễ của muội được không?
Tôi cười nhẹ trá lời
Có thể là như vậy! Nhưng muội phải thật hạnh phúc có biết không? Ta và Bách Tùng chuẩn bị cho muội một ít hồi môn, trong đó có vài bộ y phục mới, một ít trang sức để muội dùng hằng ngày! Mai này là phu nhân của Triệu An muội cũng phải tham gia vài lễ tiết lớn trong cung!Nghĩa tỷ, muội thật sự không biết phải làm gì? Đa tạ tỷ đã quan tâm muội trong suốt những năm qua!Mai này vẫn là người nhà! Không cần phải lo lắng nhiều như vậy!Tôi và Liên Ý ngồi trò chuyện như thế, bỗng nhiên bụng tôi quặn lên cơn đau như trời giáng
A... ây da...Nghĩa tỷ...tỷ bị sao vậy?Đau quá...có phải...là sắp sinh không? (•)Cơn đau cứ mỗi lúc một tăng lên khiến tôi đau như muốn kiệt sức, Liên Ý chạy vội ra ngoài gọi người đến
- Người đâu? Phúc tấn sắp sinh rồi! Mau...gọi bà đỡ đến đây!
Cả phủ Kỳ thân vương được một trận chạy loạn, hôm nay Bách Tùng vừa vào trong cung liền phải kêu người vào.
cung để gọi chàng ấy về. Bà đỡ những ngày gần đây đều túc trực sẵn trong phủ đề phòng những việc như thế này
* Trong cung*
- Kỳ thân vương...phúc tấn sắp sinh rồi người mau trở về phủ đi ạ!
Bách Tùng đang đánh cờ cùng Bách Hảo nghe thấy liền giật bắn người, vẫn chưa tin là thật bèn hỏi lại (1)
Có thật không? Chẳng phải còn ít ngày nữa sao?Phúc tấn đang đau bụng ở phủ...người mau về đi ạ!Bách Tùng nghe vậy liền đứng dậy chạy nhanh về phủ, để lại Bách Hảo ngồi đó ngẩn ngơ như chưa hiểu chuyện
Nhị hoàng huynh...đệ về phủ trước! Uyển Hoa sắp sinh rồi!Được...chút nữa ta và Miên Du sẽ đến đó!Bách Tùng ba chân bốn cẳng chạy nhanh ra xe ngựa trở về phủ, trời đang ngả về chiều, trong phủ ồn ào tiếng người và tiếng bước chân chạy qua lại. Tôi đau đớn trên giường đang dùng hết sức để sinh
Mau thở đi... hít sâu...thở...A..aaaaaaa....Phúc tấn cố thêm một chút!A..aaa..aaaaaa.....Đã thấy đầu rồi! Người cố thêm chút nữa! Bên ngoài mau nấu thuốc cho phúc tấn nhanh lên!Đau quá...Phúc tấn người cố thêm một chút! Đứa trẻ sắp ra rồi!Bách Tùng về đến phủ, bên trong liền có tiếng trẻ con khóc, là con trai...đứa trẻ kháu khỉnh và đáng yêu, tiếng khóc rất vang
- Sinh rồi! Sinh rồi! Là con trai!
Bách Tùng nghe thấy liền vui mừng mà reo lên
- Uyển Hoa! Nàng thật giỏi! Ban thưởng cho người trong phủ! D
Nhủ mẫu đưa đứa trẻ đến chỗ Bách Tùng nhưng chàng ấy không bế đứa trẻ mà lại chạy đến chỗ của Uyển Hoa
Nàng có mệt lắm không? Giỏi lắm!Thiếp có mệt một chút! Con...Đứa trẻ rất khỏe.. không vấn đề gì!Sao chàng không bế con?
Khi nào bế mà chẳng được? Ta lo cho nàng hơn! (•)Bên ngoài, Bách Hảo và Miên Du đã đến và thay nhau bế đứa trẻ, hai người họ chỉ biết lắc đầu khi
nhìn thấy Bách Tùng đến chỗ Uyển Hoa. Đứa trẻ này thật đáng thương, chưa gì đã thấy phụ thân nó chỉ sủng ái mỗi mẫu thân mà thôi!
Chuyện hôn sự được hoàng thượng đích thân sắp xếp, của hồn môn tôi và phụ mẫu chuẩn bị cho muội ấy cũng rất nhiều. Từ nhỏ muội ấy đã đến nhà tôi sinh sống, bây giờ còn là nghĩa nữ của phụ mẫu tôi nên phải để muội ấy gả đi thật vẻ vang. Thái hậu cũng rất quan tâm đến mối hôn sự này nên mọi chuyện không quá khó khăn, Triệu An chỉ còn mỗi thái hậu là trưởng bối cũng có chút thiệt thòi. Mai này khi là hôn phu của Liên Ý, đệ ấy có thêm người thân là chúng tôi
Hôn sự đã được định vào ngày 16 tháng 10 âm lịch, nay đã là đầu tháng 6 nên cả hoàng cung và Lạc Phủ đã chuẩn bị dần cho hôn sự. Liên Ý vẫn còn nhiều lo lắng vì không biết ngày tháng sau này ra sao, tôi cũng chỉ còn vài ngày nữa là đến kỳ sinh nở nên phải trở về Kỳ thân vương phủ
- Nghĩa tỷ, sắp tới tỷ đến kỳ sinh nở...có phải sẽ không đến hôn lễ của muội được không?
Tôi cười nhẹ trá lời
Có thể là như vậy! Nhưng muội phải thật hạnh phúc có biết không? Ta và Bách Tùng chuẩn bị cho muội một ít hồi môn, trong đó có vài bộ y phục mới, một ít trang sức để muội dùng hằng ngày! Mai này là phu nhân của Triệu An muội cũng phải tham gia vài lễ tiết lớn trong cung!Nghĩa tỷ, muội thật sự không biết phải làm gì? Đa tạ tỷ đã quan tâm muội trong suốt những năm qua!Mai này vẫn là người nhà! Không cần phải lo lắng nhiều như vậy!Tôi và Liên Ý ngồi trò chuyện như thế, bỗng nhiên bụng tôi quặn lên cơn đau như trời giáng
A... ây da...Nghĩa tỷ...tỷ bị sao vậy?Đau quá...có phải...là sắp sinh không? (•)Cơn đau cứ mỗi lúc một tăng lên khiến tôi đau như muốn kiệt sức, Liên Ý chạy vội ra ngoài gọi người đến
- Người đâu? Phúc tấn sắp sinh rồi! Mau...gọi bà đỡ đến đây!
Cả phủ Kỳ thân vương được một trận chạy loạn, hôm nay Bách Tùng vừa vào trong cung liền phải kêu người vào.
cung để gọi chàng ấy về. Bà đỡ những ngày gần đây đều túc trực sẵn trong phủ đề phòng những việc như thế này
* Trong cung*
- Kỳ thân vương...phúc tấn sắp sinh rồi người mau trở về phủ đi ạ!
Bách Tùng đang đánh cờ cùng Bách Hảo nghe thấy liền giật bắn người, vẫn chưa tin là thật bèn hỏi lại (1)
Có thật không? Chẳng phải còn ít ngày nữa sao?Phúc tấn đang đau bụng ở phủ...người mau về đi ạ!Bách Tùng nghe vậy liền đứng dậy chạy nhanh về phủ, để lại Bách Hảo ngồi đó ngẩn ngơ như chưa hiểu chuyện
Nhị hoàng huynh...đệ về phủ trước! Uyển Hoa sắp sinh rồi!Được...chút nữa ta và Miên Du sẽ đến đó!Bách Tùng ba chân bốn cẳng chạy nhanh ra xe ngựa trở về phủ, trời đang ngả về chiều, trong phủ ồn ào tiếng người và tiếng bước chân chạy qua lại. Tôi đau đớn trên giường đang dùng hết sức để sinh
Mau thở đi... hít sâu...thở...A..aaaaaaa....Phúc tấn cố thêm một chút!A..aaa..aaaaaa.....Đã thấy đầu rồi! Người cố thêm chút nữa! Bên ngoài mau nấu thuốc cho phúc tấn nhanh lên!Đau quá...Phúc tấn người cố thêm một chút! Đứa trẻ sắp ra rồi!Bách Tùng về đến phủ, bên trong liền có tiếng trẻ con khóc, là con trai...đứa trẻ kháu khỉnh và đáng yêu, tiếng khóc rất vang
- Sinh rồi! Sinh rồi! Là con trai!
Bách Tùng nghe thấy liền vui mừng mà reo lên
- Uyển Hoa! Nàng thật giỏi! Ban thưởng cho người trong phủ! D
Nhủ mẫu đưa đứa trẻ đến chỗ Bách Tùng nhưng chàng ấy không bế đứa trẻ mà lại chạy đến chỗ của Uyển Hoa
Nàng có mệt lắm không? Giỏi lắm!Thiếp có mệt một chút! Con...Đứa trẻ rất khỏe.. không vấn đề gì!Sao chàng không bế con?
Khi nào bế mà chẳng được? Ta lo cho nàng hơn! (•)Bên ngoài, Bách Hảo và Miên Du đã đến và thay nhau bế đứa trẻ, hai người họ chỉ biết lắc đầu khi
nhìn thấy Bách Tùng đến chỗ Uyển Hoa. Đứa trẻ này thật đáng thương, chưa gì đã thấy phụ thân nó chỉ sủng ái mỗi mẫu thân mà thôi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.