Chương 41: Kẻ đứng sau (1)
Trịnh Thục Phương
09/11/2024
Những tan chứng cuối cùng đã được Triệu An mang trở về cung từ những ngày trước. Hoàng thượng đã nhận ra rằng những cuộc nổi dậy của binh lính Phiên Bắc ở biên cương đều có chủ đích cả. Trong số những phu nhân của
Lý Khiêm vốn có một người đến từ Phiên Bắc, hơn nữa lại là con gái của một vị quan đắc lực dưới trướng của vương tử Phiên Bắc. Thảo nào chuyện binh biến hắn muốn nghe ngóng được nhiều hơn cũng phải
Hoàng thượng đã nhờ sứ thần mang thư đến Phiên Bắc nhầm mời vương tử đến để giải quyết những chuyện này.
Việc này liên hệ mật thiết đến sự hòà thuận của hai bên nên rất cần sự có mặt của vương tử Phiên Bắc. Sở dĩ mời đến như thế để xem rằng vị vương tử kia có thật sự đang biết đến việc binh lính hai bên đang có giao tranh hay không?
Hôm nay, vương tử Phiên Bắc - Ngạch Xuyên cũng đã đến kinh thành, trong cung mở hội yến thết đãi. Trước là để tiểu quốc được an tâm, sau là giải quyết những biến cố đang chưa có lời giải đáp. Ngạch Xuyên vốn là một vương tử trẻ tuổi nên còn nhiều điều sốc nỗi nhưng bù lại y là một người hiểu rõ trắng đen, phải trái nên chắc chắn chuyện sẽ được giải quyết ổn thỏa
Tại Thanh Long điện
Ngạch Xuyên tham kiến hoàng thượng! Hoàng thượng vạn an!Ban toạ! Hôm nay trẫm mời vương tử từ Phiên Bắc đến đây trước là để thăm hỏi tình hình tiểu quốc, sau là để dẹp loạn phản đồ! Đa tạ vương tử không ngại xa xôi đã đến đây!Hoàng thượng đừng quá khách sáo! Ngạch Xuyên cũng là thần tử của người, Phiên Bắc do thần cai trị cũng là tiểu quốc của người, suy cho cùng đều là người nhà cả mà! 2°Nói hay lắm! Nào...cùng uống đi!Tiếng nhạc hòa với ca vũ tạo nên khung cảnh huyên náo, bên cạnh vị vương tử kia còn có một người đàn ông lớn tuổi, chắc có lẽ là lão thần nào đó trong triều. Tôi quay sang hỏi Bách Tùng
Bách Tùng! Người đàn ông đứng đăng sau Ngạch Xuyên là ai vậy?Là cận thần của hắn, nghe nói có người con gái được bả đến Phiên Trúc!Thật vậy sao? Chàng thử nghĩ xem ông ta có phải là nhạc phụ của Lý Khiêm không?Ta vẫn chưa từng gặp qua con gái của ông ta nên chỉ biết được như thế thôi! Phải hay không chờ thêm chút nữa sẽ rõ cả mà!Tiếng nhạc dừng lại, hoàng thượng trầm giọng nói
Vương tử, chúng ta bắt đầu bàn đến việc công, khanh sẵn sàng rồi chứ?Đã sẵn sàng thưa hoàng thượng!
Hoàng thượng gật đầu, ra hiệu cho thái giám bên cạnh đưa Lý Khiêm đến, trên người hắn hôm nay chi chít những vết thương, gầy hẳn đi nhiều lần. Hắn ta nhìn thấy người đàn ông sau lưng Ngạch Xuyên đã lớn tiếng cầu cứu
- Nhạc phụ...người mau cứu tiểu tế...chuyện này là người muốn tiểu tế giúp một tay kia mà!
Người đàn ông kia lên tiếng đáp lại
- Ta muốn ngươi giúp khi nào? Ta không quen biết ngươi!
Ngạch Xuyên trong phút chốc mặt tối xầm lại, quay sang hỏi người đàn ông kia
Bố Tử, chuyện này là thế nào? Chẳng phải gần đây ngươi nói có làm ăn với Phiên Trúc sao?Vương Tử thần không liên can đến chuyện này! Dù thần có tham gia cung cấp vài thứ đến Phiên Trúc nhưng không liên quan đến thần!Hóa ra Bố Tử là nhạc phụ của Lý Khiêm, những bức thư kia chắc chắn là do ông ta gửi đến rồi vậy mà lại bảo là không liên quan. Triệu An mang ra cái hòm nhỏ, đựng đầy những bức thư của Lý Khiêm đến trước mặt mọi người mà dõng dạc
Xin phép hoàng thượng cho thần được nói! Những bức thư trong này phần lớn đều nhắc đến việc làm ăn và cả chuyện binh lính nổi dậy ở biên giới Phiên Bắc và nước ta! Thứ lỗi cho thần được hỏi vương tử liệu có biết đến việc này?Bẩm hoàng thượng! Từ ngày Ngạch Xuyên lên thay cho phụ thân cai trị việc ở Phiên Bắc vốn không biết đến việc này! Ăt hẳn là tên phản tặc Lý Khiêm này đã cấu kết cùng với người trong triều đình Phiên Bắc để làm loạn!Bố Tử sắc mặt như đã chuyển sang tái nhợt, mồ hôi cũng nhễ nhại khiến người ta nhìn qua cũng biết hắn đang lo sợ. Hoàng thượng lên tiếng hỏi lại
Ngạch Xuyên! Nếu thật sự như lời ngài nói, người cùng Lý Khiêm cấu kết làm ra việc này sẽ xử lý như thế nào?Bẩm hoàng thượng! Nếu như mọi chuyện như vậy thì thần sẽ xử lý nghiêm, là tội tử vì qua mặt vương tử và làm loạn triều cương, ảnh hưởng đến giao tình hai nước!Hoàng thượng không lên tiếng chỉ hừ nhẹ, rồi để Triệu An mang lá thư kia đến chỗ Ngạch Xuyên. Y đọc qua liền nổi giận đến đỏ mặt, Bố Tử cũng biết mọi chuyện đã bại lộ nên quỳ xuống xin tha
Vương tử, người hãy thương tình cho thần đã hầu hạ người bấy lâu nay mà tha cho thần tội chết! Thần đã biết sai rồi...vương tử... người tha tội cho thần!Tha tội..gan ngươi to thật! Dám qua mặt cả ta để dẫn binh gây chiến ở biên giới...quả nhiên ngươi gã con gái đến Phiên Trúc là vì mục đích này? Chẳng phải chuyện này nếu không lộ ra nhà ngươi cũng sẽ lật đổ cả bổn vương tử sao?Bố Tử quỳ dưới chân xin tha thứ, khóc lóc thảm thương
- Vương tử...thần xin người...
Ngạch Xuyên mặc kệ lời nói của hắn, y đứng lên tâu lại với hoàng thượng
- Hoàng thượng...những điều xấu xa này quả thật Ngạch Xuyên không biết, nếu biết chúng đã qua mặt thần làm loạn triều cương lại ảnh hưởng đến giao tình hai nước! Như đã nói nếu sự thật là vậy thần sẽ xử tội chết! Hôm nay, thần sẽ xử tử hắn tại đây để tạ tội với hoàng thượng!
Lý Khiêm vốn có một người đến từ Phiên Bắc, hơn nữa lại là con gái của một vị quan đắc lực dưới trướng của vương tử Phiên Bắc. Thảo nào chuyện binh biến hắn muốn nghe ngóng được nhiều hơn cũng phải
Hoàng thượng đã nhờ sứ thần mang thư đến Phiên Bắc nhầm mời vương tử đến để giải quyết những chuyện này.
Việc này liên hệ mật thiết đến sự hòà thuận của hai bên nên rất cần sự có mặt của vương tử Phiên Bắc. Sở dĩ mời đến như thế để xem rằng vị vương tử kia có thật sự đang biết đến việc binh lính hai bên đang có giao tranh hay không?
Hôm nay, vương tử Phiên Bắc - Ngạch Xuyên cũng đã đến kinh thành, trong cung mở hội yến thết đãi. Trước là để tiểu quốc được an tâm, sau là giải quyết những biến cố đang chưa có lời giải đáp. Ngạch Xuyên vốn là một vương tử trẻ tuổi nên còn nhiều điều sốc nỗi nhưng bù lại y là một người hiểu rõ trắng đen, phải trái nên chắc chắn chuyện sẽ được giải quyết ổn thỏa
Tại Thanh Long điện
Ngạch Xuyên tham kiến hoàng thượng! Hoàng thượng vạn an!Ban toạ! Hôm nay trẫm mời vương tử từ Phiên Bắc đến đây trước là để thăm hỏi tình hình tiểu quốc, sau là để dẹp loạn phản đồ! Đa tạ vương tử không ngại xa xôi đã đến đây!Hoàng thượng đừng quá khách sáo! Ngạch Xuyên cũng là thần tử của người, Phiên Bắc do thần cai trị cũng là tiểu quốc của người, suy cho cùng đều là người nhà cả mà! 2°Nói hay lắm! Nào...cùng uống đi!Tiếng nhạc hòa với ca vũ tạo nên khung cảnh huyên náo, bên cạnh vị vương tử kia còn có một người đàn ông lớn tuổi, chắc có lẽ là lão thần nào đó trong triều. Tôi quay sang hỏi Bách Tùng
Bách Tùng! Người đàn ông đứng đăng sau Ngạch Xuyên là ai vậy?Là cận thần của hắn, nghe nói có người con gái được bả đến Phiên Trúc!Thật vậy sao? Chàng thử nghĩ xem ông ta có phải là nhạc phụ của Lý Khiêm không?Ta vẫn chưa từng gặp qua con gái của ông ta nên chỉ biết được như thế thôi! Phải hay không chờ thêm chút nữa sẽ rõ cả mà!Tiếng nhạc dừng lại, hoàng thượng trầm giọng nói
Vương tử, chúng ta bắt đầu bàn đến việc công, khanh sẵn sàng rồi chứ?Đã sẵn sàng thưa hoàng thượng!
Hoàng thượng gật đầu, ra hiệu cho thái giám bên cạnh đưa Lý Khiêm đến, trên người hắn hôm nay chi chít những vết thương, gầy hẳn đi nhiều lần. Hắn ta nhìn thấy người đàn ông sau lưng Ngạch Xuyên đã lớn tiếng cầu cứu
- Nhạc phụ...người mau cứu tiểu tế...chuyện này là người muốn tiểu tế giúp một tay kia mà!
Người đàn ông kia lên tiếng đáp lại
- Ta muốn ngươi giúp khi nào? Ta không quen biết ngươi!
Ngạch Xuyên trong phút chốc mặt tối xầm lại, quay sang hỏi người đàn ông kia
Bố Tử, chuyện này là thế nào? Chẳng phải gần đây ngươi nói có làm ăn với Phiên Trúc sao?Vương Tử thần không liên can đến chuyện này! Dù thần có tham gia cung cấp vài thứ đến Phiên Trúc nhưng không liên quan đến thần!Hóa ra Bố Tử là nhạc phụ của Lý Khiêm, những bức thư kia chắc chắn là do ông ta gửi đến rồi vậy mà lại bảo là không liên quan. Triệu An mang ra cái hòm nhỏ, đựng đầy những bức thư của Lý Khiêm đến trước mặt mọi người mà dõng dạc
Xin phép hoàng thượng cho thần được nói! Những bức thư trong này phần lớn đều nhắc đến việc làm ăn và cả chuyện binh lính nổi dậy ở biên giới Phiên Bắc và nước ta! Thứ lỗi cho thần được hỏi vương tử liệu có biết đến việc này?Bẩm hoàng thượng! Từ ngày Ngạch Xuyên lên thay cho phụ thân cai trị việc ở Phiên Bắc vốn không biết đến việc này! Ăt hẳn là tên phản tặc Lý Khiêm này đã cấu kết cùng với người trong triều đình Phiên Bắc để làm loạn!Bố Tử sắc mặt như đã chuyển sang tái nhợt, mồ hôi cũng nhễ nhại khiến người ta nhìn qua cũng biết hắn đang lo sợ. Hoàng thượng lên tiếng hỏi lại
Ngạch Xuyên! Nếu thật sự như lời ngài nói, người cùng Lý Khiêm cấu kết làm ra việc này sẽ xử lý như thế nào?Bẩm hoàng thượng! Nếu như mọi chuyện như vậy thì thần sẽ xử lý nghiêm, là tội tử vì qua mặt vương tử và làm loạn triều cương, ảnh hưởng đến giao tình hai nước!Hoàng thượng không lên tiếng chỉ hừ nhẹ, rồi để Triệu An mang lá thư kia đến chỗ Ngạch Xuyên. Y đọc qua liền nổi giận đến đỏ mặt, Bố Tử cũng biết mọi chuyện đã bại lộ nên quỳ xuống xin tha
Vương tử, người hãy thương tình cho thần đã hầu hạ người bấy lâu nay mà tha cho thần tội chết! Thần đã biết sai rồi...vương tử... người tha tội cho thần!Tha tội..gan ngươi to thật! Dám qua mặt cả ta để dẫn binh gây chiến ở biên giới...quả nhiên ngươi gã con gái đến Phiên Trúc là vì mục đích này? Chẳng phải chuyện này nếu không lộ ra nhà ngươi cũng sẽ lật đổ cả bổn vương tử sao?Bố Tử quỳ dưới chân xin tha thứ, khóc lóc thảm thương
- Vương tử...thần xin người...
Ngạch Xuyên mặc kệ lời nói của hắn, y đứng lên tâu lại với hoàng thượng
- Hoàng thượng...những điều xấu xa này quả thật Ngạch Xuyên không biết, nếu biết chúng đã qua mặt thần làm loạn triều cương lại ảnh hưởng đến giao tình hai nước! Như đã nói nếu sự thật là vậy thần sẽ xử tội chết! Hôm nay, thần sẽ xử tử hắn tại đây để tạ tội với hoàng thượng!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.