Chương 46: Liên Ý thành thân
Trịnh Thục Phương
09/11/2024
Trong suốt hai tháng qua, tôi sinh Tùng Hiên nên việc chuẩn bị hồi môn cho Liên Y đều do phụ mẫu tôi cùng Bách Tùng chuẩn bị. Sính lễ từ trong cung đã mang đếm Lạc phủ được hai hôm, số vải vóc và trang sức, y phục đều tương tự như chuẩn bị cho ngày đại hôn của tôi nhưng ít hơn vài rương. Liên Ý tuy chỉ là nghĩa nữ nhưng được gả đi như thế cũng gọi là rạng rỡ gia môn
Sớm mai, Liên Y sẽ được đưa vào nhập cung, Triệu An cũng được hoàng thượng sắp xếp cho một
biệt lâu nhỏ trong cung để mỗi khi họ từ Phiên Trúc trở về cũng có nơi ở. Biệt lâu hôm nay đã được
treo đèn, kết hoa lộng lẫy, người ra vào vội vã để chuẩn bị cho lễ thành thân ngày mai. Trong lòng tôi có chút nôn nao cũng có chút lo lắng, muội muội gả đi rồi, phụ mầu ở quê nhà cũng không còn ai
bầu bạn và chăm nom. Dạo gần đây vì bận học lễ nghi nên Liên Y và tôi cũng ít gặp mặt hơn hẳn, có mỗi hôm nay tôi mang một vài món trang sức đến và đưa theo cả Tùng Hiên về Lạc phủ thì tỷ muội mới gặp được nhau
Phụ thân, mẫu thân! Uyển Hoa thỉnh an hai vị!Nhạc phụ, nhạc mẫu!Hai đứa đứng lên đi! Nào đưa ngoại tố bế Tùng Hiên nào!Mẫu thân tôi đưa tay đón lấy Tùng Hiên từ tay tôi, từ khi đứa bé chào đời, mẫu thân tôi mới được bồng nó hôm nay. Tôi nhìn xung quanh thấy tiền sảnh đã trang trí những cầu hoa đỏ, khắp nơi đã dán chữ hỷ cả rồi nhưng chẳng thấy Liên Ý đâu. Nhìn sang phụ mẫu tôi ai cũng có chút thoáng buồn trên gương mặt, tôi nhẹ giọng hỏi xin
Phụ thân...con xin phép đến phòng của Liên Ý một lát có được không?Được! Con cứ đến đó, mấy hôm nay Liên Ý bận rộn lo chuyện hôn sự nhưng cũng mong nhớ con!Dạ!Tôi đứng dậy đi về phía gian phòng hướng đông, nơi phòng tôi và Liên Ý ở đó. Ánh đèn phòng vẫn sáng, chắc muội ấy vẫn còn lo lắng cho ngày xuất giá đây mà! Tôi đến trước cửa phòng gõ nhẹ vài tiếng, bên trong Châu Nhi ra mở cửa phòng
Tiểu thư, người về từ khi nào?Ta vừa về đến! Liên Ý đâu? Muội ấy ngủ rồi sao?Nghĩa tiểu thư vẫn còn thức ạ! Người mau vào trong đi!Tôi bước vào trong phòng, Liên Ý từ trường kỷ thấy tôi liền đứng dậy mừng rỡ
Nghĩa tỷ, muội nhớ người chết đi được!Ta cũng nhớ muội! Mấy hôm nay muội chuẩn bị cho hỷ sự bận rộn lắm sao?Đúng vậy! Muội thật sự vẫn chưa muối gả đi! Muội vẫn muốn ở bên cạnh phụ mẫu và tỷ thêm nữa!Tôi cóc nhẹ vào đầu Liên Y
Muội muội ngốc! Đâu phải gả đi rồi muội sẽ không được gặp chúng ta nữa!Nghĩa tý...Sao vậy là không muốn gả cho Triệu An sao?Không..không...muội muốn chứ nhưng...vẫn có vài điều chưa quen! Huống gì sắp tới bọn muội phải dời đếnPhiên Trúc sinh sống!
- Không sao cả! Ta và Bách Tùng có thời gian nhất định sẽ đưa Tùng Hiên đến thăm muội! Phải nhớ giữ sức khỏe thật tốt! Ta có mang cho muội vài món trang sức, y phục mới, ta sợ những món trước kia chuẩn bị vẫn chưa đủ nên mang thêm!
Nghĩa tử...người thật tốt với Liên Y!Là người nhà cả! Không cần khách sáo! Triệu An là nam tử tốt, gả cho đệ ấy ta không sợ muội bị bắt nạt! Hơn nữa đệ ấy cũng là thân tộc của Bách Tùng, tỷ muội chúng ta cũng dễ gặp mặt!Liên Ý không nói gì chỉ nở nụ cười nhẹ nhàng, đôi môi như cánh hoa đào hé nở, lòng tôi có chút buồn nhẹ. Muội muội gả đi sang nhà người khác, dẫu biết là người thân thuộc nhưng cũng có chút không nỡ. Tán cây anh đào năm đó tôi thành thân cũng treo đầy những dải lụa đỏ, đến nay Liên Ý được gả đi những dải lụa cũ đã được thay mới. Tôi nhớ lại ngày tôi sắp được gả cho Bách Tùng, đêm hôm ấy
Liên Ý cũng tôi như thế này!
Tôi nhìn sang hướng tủ y phục, bộ hỷ phục lộng lẫy biết bao, nhưng khác với sự cầu kỳ như bộ hỷ phục của tôi.
Trên hỷ phục của Liên Ý thêu hình mẫu đơn, hai tay áo thêu hai đóa sen nhỏ và mây ngũ sắc, trông cũng lộng lẫy
lam!
Bộ hỷ phục này rất hợp với muội, ngày mai mặc vào chắc sẽ đẹp lắm!Là do Triệu An, chàng ấy bảo nội vụ phủ thêu thêm hình hoa sen vào tay áo của muội!Tên nhóc này cũng thật có mắt nhìn! Bộ trâm cài ta đã mang đến cho muội, là trâm cài hình phượng hoàng, cũng có vài hoa sen nhỏ là ta và Bách Tùng đặt riêng cho muội ở cửa tiệm lớn nhất kinh thành! Mong muội hạnh phúc và thật xinh đẹp trong ngày đại hỷ của mình!Đa tạ tỷ!Liên Ý ôm lấy tôi mà làm nũng, muội muội đã sắp theo chồng nhưng vẫn thích làm nũng như thế
Mau...nghỉ ngơi thôi! Đã muộn rồi! Sáng mai còn nhiều điều phải lo!Dạ vâng! Tỷ tỷ...người cũng nghỉ ngơi đi ạ!Được!Tôi quay trở về phòng mình, trong lòng vui buồn xen lẫn, mong muội ấy phải thật hạnh phúc, phải thật sự hạnh phúc bên cạnh Triệu An! Liên Ý là muội muội duy nhất của tôi, tôi không muốn muội ấy bị người khác bắt nạt!
Sớm mai, Liên Y sẽ được đưa vào nhập cung, Triệu An cũng được hoàng thượng sắp xếp cho một
biệt lâu nhỏ trong cung để mỗi khi họ từ Phiên Trúc trở về cũng có nơi ở. Biệt lâu hôm nay đã được
treo đèn, kết hoa lộng lẫy, người ra vào vội vã để chuẩn bị cho lễ thành thân ngày mai. Trong lòng tôi có chút nôn nao cũng có chút lo lắng, muội muội gả đi rồi, phụ mầu ở quê nhà cũng không còn ai
bầu bạn và chăm nom. Dạo gần đây vì bận học lễ nghi nên Liên Y và tôi cũng ít gặp mặt hơn hẳn, có mỗi hôm nay tôi mang một vài món trang sức đến và đưa theo cả Tùng Hiên về Lạc phủ thì tỷ muội mới gặp được nhau
Phụ thân, mẫu thân! Uyển Hoa thỉnh an hai vị!Nhạc phụ, nhạc mẫu!Hai đứa đứng lên đi! Nào đưa ngoại tố bế Tùng Hiên nào!Mẫu thân tôi đưa tay đón lấy Tùng Hiên từ tay tôi, từ khi đứa bé chào đời, mẫu thân tôi mới được bồng nó hôm nay. Tôi nhìn xung quanh thấy tiền sảnh đã trang trí những cầu hoa đỏ, khắp nơi đã dán chữ hỷ cả rồi nhưng chẳng thấy Liên Ý đâu. Nhìn sang phụ mẫu tôi ai cũng có chút thoáng buồn trên gương mặt, tôi nhẹ giọng hỏi xin
Phụ thân...con xin phép đến phòng của Liên Ý một lát có được không?Được! Con cứ đến đó, mấy hôm nay Liên Ý bận rộn lo chuyện hôn sự nhưng cũng mong nhớ con!Dạ!Tôi đứng dậy đi về phía gian phòng hướng đông, nơi phòng tôi và Liên Ý ở đó. Ánh đèn phòng vẫn sáng, chắc muội ấy vẫn còn lo lắng cho ngày xuất giá đây mà! Tôi đến trước cửa phòng gõ nhẹ vài tiếng, bên trong Châu Nhi ra mở cửa phòng
Tiểu thư, người về từ khi nào?Ta vừa về đến! Liên Ý đâu? Muội ấy ngủ rồi sao?Nghĩa tiểu thư vẫn còn thức ạ! Người mau vào trong đi!Tôi bước vào trong phòng, Liên Ý từ trường kỷ thấy tôi liền đứng dậy mừng rỡ
Nghĩa tỷ, muội nhớ người chết đi được!Ta cũng nhớ muội! Mấy hôm nay muội chuẩn bị cho hỷ sự bận rộn lắm sao?Đúng vậy! Muội thật sự vẫn chưa muối gả đi! Muội vẫn muốn ở bên cạnh phụ mẫu và tỷ thêm nữa!Tôi cóc nhẹ vào đầu Liên Y
Muội muội ngốc! Đâu phải gả đi rồi muội sẽ không được gặp chúng ta nữa!Nghĩa tý...Sao vậy là không muốn gả cho Triệu An sao?Không..không...muội muốn chứ nhưng...vẫn có vài điều chưa quen! Huống gì sắp tới bọn muội phải dời đếnPhiên Trúc sinh sống!
- Không sao cả! Ta và Bách Tùng có thời gian nhất định sẽ đưa Tùng Hiên đến thăm muội! Phải nhớ giữ sức khỏe thật tốt! Ta có mang cho muội vài món trang sức, y phục mới, ta sợ những món trước kia chuẩn bị vẫn chưa đủ nên mang thêm!
Nghĩa tử...người thật tốt với Liên Y!Là người nhà cả! Không cần khách sáo! Triệu An là nam tử tốt, gả cho đệ ấy ta không sợ muội bị bắt nạt! Hơn nữa đệ ấy cũng là thân tộc của Bách Tùng, tỷ muội chúng ta cũng dễ gặp mặt!Liên Ý không nói gì chỉ nở nụ cười nhẹ nhàng, đôi môi như cánh hoa đào hé nở, lòng tôi có chút buồn nhẹ. Muội muội gả đi sang nhà người khác, dẫu biết là người thân thuộc nhưng cũng có chút không nỡ. Tán cây anh đào năm đó tôi thành thân cũng treo đầy những dải lụa đỏ, đến nay Liên Ý được gả đi những dải lụa cũ đã được thay mới. Tôi nhớ lại ngày tôi sắp được gả cho Bách Tùng, đêm hôm ấy
Liên Ý cũng tôi như thế này!
Tôi nhìn sang hướng tủ y phục, bộ hỷ phục lộng lẫy biết bao, nhưng khác với sự cầu kỳ như bộ hỷ phục của tôi.
Trên hỷ phục của Liên Ý thêu hình mẫu đơn, hai tay áo thêu hai đóa sen nhỏ và mây ngũ sắc, trông cũng lộng lẫy
lam!
Bộ hỷ phục này rất hợp với muội, ngày mai mặc vào chắc sẽ đẹp lắm!Là do Triệu An, chàng ấy bảo nội vụ phủ thêu thêm hình hoa sen vào tay áo của muội!Tên nhóc này cũng thật có mắt nhìn! Bộ trâm cài ta đã mang đến cho muội, là trâm cài hình phượng hoàng, cũng có vài hoa sen nhỏ là ta và Bách Tùng đặt riêng cho muội ở cửa tiệm lớn nhất kinh thành! Mong muội hạnh phúc và thật xinh đẹp trong ngày đại hỷ của mình!Đa tạ tỷ!Liên Ý ôm lấy tôi mà làm nũng, muội muội đã sắp theo chồng nhưng vẫn thích làm nũng như thế
Mau...nghỉ ngơi thôi! Đã muộn rồi! Sáng mai còn nhiều điều phải lo!Dạ vâng! Tỷ tỷ...người cũng nghỉ ngơi đi ạ!Được!Tôi quay trở về phòng mình, trong lòng vui buồn xen lẫn, mong muội ấy phải thật hạnh phúc, phải thật sự hạnh phúc bên cạnh Triệu An! Liên Ý là muội muội duy nhất của tôi, tôi không muốn muội ấy bị người khác bắt nạt!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.