Chương 6:
Góc bình yên
18/08/2021
Tiếng gõ cửa dồn dập làm Đại thức giấc, anh đang còn ngái ngủ và mơ màng về cô gái tên Thanh trong giấc mộng mị. Bà Thu lên tiếng:
- Có bà Hằng kiếm con đó.
Nghe bà Thu nói vậy, anh có vẻ ngỡ ngàng chưa hiểu chuyện gì xảy ra. Bà Thu thấy vẻ mặt ngơ ngác của anh thì lại lên tiếng.
- Làm gì mà ngây người ra thế kia?
- Dạ, dạ con biết rồi. Con ra liền.
Bà Thu vừa quay lưng bước đi, thì anh đưa tay gãi đầu không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Anh ngáp ngáp vài cái rồi ra gặp bà Hằng.
- U tìm con có việc gì không ah?
- Cha bố anh, hôm qua u chả hẹn hôm nay sẽ đưa anh đi gặp ông thầy hay sao?
- Ơ, ơ.
Dường như anh đã hiểu ra vấn đề. Chuyện xảy ra đêm qua cũng chỉ là giấc mơ mà thôi.
- U đợi con tý, con về thay đồ rồi u con mình đi luôn ạ.
Trên con đường hướng ra phía ngoại thành, anh cố gắng hình dung lại khung cảnh giấc mơ đêm qua. Quả nhiên, là nó giống với thực tế quá. Điều đó khiến anh có đôi chút hoang mang.
Gần trưa thì bà Hằng và anh cũng đã đến được nơi cần đến. Có điều ông thầy không có giống như trong giấc mơ. Bà Hằng trình bày với ông thầy hồi lâu, rồi cất tiếng gọi.
- Vào đi con.
Đại vừa bước vào cửa, thì đã thấy mặt ông thầy có vẻ nhăn nhó. Ông nhìn anh một lượt rồi phán.
- Nhà anh đang có một vong âm là nữ đeo bám, người ta không có ý hại ngươi. Nhưng âm dương cách biệt, nếu để tình trạng này kéo dài dương khí của ngươi sẽ dần cạn kiệt.
- Như thế chẳng phải là.. Tiếng bà Hằng nói xen ngang.
Đại có vẻ lo lắng sau những lời ông thầy phán. Ông thầy như hiểu được những suy nghĩ của anh.
- Nhà ngươi yên tâm, ta sẽ xin cho anh một lá bùa hộ mệnh, sẽ chẳng có yêu ma nào làm hại được anh đâu, cái vong âm kia cũng sẽ không làm phiền được anh nữa.
- Dạ, con đội ơn thầy - Đại kính cẩn đáp lễ.
Hai người ra về, bà Hằng luôn miệng khen ngợi tài năng của ông thầy, còn trong lòng anh bồn chồn có phần lo lắng không yên.
Quả nhiên, từ sau hôm đó, Đại không còn bắt gặp cô gái trong mơ hay những hiện tượng lạ trong phòng của mình nữa. Cuộc sống của anh trở lại bình thường, nhưng trong anh không thể nguôi ngoai suy nghĩ về cô gái tên Thanh.
Thời gian bẵng đi, nay đã lại đến ngày rằm trăng sáng vằng vặc. Cả đám sinh viên xóm trọ trong đó có Đại đang huyên náo thì anh lại nghe thấy tiếng khóc nỉ non của người con gái đang phát ra từ phía tầng thượng. Đại cất tiếng hỏi.
- Ê, chúng mày có nghe thấy gì không?
- Thấy gì là thấy gì?
- Có tiếng con gái đang khóc kìa.
- Anh mơ ngủ à, hay tính nhát ma tụi em vậy?
Rõ ràng là anh đang nghe có tiếng người khóc mà sao tụi nó lại không nghe thấy. Ấm ức anh đi vào phòng.
Trời đã về khuya, không gian yên tĩnh càng làm cho tiếng khóc trở lên rõ mồn một, trằn trọc mãi không ngủ được vì tiếng khóc ỉ ôi. Anh vùng dậy, quyết định đi lên sân thượng, quả nhiên trước mắt anh, ngay dưới chân ban thờ là một cô gái đang gục đầu khóc thút thít. Anh nhẹ nhàng tiến lại gần, một tia sáng loé lên, cô gái liền biến mất, tiếng khóc cũng không còn. Anh chưa hiểu chuyện gì đang diễn ra, thì có tiếng nói như vọng về từ cõi âm ti.
- Anh hãy cất lá bùa đi..
Cứ như bị thôi miên, Đại đưa tay lên sờ lá bùa đeo trên cổ, anh tháo nó ra thì bóng hình cô gái dần dần xuất hiện.
- Anh ơi, cứu em.. với. Em bị chết oan..
- Em là Thanh có phải k? Anh có thể làm gì giúp em đây?
Khuôn mặt u buồn, hai hàng lệ lăn dài cô nhìn anh biết ơn.
- Anh hãy tìm và đưa xác em về với.
- Xác em ở đâu?
- Chuyện dài lắm, em không thể nói cho anh được biết nơi em đang nằm. Anh hãy cố gắng giúp em nhé!
- Nhưng anh giúp em như thế nào được?
- Hãy để mọi việc thuận theo tự nhiên, ắt anh sẽ tìm thấy em mà thôi.
Giọng của Thanh nhẹ nhàng, êm ái chất chứa tình cảm. Cô nhìn anh trìu mến rồi dần dần tan biến vào cõi hư vô..
Màn sương mờ ảo dưới ánh trắng rằm, xa xa vọng lại tiếng của Thanh như thôi thúc anh đi tìm sự thật, vén bức màn bí mật bao năm qua. Để cho linh hồn của Thanh có thể được siêu thoát.
- Hãy hứa với em, là đưa em về với gia đình anh nhé. Cảm ơn anh về tất cả.
- Anh hứa, anh hứa sẽ làm tất cả những gì có thể.
Hình bóng của Thanh tan biến vào hư vô, Đại cũng trở lại với thực tại. Anh tự hứa với lòng mình, sẽ không để cho Thanh thất vọng khi đã gửi gắm niềm tin nơi anh..
- Góc bình yên -
https://dembuon.vn/threads/tra-lai-ten-cho-em-goc-binh-yen.72835/
- Có bà Hằng kiếm con đó.
Nghe bà Thu nói vậy, anh có vẻ ngỡ ngàng chưa hiểu chuyện gì xảy ra. Bà Thu thấy vẻ mặt ngơ ngác của anh thì lại lên tiếng.
- Làm gì mà ngây người ra thế kia?
- Dạ, dạ con biết rồi. Con ra liền.
Bà Thu vừa quay lưng bước đi, thì anh đưa tay gãi đầu không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Anh ngáp ngáp vài cái rồi ra gặp bà Hằng.
- U tìm con có việc gì không ah?
- Cha bố anh, hôm qua u chả hẹn hôm nay sẽ đưa anh đi gặp ông thầy hay sao?
- Ơ, ơ.
Dường như anh đã hiểu ra vấn đề. Chuyện xảy ra đêm qua cũng chỉ là giấc mơ mà thôi.
- U đợi con tý, con về thay đồ rồi u con mình đi luôn ạ.
Trên con đường hướng ra phía ngoại thành, anh cố gắng hình dung lại khung cảnh giấc mơ đêm qua. Quả nhiên, là nó giống với thực tế quá. Điều đó khiến anh có đôi chút hoang mang.
Gần trưa thì bà Hằng và anh cũng đã đến được nơi cần đến. Có điều ông thầy không có giống như trong giấc mơ. Bà Hằng trình bày với ông thầy hồi lâu, rồi cất tiếng gọi.
- Vào đi con.
Đại vừa bước vào cửa, thì đã thấy mặt ông thầy có vẻ nhăn nhó. Ông nhìn anh một lượt rồi phán.
- Nhà anh đang có một vong âm là nữ đeo bám, người ta không có ý hại ngươi. Nhưng âm dương cách biệt, nếu để tình trạng này kéo dài dương khí của ngươi sẽ dần cạn kiệt.
- Như thế chẳng phải là.. Tiếng bà Hằng nói xen ngang.
Đại có vẻ lo lắng sau những lời ông thầy phán. Ông thầy như hiểu được những suy nghĩ của anh.
- Nhà ngươi yên tâm, ta sẽ xin cho anh một lá bùa hộ mệnh, sẽ chẳng có yêu ma nào làm hại được anh đâu, cái vong âm kia cũng sẽ không làm phiền được anh nữa.
- Dạ, con đội ơn thầy - Đại kính cẩn đáp lễ.
Hai người ra về, bà Hằng luôn miệng khen ngợi tài năng của ông thầy, còn trong lòng anh bồn chồn có phần lo lắng không yên.
Quả nhiên, từ sau hôm đó, Đại không còn bắt gặp cô gái trong mơ hay những hiện tượng lạ trong phòng của mình nữa. Cuộc sống của anh trở lại bình thường, nhưng trong anh không thể nguôi ngoai suy nghĩ về cô gái tên Thanh.
Thời gian bẵng đi, nay đã lại đến ngày rằm trăng sáng vằng vặc. Cả đám sinh viên xóm trọ trong đó có Đại đang huyên náo thì anh lại nghe thấy tiếng khóc nỉ non của người con gái đang phát ra từ phía tầng thượng. Đại cất tiếng hỏi.
- Ê, chúng mày có nghe thấy gì không?
- Thấy gì là thấy gì?
- Có tiếng con gái đang khóc kìa.
- Anh mơ ngủ à, hay tính nhát ma tụi em vậy?
Rõ ràng là anh đang nghe có tiếng người khóc mà sao tụi nó lại không nghe thấy. Ấm ức anh đi vào phòng.
Trời đã về khuya, không gian yên tĩnh càng làm cho tiếng khóc trở lên rõ mồn một, trằn trọc mãi không ngủ được vì tiếng khóc ỉ ôi. Anh vùng dậy, quyết định đi lên sân thượng, quả nhiên trước mắt anh, ngay dưới chân ban thờ là một cô gái đang gục đầu khóc thút thít. Anh nhẹ nhàng tiến lại gần, một tia sáng loé lên, cô gái liền biến mất, tiếng khóc cũng không còn. Anh chưa hiểu chuyện gì đang diễn ra, thì có tiếng nói như vọng về từ cõi âm ti.
- Anh hãy cất lá bùa đi..
Cứ như bị thôi miên, Đại đưa tay lên sờ lá bùa đeo trên cổ, anh tháo nó ra thì bóng hình cô gái dần dần xuất hiện.
- Anh ơi, cứu em.. với. Em bị chết oan..
- Em là Thanh có phải k? Anh có thể làm gì giúp em đây?
Khuôn mặt u buồn, hai hàng lệ lăn dài cô nhìn anh biết ơn.
- Anh hãy tìm và đưa xác em về với.
- Xác em ở đâu?
- Chuyện dài lắm, em không thể nói cho anh được biết nơi em đang nằm. Anh hãy cố gắng giúp em nhé!
- Nhưng anh giúp em như thế nào được?
- Hãy để mọi việc thuận theo tự nhiên, ắt anh sẽ tìm thấy em mà thôi.
Giọng của Thanh nhẹ nhàng, êm ái chất chứa tình cảm. Cô nhìn anh trìu mến rồi dần dần tan biến vào cõi hư vô..
Màn sương mờ ảo dưới ánh trắng rằm, xa xa vọng lại tiếng của Thanh như thôi thúc anh đi tìm sự thật, vén bức màn bí mật bao năm qua. Để cho linh hồn của Thanh có thể được siêu thoát.
- Hãy hứa với em, là đưa em về với gia đình anh nhé. Cảm ơn anh về tất cả.
- Anh hứa, anh hứa sẽ làm tất cả những gì có thể.
Hình bóng của Thanh tan biến vào hư vô, Đại cũng trở lại với thực tại. Anh tự hứa với lòng mình, sẽ không để cho Thanh thất vọng khi đã gửi gắm niềm tin nơi anh..
- Góc bình yên -
https://dembuon.vn/threads/tra-lai-ten-cho-em-goc-binh-yen.72835/
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.