Chương 73: Nam thần trường quân đội [13]
Ngữ Nhiên Á
21/11/2023
Tiếng xé gió vang lên, có thể thấy được hắn dùng lực đạo cực lớn, tốc độ cực nhanh mà nhào đến.
Gương mặt ôn hòa tươi cười của Niệm Mị không hề có một chút kinh hoảng, cô lùi chân phải về phía sau một bước, đầu gối hơi khuỵu. Đầu tránh thoát khỏi sự tập kích bất ngờ của Phương Tuấn Kiệt, chân phải tùy tiện được cô nâng lên, nhanh chóng nhắm ngay dưới háng Phương Tuấn Kiệt mà đá tới.
"Á!"
Một tiếng hét thảm vang lên, sau đó tất cả những người đàn ông đang có mặt ở đây đều cảm thấy bên dưới của mình dường như đau nhức, theo bản năng ôm chặt lấy nơi nào đó.
Phương Tuấn Kiệt đau đớn ngã trên mặt đất, cuộn thành một đoàn.
Mị Nhược Tâm lấy bộ đàm ra rồi nói: "Sân bắn khóa mười!"
Một phút sau có hai binh sĩ nâng cáng lại đây, mặt không cảm xúc mà kéo Phương Tuấn Kiệt lên trên cáng, nâng rồi rời đi.
Chờ sau khi hai binh sĩ kia rời đi, thì giọng nói của Mị Nhược Tâm mới vang lên.
"Phương Tuấn Kiệt trừ mười quân công, Hàn Vận cộng mười quân công!"
Phương Tuấn Kiệt còn chưa được nâng đi xa bỗng nghe thấy những lời này suýt nữa hộc máu. Nếu không phải do hạ thể quá đau, thì hắn có lẽ sẽ nhảy dựng lên! Người bị hại là hắn đấy có được không hả? Vì sao bị khấu trừ quân công cũng là hắn cơ chứ?
Một đám người cũng có chút ngơ ngác.
"Ở Huyền Hoàng, đấu một mình thì có thể, nhưng người thua phải chuyển mười quân công cho người thắng!"
Giọng nói lạnh lẽo của Mị Nhược Tâm vang lên bên tai của bọn họ.
Mọi người đều đã hiểu rõ, rồi nhìn sang Phương Tuấn Kiệt đã bị nâng đi xa, trong mắt ngăn không được đồng tình!
"Đánh không thắng mà còn gây chuyện, hãi! Tự làm bậy không thể sống mà!"
Nụ cười dịu dàng của Niệm Mị lộ ra nhè nhẹ ác ý, ánh mắt ôn hòa nhìn quét một vòng mọi người.
Từ Linh giương mắt không phục nhìn đôi mắt ôn hòa của Niệm Mị, Kiển Dịch cũng nhìn cô với ánh mắt phức tạp.
Bắn súng tiến hành hai đợt, Niệm Mị toàn trúng tâm, tổng cộng hai trăm điểm, không thể nghi ngờ lại đứng thứ nhất!
Kiển Dịch Vân một trăm điểm, xếp hạng thứ hai!
Nam Phi 95 điểm, đứng thứ ba!.
||||| Truyện đề cử: Ép Buộc Bạn Trai Ngủ Cùng |||||
"Hàn Vận khóa mười, lần đầu xạ kích hai trăm điểm! Đứng đầu toàn khóa, phá kỷ lục của Huyền Hoàng! Cộng mười quân công!"
Sau khi kết thúc phần bắn súng là đến thời gian cơm trưa, cả đám người Niệm Mị theo Mị Nhược Tâm đi tới nhà ăn của trường quân đội Huyền Hoàng.
Nhà ăn tổng cộng có sáu cái cửa quầy, mà trên mỗi cửa đều dùng thuốc màu đỏ cam vàng lục thanh lam khác nhau, viết một, hai, ba, bốn, năm, lẫn lộn!
Khi thấy sáu cửa quầy đủ màu đứng cạnh nhau kia, nụ cười ôn hòa trên mặt Niệm Mị trong nháy mắt cứng đờ.
Kiển Dịch Vân cũng nhíu mày lại.
Mị Nhược Tâm đang nhận một đống phiếu từ trong tay thủ vệ ở nhà ăn.
Màu đỏ đưa cho Niệm Mị, màu cam đưa cho Kiển Dịch Vân, màu vàng đưa cho Nam Phi...
Đưa tới trong tay Lý Vân Vân trong tay chính là phiếu màu xanh lá.
Cuối cùng chỉ còn lại có một đống phiếu màu lam, chia cho những người còn lại.
"Đây là phiếu cơm của mấy người, mỗi người tự mình đến nơi tương ứng lấy cơm. Hôm nay là ngày huấn luyện đầu tiên của mọi người. Cho nên trong một tháng tới này đồ ăn đều là do trường học cung cấp, nhưng sau ngày huấn luyện thứ hai mươi lăm thì mấy người phải làm nhiệm vụ để kiếm quân công! Nhiệm vụ có thể nhận ở khu nhiệm vụ. Độ phong phú của món ăn quyết định bởi thành tích của mỗi người. Một giờ sau tập hợp, hiện tại giải tán!"
Mị Nhược Tâm nói rõ xong hêt thảy, trực tiếp đi về phía một cửa quầy, Niệm Mị đi theo phía sau cô ấy.
"Khi nào thì cô rời khỏi trường học?"
Mị Nhược Tâm không hề quay đầu lại, nhưng giọng nói lại truyền vào trong tai Niệm Mị.
"Năm ngày sau!"
Niệm Mị có chút kinh ngạc.
"Không phải là huấn luyện hai mươi lăm ngày à?"
"Mấy người phải huấn luyện hai mươi lăm ngày nhưng tôi chỉ huấn luyện mấy người năm ngày mà thôi! Năm ngày có người tốt nghiệp thứ hai đến huấn luyện mấy người!"
Niệm Mị hiểu rõ gật gật đầu, không cần phải nhiều lời nữa.
Ánh mắt liếc về phía cửa sổ có người nhiều nhất, Niệm Mị liền cười dịu dàng.
Phương Tuấn Kiệt cũng trở về đội ngũ trước khi đợt bắn súng kết thúc, bắn một súng, đạt được một tấm phiếu màu lam, lúc này đang xếp hàng tại cửa quầy có số người nhiều nhất. Hắn trừng mắt nhìn Niệm Mị, một bộ dạng muốn phun lửa.
Gương mặt ôn hòa tươi cười của Niệm Mị không hề có một chút kinh hoảng, cô lùi chân phải về phía sau một bước, đầu gối hơi khuỵu. Đầu tránh thoát khỏi sự tập kích bất ngờ của Phương Tuấn Kiệt, chân phải tùy tiện được cô nâng lên, nhanh chóng nhắm ngay dưới háng Phương Tuấn Kiệt mà đá tới.
"Á!"
Một tiếng hét thảm vang lên, sau đó tất cả những người đàn ông đang có mặt ở đây đều cảm thấy bên dưới của mình dường như đau nhức, theo bản năng ôm chặt lấy nơi nào đó.
Phương Tuấn Kiệt đau đớn ngã trên mặt đất, cuộn thành một đoàn.
Mị Nhược Tâm lấy bộ đàm ra rồi nói: "Sân bắn khóa mười!"
Một phút sau có hai binh sĩ nâng cáng lại đây, mặt không cảm xúc mà kéo Phương Tuấn Kiệt lên trên cáng, nâng rồi rời đi.
Chờ sau khi hai binh sĩ kia rời đi, thì giọng nói của Mị Nhược Tâm mới vang lên.
"Phương Tuấn Kiệt trừ mười quân công, Hàn Vận cộng mười quân công!"
Phương Tuấn Kiệt còn chưa được nâng đi xa bỗng nghe thấy những lời này suýt nữa hộc máu. Nếu không phải do hạ thể quá đau, thì hắn có lẽ sẽ nhảy dựng lên! Người bị hại là hắn đấy có được không hả? Vì sao bị khấu trừ quân công cũng là hắn cơ chứ?
Một đám người cũng có chút ngơ ngác.
"Ở Huyền Hoàng, đấu một mình thì có thể, nhưng người thua phải chuyển mười quân công cho người thắng!"
Giọng nói lạnh lẽo của Mị Nhược Tâm vang lên bên tai của bọn họ.
Mọi người đều đã hiểu rõ, rồi nhìn sang Phương Tuấn Kiệt đã bị nâng đi xa, trong mắt ngăn không được đồng tình!
"Đánh không thắng mà còn gây chuyện, hãi! Tự làm bậy không thể sống mà!"
Nụ cười dịu dàng của Niệm Mị lộ ra nhè nhẹ ác ý, ánh mắt ôn hòa nhìn quét một vòng mọi người.
Từ Linh giương mắt không phục nhìn đôi mắt ôn hòa của Niệm Mị, Kiển Dịch cũng nhìn cô với ánh mắt phức tạp.
Bắn súng tiến hành hai đợt, Niệm Mị toàn trúng tâm, tổng cộng hai trăm điểm, không thể nghi ngờ lại đứng thứ nhất!
Kiển Dịch Vân một trăm điểm, xếp hạng thứ hai!
Nam Phi 95 điểm, đứng thứ ba!.
||||| Truyện đề cử: Ép Buộc Bạn Trai Ngủ Cùng |||||
"Hàn Vận khóa mười, lần đầu xạ kích hai trăm điểm! Đứng đầu toàn khóa, phá kỷ lục của Huyền Hoàng! Cộng mười quân công!"
Sau khi kết thúc phần bắn súng là đến thời gian cơm trưa, cả đám người Niệm Mị theo Mị Nhược Tâm đi tới nhà ăn của trường quân đội Huyền Hoàng.
Nhà ăn tổng cộng có sáu cái cửa quầy, mà trên mỗi cửa đều dùng thuốc màu đỏ cam vàng lục thanh lam khác nhau, viết một, hai, ba, bốn, năm, lẫn lộn!
Khi thấy sáu cửa quầy đủ màu đứng cạnh nhau kia, nụ cười ôn hòa trên mặt Niệm Mị trong nháy mắt cứng đờ.
Kiển Dịch Vân cũng nhíu mày lại.
Mị Nhược Tâm đang nhận một đống phiếu từ trong tay thủ vệ ở nhà ăn.
Màu đỏ đưa cho Niệm Mị, màu cam đưa cho Kiển Dịch Vân, màu vàng đưa cho Nam Phi...
Đưa tới trong tay Lý Vân Vân trong tay chính là phiếu màu xanh lá.
Cuối cùng chỉ còn lại có một đống phiếu màu lam, chia cho những người còn lại.
"Đây là phiếu cơm của mấy người, mỗi người tự mình đến nơi tương ứng lấy cơm. Hôm nay là ngày huấn luyện đầu tiên của mọi người. Cho nên trong một tháng tới này đồ ăn đều là do trường học cung cấp, nhưng sau ngày huấn luyện thứ hai mươi lăm thì mấy người phải làm nhiệm vụ để kiếm quân công! Nhiệm vụ có thể nhận ở khu nhiệm vụ. Độ phong phú của món ăn quyết định bởi thành tích của mỗi người. Một giờ sau tập hợp, hiện tại giải tán!"
Mị Nhược Tâm nói rõ xong hêt thảy, trực tiếp đi về phía một cửa quầy, Niệm Mị đi theo phía sau cô ấy.
"Khi nào thì cô rời khỏi trường học?"
Mị Nhược Tâm không hề quay đầu lại, nhưng giọng nói lại truyền vào trong tai Niệm Mị.
"Năm ngày sau!"
Niệm Mị có chút kinh ngạc.
"Không phải là huấn luyện hai mươi lăm ngày à?"
"Mấy người phải huấn luyện hai mươi lăm ngày nhưng tôi chỉ huấn luyện mấy người năm ngày mà thôi! Năm ngày có người tốt nghiệp thứ hai đến huấn luyện mấy người!"
Niệm Mị hiểu rõ gật gật đầu, không cần phải nhiều lời nữa.
Ánh mắt liếc về phía cửa sổ có người nhiều nhất, Niệm Mị liền cười dịu dàng.
Phương Tuấn Kiệt cũng trở về đội ngũ trước khi đợt bắn súng kết thúc, bắn một súng, đạt được một tấm phiếu màu lam, lúc này đang xếp hàng tại cửa quầy có số người nhiều nhất. Hắn trừng mắt nhìn Niệm Mị, một bộ dạng muốn phun lửa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.