Chương 40: CON THỎ NHÌN QUEN MẮT
Mộc Noãn Chi
06/05/2014
Thiên giới hôm nay rất náo nhiệt, đặc biệt là Thiên Vi cung, đông như trẩy hội, các loại cầm thú sắp hàng dài ở phía trước chờ báo danh tham gia đại hội kén rể của A Ly.
A Ly cổ đeo túi gấm uyên ương hồng, ngồi trước cửa Thiên Vi cung, tiếp thu các loại ánh mắt. Cốc Nhiễm thì thảnh thơi nằm chéo chân trên một cái ghế, theo lời Cốc Nhiễm thì đây là lần đầu A Ly gả đi, sợ nàng thẹn thùng cho nên mới cùng nàng tuyển chồng. Chỉ có A Ly mới hiểu rõ là hắn muốn xem náo nhiệt, là muốn nhìn bộ dạng khốn quẫn của nàng.
Cốc Nhiễm ngẩng đầu nhìn biểu thời gian treo trên tường mới phát hiện đã tới giờ cơm trưa, liền bật dậy, vỗ đầu A Ly nói
“Đã tới giờ cơm trưa, ngươi cứ tiếp tục ở đây lựa chọn phu quân tương lai, ta đi lấy gà nướng đến giúp Nguyên đỡ đói”
Rốt cục cũng nhớ tới nàng. A Ly đã sớm đói muốn chết, không khỏi dùng móng vuốt sờ sờ cái bụng, tâm tình không tốt vì nghĩ tới gà nướng mà thanh tỉnh hơn rất nhiều.
Thừa dịp Cốc Nhiễm không cốc mặt, nàng liền nghĩ ra một chủ ý, nhe răng cười để lộ cả lợi
“Nhìn cái gì vậy! Muốn chết a?” A Ly trừng mắt hét to với bồ câu tinh đang đánh giá nàng.
“Tránh xa ta một chút, con lừa thối” tiếp tục công kích
“Nếu ngươi dám báo danh, ta sẽ cắn chết ngươi” A Ly nhe răng trợn mắt.
…
Chúng thú do dự rồi lui về phía sau, lúc nãy còn Cốc Nhiễm tiên quân ở đây thì A Ly yếu ớt như dưa chuột mà Cốc Nhiễm tiên quân vừa rời khỏi, nàng đã như gà chọi xung trận, thực sự quá hung hãn.
A Ly rất vừa lòng với phản ứng của chúng thú. Nếu ác danh đã truyền ra ngoài nàng muốn làm cho vang dội hơn, muốn cho kế hoạch của Cốc Nhiễm phải ngâm nước nóng. Cái gì mà nhân gian hôn nhân là theo lịnh cha mẹ, nghe lời mai mối, hắn muốn làm hết trách nhiệm của một chủ nhân nên mới thay nàng tìm vị hôn phu. Hôn phu cái đầu ngươi a. Cốc Nhiễm viết trên thông báo là nàng tuổi tác không rõ đã dọa một đám thú trai trẻ sợ đến bỏ chạy, như vậy chẳng phải nói nàng có thể là cô nãi nãi của bọn họ, như thế thì chẳng phải sẽ loạn luân sao?
Trong lòng mắng Cốc Nhiễm vô lương tâm cả trăm lần thì đột nhiên có một con thỏ xám mập mạp nhảy về phía nàng với tốc độ tên bắn, A Ly xoa mắt, sao thấy con thỏ này quen mắt đến vậy?
Con thỏ nhào tới, giơ cái chân trước đánh về phía A Ly, A Ly trúng một chưởng của hắn, còn chưa biết chuyện gì xảy ra thì con thỏ kia đã tấn công tiếp, làm cho A Ly không có cơ hội phản công.
“Thì ra là tiểu tử Tiểu Khôi a”. là kẻ thù tìm tới. A Ly cả giận, bốn chân nhanh chóng di chuyển, tránh né đòn tấn công của con thỏ.
A Ly vừa lên tiếng, hai mắt Tiểu Khôi đã bắn ra hai đạo hồng quang giống như hai ngọn roi đánh vào trên thân A Ly, A Ly bất ngờ tránh không kịp, đau đến mức ngã xuống đất.
“Nữ nhân này, làm cho ta thân tàn ma dại,đã không chịu trách nhiệm mà còn dám tuyển chồng” Tiểu Khôi tức giận lên án.
A Ly nghe xong thì lảo đảo suýt té ngã.
Tiểu Khôi hai mắt hồng hồng, lệ quang lóng lánh, hôm nay hắn nhất định phải rửa nhục trước mặt chúng thú.
“A a a —— “
“Cốc Nhiễm a! Mau tới cứu mạng a!”
A Ly vội vàng nhảy lên, đau đớn la to nhưng thanh âm của nàng không truyền tới bên trong bởi vì Thiên Vi cung rất rộng nên Cốc Nhiễm không nghe được tiếng kêu cứu của nàng.
Tiểu Khôi thầm nghĩ, ngươi gọi đi, cho dù gọi phá cổ họng cũng vô dụng. Hôm nay ta nhất định sẽ phế ngươi, cho ngươi trở thành trò cười trong thú giới.
A Ly cổ đeo túi gấm uyên ương hồng, ngồi trước cửa Thiên Vi cung, tiếp thu các loại ánh mắt. Cốc Nhiễm thì thảnh thơi nằm chéo chân trên một cái ghế, theo lời Cốc Nhiễm thì đây là lần đầu A Ly gả đi, sợ nàng thẹn thùng cho nên mới cùng nàng tuyển chồng. Chỉ có A Ly mới hiểu rõ là hắn muốn xem náo nhiệt, là muốn nhìn bộ dạng khốn quẫn của nàng.
Cốc Nhiễm ngẩng đầu nhìn biểu thời gian treo trên tường mới phát hiện đã tới giờ cơm trưa, liền bật dậy, vỗ đầu A Ly nói
“Đã tới giờ cơm trưa, ngươi cứ tiếp tục ở đây lựa chọn phu quân tương lai, ta đi lấy gà nướng đến giúp Nguyên đỡ đói”
Rốt cục cũng nhớ tới nàng. A Ly đã sớm đói muốn chết, không khỏi dùng móng vuốt sờ sờ cái bụng, tâm tình không tốt vì nghĩ tới gà nướng mà thanh tỉnh hơn rất nhiều.
Thừa dịp Cốc Nhiễm không cốc mặt, nàng liền nghĩ ra một chủ ý, nhe răng cười để lộ cả lợi
“Nhìn cái gì vậy! Muốn chết a?” A Ly trừng mắt hét to với bồ câu tinh đang đánh giá nàng.
“Tránh xa ta một chút, con lừa thối” tiếp tục công kích
“Nếu ngươi dám báo danh, ta sẽ cắn chết ngươi” A Ly nhe răng trợn mắt.
…
Chúng thú do dự rồi lui về phía sau, lúc nãy còn Cốc Nhiễm tiên quân ở đây thì A Ly yếu ớt như dưa chuột mà Cốc Nhiễm tiên quân vừa rời khỏi, nàng đã như gà chọi xung trận, thực sự quá hung hãn.
A Ly rất vừa lòng với phản ứng của chúng thú. Nếu ác danh đã truyền ra ngoài nàng muốn làm cho vang dội hơn, muốn cho kế hoạch của Cốc Nhiễm phải ngâm nước nóng. Cái gì mà nhân gian hôn nhân là theo lịnh cha mẹ, nghe lời mai mối, hắn muốn làm hết trách nhiệm của một chủ nhân nên mới thay nàng tìm vị hôn phu. Hôn phu cái đầu ngươi a. Cốc Nhiễm viết trên thông báo là nàng tuổi tác không rõ đã dọa một đám thú trai trẻ sợ đến bỏ chạy, như vậy chẳng phải nói nàng có thể là cô nãi nãi của bọn họ, như thế thì chẳng phải sẽ loạn luân sao?
Trong lòng mắng Cốc Nhiễm vô lương tâm cả trăm lần thì đột nhiên có một con thỏ xám mập mạp nhảy về phía nàng với tốc độ tên bắn, A Ly xoa mắt, sao thấy con thỏ này quen mắt đến vậy?
Con thỏ nhào tới, giơ cái chân trước đánh về phía A Ly, A Ly trúng một chưởng của hắn, còn chưa biết chuyện gì xảy ra thì con thỏ kia đã tấn công tiếp, làm cho A Ly không có cơ hội phản công.
“Thì ra là tiểu tử Tiểu Khôi a”. là kẻ thù tìm tới. A Ly cả giận, bốn chân nhanh chóng di chuyển, tránh né đòn tấn công của con thỏ.
A Ly vừa lên tiếng, hai mắt Tiểu Khôi đã bắn ra hai đạo hồng quang giống như hai ngọn roi đánh vào trên thân A Ly, A Ly bất ngờ tránh không kịp, đau đến mức ngã xuống đất.
“Nữ nhân này, làm cho ta thân tàn ma dại,đã không chịu trách nhiệm mà còn dám tuyển chồng” Tiểu Khôi tức giận lên án.
A Ly nghe xong thì lảo đảo suýt té ngã.
Tiểu Khôi hai mắt hồng hồng, lệ quang lóng lánh, hôm nay hắn nhất định phải rửa nhục trước mặt chúng thú.
“A a a —— “
“Cốc Nhiễm a! Mau tới cứu mạng a!”
A Ly vội vàng nhảy lên, đau đớn la to nhưng thanh âm của nàng không truyền tới bên trong bởi vì Thiên Vi cung rất rộng nên Cốc Nhiễm không nghe được tiếng kêu cứu của nàng.
Tiểu Khôi thầm nghĩ, ngươi gọi đi, cho dù gọi phá cổ họng cũng vô dụng. Hôm nay ta nhất định sẽ phế ngươi, cho ngươi trở thành trò cười trong thú giới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.