Trả Thủ Tổng Giám Đốc Ác Độc

Chương 56: Nội gián

Nhật Dạ An Nhiên

05/05/2014

Trong phòng Chủ Tịch, Vương Vũ Hàn sắc mặt khó coi nhìn Vương Thiếu Phong ngồi ở ghế sofa.

Hắn thật sự phát điên vì cách cư xử của Vương Thiếu Phong ngày hôm nay … cái gì theo đuổi ? … cái gì làm bạn gái ? … còn tặng hoa, tặng gấu … Lăng Tịnh Hy là con nít sao ?

“ Em có thôi ngay cái trò trẻ con đó hay không ? … công ty là nơi làm việc chứ không phải chỗ em chơi đùa.”

“ Em đang làm việc rất nghiêm chỉnh … anh trai, nhìn vẻ mặt anh lúc này giống như đang ghen vậy … hay em nhìn lầm ?”

Vương Thiếu Phong cợt nhã nói, mày nhướng lên hứng thú nhìn Vương Vũ Hàn mặt đã đen thui.

“ Thiếu Phong, em đừng khiêu khích anh.”

“ Anh yêu Tịnh Hy ?”

Bị hỏi đột ngột, Vương Vũ Hàn sửng sốt nhưng im lặng, hắn cầm một tập hồ sơ thảy cho Vương Thiếu Phong.

“ Nếu em đã muốn nhường vị trí Tổng giám đốc lại cho Mark thì ký tên vào, còn nữa … mấy hạng mục đó em chỉ may mắn có được, đừng tự cho là thông minh.”

Vương Thiếu Phong thấy Vương Vũ Hàn không trả lời câu hỏi của mình, cũng không truy hỏi, tay cầm tập hồ sơ, không do dự ký tên vào, sau đó ngước nhìn Vương Vũ Hàn cười tà mị.

“ Anh nói đúng, em thật may mắn nhưng mà … nếu không nhờ người bên anh âm thầm báo tin, thì em đâu biết giá đấu thầu là bao nhiêu ?”

“ Cũng không đến nổi ngốc … sao ? … đã tìm ra được kẻ báo tin chưa ?”

Vương Vũ Hàn nhàn nhạt nói, cũng không cho đó là chuyện lớn bởi hắn đã biết từ lâu, trong thời gian ngắn các hạng mục bị giành mất quả thật chỉ có một lý do … trong tập đoàn có gián điệp.

Hắn cũng vỗ tay khen kẻ đó thật hay, không sợ chết lại dám làm ra chuyện đó, nếu hắn tìm được, kẻ kia chết chắc.

“ Hà Ngũ Bàng đã điều tra, kẻ đó gửi hạng mục qua email, em đã tìm ra ID nhưng là giả, hiện tại cũng có chút manh mối, chắc khoảng vài ngày nữa sẽ tìm được.”

Vương Vũ Hàn hừ lạnh. – “ Lát nữa Dương Nghị sẽ mang kết quả đến … em nên xem lại cách thức làm việc của mình thì hơn.”

Vương Thiếu Phong cười nhẹ. – “ Em chỉ muốn kiếm thêm vài hạng mục, ít nhất công ty mới thành lập vẫn cần rất nhiều mối làm ăn.”

“ Vậy các hạng mục ở Pháp tặng hết cho em, bây giờ chuẩn bị máy bay, lặp tức bay qua bên đó ký hợp đồng đi.” – Hắn nhăn nhó nói.

Thật chất cũng muốn tống khứ Vương Thiếu Phong đi càng nhanh càng tốt, hắn không muốn Lăng Tịnh Hy bị dao động, cô ta là của hắn, chỉ có thể ở bên cạnh hắn mà thôi.

“ Vương tiên sinh, đây là bảng điều tra được kẻ bán tin.”

Dương Nghị đi vào, tay cầm một tập hồ sơ đưa cho Vương Vũ Hàn, hắn xem xong, mặt biến sắc.

“ Cậu chắc chắn.”

“ Vâng, tôi đã điều động một số thuộc hạ chuyên về vi tính mới có thể tìm ra được, đó là kết quả cuối cùng.” – Dương Nghị lạnh nhạt nói.

Vương Thiếu Phong thấy lạ, hắn cũng lấy tập tài liệu xem, mắt trừng lớn.

“ Tịnh Hy không bao giờ làm chuyện này.”

Vương Vũ Hàn không trả lời Vương Thiếu Phong, hắn nhìn Dương Nghị ra lệnh.

“ Gọi cô ta và Trang Mật Ly vào đây.”

Một lát sau, hai cô gái đi vào.

Lăng Tịnh Hy có phần bối rối vì phải đối mặt với hai người đàn ông trước mặt, riêng Trang Mật Ly thì rất nhã nhặn, còn nở nụ cười quyến rũ với Vương Vũ Hàn.

“ Thư ký Trang, cô cũng biết gần đây các hạng mục đều bị người khác giành mất, trong khi đó cô là Tổng thư ký, các hạng mục đều qua tay cô xem xong mới đưa cho tôi … ngoài tôi và cô ra, cô có cho ai xem mấy hạng mục đó không ?”

Vương Vũ Hàn chăm chú nhìn Trang Mật Ly, muốn xem phản ứng cô ta ra sao ? … về Lăng Tịnh Hy, tuy đã tìm ra bằng chứng, chứng minh cô ta là nội gián nhưng hắn lại tin cô nàng sẽ không làm thế với hắn dù hắn biết niềm tin này quá mỏng manh.

“ Vâng, sau khi tôi nhận các hạng mục, có vài hạng mục bị lỗi nhiều về phần văn bản nên đã đưa cho thư ký Lăng chỉnh sữa lại vì cô ấy chỉnh sữa văn bản rất tốt nên tôi bảo cô ấy làm, ngoài ra tôi không có đưa ai xem qua hết.”

Trang Mật Ly chậm rãi nói nhưng câu cuối lại nói rất rõ ràng giống như sợ người khác nghe không hiểu.

Lăng Tịnh Hy vẫn im lặng, nhìn Vương Vũ Hàn, cô biết khi trang Mật Ly nói thế chẳng khác gì bảo cô là kẻ đã làm lộ giá đấu thầu mấy hạng mục kia nhưng cô muốn xem Vương Vũ Hàn sẽ giải quyết ra sao ? hơn nữa còn có Vương Thiếu Phong ở đây, cô vẫn có một phiếu về mình.

Vương Vũ Hàn nhìn Lăng Tịnh Hy, thảy tập tài liệu lên bàn.

“ Em xem đi.”



Lăng Tịnh Hy mở ra xem, vẻ mặt bình thản giống như đã biết hết mọi chuyện … xem đến trang cuối cô để xuống bàn, mắt lạnh nhạt nhìn hắn.

“ Đúng, là do tôi làm.”

“ Tịnh Hy.” – Vuong Thiếu Phong đứng dậy kéo tay cô, ánh mắt không tin Lang Tịnh Hy sẽ làm như thế.

“ Đừng vội kết luận như vậy, có gì em cứ nói ra đi.”

Vương Vũ Hàn lửa giận bừng bừng, một phần vì Lăng Tịnh Hy đã phủ nhận, một phần vì hai người này mỗi lần gặp nhau đều ân ân ái ái trước mặt hắn, thật chướng mắt.

“ Buông ra.”

Không đợi Vương Thiếu Phong buông tay, hắn đã kéo Lăng Tịnh Hy trở lại, ôm vào lòng, mắt lạnh nhìn Vương Thiếu Phong.

Trang Mật Ly thấy tình cảnh trước mắt, lòng đố kỵ càng lớn hơn, vì sao trong tình trạng này Vương Vũ Hàn vẫn một mực bảo vệ Lăng Tịnh Hy, Trang Mật Ly ánh mắt độc ác nhìn Lăng Tịnh Hy, lại nhìn sang Vương Vũ Hàn lên tiếng.

“ Chủ tịch, Lăng Tịnh Hy đã nhận tội, cô ta là nội gián, vậy chủ tịch muốn xử lý cô ta như thế nào ?”

“ Em không muốn biện minh.” – Vương Vũ Hàn nhíu mày nói, mắt nhìn Lăng Tịnh Hy như nói. – Em nói tôi sẽ tin.

“ Nhân chứng vật chứng đều có, tôi nói không … anh sẽ tin sao ?”

“ Anh tin.”

Hai người đàn ông không hẹn mà cùng phun ra hai chữ, Lăng Tịnh Hy cùng Trang Mật Ly kinh ngạc nhìn hai người.

Lăng Tịnh Hy lấy lại tinh thần, cô đẩy nhẹ Vương Vũ Hàn ra, đi tới trước mặt Trang Mật Ly, môi nhếch lên nhưng giọng nói lại nhẹ nhàng.

“ Chúng ta dừng cuộc chiến tại đây đi.”

Trang Mật Ly thở hắt ra. – “ Cô nói gì thế hả ?”

“ Các hạng mục ngoài tôi và cô còn có Chủ tịch cùng các bộ phận quản lý, các bộ phận quản lý là người nhận hạng mục cuối cùng nên họ sẽ không có thời gian báo tin cho các nhà đấu thầu khác, Chủ tịch thì không thể … chỉ còn tôi và cô.”

“ Vậy cô đã thừa nhận, những chứng cứ kia đều nghiêng về phía cô.”

Trang Mật Ly nhìn Lăng Tịnh Hy, đôi môi không giấu nỗi ý cười, lần này Lăng Tịnh Hy chết chắc.

“ Trang Mật Ly, cô đã quên tôi là nhân viên mới vào làm không bao lâu sao ? hơn nữa chuyên ngành của tôi là kế toán không phải thư ký, làm sao biết giá các hạng mục định ra sao ? còn các nhà đầu tư, làm sao tôi biết mà liên lạc với họ ?”

Lăng Tịnh Hy phân tích, cô cũng không muốn đi đến kết cục này nhưng Trang Mật Ly không chết thì người chết sẽ là cô.

“ Các hạng mục đều bị Vương Tổng thu mua hết, đó mới là mục đích thật sự của cô không phải sao ? … nếu lấy lý do … không phải hai người tình cảm rất mặn nồng hay sao ?”

Trang Mật Ly cười nham hiểm cũng liếc nhìn phản ứng của Vương Vũ Hàn, quả nhiên mặt hắn đã tối lại, nhìn rất đáng sợ, cô tiếp tục đã kích.

“ Tôi biết cô luôn hận Chủ Tịch đã chia rẽ hai người, còn ép buột cô ở lại bên cạnh, vì thế mới lên kế hoạch trả thù kiểu này, không phải sao ?”

Lăng Tịnh Hy hếch môi, nụ cười đầy chế giễu.

“ Vậy là cô đã lầm … nếu muốn trả thù không nhất thiết phải làm nội gián, bởi kế hoạch đó quá ngu xuẩn … thứ nhất, quá lộ liễu, tôi mới vào công ty nếu muốn biết các đối thủ cùng hạng mục phải cần thời gian khá dài, vì chuyên ngành không phù hợp …”

Thấy vẻ mặt Trang Mật Ly nhăn lại, cô cười nhẹ.

“ Thứ hai, nếu muốn trả thù, tôi sẽ không làm tổn thương đến người mình yêu, nếu tôi làm nội gián cho Vương Tổng vậy không phải sẽ khiến Chủ Tịch cùng Vương Tổng bất hòa hay sao ? mà rốt cuộc kẻ tổn thương vẫn là Vương Tổng … Trang Mật Ly, tôi nói như thế có đúng không ?”

“ Cô không phải muốn hai anh em họ bất hòa đó sao ?” – Trang Mật Ly lúng túng nói bừa.

Lăng Tịnh Hy lắc đầu. – “ Vậy cô cũng nên biết, thế lực giữa hai người có cân bằng không ?”

“ Đủ rồi.” – Vương Vũ Hàn lên tiếng, người phát ra hàn khí nhìn Trang Mật Ly.

“ Cô còn muốn chối đến khi nào nữa đây ?”

“ Chủ tịch, tôi không có.” – Trang Mật Ly hoảng sợ đi tới kéo tay Vương Vũ Hàn.

“ Hàn, em thật không có … em …”

“ Cô nghĩ thuộc hạ của tôi toàn những người vô dụng sao ?”



Nói xong, hắn thảy một tập tư liệu khác về phía Trang Mật Ly, tập tài liệu va vào người cô ta rớt xuống, những tấm hình chụp Trang Mật Ly cùng những đối thủ của Vương Vũ Hàn đều lộ cả ra, Trang Mật Ly kinh hoảng.

“ Dương Nghị đã điều tra và đưa cho tôi hai tập tư liệu, một là của cô, một là của Tịnh Hy nhưng của Tịnh Hy chỉ có những số liệu liên quan đến hạng mục đấu thầu nhưng không có ảnh cô ta gặp đối tác, còn cô … vì sao cô lại lén lút đi gặp mấy đối tác đó hả ?”

Lúc đầu, Dương Nghị đưa cho hắn xem những tấm ảnh này, hắn nghĩ cô ta chỉ muốn gặp gỡ các đối tác bàn việc hợp tác làm ăn nhưng khi xem xét lại, toàn bộ các hạng mục, một số bị Vương Thiếu Phong thu mua, số còn lại đều bị mấy người Trang Mật Ly gặp mặt thâu tóm … hắn đã nghi ngờ.

Giờ các số liệu lại nhầm vào Lăng Tịnh Hy nhưng theo cô nàng phân tích từ nãy đến giờ thì chỉ có khả năng, Trang Mật Ly muốn đổ tội cho Lăng Tịnh Hy.

“ Hàn, em … em chỉ muốn bàn việc hợp tác thôi mà.” – Trang Mật Ly biện minh, nhưng ánh mắt hoảng sợ đã đánh bại cô.

Vương Vũ Hàn hừ lạnh. – “ Vậy cô nói cho tôi biết, vì sao chỉ trong vài tháng các hạng mục quan trọng đều bị người ta mua được, còn các hạng mục nhỏ vẫn sống yên ổn, nếu là do họ may mắn thì không thể liên tục như thế ? trừ khi trong công ty chỉ toàn thứ vô dụng.”

“ Những hạng mục quan trọng không liên quan đến em …”

Vì quá kích động, cô buột miệng nói, sau đó mới biết mình đã phạm sai lầm.

“ Hàn … em …”

“ Chịu nhận rồi sao ? … rốt cuộc mấy nhà đấu thầu đó cho cô bao nhiêu tiền ? cô thà đắc tội với tôi cũng muốn bán mạng cho họ ?” – Hắn gằn giọng.

Trang Mật Ly biết mọi chuyện đã bại lộ, mắt ác độc trừng Lăng Tịnh Hy, thì ra đây là thủ đoạn của cô ta sao ? cô ta đã biết kế hoạch của cô, chỉ là cố tình làm như mình là kẻ ngốc để mình vào tròng sau đó bất ngờ cho cô một gậy, vì sao cô ta lại tự tinh đến thế.

Suy nghĩ một chút, Trang Mật Ly bất ngờ nhìn Lăng Tịnh Hy.

“ Các hạng mục quan trọng là do cô làm ?”

Chỉ có như thế mới khiến Vương Vũ Hàn điều tra cô, lúc đầu cô chỉ ra tay với mấy hạng mục nhỏ, vì không muốn bị nghi ngờ nhưng thật không ngờ Lăng Tịnh Hy lại “ Mượn Gió Đẩy Thuyền.” tiếp tay báo tin các hạng mục quan trọng luôn … chết tiệt thật.

Trang Mật Ly tức giận, vì sao lại bị đưa vào tròng dễ như vậy, không chấp nhận được sự thật, cô đi tới Lăng Tịnh Hy, giơ tay lên.

“ Bốp.” – Một tiếng vang lên cho thấy sức đánh khá mạnh.

“ Đến bây giờ vẫn không biết hối cãi … Dương Nghị, báo cảnh sát.”

Trang Mật Ly ngồi bẹp dưới đất, đôi môi ứa máu, đôi mắt ướt nhòe nhìn Vương Vũ Hàn … hắn đánh cô.

Đau lòng gạt tia nước mắt, cô đứng dậy nhìn Lăng Tịnh Hy. – “ Mày giỏi lắm.”

Nhìn về Vương Vũ Hàn, tim cô đau nhói.

“ Hàn, em thừa nhận tất cả là em làm nhưng đều vì anh … em yêu anh, vì yêu nên mới sợ đánh mất, em không muốn mất anh.”

“ Cô là vì yêu tôi hay vì muốn vị trí Vươn Phu Nhân.” – Vương Vũ Hàn nghiến răng nói.

“ Hàn, em yêu anh thì việc muốn làm vợ anh có gì sai ? … Hàn, em theo anh bao năm nay, cũng vì anh làm rất nhiều việc, không lẽ anh không động tâm sao ?”

Trang Mật Ly nói ra những lời từ tận đáy lòng nhưng đổi lại cho cô chỉ là cái hừ hạnh nhạt, tim như bị ai đâm một nhát, cô nghẹn ngào nói.

“ Hàn, Tịnh Hy có gì tốt mà anh lại xem trọng cô ta., vì cô ta mà anh và Thiếu Phong bất hòa, không lẽ anh muốn vì một người đàn bà mà hai anh em anh gây chiến với nhau sao ?”

“ Chuyện của tôi không cần cô lo, cô hãy lo cho thân mình trước đi.” – Giọng hắn vẫn lạnh nhạt, ngay cả nhìn cũng không liếc nhìn Trang Mật Ly.

“ Em không sợ tù tội, em sợ anh sẽ bị người ta lừa gạt … Hàn, anh bảo trọng.”

Trang Mật Ly biết giờ có nói gì cũng vô dụng, trái tim của hắn không thuộc về cô thì cô có thể làm gì nhưng cô không bỏ cuộc.

‘ Lăng Tịnh Hy, tao sẽ không để mày đắc ý như vậy, tao còn sống thì trò chơi vẫn chưa kết thúc.’

Lăng Tịnh Hy nhìn Trang Mật Ly, trong lòng có chút buồn chán, cô nhìn Vương Vũ Hàn.

“ Cô ta làm cho anh nhiều năm như vậy, chỉ vì lòng đố kỵ mới dẫn đến kết cục này, anh cho cô ta một con đường sống đi.”

“ Không cần cô gỉa vờ mèo khóc chuột … Lăng Tịnh Hy, cô hãy tự lo cho cuộc sống của mình sao này đi.”

Trang Mật Ly vừa muốn quay đi, nghe Lăng Tịnh Hy nói toàn lời dư thừa, cô hét lớn về phía cô ta.

“ Dương Nghị, cậu đích thân đem cô ta đến đồn cảnh sát, giao cho cảnh sát trưởng xử lý.”

Vương Vũ Hàn gầm nhẹ, ánh mắt chán ghét nhìn Trang Mật Ly.

Vương Thiếu Phong nhìn thấy cảnh này chỉ lắc đầu, cô nàng Trang Mật Ly này quả không biết thời thế, lại nhìn Lăng Tịnh Hy, mắt hắn đầy suy tư.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Trả Thủ Tổng Giám Đốc Ác Độc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook