Chương 621: Báo Thù 2
Trạch Trư
26/08/2023
Các luyện khí sĩ Đại Chu khác cũng kết thành từng trận thế, trong trận có ánh sáng lóe lên, xâm nhập đại dương pháp bảo mênh mông.
Duyện Châu, Thanh Châu, Từ Châu, các loại đạo tượng phát ra tiên quang, bay ra khỏi trận, càn quét pháp bảo trên không trung, đánh đâu thắng đó.
Ngoài ra còn đạo tượng hai bộ châu khác của thế giới Nguyên Thú, thậm chí tứ hải, núi non, sông dài, đủ loại đạo tượng bay ra từ tiên trận.
Nam nhân đội nón che triển khai địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa, thân ở trong lĩnh vực lục tiên, tế ra từng pháp bảo, bộc phát uy lực cường đại nhất, đồng thời đối phó với công kích từ tiên trận của luyện khí sĩ Đại Chu.
Trúc Thiền Thiền đánh tới, hắn vẫn có thể giao chiến có công có thủ với Trúc Thiền Thiền.
Thậm chí hắn còn không ngừng sử dụng pháp môn Thiên Công kỳ dị đại phá pháp bảo của Trúc Thiền Thiền, chỉ một quyền một cước là luyện hóa pháp bảo này, để bản thân sử dụng.
Ngay cả Thái sư Khương Tề cũng nằm trong phạm vi công kích của hắn!
Thái sư Khương Tề là chủ chốt của những tiên trận này, giờ phút này đang hạ xuống Đăng Tiên đài trong thành, tay cầm phát trần, bước theo tinh đấu, làm phép trên Đăng Tiên đài.
Nguyên khí của hắn hình thành từng điểm sáng chi chít khắp nơi, nương theo phất trần múa lượn, điểm sáng không ngừng di chuyển biến hóa.
Hơn hai mươi tiên trận trên bầu trời cũng biến hóa theo, di chuyển theo điểm sáng kia.
Đây là Hạo Kinh Biến Hóa đồ.
Nếu Hạo Kinh được luyện thành, ba ngàn luyện khí sĩ mạnh nhất Đại Chu sẽ được bố trí theo địa lý của Hạo Kinh, tạo thành ba mươi tòa tiên trận, kết hợp trên Đăng Tiên đài, xung quanh Chu Thiên tử.
Trận nhãn là Thái sư Khương Tề.
Tiên trận cực kỳ phức tạp, liên quan tới đạo tượng thiên địa khác biệt, những đạo tượng này vận hành trong tiên trận, đạo tượng khác biệt tổ hợp lẫn nhau sẽ tạo thành hình thái khác biệt, hoặc đạo tượng thiên địa càng khổng lồ.
Cứ tạo thành một bộ châu hay đạo tượng khác nhau là lại có tiên uy hùng hồn phát ra. Ba mươi tiên trận kết hợp với nhau sẽ ghép thành đạo tượng hùng vĩ nhất, đạo tượng thế giới Nguyên Thú!
Loại đạo tượng này chính là vũ khí mà Đại Chu dùng để đối phó với siêu cấp Thiên kiếp ba ngàn tầng!
Liên kết vận hành ba mươi tòa tiên trận cực kỳ khó khăn, chỉ có trí tuệ của Thái sư Khương Tề mới có thể đồng thời điều kiện những tiên trận này.
Nhưng lúc trước đã có không ít luyện khí sĩ Đại Chu trọng thương khi giao chiến với nam nhân đội nón che, không cách nào tạo thành ba mươi tòa tiên trận, cũng không cách nào tạo thành đạo tượng thế giới Nguyên Thú hoàn chỉnh.
Lại thêm bọn họ không thể sử dụng pháp bảo, chỉ có thể dựa vào tu vi pháp lực của bản thân để thi triển tiên trận, uy lực của tiên tử giảm nhiều.
Nếu có thể tế ra Hạo Kinh, ba ngàn tướng sĩ sử dụng đạo tượng thế giới Nguyên Thú, chỉ e nam nhân đội nón che còn không đỡ nổi một đòn!
Bây giờ Thái sư Khương Tề bị từng món pháp bảo của nam nhân đội nón che đánh xuống, không ngừng quấy xuống, trận thế vận hành trì trệ, không được linh hoạt, nhưng hắn đã đứng vững bước chân, giết chết nam nhân đội nón che kia chỉ là vấn đề thời gian.
Pháp lực của nam nhân đội nón che kia hùng hồn không gì sánh được, đã lên tới tuyệt đỉnh tại nhân gian, ngoài lục đại na tổ, chắc không ai có tu vi thâm hậu hơn hắn.
Pháp lực của hắn là hạn mức tối đa của nhân gian, thân thể, lực lượng, nguyên thần, thần thức và âm dương nhị khí cũng đạt tới giới hạn tối đa của nhân gian!
Nhưng theo thời gian chuyển dời, từng tòa tiên trận vây giết, khiến phạm vi dịch chuyển của hắn càng ngày càng nhỏ, uy hiếp của tiên trận đối với hắn cũng càng lúc càng lớn.
Hắn không thể không ra tay đối phó với đạo tượng tiên trận, địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa cũng khó mà ổn định, lục đại động thiên cũng bị chấn động tới mức không ngừng lắc lư.
Đáng sợ hơn nữa là số lần hắn và Trúc Thiền Thiền trao đổi pháp bảo càng nhiều thì hắn càng cảm thấy phải gắng sức.
Hắn phát hiện càng ngày càng khó luyện hóa những pháp bảo bị Trúc Thiền Thiền luyện hóa.
Ngược lại, Trúc Thiền Thiền càng lúc càng khống chế nhiều pháp bảo hơn nữa, dần dần tạo thành thế áp đảo. Hắn biết đây là vì hắn không nhận được chân truyền của Thiên Công môn.
Môn chủ Thiên Công môn mất sớm, Trúc Thiền Thiền nhận được chân truyền nên thay sư phụ nhận đệ tử, tất cả pháp môn luyện bảo của nam nhân đội nón che đều là Trúc Thiền Thiền chỉ dạy, coi như có nửa ân đức sư phụ với hắn.
Đối với vị sư tỷ xinh đẹp này, hắn vừa tôn kính vừa ái mộ, coi sư tỷ như ngọn núi ngăn trước mặt mình, che khuất tất cả nguy hiểm; lại cảm thấy sư tỷ như ngọn suối róc rách mà yên tĩnh, thanh tịnh vui vui mắt.
Hắn có tình cảm mông lung say đắm với sư tỷ.
Nhưng tình cảm say đắm này, sau khi Trúc Thiền Thiền bỏ lại hắn tới Bỉ Ngạn, dần hóa thành thù hận.
Hận thù của hắn đối với sư tỷ này còn hơn cả Chu Thiên tử.
Tuy Trúc Thiền Thiền để lại điển tịch và lệnh bài môn chủ Thiên Công môn cho hắn, nhưng không đích thân dạy dỗ, chỉ để hắn tự mình tìm tòi.
Hắn hận sư tỷ không truyền thụ tri thức Thiên Công môn cho mình, hận sư tỷ không báo thù cho sư phụ mà lại đi giúp kẻ thù chế tạo Hạo Kinh, hận khi mình cần nhất thì sư tỷ lại rời khỏi, để lại mình hắn đối mặt với thế gian hiểm ác.
Hắn hận sư tỷ vứt bỏ mình, hận thế giới đầy thù địch này, khi Quỷ Khư vặn vẹo thiên địa, thôn tính tất cả luyện khí sĩ, hắn cũng dồn tất cả hận thù đối với Quỷ Khư lên người Trúc Thiền Thiền.
Chỉ có giết chết Trúc Thiền Thiền mới có thể phát tiết mối hận của hắn.
Đáng tiếc, mấy năm qua hắn luôn tìm hiểu khổ luyện điển tịch Thiên Công môn, nhưng vẫn yếu hơn Trúc Thiền Thiền một bậc, sáu ngàn năm lĩnh ngộ vẫn không sánh kịp mấy trăm năm tu hành của sư tỷ.
Hắn cảm thấy trước mặt sư tỷ, mình luôn là kẻ yếu, là thiếu niên nhu nhược.
Số lượng pháp bảo mà nam nhân đội nón che khống chế được càng ngày càng ít, còn pháp bảo xung quanh Trúc Thiền Thiền càng lúc càng nhiều, bên tăng bên giảm, thực lực của hắn cũng giảm sút nghiêm trọng.
Thứ hắn nắm giữ là bộ phận của Hạo Kinh, mỗi món có uy lực cực lớn, giờ phút này Trúc Thiền Thiền tiếp nhận các pháp bảo, chỉ thấy Phi Lai phong càng lớn mạnh, hóa thành khổng lồ, được tế lên bầu trời, thậm chí cắm vào kiếp vân.
Vô số sấm sét vang lên xoàn xoạt, xâm nhập vào Phi Lai phong, điện quang lấp lóe, kích hoạt đạo tượng của các loại pháp bảo!
Nam nhân đội nón che thấy vậy trong lòng mất hết can đảm: “Năm xưa sư tỷ đã thông minh hơn ta, bây giờ vẫn thông minh hơn ta. Ta cẩn thận cả đời, chỉ e lần này lại chết dưới tay sư tỷ...”
“Cửu Châu Hợp Bích Hóa Thần Châu!”
Thái sư Khương Tề nắm lấy thời cơ này, hét lớn một tiếng, vận chuyển chân nguyên, chín tòa tiên trận trên bầu trời đồng thời xuất kích, hóa thành dị tượng Cửu Châu, hòa làm một thể, tọa thành bản đồ Thần Châu!
“Rầm!”
Nam nhân đội nón che trúng phải đòn này, bị chấn động tới mức khí huyết xao động, địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa bị hao tổn, không chịu được phun ra một ngụm máu tươi.
Duyện Châu, Thanh Châu, Từ Châu, các loại đạo tượng phát ra tiên quang, bay ra khỏi trận, càn quét pháp bảo trên không trung, đánh đâu thắng đó.
Ngoài ra còn đạo tượng hai bộ châu khác của thế giới Nguyên Thú, thậm chí tứ hải, núi non, sông dài, đủ loại đạo tượng bay ra từ tiên trận.
Nam nhân đội nón che triển khai địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa, thân ở trong lĩnh vực lục tiên, tế ra từng pháp bảo, bộc phát uy lực cường đại nhất, đồng thời đối phó với công kích từ tiên trận của luyện khí sĩ Đại Chu.
Trúc Thiền Thiền đánh tới, hắn vẫn có thể giao chiến có công có thủ với Trúc Thiền Thiền.
Thậm chí hắn còn không ngừng sử dụng pháp môn Thiên Công kỳ dị đại phá pháp bảo của Trúc Thiền Thiền, chỉ một quyền một cước là luyện hóa pháp bảo này, để bản thân sử dụng.
Ngay cả Thái sư Khương Tề cũng nằm trong phạm vi công kích của hắn!
Thái sư Khương Tề là chủ chốt của những tiên trận này, giờ phút này đang hạ xuống Đăng Tiên đài trong thành, tay cầm phát trần, bước theo tinh đấu, làm phép trên Đăng Tiên đài.
Nguyên khí của hắn hình thành từng điểm sáng chi chít khắp nơi, nương theo phất trần múa lượn, điểm sáng không ngừng di chuyển biến hóa.
Hơn hai mươi tiên trận trên bầu trời cũng biến hóa theo, di chuyển theo điểm sáng kia.
Đây là Hạo Kinh Biến Hóa đồ.
Nếu Hạo Kinh được luyện thành, ba ngàn luyện khí sĩ mạnh nhất Đại Chu sẽ được bố trí theo địa lý của Hạo Kinh, tạo thành ba mươi tòa tiên trận, kết hợp trên Đăng Tiên đài, xung quanh Chu Thiên tử.
Trận nhãn là Thái sư Khương Tề.
Tiên trận cực kỳ phức tạp, liên quan tới đạo tượng thiên địa khác biệt, những đạo tượng này vận hành trong tiên trận, đạo tượng khác biệt tổ hợp lẫn nhau sẽ tạo thành hình thái khác biệt, hoặc đạo tượng thiên địa càng khổng lồ.
Cứ tạo thành một bộ châu hay đạo tượng khác nhau là lại có tiên uy hùng hồn phát ra. Ba mươi tiên trận kết hợp với nhau sẽ ghép thành đạo tượng hùng vĩ nhất, đạo tượng thế giới Nguyên Thú!
Loại đạo tượng này chính là vũ khí mà Đại Chu dùng để đối phó với siêu cấp Thiên kiếp ba ngàn tầng!
Liên kết vận hành ba mươi tòa tiên trận cực kỳ khó khăn, chỉ có trí tuệ của Thái sư Khương Tề mới có thể đồng thời điều kiện những tiên trận này.
Nhưng lúc trước đã có không ít luyện khí sĩ Đại Chu trọng thương khi giao chiến với nam nhân đội nón che, không cách nào tạo thành ba mươi tòa tiên trận, cũng không cách nào tạo thành đạo tượng thế giới Nguyên Thú hoàn chỉnh.
Lại thêm bọn họ không thể sử dụng pháp bảo, chỉ có thể dựa vào tu vi pháp lực của bản thân để thi triển tiên trận, uy lực của tiên tử giảm nhiều.
Nếu có thể tế ra Hạo Kinh, ba ngàn tướng sĩ sử dụng đạo tượng thế giới Nguyên Thú, chỉ e nam nhân đội nón che còn không đỡ nổi một đòn!
Bây giờ Thái sư Khương Tề bị từng món pháp bảo của nam nhân đội nón che đánh xuống, không ngừng quấy xuống, trận thế vận hành trì trệ, không được linh hoạt, nhưng hắn đã đứng vững bước chân, giết chết nam nhân đội nón che kia chỉ là vấn đề thời gian.
Pháp lực của nam nhân đội nón che kia hùng hồn không gì sánh được, đã lên tới tuyệt đỉnh tại nhân gian, ngoài lục đại na tổ, chắc không ai có tu vi thâm hậu hơn hắn.
Pháp lực của hắn là hạn mức tối đa của nhân gian, thân thể, lực lượng, nguyên thần, thần thức và âm dương nhị khí cũng đạt tới giới hạn tối đa của nhân gian!
Nhưng theo thời gian chuyển dời, từng tòa tiên trận vây giết, khiến phạm vi dịch chuyển của hắn càng ngày càng nhỏ, uy hiếp của tiên trận đối với hắn cũng càng lúc càng lớn.
Hắn không thể không ra tay đối phó với đạo tượng tiên trận, địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa cũng khó mà ổn định, lục đại động thiên cũng bị chấn động tới mức không ngừng lắc lư.
Đáng sợ hơn nữa là số lần hắn và Trúc Thiền Thiền trao đổi pháp bảo càng nhiều thì hắn càng cảm thấy phải gắng sức.
Hắn phát hiện càng ngày càng khó luyện hóa những pháp bảo bị Trúc Thiền Thiền luyện hóa.
Ngược lại, Trúc Thiền Thiền càng lúc càng khống chế nhiều pháp bảo hơn nữa, dần dần tạo thành thế áp đảo. Hắn biết đây là vì hắn không nhận được chân truyền của Thiên Công môn.
Môn chủ Thiên Công môn mất sớm, Trúc Thiền Thiền nhận được chân truyền nên thay sư phụ nhận đệ tử, tất cả pháp môn luyện bảo của nam nhân đội nón che đều là Trúc Thiền Thiền chỉ dạy, coi như có nửa ân đức sư phụ với hắn.
Đối với vị sư tỷ xinh đẹp này, hắn vừa tôn kính vừa ái mộ, coi sư tỷ như ngọn núi ngăn trước mặt mình, che khuất tất cả nguy hiểm; lại cảm thấy sư tỷ như ngọn suối róc rách mà yên tĩnh, thanh tịnh vui vui mắt.
Hắn có tình cảm mông lung say đắm với sư tỷ.
Nhưng tình cảm say đắm này, sau khi Trúc Thiền Thiền bỏ lại hắn tới Bỉ Ngạn, dần hóa thành thù hận.
Hận thù của hắn đối với sư tỷ này còn hơn cả Chu Thiên tử.
Tuy Trúc Thiền Thiền để lại điển tịch và lệnh bài môn chủ Thiên Công môn cho hắn, nhưng không đích thân dạy dỗ, chỉ để hắn tự mình tìm tòi.
Hắn hận sư tỷ không truyền thụ tri thức Thiên Công môn cho mình, hận sư tỷ không báo thù cho sư phụ mà lại đi giúp kẻ thù chế tạo Hạo Kinh, hận khi mình cần nhất thì sư tỷ lại rời khỏi, để lại mình hắn đối mặt với thế gian hiểm ác.
Hắn hận sư tỷ vứt bỏ mình, hận thế giới đầy thù địch này, khi Quỷ Khư vặn vẹo thiên địa, thôn tính tất cả luyện khí sĩ, hắn cũng dồn tất cả hận thù đối với Quỷ Khư lên người Trúc Thiền Thiền.
Chỉ có giết chết Trúc Thiền Thiền mới có thể phát tiết mối hận của hắn.
Đáng tiếc, mấy năm qua hắn luôn tìm hiểu khổ luyện điển tịch Thiên Công môn, nhưng vẫn yếu hơn Trúc Thiền Thiền một bậc, sáu ngàn năm lĩnh ngộ vẫn không sánh kịp mấy trăm năm tu hành của sư tỷ.
Hắn cảm thấy trước mặt sư tỷ, mình luôn là kẻ yếu, là thiếu niên nhu nhược.
Số lượng pháp bảo mà nam nhân đội nón che khống chế được càng ngày càng ít, còn pháp bảo xung quanh Trúc Thiền Thiền càng lúc càng nhiều, bên tăng bên giảm, thực lực của hắn cũng giảm sút nghiêm trọng.
Thứ hắn nắm giữ là bộ phận của Hạo Kinh, mỗi món có uy lực cực lớn, giờ phút này Trúc Thiền Thiền tiếp nhận các pháp bảo, chỉ thấy Phi Lai phong càng lớn mạnh, hóa thành khổng lồ, được tế lên bầu trời, thậm chí cắm vào kiếp vân.
Vô số sấm sét vang lên xoàn xoạt, xâm nhập vào Phi Lai phong, điện quang lấp lóe, kích hoạt đạo tượng của các loại pháp bảo!
Nam nhân đội nón che thấy vậy trong lòng mất hết can đảm: “Năm xưa sư tỷ đã thông minh hơn ta, bây giờ vẫn thông minh hơn ta. Ta cẩn thận cả đời, chỉ e lần này lại chết dưới tay sư tỷ...”
“Cửu Châu Hợp Bích Hóa Thần Châu!”
Thái sư Khương Tề nắm lấy thời cơ này, hét lớn một tiếng, vận chuyển chân nguyên, chín tòa tiên trận trên bầu trời đồng thời xuất kích, hóa thành dị tượng Cửu Châu, hòa làm một thể, tọa thành bản đồ Thần Châu!
“Rầm!”
Nam nhân đội nón che trúng phải đòn này, bị chấn động tới mức khí huyết xao động, địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa bị hao tổn, không chịu được phun ra một ngụm máu tươi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.