Chương 646: Bồng Lai Tiên Cảnh 1
Trạch Trư
26/08/2023
Chỉ thấy bầu trời nhanh chóng khép lại, Huyền Ngô Thần Vương trên thiên ngoại đứng dậy, nguy nga tráng lệ, cuối cùng cũng có thể phóng thích toàn bộ chiến lực. Còn đối diện với hắn là chủ nhân Nê Hoàn cung với lục đại động thiên bóp méo hư không.
Bầu trời khép lại.
Tình hình chiến đấu ở thế giới khác ra sao, đám người Hứa Ứng đã không thể biết được.
Trên trời mây đen dày đặc, tiếng sấm cuồn cuộn, nhưng không có mưa rơi, sấm sét liên tục nổ vang trong tầng mây, cứ như có người khổng lồ đánh nhau trong mây đen.
Trong lòng Ngoan Thất ngứa ngáy khó chịu, lẩm bẩm nói: “Rốt cuộc chiến đấu trong thế giới Thiên Đạo là ai thắng ai thua?”
Quả chuông chỉ hận không thể lập tức phi thăng lên trên, nói: “Bọn họ một bên là Thần Vương hưởng thụ vài vạn năm tế lễ hương hỏa, khống chế Thiên đạo; một bên là gặt hái khách câu cá thu được tiên dược của na tiên trong suốt bốn vạn năm, đạt tới mức xưa nay chưa từng có. Trận chiến này chắc chắn sẽ rất đặc sắc!”
Bạch Thu Tư lộ vẻ hâm mộ nói: “Nếu có thể đứng gần xem xét cũng không uổng cõi đời này.”
Thanh Bích tiên tử nói với Hứa Ứng: “Sau chuyện này cuối cùng trong lòng ta cũng yên bình trở lại, không còn gánh nặng, cuối cùng cũng có thể theo đuổi tiên đạo của mình. Ta không còn lưu luyến gì với thế giới Nguyên Thú, ta phải hoàn thành nguyện vọng của sư phụ ta, phi thăng. Thần tiên bất lão, xin từ biệt.”
Cô vẫy tay rồi nhẹ nhàng lướt đi.
Hứa Ứng vẫy tay với cô, không giữ lại.
Nguyên Thú, vùng thiên địa này đã không thể giữ chân Thanh Bích, tương tự cũng không giữ được hắn.
Hứa Ứng tới gặp A Phúc ngốc nghếch nói: “Kiếp này của ta bắt nguồn từ khu đất Tưởng gia, không theo luật pháp thế gian, cũng không chịu quản giáo của thiên đình cõi âm, lên trời không có đường, xuống đất lại không lối. Chu Tề Vân tìm ra ta, nhờ ta phá giải tiên thư; qua cái chết của Chu Tề Vân ta mới biết chân tướng của việc trồng na tiên gặt hái na tiên, cũng từ đó biết được thân thế mình. Nhiều năm qua tìm tòi lần mò, long đong lận đận, cuối cùng cũng giải quyết hết khách câu cá và dân cắt rau hẹ.”
A Phúc ngốc nghếch ánh mắt thăm thẳm nói: “Chủ nhân Nê Hoàn cung phi thăng, cho dù hắn sống hay chết, thắng hay bại, đều không liên quan tới chuyện gặt hái na tiên nữa. Người còn thân thế chưa tìm hiểu được, cho nên ngươi định điều tra thân thể mình, tìm lại trí nhớ.”
Hứa Ứng cười nói: “Sau khi ngươi ngu đi lại đáng yêu hơn lúc thông minh nhiều.”
A Phúc ngốc nghếch cười nói: “Ngươi định làm gì?”
“Ta muốn tìm một ngọn tiên sơn, trên tiên sơn có một bà cốt, đoán mệnh cực chuẩn. Người này tính được ta sẽ nghĩ cách cứu viện Đông Nhạc, Bắc Âm, ta cần tìm người này.”
Hứa Ứng nói: “Chắc ngươi cũng biết tiên sơn này. Nó tên là Bồng Lai.”
A Phúc ngốc nghếch gật đầu nói: “Đây là tiên sơn đã đưa ngươi từ Tiên giới tới thế gian. Ngươi mang ba tòa tiên sơn từ Tiên giới xuống, Bồng Lai, Phương Trượng, Doanh Châu.”
Hứa Ứng nói: “Tức là ngươi biết Bồng Lai ở đâu?”
A Phúc ngốc nghếch lắc đầu nói: “Vị trí của Phương Trượng tiên sơn là ngươi nói cho ta biết. Hai tòa tiên sơn còn lại thì ngươi không nói, ta cũng không biết.”
Hứa Ứng thở dài, y vẫn chưa nhớ lại vị trí của Bồng Lai tiên sơn.
A Phúc ngốc nghếch nói: “Chẳng phải ở Đông Hải có Bồng Lai các à? Bồng Lai các chưa bị diệt môn, ngươi có thể tới đó thăm dò thử xem.”
Hứa Ứng trong lòng máy động, các chủ Bồng Lai các Loạn Tinh Hải có quan hệ rất tốt với Thất gia và ngài chuông, chắc có thể hỏi thăm một chút.
Thế giới Thiên Đạo, từng cự thú viễn cổ dồn dập ngẩng đầu, lộ vẻ kinh ngạc, hoảng hốt chạy trốn khắp nơi.
Giờ phút này đám quái vật khổng lồ chỉ hận mình không mọc thêm mấy cái chân, chạy còn chưa đủ nhanh.
Trên đỉnh đầu bọn họ, Huyền Ngô Thần Vương mình đầy thương tích, từng cánh tay bị bẻ gãy, giữa mi tâm có cái lỗ lớn, thi thể khổng lồ đang nghiêng sang một bên rồi đổ xuống.
“Rầm!”
Thi thể của hắn giáng xuống đè chết vài con cự thú viễn cổ.
Chủ nhân Nê Hoàn cung y phục bồng bềnh theo gió, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, trên thiên ngoại là cảnh tượng một thế giới khác. Hắn phi thăng lên, bay về phía thế giới càng cao cấp hơn.
“Tiên giới! Ta đến đây!”
๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑
Cõi âm, địa điểm luân hồi, Huyền Dục, Huyền Tinh, Huyền Thần, tam đại Thần Vương đột nhiên biến sắc Huyền Dục nói: “Cuối cùng kẻ ủ mưu hồi sinh Luân Hồi cũng đã đến!”
Huyền Thần cười nói: “Cuối cùng tên đứng sau bức màn cũng không nhịn được để lộ manh mối!”
Trong bóng tối, vô số hàn nha bay tới, đột nhiên phần phật tập hợp lại một chỗ, hóa thành một bóng người cao lớn.
Cùng lúc đó, trong bóng tối có ánh đèn lóe lên, một lão già tay cầm đèn dầu bước từ hướng khác tới.
Huyền Dục, Huyền Tinh và Huyền Thần đều giật mình, thầm hô không ổn.
Lúc này mặt đất chấn động, không ngừng nổ tung, một vết nứt từ xa xăm kéo dài về phía bọn họ!
Còn phía trước vết nứt là một ông lão thân hình cao lớn, đang bước theo hướng này.
“Chết tiệt!” Ba vị Thần Vương giật nảy mình.
Mạnh Bà trấn giữ trên cầu Nại Hà, nhìn vào sâu trong cõi âm, trong lòng thầm nhủ: “Bắc Âm, Đông Nhạc, Thương Ngô, tam đại bá chủ cõi âm đều xuất hiện, còn vị ở trong luân hồi kia tuy đã chết nhưng cũng ở nơi đó, coi như tứ đại bá chủ. Nếu lão thân cũng tới góp vui sẽ là ngũ đại bá chủ cùng nhau hiện thân!”
Bà lão thoáng chần chừ, nhưng vẫn quyết định không tới tham gia.
“Trong lần hạo kiếp trước, ta giữ được mạng cũng là vì ta không tới tham gia. Bốn lão phản tặc định tạo phản, bọn họ khó thoát số mạng rồi, sao lão thân lại phải bỏ cái chức chủ nhân Nại Hà đi chạy trốn đẩu đâu với bọn họ?”
Nghĩ tới đây lại thấy thoải mái.
๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑
Trong cõi âm, địa điểm luân hồi, đột nhiên thần lực ầm ầm bành trướng như phát nổ, tạo thành hình ảnh hoa mỹ không gì sánh được trong cõi âm, Thiên đạo quỷ thần tạo thành từng đạo tràng Thiên đạo nguyên thủy!
Thần lực nguyên thủy va chạm với thần lực của Thần Vương thế giới Thiên Đạo, cực kỳ ngắn ngủi nhưng cũng cực kỳ bạo lực.
Thời khắc này, trong cơ thể bọn họ thần lực cuồn cuộn trút ra, thậm chí vượt qua vạn năm, vô số khí hương hỏa của chúng sinh Chư Thiên Vạn Giới ngưng tụ hình thành thần lực!
Ba vị Thần Đế nguyên thủy giao đấu với ba vị Thần Vương Thiên giới, chấn động tạo thành thậm chí quấy nhiễu tới hiện thế, tạo thành đủ loại dị tượng tại dương gian!
Như mặt đất nứt ra, núi mọc giữa đất bằng, trời long đất lở, hào quang bộc phát, mưa sao băng xuất hiện, đủ loại dị tượng đáng sợ!
Nhưng những dị tượng này không tiếp tục bao lâu đã ngưng bặt.
Vì thắng bại đã phân.
Trong Vọng Hương đài, một ý chí vừa khôi phục trầm trồ kinh ngạc: “Chiến đấu kết thúc nhanh như vậy à? Mấy lão già bị chúng ta diệt trừ đúng là uy phong không kém gì năm xưa!”
Trong thế giới Thái Thủy cũng có ý chỉ cổ xưa xao động: “Hơn sáu vạn năm không có hương hỏa mà bọn họ vẫn cường đại như vậy. Căn cơ của mấy lão già này đúng là thâm hậu...”
Bầu trời khép lại.
Tình hình chiến đấu ở thế giới khác ra sao, đám người Hứa Ứng đã không thể biết được.
Trên trời mây đen dày đặc, tiếng sấm cuồn cuộn, nhưng không có mưa rơi, sấm sét liên tục nổ vang trong tầng mây, cứ như có người khổng lồ đánh nhau trong mây đen.
Trong lòng Ngoan Thất ngứa ngáy khó chịu, lẩm bẩm nói: “Rốt cuộc chiến đấu trong thế giới Thiên Đạo là ai thắng ai thua?”
Quả chuông chỉ hận không thể lập tức phi thăng lên trên, nói: “Bọn họ một bên là Thần Vương hưởng thụ vài vạn năm tế lễ hương hỏa, khống chế Thiên đạo; một bên là gặt hái khách câu cá thu được tiên dược của na tiên trong suốt bốn vạn năm, đạt tới mức xưa nay chưa từng có. Trận chiến này chắc chắn sẽ rất đặc sắc!”
Bạch Thu Tư lộ vẻ hâm mộ nói: “Nếu có thể đứng gần xem xét cũng không uổng cõi đời này.”
Thanh Bích tiên tử nói với Hứa Ứng: “Sau chuyện này cuối cùng trong lòng ta cũng yên bình trở lại, không còn gánh nặng, cuối cùng cũng có thể theo đuổi tiên đạo của mình. Ta không còn lưu luyến gì với thế giới Nguyên Thú, ta phải hoàn thành nguyện vọng của sư phụ ta, phi thăng. Thần tiên bất lão, xin từ biệt.”
Cô vẫy tay rồi nhẹ nhàng lướt đi.
Hứa Ứng vẫy tay với cô, không giữ lại.
Nguyên Thú, vùng thiên địa này đã không thể giữ chân Thanh Bích, tương tự cũng không giữ được hắn.
Hứa Ứng tới gặp A Phúc ngốc nghếch nói: “Kiếp này của ta bắt nguồn từ khu đất Tưởng gia, không theo luật pháp thế gian, cũng không chịu quản giáo của thiên đình cõi âm, lên trời không có đường, xuống đất lại không lối. Chu Tề Vân tìm ra ta, nhờ ta phá giải tiên thư; qua cái chết của Chu Tề Vân ta mới biết chân tướng của việc trồng na tiên gặt hái na tiên, cũng từ đó biết được thân thế mình. Nhiều năm qua tìm tòi lần mò, long đong lận đận, cuối cùng cũng giải quyết hết khách câu cá và dân cắt rau hẹ.”
A Phúc ngốc nghếch ánh mắt thăm thẳm nói: “Chủ nhân Nê Hoàn cung phi thăng, cho dù hắn sống hay chết, thắng hay bại, đều không liên quan tới chuyện gặt hái na tiên nữa. Người còn thân thế chưa tìm hiểu được, cho nên ngươi định điều tra thân thể mình, tìm lại trí nhớ.”
Hứa Ứng cười nói: “Sau khi ngươi ngu đi lại đáng yêu hơn lúc thông minh nhiều.”
A Phúc ngốc nghếch cười nói: “Ngươi định làm gì?”
“Ta muốn tìm một ngọn tiên sơn, trên tiên sơn có một bà cốt, đoán mệnh cực chuẩn. Người này tính được ta sẽ nghĩ cách cứu viện Đông Nhạc, Bắc Âm, ta cần tìm người này.”
Hứa Ứng nói: “Chắc ngươi cũng biết tiên sơn này. Nó tên là Bồng Lai.”
A Phúc ngốc nghếch gật đầu nói: “Đây là tiên sơn đã đưa ngươi từ Tiên giới tới thế gian. Ngươi mang ba tòa tiên sơn từ Tiên giới xuống, Bồng Lai, Phương Trượng, Doanh Châu.”
Hứa Ứng nói: “Tức là ngươi biết Bồng Lai ở đâu?”
A Phúc ngốc nghếch lắc đầu nói: “Vị trí của Phương Trượng tiên sơn là ngươi nói cho ta biết. Hai tòa tiên sơn còn lại thì ngươi không nói, ta cũng không biết.”
Hứa Ứng thở dài, y vẫn chưa nhớ lại vị trí của Bồng Lai tiên sơn.
A Phúc ngốc nghếch nói: “Chẳng phải ở Đông Hải có Bồng Lai các à? Bồng Lai các chưa bị diệt môn, ngươi có thể tới đó thăm dò thử xem.”
Hứa Ứng trong lòng máy động, các chủ Bồng Lai các Loạn Tinh Hải có quan hệ rất tốt với Thất gia và ngài chuông, chắc có thể hỏi thăm một chút.
Thế giới Thiên Đạo, từng cự thú viễn cổ dồn dập ngẩng đầu, lộ vẻ kinh ngạc, hoảng hốt chạy trốn khắp nơi.
Giờ phút này đám quái vật khổng lồ chỉ hận mình không mọc thêm mấy cái chân, chạy còn chưa đủ nhanh.
Trên đỉnh đầu bọn họ, Huyền Ngô Thần Vương mình đầy thương tích, từng cánh tay bị bẻ gãy, giữa mi tâm có cái lỗ lớn, thi thể khổng lồ đang nghiêng sang một bên rồi đổ xuống.
“Rầm!”
Thi thể của hắn giáng xuống đè chết vài con cự thú viễn cổ.
Chủ nhân Nê Hoàn cung y phục bồng bềnh theo gió, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, trên thiên ngoại là cảnh tượng một thế giới khác. Hắn phi thăng lên, bay về phía thế giới càng cao cấp hơn.
“Tiên giới! Ta đến đây!”
๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑
Cõi âm, địa điểm luân hồi, Huyền Dục, Huyền Tinh, Huyền Thần, tam đại Thần Vương đột nhiên biến sắc Huyền Dục nói: “Cuối cùng kẻ ủ mưu hồi sinh Luân Hồi cũng đã đến!”
Huyền Thần cười nói: “Cuối cùng tên đứng sau bức màn cũng không nhịn được để lộ manh mối!”
Trong bóng tối, vô số hàn nha bay tới, đột nhiên phần phật tập hợp lại một chỗ, hóa thành một bóng người cao lớn.
Cùng lúc đó, trong bóng tối có ánh đèn lóe lên, một lão già tay cầm đèn dầu bước từ hướng khác tới.
Huyền Dục, Huyền Tinh và Huyền Thần đều giật mình, thầm hô không ổn.
Lúc này mặt đất chấn động, không ngừng nổ tung, một vết nứt từ xa xăm kéo dài về phía bọn họ!
Còn phía trước vết nứt là một ông lão thân hình cao lớn, đang bước theo hướng này.
“Chết tiệt!” Ba vị Thần Vương giật nảy mình.
Mạnh Bà trấn giữ trên cầu Nại Hà, nhìn vào sâu trong cõi âm, trong lòng thầm nhủ: “Bắc Âm, Đông Nhạc, Thương Ngô, tam đại bá chủ cõi âm đều xuất hiện, còn vị ở trong luân hồi kia tuy đã chết nhưng cũng ở nơi đó, coi như tứ đại bá chủ. Nếu lão thân cũng tới góp vui sẽ là ngũ đại bá chủ cùng nhau hiện thân!”
Bà lão thoáng chần chừ, nhưng vẫn quyết định không tới tham gia.
“Trong lần hạo kiếp trước, ta giữ được mạng cũng là vì ta không tới tham gia. Bốn lão phản tặc định tạo phản, bọn họ khó thoát số mạng rồi, sao lão thân lại phải bỏ cái chức chủ nhân Nại Hà đi chạy trốn đẩu đâu với bọn họ?”
Nghĩ tới đây lại thấy thoải mái.
๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑
Trong cõi âm, địa điểm luân hồi, đột nhiên thần lực ầm ầm bành trướng như phát nổ, tạo thành hình ảnh hoa mỹ không gì sánh được trong cõi âm, Thiên đạo quỷ thần tạo thành từng đạo tràng Thiên đạo nguyên thủy!
Thần lực nguyên thủy va chạm với thần lực của Thần Vương thế giới Thiên Đạo, cực kỳ ngắn ngủi nhưng cũng cực kỳ bạo lực.
Thời khắc này, trong cơ thể bọn họ thần lực cuồn cuộn trút ra, thậm chí vượt qua vạn năm, vô số khí hương hỏa của chúng sinh Chư Thiên Vạn Giới ngưng tụ hình thành thần lực!
Ba vị Thần Đế nguyên thủy giao đấu với ba vị Thần Vương Thiên giới, chấn động tạo thành thậm chí quấy nhiễu tới hiện thế, tạo thành đủ loại dị tượng tại dương gian!
Như mặt đất nứt ra, núi mọc giữa đất bằng, trời long đất lở, hào quang bộc phát, mưa sao băng xuất hiện, đủ loại dị tượng đáng sợ!
Nhưng những dị tượng này không tiếp tục bao lâu đã ngưng bặt.
Vì thắng bại đã phân.
Trong Vọng Hương đài, một ý chí vừa khôi phục trầm trồ kinh ngạc: “Chiến đấu kết thúc nhanh như vậy à? Mấy lão già bị chúng ta diệt trừ đúng là uy phong không kém gì năm xưa!”
Trong thế giới Thái Thủy cũng có ý chỉ cổ xưa xao động: “Hơn sáu vạn năm không có hương hỏa mà bọn họ vẫn cường đại như vậy. Căn cơ của mấy lão già này đúng là thâm hậu...”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.