Trạch Nhật Phi Thăng

Chương 195: Cám Dỗ Của Đại Dược Trường Sinh 1

Trạch Trư

26/08/2023

“Thằng nhãi bắt rắn, dám làm càn trong Bùi phủ như vậy, ngươi muốn chết à?”

Bùi Cảnh nổi giận, lao từ trong bùn lên, hét lớn một tiếng, nguyên khí sau lưng xao động, bốn động thiên hùng vĩ hiện lên, bóp méo không trung. Nguyên khí của hắn cực kỳ hùng hồn, thậm chí còn mạnh hơn Hứa Ứng.

“Bùi Cảnh đợi đã...”

Ba vị công tử khác cũng nhảy từ dưới nước lên, bao vây Hứa Ứng, trong đó một vị quý công tử áo tím phát động nguyên khí, hất văng bùn đất trên người nói: “Hắn cực kỳ quý giá, không thể giết chết hắn. Đừng quên chúng ta tới là để lấy thuốc trường sinh.”

Một vị công tử khác mặc áo đỏ nói: “Không sai, đánh chết hắn thì không còn thuốc trường sinh nữa.”

Hứa Ứng cau mày, trong lòng dâng lên một cơn thịnh nộ khó tả.

Thuốc trường sinh.

Đám người này coi mình là linh đan diệu dược, ăn vào là trường sinh.

“A Ứng, đám người này bảo ngươi diễn xiếc rắn là giả, thật ra là ép ngươi ra tay, có lý do động thủ, coi ngươi là đại dược trường sinh.”

Giọng nói của quả chuông rất nghiêm nghị: “Như vậy, rốt cuộc chuyện ngươi có thể là người bất tử là ai đồn ra, chẳng lẽ là lão nhóc con Bùi Độ? Lão nhóc con này ngoài thì một kiểu trong thì một kiểu.”

Hứa Ứng trong lòng nghiêm nghị, nếu đúng là Bùi Độ thì phiền toái rồi.

Nơi này là Bùi phủ, nếu Bùi Độ quyết định giữ bản thân lại đây, không khéo còn điều động cả thi thể da người của na tiên Bùi gia.

Lực lượng đó, căn cơ đó, cho dù là quả chuông trong thời đỉnh phong, chỉ e cũng khó mà bảo vệ y sống sót lao ra.

Chẳng lẽ, Bùi Độ nói một đằng nghĩ một nẻo, ngoài miệng thì bảo sẽ giúp Hứa Ứng tìm hiểu bí mật đang ẩn giấu, sau lưng thì tung tin đồn về chuyện Hứa Ứng là người bất tử.

Thậm chí, mục đích của hắn chính là giữ Hứa Ứng ở lại Bùi phủ, luyện thành đại dược trường sinh. Có đại dược trường sinh Hứa Ứng, hắn có thể khống chế những thế gia khác, khiến các thế gia khác không thể không nghe lệnh hắn.

“A Ứng, ngươi yên tâm đi. Ta sẽ báo thù cho ngươi.”

Quả chuông uy phong lẫm liệt nói: “Sau khi giết khỏi vòng vây, ta sẽ tìm một thiếu niên thông minh, làm lão gia gia tùy thân của hắn, bồi dưỡng hắn thành đại cao thủ rồi giết về Bùi phủ. Ngươi ở dưới Cửu Tuyền cũng có thể nhắm mắt xuôi tay.”



Hứa Ứng rên khẽ một tiếng, hạ giọng nói: “Xét theo biểu hiện của Bùi Độ, hắn là người rất có khí phách, khinh thường làm chuyện trộm cắp như vậy.”

Ngoan Thất thu nhỏ hình thể, trở về trên vai y, nói: “Biết người biết mặt không biết lòng. Đúng rồi A Ứng, ăn thịt của ngươi có thể trường sinh được không? Lần sau khi ngươi cắt móng tay không được vứt đi đâu đấy, ta đun thành thịt đông ăn thử. Đúng rồi, ăn tóc của ngươi có hiệu quả tương tự không?”

Quả chuông khinh bỉ: “Ngươi đúng là chẳng có tiền đồ gì cả. A Ứng mở bí tàng Nê Hoàn, kích thích hoạt tính trong thân thể, bảo hắn cắt một miếng thịt cho ngươi nếm thử là được, dù sao hắn cũng mọc lại được mà.”

Hai mắt Ngoan Thất sáng bừng lên, vui mừng hớn hở nói: “Thế thì ngại lắm!”

Nhưng trông dáng vẻ của hắn, làm gì có chữ ngại, một khi Hứa Ứng gật đầu, hắn sẽ lập tức nhào tới cắn Hứa Ứng một cái, nếm xem mùi vị ra sao.

Vị công tử áo tím nhìn Hứa Ứng, thản nhiên nói: “Ta họ Lý, đến từ trong cung.”

Hứa Ứng không khỏi nổi lòng tôn kính: “Ngươi là thái giám, có phải Trần công công tịnh thân cho ngươi không?”

Vị quý công tử áo tím lập tức nổi giận, một vị công tử như châu tròn ngọc sáng cười lạnh nói: “Thứ không có kiến thức, vị này là hoàng tử trong cung Lý Chiếu Lâu. Thảo dân còn không mau quỳ xuống.”

Hứa Ứng lắc đầu: “Bổng lộc của ngươi, mồ hôi nước mắt của dân chúng. Ức hiếp trời cao thì dễ, ngược đãi hạ dân thì khó. Ta là thảo dân, các ngươi thấy ông đây còn không quỳ, sao phải quỳ ngươi?”

Ngoan Thất nghe vậy lập tức chỉnh lại: “A Ứng, câu này phải là ngược đãi hạ dân thì dễ, ức hiếp trời cao thì khó. Nhưng ngươi nói vậy cũng đúng, đám người này ức hiếp trời, ngược đãi dân, nhưng không thấy ông trời giáng kiếp, chỉ có chuyện quan ép dân làm phản. Đúng là ức hiếp trời cao thì dễ, ngược đãi hạ dân thì khó. Ngược đãi hạ dân, hạ dân sẽ tạo phản, giết con mẹ nhà hắn!”

“Hai tên phản tặc!”

Đám công tử không khỏi giận dữ.

Bùi Cảnh đi lên trước một bước, không nhịn được cười lạnh nói: “Ông trời giáng kiếp? Hàng năm đám điêu dân các ngươi cúng tế cho trời cao được bao nhiêu? Có bằng một phần mười thế gia chúng ta tế trời không? Cho dù là ông trời cũng phải ăn của chúng ta, cầm của chúng ta, dùng của chúng ta, làm sao dám giáng kiếp với chúng ta?”

Hắn giơ tay định bắt lấy Hứa Ứng, hưng phấn nói: “Thúc tổ bảo ta dẫn người tới Tàng Thư động tìm kiếm ghi chép liên quan tới người bất tử, ta đã để ý rồi, quả nhiên ngươi là người bất tử. Bắt lấy ngươi, chế tạo thuốc trường sinh, các trưởng lão sẽ rất vui vẻ dâng ngươi lên cho hoàng đế, Bùi gia ta cũng lập công lao không ai sánh kịp!”

Hứa Ứng tiện tay vung lên, bốn phía lập tức chìm vào bóng tối, ánh sao lấp lóe giữa bóng tối mịt mờ, trong bầu trời có vô số ngôi sao di chuyển theo chưởng lực của y.

Bích Lạc Phú chiêu thứ tư, Tinh Khai Bích Lạc!

Bùi Cảnh đang ở trong bóng tối, bên ngoài vài mẫu này là ánh sáng nhưng hắn lại không thấy bất cứ thứ gì, trong lòng thầm kinh ngạc.

“Na thuật của Quách gia!”



Chưởng lực của Hứa Ứng đánh tới, Bùi Cảnh điều động tu vi tới cực hạn, nghênh tiếp chưởng lực của Hứa Ứng, cười lạnh nói: “Xét tới tu vi, không ai có thể chống lại Bùi gia ta.”

Ngay khoảnh khắc chưởng lực của hai người va chạm, đột nhiên nguyên khí trong cơ thể Hứa Ứng nghịch chuyển, ban đêm biến thành ban ngày, trời xanh như mặt kính đảo ngược, cực kỳ thâm thúy, hóa giải pháp lực gần như vô địch của đối phương.

Bích Lạc Phú chiêu thứ ba, Thể Tượng Kiểu Kính.

Tinh túy trong chiêu thức này ở chỗ thân thể quảng đại như bầu trời, chứa đựng tất cả, có thể phá giải công kích cường đại của kẻ địch.

Bùi Cảnh lập tức cảm thấy pháp lực vô biên của bản thân như đánh vào chỗ trống, lại như bản thân tự đánh mình một quyền, lòng ngực chấn động, khí huyết sôi trào.

Thế Tượng Kiểu Kính của Hứa Ứng hóa thành Cửu Dã Hoàn Thư, dưới chân hiện lên một cánh đồng xanh, lan tràn khắp bốn phương tám hướng, trên đỉnh đầu lại là bầu trời thăm thẳm, như cái lều đảo ngược.

Tay phải y lật trái phải chín lần, đánh ra chín chưởng, mỗi chưởng đều ấn lên ngực Bùi Cảnh. Bùi Cảnh sơ xuất một chiêu, lại bị y đánh tới chín đòn, đánh tới mức từng chiếc xương sườn trũng xuống, đâm vào lục phủ ngũ tạng.

Bùi Cảnh hộc máu, bay ngược lại phía mặt hồ.

“Rầm!”

Hắn đập vào bức tường bên kia hồ, cắm đầu vào tường, chỉ còn hai chân ở ngoài, thỉnh thoảng lại co giật một cái.

Đột nhiên Hứa Ứng cảm thấy xung quanh còn có người khác, vội vàng nhìn lại. Chỉ thấy từng lão nhân dung mạo già nua đang ép tới từ đủ mọi hướng.

Y thầm giật mình, biết là trưởng lão trong Bùi gia đích thân xuất mã, chỉ e bản thân đã bị Bùi Độ bán đứng, số kiếp đã định; hung tính lập tức bộc phát: “Thất gia, ta muốn giết người!”

Vừa rồi y vẫn hạ thủ lưu tình, không ra tay giết người. Giờ phút này y đã không kiềm chế được sát ý trong lòng.

Ngoan Thất nghe vậy, chỉ cảm thấy toàn thân run rẩy, từng mảnh lân phiên dựng đứng, không biết bị Hứa Ứng tế lên kích hoạt huyết mạch viễn cổ hay huyết mạch bản thân đang thức tỉnh!

Không ngờ hắn cũng có cảm giác cực kỳ hung bạo, chỉ hận không thể phát động toàn bộ nguyên khí hùng hồn trong người, ra tay giết chóc.

Đám người Lý Chiếu Lâu ai nấy ra tay. Lý Chiếu Lâu tới từ Lý gia, tu luyện bí tàng Ngọc Kinh của Lý gia, vừa ra tay là Chân Long nguyên khí bừng bừng, một con Chân Long từ trên trời giáng xuống, uy phong lẫm liệt.

Hai người khác tới từ Bùi gia, bản lĩnh ba người này so với Bùi Cảnh thì chỉ hơn chứ không kém.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Trạch Nhật Phi Thăng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook