Chương 577: Cho Ngươi Được Thống Khoái 2
Trạch Trư
26/08/2023
Cửu đại động thiên quy nhất, động thiên na tổ, đây mới là đỉnh phong cực hạn của na pháp!
Bây giờ hắn đang phải đối mặt với một na tiên như vậy!
Bắc Thần Tử cắn chặt răng, đột nhiên vòng ngược lại: “Nếu không thể trốn thoát khỏi địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa, thế thì chỉ có cách giao chiến chính diện thôi! Ta không tin ngươi chỉ có ba động thiên na tiên mà có thể chống được pháp lực ba ngàn năm của ta!”
Hắn bay về phía Hứa Ứng, ngôi sao lớn lớn nhỏ nhỏ sau lưng không ngừng bé lại, hình dạng Bất Chu Sơn cũng khôi phục, càng tới gần Hứa Ứng thì thân thể Hứa Ứng càng nhỏ.
Tới lúc Hứa Ứng lao đến trước mặt Bắc Thần Tử, chỉ thấy thân thể Hứa Ứng đã khôi phục như bình thường.
Bắc Thần Tử hét lớn, tế bàn cờ lên.
Hắn đã luyện bàn cờ và quân cờ mới, những ngày này hắn trốn đông trốn tây, hoàng hốt chỉ e có ngày Hứa Ứng tìm ra mình. Vì vậy hắn chui rèn bàn cờ và quân cờ cực kỳ kỹ lưỡng, chuẩn bị cho ngày Hứa Ứng tìm tới cửa.
Bây giờ ngày đó đã đến.
Từng quân cờ từ trên trời giáng xuống như những ngôi sao đánh về phía Hứa Ứng! Bàn cờ xoay tròn, đột nhiên bàn cờ như biến mất khỏi thiên địa, thay vào đó là từng vệt sáng ngang dọc, xoạt một tiếng cắt về phía Hứa Ứng.
Bắc Thần Tử cực kỳ tự tin, cho dù bây giờ Hứa Ứng đang mở lĩnh vực tam tiên, mình không phải không có sức đánh một trận!
Nhưng từng ngôi sao đen trắng từ trên bầu trời giáng xuống, chưa tới đỉnh đầu Hứa Ứng đã biến lại thành từng quân cờ, rơi rải rác dưới đất.
Vệt sáng giăng khắp đất trời ngay khoảnh khắc đụng vào Hứa Ứng lại biến thành hình dạng bàn cờ, đi tới bên cạnh Hứa Ứng là mất hết uy lực, rơi xuống dưới đất.
Bắc Thần Tử thầm giật mình, phát động thần thông, đánh thẳng tới, rầm một tiếng, đánh lên người Hứa Ứng.
Cùng lúc đó Ngọc Đường tiên tử ở đằng khác cũng phát hiện mình không trốn thoát được, quay đầu giết ngược trở lại, hai người liên thủ đồng thời tấn công Hứa Ứng.
“Tế Nguyên Thần lên~~” Ngọc Đường tiên tử quát.
Bắc Thần Tử nghe vậy lập tức phát động Nguyên Thần, Ngọc Đường tiên tử cũng từ từ thi triển Nguyên Thần. Nguyên Thần của hai người như hai Thiên thần, mang theo thần lực ngập trời!
Nguyên Thần của hai người bọn họ trải qua thiên chuy bách luyện, ẩn chứa lý giải của bản thân về đại đạo, quá trình Nguyên Thần tu luyện tới Phi Thăng kỳ thật ra cũng là quá trình Nguyên Thần tiếp cận Thiên thần!
Nhưng Nguyên Thần của hai người vừa tới gần Hứa Ứng, lại thấy trên đỉnh đầu của Hứa Ứng trên bầu trời bỗng hiện lên các loại phù văn Thiên đạo mỹ lệ chói mắt.
Số lượng phù văn Thiên đạo càng ngày càng nhiều, khiến Hứa Ứng đứng đó mới giống một Thiên thần chân chính.
Nguyên Thần của hai người bọn họ càng tới gần Hứa Ứng thì cảm giác áp lực càng nặng nề, trong lòng càng sợ hãi e ngại.
Đột nhiên Hứa Ứng sải bước đi tới.
"Ầm ầm!"
Bên tai Bắc Thần Tử và Ngọc Đường tiên tử vang lên tiếng Thiên lôi, tựa như lôi kiếp nổ tung trong thần thức của bọn họ, bóng dáng Hứa Ứng lập tức phủ kín tầm mắt bọn họ.
Thân hình của y như trở nên hùng vĩ không gì sánh được, bầu trời trên đỉnh đầu y có từng phù văn Thiên đạo sáng lên, xoay tròn như đèn kéo quân, uy thế Thiên đạo như thần linh trên chín tầng trời đè xuống đầu bọn họ.
“Bịch!” “Bịch!”
Nguyên Thần của hai người quỳ rạp xuống đất, bị uy thế Thiên đạo đè ép, không thể động đậy.
Hứa Ứng bước một bước về phía trước, đại đạo trong thân thể Bắc Thần Tử và Ngọc Đường tiên tử cùng chấn động, đạo tượng trong khu vực Hi Di tan vỡ, thậm chí tan rã!
Sau lưng bọn họ, các loại động thiên thu được do gặt hái na tiên không kiềm chế được nổi lên.
Nhưng động thiên này vô thanh vô tức xoay tròn, lại đột nhiên bị cắt bỏ khỏi cơ thể bọn họ, rơi rải rác trên không trung.
Bắc Thần Tử và Ngọc Đường tiên tử bị một luồng lực lượng lớn lao áp chế, cứng đờ tại chỗ, đột nhiên lỗ mũi hai người âm ấm, giơ tay lên lau mới thấy mũi chảy máu tươi.
Tiếp đó tầm mắt bọn họ trở nên mơ hồ, chỉ thấy màu đỏ tươi, con mắt cũng chảy máu.
Tai bọn họ vang lên tiếng rít, cũng có máu tươi chảy ra.
Hứa Ứng lại bước tới một bước, Bắc Thần Tử và Ngọc Đường tiên tử hộc máu, gân cốt trong người vang lên tiếng lách cách không ngừng, dường như sắp đứt đoạn.
Đạo tượng trong khu vực Hi Di của họ đã vỡ nát tan rã, Ngũ Nhạc tiên sơn xuất hiện từng vết rạn!
Trên đỉnh đầu bọn họ, khí huyết không ngừng xói mòn, như hai lá cờ phất phới!
Nguyên khí và huyết dịch hao tổn khiến tu vi cảnh giới của bọn họ liên tục giảm sút, không bao lâu nữa bọn họ sẽ biến thành phàm phu tục tử!
“Cạch cạch!”
Xương đùi bọn họ gãy nát, quỳ sụp xuống trước mặt Hứa Ứng.
Sau lưng bọn họ, Nguyên Thần đã quỳ rạp từ lâu, tinh khí trôi đi như làn khói, Nguyên Thần cũng dần tan rã.
Trong lòng hai người lạnh buốt.
Hứa Ứng không thi triển bất cứ chiêu thức này, không sử dụng bất cứ thần thông nào, chỉ dùng đạo hạnh na tiên là trực tiếp nghiền nát bọn họ, cho bọn họ thấy thế nào là chênh lệch không thể vượt qua.
Hứa Ứng giơ tay trái, Bắc Thần Tử không kiềm chế được thân hình bay lên, bồng bềnh trên không trung.
Hứa Ứng giang rộng năm ngón tay, Bắc Thần Tử kêu lên một tiếng đau đớn, khu vực Hi Di bất giác hiện lên, Ngũ Nhạc tiên sơn, Thiên hà, Thiên sơn, Tam Đại Huyền Quan, Lô Đỉnh, Ngọc Lâu, Dao Trì, Thần Kiều, Ngọc Kinh, từng cảnh giới trở nên rõ ràng.
Hứa Ứng đẩy nhẹ về phía trước, khu vực Hi Di của Bắc Thần Tử lập tức thoát ly thân thể, bồng bềnh trên bầu trời sau lưng hắn, cứ như khu vực Hi Di đó đã không còn liên quan gì tới hắn.
Thân thể Bắc Thần Tử cứng đờ, lơ lửng giữa không trung không thể động đậy, muốn quay đầu lại đằng sau nhìn nhưng cái đầu như cố định trong không khí, không cách nào di chuyển.
Hứa Ứng bước tới, đi vào khu vực Hi Di của hắn.
Bắc Thần Tử ra sức di chuyển con mắt, muốn xem xem rốt cuộc y định làm gì, nhưng cho dù hắn có trừng con mắt đến đâu đi nữa cũng không thể nhìn thấy sau lưng.
Hứa Ứng quan sát cẩn thận, đi qua Ngũ Nhạc tiên sơn, tiện tay gẩy một cái là hất văng Ngũ Nhạc tiên sơn ra khỏi khu vực Hi Di của Bắc Thần Tử.
Bắc Thần Tử kêu lên một tiếng đau đớn, chỉ cảm thấy căn cơ ngũ khí triều nguyên bị phá, đây là thứ cơ bản nhất của luyện khí sĩ, nếu bị phá, ngươi khó mà trở lại làm luyện khí sĩ!
Hứa Ứng tìm kiếm cẩn thận, quan sát kỹ lưỡng, giơ tay đẩy một cái, một tòa Hắc Thiết Huyền Quan bay ra khỏi khu vực Hi Di, tiếp đó là từng ngọn Thiên sơn.
Bắc Thần Tử hoảng sợ khó tả, cảm nhận được từng cảnh giới của mình bị tách ra, tước đoạt từ dưới lên, chẳng khác nào móc rỗng bản thân từ trong ra ngoài!
Đan đỉnh thủy hỏa giao luyện, Giáp Tích Huyền Quan tiếp dầu thêm mệnh, Thập Nhị Trọng Lâu, Dao Trì, Thần Kiều, tất cả lần lượt bay ra khỏi cơ thể hắn!
Cuối cùng, Hứa Ứng đi tới Huyền Quan thứ ba trong cơ thể hắn, Thiên Quan Ngọc Kinh.
Hứa Ứng giơ bàn tay lên, đẩy sang một bên, tòa Huyền Quan này nối cùng trời cao, là nơi phụng thiên thừa vận, chỉ khẽ dao động một chút.
Bắc Thần Tử thở phào một tiếng: “Hắn không thể tước đoạt cảnh giới Phi Thăng kỳ của ta...”
Bây giờ hắn đang phải đối mặt với một na tiên như vậy!
Bắc Thần Tử cắn chặt răng, đột nhiên vòng ngược lại: “Nếu không thể trốn thoát khỏi địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa, thế thì chỉ có cách giao chiến chính diện thôi! Ta không tin ngươi chỉ có ba động thiên na tiên mà có thể chống được pháp lực ba ngàn năm của ta!”
Hắn bay về phía Hứa Ứng, ngôi sao lớn lớn nhỏ nhỏ sau lưng không ngừng bé lại, hình dạng Bất Chu Sơn cũng khôi phục, càng tới gần Hứa Ứng thì thân thể Hứa Ứng càng nhỏ.
Tới lúc Hứa Ứng lao đến trước mặt Bắc Thần Tử, chỉ thấy thân thể Hứa Ứng đã khôi phục như bình thường.
Bắc Thần Tử hét lớn, tế bàn cờ lên.
Hắn đã luyện bàn cờ và quân cờ mới, những ngày này hắn trốn đông trốn tây, hoàng hốt chỉ e có ngày Hứa Ứng tìm ra mình. Vì vậy hắn chui rèn bàn cờ và quân cờ cực kỳ kỹ lưỡng, chuẩn bị cho ngày Hứa Ứng tìm tới cửa.
Bây giờ ngày đó đã đến.
Từng quân cờ từ trên trời giáng xuống như những ngôi sao đánh về phía Hứa Ứng! Bàn cờ xoay tròn, đột nhiên bàn cờ như biến mất khỏi thiên địa, thay vào đó là từng vệt sáng ngang dọc, xoạt một tiếng cắt về phía Hứa Ứng.
Bắc Thần Tử cực kỳ tự tin, cho dù bây giờ Hứa Ứng đang mở lĩnh vực tam tiên, mình không phải không có sức đánh một trận!
Nhưng từng ngôi sao đen trắng từ trên bầu trời giáng xuống, chưa tới đỉnh đầu Hứa Ứng đã biến lại thành từng quân cờ, rơi rải rác dưới đất.
Vệt sáng giăng khắp đất trời ngay khoảnh khắc đụng vào Hứa Ứng lại biến thành hình dạng bàn cờ, đi tới bên cạnh Hứa Ứng là mất hết uy lực, rơi xuống dưới đất.
Bắc Thần Tử thầm giật mình, phát động thần thông, đánh thẳng tới, rầm một tiếng, đánh lên người Hứa Ứng.
Cùng lúc đó Ngọc Đường tiên tử ở đằng khác cũng phát hiện mình không trốn thoát được, quay đầu giết ngược trở lại, hai người liên thủ đồng thời tấn công Hứa Ứng.
“Tế Nguyên Thần lên~~” Ngọc Đường tiên tử quát.
Bắc Thần Tử nghe vậy lập tức phát động Nguyên Thần, Ngọc Đường tiên tử cũng từ từ thi triển Nguyên Thần. Nguyên Thần của hai người như hai Thiên thần, mang theo thần lực ngập trời!
Nguyên Thần của hai người bọn họ trải qua thiên chuy bách luyện, ẩn chứa lý giải của bản thân về đại đạo, quá trình Nguyên Thần tu luyện tới Phi Thăng kỳ thật ra cũng là quá trình Nguyên Thần tiếp cận Thiên thần!
Nhưng Nguyên Thần của hai người vừa tới gần Hứa Ứng, lại thấy trên đỉnh đầu của Hứa Ứng trên bầu trời bỗng hiện lên các loại phù văn Thiên đạo mỹ lệ chói mắt.
Số lượng phù văn Thiên đạo càng ngày càng nhiều, khiến Hứa Ứng đứng đó mới giống một Thiên thần chân chính.
Nguyên Thần của hai người bọn họ càng tới gần Hứa Ứng thì cảm giác áp lực càng nặng nề, trong lòng càng sợ hãi e ngại.
Đột nhiên Hứa Ứng sải bước đi tới.
"Ầm ầm!"
Bên tai Bắc Thần Tử và Ngọc Đường tiên tử vang lên tiếng Thiên lôi, tựa như lôi kiếp nổ tung trong thần thức của bọn họ, bóng dáng Hứa Ứng lập tức phủ kín tầm mắt bọn họ.
Thân hình của y như trở nên hùng vĩ không gì sánh được, bầu trời trên đỉnh đầu y có từng phù văn Thiên đạo sáng lên, xoay tròn như đèn kéo quân, uy thế Thiên đạo như thần linh trên chín tầng trời đè xuống đầu bọn họ.
“Bịch!” “Bịch!”
Nguyên Thần của hai người quỳ rạp xuống đất, bị uy thế Thiên đạo đè ép, không thể động đậy.
Hứa Ứng bước một bước về phía trước, đại đạo trong thân thể Bắc Thần Tử và Ngọc Đường tiên tử cùng chấn động, đạo tượng trong khu vực Hi Di tan vỡ, thậm chí tan rã!
Sau lưng bọn họ, các loại động thiên thu được do gặt hái na tiên không kiềm chế được nổi lên.
Nhưng động thiên này vô thanh vô tức xoay tròn, lại đột nhiên bị cắt bỏ khỏi cơ thể bọn họ, rơi rải rác trên không trung.
Bắc Thần Tử và Ngọc Đường tiên tử bị một luồng lực lượng lớn lao áp chế, cứng đờ tại chỗ, đột nhiên lỗ mũi hai người âm ấm, giơ tay lên lau mới thấy mũi chảy máu tươi.
Tiếp đó tầm mắt bọn họ trở nên mơ hồ, chỉ thấy màu đỏ tươi, con mắt cũng chảy máu.
Tai bọn họ vang lên tiếng rít, cũng có máu tươi chảy ra.
Hứa Ứng lại bước tới một bước, Bắc Thần Tử và Ngọc Đường tiên tử hộc máu, gân cốt trong người vang lên tiếng lách cách không ngừng, dường như sắp đứt đoạn.
Đạo tượng trong khu vực Hi Di của họ đã vỡ nát tan rã, Ngũ Nhạc tiên sơn xuất hiện từng vết rạn!
Trên đỉnh đầu bọn họ, khí huyết không ngừng xói mòn, như hai lá cờ phất phới!
Nguyên khí và huyết dịch hao tổn khiến tu vi cảnh giới của bọn họ liên tục giảm sút, không bao lâu nữa bọn họ sẽ biến thành phàm phu tục tử!
“Cạch cạch!”
Xương đùi bọn họ gãy nát, quỳ sụp xuống trước mặt Hứa Ứng.
Sau lưng bọn họ, Nguyên Thần đã quỳ rạp từ lâu, tinh khí trôi đi như làn khói, Nguyên Thần cũng dần tan rã.
Trong lòng hai người lạnh buốt.
Hứa Ứng không thi triển bất cứ chiêu thức này, không sử dụng bất cứ thần thông nào, chỉ dùng đạo hạnh na tiên là trực tiếp nghiền nát bọn họ, cho bọn họ thấy thế nào là chênh lệch không thể vượt qua.
Hứa Ứng giơ tay trái, Bắc Thần Tử không kiềm chế được thân hình bay lên, bồng bềnh trên không trung.
Hứa Ứng giang rộng năm ngón tay, Bắc Thần Tử kêu lên một tiếng đau đớn, khu vực Hi Di bất giác hiện lên, Ngũ Nhạc tiên sơn, Thiên hà, Thiên sơn, Tam Đại Huyền Quan, Lô Đỉnh, Ngọc Lâu, Dao Trì, Thần Kiều, Ngọc Kinh, từng cảnh giới trở nên rõ ràng.
Hứa Ứng đẩy nhẹ về phía trước, khu vực Hi Di của Bắc Thần Tử lập tức thoát ly thân thể, bồng bềnh trên bầu trời sau lưng hắn, cứ như khu vực Hi Di đó đã không còn liên quan gì tới hắn.
Thân thể Bắc Thần Tử cứng đờ, lơ lửng giữa không trung không thể động đậy, muốn quay đầu lại đằng sau nhìn nhưng cái đầu như cố định trong không khí, không cách nào di chuyển.
Hứa Ứng bước tới, đi vào khu vực Hi Di của hắn.
Bắc Thần Tử ra sức di chuyển con mắt, muốn xem xem rốt cuộc y định làm gì, nhưng cho dù hắn có trừng con mắt đến đâu đi nữa cũng không thể nhìn thấy sau lưng.
Hứa Ứng quan sát cẩn thận, đi qua Ngũ Nhạc tiên sơn, tiện tay gẩy một cái là hất văng Ngũ Nhạc tiên sơn ra khỏi khu vực Hi Di của Bắc Thần Tử.
Bắc Thần Tử kêu lên một tiếng đau đớn, chỉ cảm thấy căn cơ ngũ khí triều nguyên bị phá, đây là thứ cơ bản nhất của luyện khí sĩ, nếu bị phá, ngươi khó mà trở lại làm luyện khí sĩ!
Hứa Ứng tìm kiếm cẩn thận, quan sát kỹ lưỡng, giơ tay đẩy một cái, một tòa Hắc Thiết Huyền Quan bay ra khỏi khu vực Hi Di, tiếp đó là từng ngọn Thiên sơn.
Bắc Thần Tử hoảng sợ khó tả, cảm nhận được từng cảnh giới của mình bị tách ra, tước đoạt từ dưới lên, chẳng khác nào móc rỗng bản thân từ trong ra ngoài!
Đan đỉnh thủy hỏa giao luyện, Giáp Tích Huyền Quan tiếp dầu thêm mệnh, Thập Nhị Trọng Lâu, Dao Trì, Thần Kiều, tất cả lần lượt bay ra khỏi cơ thể hắn!
Cuối cùng, Hứa Ứng đi tới Huyền Quan thứ ba trong cơ thể hắn, Thiên Quan Ngọc Kinh.
Hứa Ứng giơ bàn tay lên, đẩy sang một bên, tòa Huyền Quan này nối cùng trời cao, là nơi phụng thiên thừa vận, chỉ khẽ dao động một chút.
Bắc Thần Tử thở phào một tiếng: “Hắn không thể tước đoạt cảnh giới Phi Thăng kỳ của ta...”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.