Chương 629: Hoàng Hôn Cho Thời Đại Gặt Hái 1
Trạch Trư
26/08/2023
Nếp nhăn trên mặt dân trồng rau đầy tươi cười nói: “Có ai không muốn độ kiếp phi thăng, tiêu dao tự tại? Hứa công tử, ta lưu lạc trên thế gian này sẽ phải giết người ăn thịt, gieo rắc na pháp giả gặt hái thế nhân. Sao ngươi không mở lòng từ bi giúp ta độ kiếp? Một chút ý thiện của ngươi có thể cứu sống vô số con người.”
Hứa Ứng cười ha hả nói: “Có cần ta truyền tổ pháp thật sự cho ngươi không?”
Nông dân trồng rau cười hiền lành: “Hứa công tử, người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám, cho dù ngươi truyền tổ pháp cho ta thật, ta có dám luyện không? Ta phải phế bỏ tu vi hiện tại mới có thể tu luyện tổ pháp. Khi đó ai cũng có thể gặt hái tiên dược trên người ta.”
Hắn cười khà khà nói: “Vì vậy, Hứa công tử cứ giúp ta vượt qua Thiên kiếp thì hơn. Hứa công tử, chắc ngươi cũng không muốn sinh linh đồ thán, có thêm người khác chết trong tay ta?”
Hứa Ứng mỉm cười nói: “Đương nhiên là không muốn.”
Y giơ bàn tay lên, vẫy nhẹ một cái, sấm sét bùng lên trên bầu trời, vang lên tiếng tia điện, phong vân hội tụ.
“Ta có thể gọt bớt uy lực của Thiên kiếp, cũng có thể khống chế Thiên kiếp.”
Hứa Ứng thản nhiên nói: “Nếu lão tiên sinh đã muốn thế, ta gọi Thiên kiếp giúp ngươi, tăng thêm vài phần uy lực, tiễn ngươi đi một đoạn đường.”
Nông dân trồng rau biến sắc, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Thiên kiếp của mình đang hình thành!
Còn lúc này sau lưng Hứa Ứng, từng động thiên na tổ sáng lên, chiếu sáng cả bầu trời đang càng lúc càng âm u!
“Lại có người độ kiếp.”
Vùng đất Luân Hồi ở cõi âm, khu vực cấm này đen kịt, chỉ có luân hồi tỏa ra hào quang dụ dỗ quỷ hồn, khiến những hồn phách rời rạc trong cõi âm dồn dập chui vào trong.
Huyền Dục Thần Vương khẽ nhíu mày, nói với các Thần Vương khác: “Các ngươi có cảm nhận được không, lại có người dẫn phát Thiên kiếp? Mà vẫn ở thế giới Nguyên Thú.”
Huyền Thần Thần Vương tiếng như cú vọ, vang lên từ một góc tối khác trong luân hồi, kêu lên: “Ta cũng cảm nhận được, Thiên kiếp lần này không tầm thường, cũng là bị người khác dùng Thiên đạo dẫn phát, không phải giáng kếp bình thường.”
“Thế giới Nguyên Thú chắc chắn có yêu nghiệt!” Huyền Tinh Thần Vương quát lên như sấm: “Cái gã tinh thông một ngàn chín trăm loại phù văn Thiên đạo lại ra tay, hắn định bồi dưỡng tiên nhân nhân tạo dưới hạ giới, tâm địa này thật đáng chết!”
Huyền Ngô Thần Vương khóe miệng giật giật, không nói gì. Mấy hôm nay đạo thương trên người hắn vẫn chưa khỏi, chỉ miễn cưỡng cảm ứng được chấn động dị thường tới từ thế giới Nguyên Thú, vì vậy không tiện xen vào.
Tứ Đại Thần Vương chăm chú cảm ứng, chỉ có Huyền Ngô làm bộ làm tịch.
Một lúc lâu sau, mấy vị Thần Vương đều lộ vẻ kinh ngạc.
Huyền Dục Thần Vương nói: “Ta còn tưởng lần này lại là một đợt Thiên kiếp suy yếu tới bảy thành, không ngờ uy lực của Thiên kiếp này còn mạnh hơn Thiên kiếp siêu cấp tới một thành.”
Huyền Thần Thần Vương suy đoán: “Liệu có phải tên phản tặc điều khiển Thiên kiếp định khống chế Thiên kiếp diệt trừ kẻ địch của mình không?’
Các Thần Vương khác dồn dập gật đầu, Huyền Dục Thần Vương nói: “Thế này thành ra Thiên đạo bị phàm nhân khống chế rồi. Thiên đạo phải giao cho Thiên thần công chính vô tư nắm giữ, thế mới kiềm hãm được dục vọng khi nắm giữ Thiên đạo.”
Huyền Tinh Thần Vương cảm khái nói: “Thiên thần vô tư, có thể ngăn cản mê hoặc của Thiên đạo. Phàm nhân sẽ rơi vào dục vọng quyền lực, mượn tay Thiên đạo quyết định sinh sát, phát tiết dục vọng bản thân. Chư vị, chúng ta có nên nhúng tay vào không?”
“Chính sự quan trọng hơn, không cần để ý tới hắn.”
๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑
Kiếp số đã bắt đầu.
Dân trồng rau bối rối, từ khi hắn tới Phi Thăng kỳ là luôn dùng phương pháp đặc biệt để tránh né Thiên kiếp, khiến kiếp vận không cách nào cảm ứng được mình.
Kiếp vận không cảm ứng được bản thân nên không cách nào hình thành kiếp vân, không có kiếp vân thì không cần độ kiếp.
Từ khi thế giới Thiên Đạo hình thành, Thiên thần chưởng quản Thiên đạo tới giờ, Thiên kiếp không ngừng tăng cường, luyện khí sĩ không muốn độ kiếp phải nghĩ đủ mọi biện pháp né tránh Thiên kiếp.
Có người tự chém tu vi, khiến cảnh giới có thiếu hụt, ví dụ như cắt bỏ Thần Kiều của mình, dùng cách này né tránh Thiên kiếp. Có người tinh thông Thiên đạo sáng chế ra Tị Kiếp phù. Cũng có Tị Kiếp chú là pháp môn tự nguyền rủa chính mình, khiến bản thân thiếu hụt, không trong trạng thái viên mãn, dùng cách này né tránh Thiên kiếp.
Nông dân trồng rau dùng Thế Tử pháp.
Bí pháp này đầu tiên chuyển kiếp số của bản thân sang người một luyện khí sĩ khác, khi luyện khí sĩ này độ kiếp, kiếp số của mình cũng được Thiên kiếp giải trừ, nhưng luyện khí sĩ độ kiếp chết chắc, vì vậy gọi là Thế Tử pháp.
Năm xưa hắn dùng cách này hại bằng hữu tốt nhất của mình.
Thế Tử pháp cần lời nói cử chỉ thậm chí tư tưởng nhất trí với người chết thay, lại phải có khí vận liên kết với đối phương, đối phương còn phải cam tâm tình nguyện tiếp nhận kiếp số của mình.
Dân trồng rau tính toán bằng hữu của mình, thổ lộ tâm tình với đối phương, hiểu cho suy nghĩ của bằng hữu, cứu bằng hữu khi gặp nguy, khiếp đối phương từ từ tiếp nhận kiếp số của mình, cuối cùng biến thành kẻ chết thay, còn mình lại sống sót.
Bây giờ Thế Tử pháp bị Hứa Ứng phá hủy!
Hắn cảm giác được kiếm số của mình đang ngóc đầu trở lại, càng ngày càng cường đại, khiếp mình khó mà thoát kiếp!
“Ta sẽ không chết ở đây, tuyệt đối không!”
Hắn vươn người đứng dậy, nhân lúc Thiên kiếp chưa bộc phát uy lực, lao về phía Hứa Ứng!
Chỉ cần giết chết Hứa Ứng trước, không khéo có thể ngắt đứt Thiên kiếp, khiến Thiên kiếp tiêu tán.
Thực lực của hắn vẫn cường đại như trước, hắn là luyện khí sĩ trong thời Thương Chu, trải qua trận chiến diệt Thương, cũng trải qua nhiều lần Quỷ Khư đại thanh tẩy mà không chết.
Người cùng thời đại với hắn, rất hiếm ai sống được tới hiện tại, mà hắn vẫn sống sót.
Thực lực của hắn đã là đỉnh phong tại nhân gian!
Sau lưng hắn hiện ra lục đại động thiên, pháp lực lập tức tăng cường tới cảnh giới cực hạn, thân như luồng sáng, đòn gánh vàng được hắn tế ra, như một dải cầu vồng vàng kim giáng xuống!
Giết chết Hứa Ứng, hắn sẽ có nhiều lợi thế hơn.
Giết chết Hứa Ứng, không chỉ thoát khỏi Thiên kiếp, cho dù trong tổ pháp Nê Hoàn cung có cạm bẫy, Hứa Ứng chết rồi cũng không ai biết cạm bẫy ở đâu. Thế thì cạm bẫy không còn là cạm bẫy nữa, tất cả mọi người đều có thể tu luyện.
Đám khách câu cá và dân cắt rau hẹ như bọn họ cũng có thể tu luyện.
Giết chết Hứa Ứng, tuy không thể giải quyết tất cả vấn đề, nhưng có thể giải quyết đại đa số vấn đề!
Hứa Ứng đứng đó, sau lưng đột nhiên hiện ra thần thụ bảy màu, hào quang thụy khí bay tới, nghênh tiếp đòn gánh vàng đang đánh tới.
Y không lấy được động thiên na tổ Ngọc Trì, không được tăng cường nguyên khí, luận tu vi đương nhiên kém xa dân trồng rau, huống chi dùng thần thông giao đấu với pháp bảo, đương nhiên là pháp bảo chiếm lợi thế.
Nhưng đạo tượng Thất Thải Thần Thụ này thật quá kinh khủng, nó thể hiện dị tượng ánh sao vây quanh thần thụ, ngay cả tiên thụ trên Côn Lôn thần sơn cũng chưa từng có dị tượng kinh người như vậy!
Hứa Ứng cười ha hả nói: “Có cần ta truyền tổ pháp thật sự cho ngươi không?”
Nông dân trồng rau cười hiền lành: “Hứa công tử, người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám, cho dù ngươi truyền tổ pháp cho ta thật, ta có dám luyện không? Ta phải phế bỏ tu vi hiện tại mới có thể tu luyện tổ pháp. Khi đó ai cũng có thể gặt hái tiên dược trên người ta.”
Hắn cười khà khà nói: “Vì vậy, Hứa công tử cứ giúp ta vượt qua Thiên kiếp thì hơn. Hứa công tử, chắc ngươi cũng không muốn sinh linh đồ thán, có thêm người khác chết trong tay ta?”
Hứa Ứng mỉm cười nói: “Đương nhiên là không muốn.”
Y giơ bàn tay lên, vẫy nhẹ một cái, sấm sét bùng lên trên bầu trời, vang lên tiếng tia điện, phong vân hội tụ.
“Ta có thể gọt bớt uy lực của Thiên kiếp, cũng có thể khống chế Thiên kiếp.”
Hứa Ứng thản nhiên nói: “Nếu lão tiên sinh đã muốn thế, ta gọi Thiên kiếp giúp ngươi, tăng thêm vài phần uy lực, tiễn ngươi đi một đoạn đường.”
Nông dân trồng rau biến sắc, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Thiên kiếp của mình đang hình thành!
Còn lúc này sau lưng Hứa Ứng, từng động thiên na tổ sáng lên, chiếu sáng cả bầu trời đang càng lúc càng âm u!
“Lại có người độ kiếp.”
Vùng đất Luân Hồi ở cõi âm, khu vực cấm này đen kịt, chỉ có luân hồi tỏa ra hào quang dụ dỗ quỷ hồn, khiến những hồn phách rời rạc trong cõi âm dồn dập chui vào trong.
Huyền Dục Thần Vương khẽ nhíu mày, nói với các Thần Vương khác: “Các ngươi có cảm nhận được không, lại có người dẫn phát Thiên kiếp? Mà vẫn ở thế giới Nguyên Thú.”
Huyền Thần Thần Vương tiếng như cú vọ, vang lên từ một góc tối khác trong luân hồi, kêu lên: “Ta cũng cảm nhận được, Thiên kiếp lần này không tầm thường, cũng là bị người khác dùng Thiên đạo dẫn phát, không phải giáng kếp bình thường.”
“Thế giới Nguyên Thú chắc chắn có yêu nghiệt!” Huyền Tinh Thần Vương quát lên như sấm: “Cái gã tinh thông một ngàn chín trăm loại phù văn Thiên đạo lại ra tay, hắn định bồi dưỡng tiên nhân nhân tạo dưới hạ giới, tâm địa này thật đáng chết!”
Huyền Ngô Thần Vương khóe miệng giật giật, không nói gì. Mấy hôm nay đạo thương trên người hắn vẫn chưa khỏi, chỉ miễn cưỡng cảm ứng được chấn động dị thường tới từ thế giới Nguyên Thú, vì vậy không tiện xen vào.
Tứ Đại Thần Vương chăm chú cảm ứng, chỉ có Huyền Ngô làm bộ làm tịch.
Một lúc lâu sau, mấy vị Thần Vương đều lộ vẻ kinh ngạc.
Huyền Dục Thần Vương nói: “Ta còn tưởng lần này lại là một đợt Thiên kiếp suy yếu tới bảy thành, không ngờ uy lực của Thiên kiếp này còn mạnh hơn Thiên kiếp siêu cấp tới một thành.”
Huyền Thần Thần Vương suy đoán: “Liệu có phải tên phản tặc điều khiển Thiên kiếp định khống chế Thiên kiếp diệt trừ kẻ địch của mình không?’
Các Thần Vương khác dồn dập gật đầu, Huyền Dục Thần Vương nói: “Thế này thành ra Thiên đạo bị phàm nhân khống chế rồi. Thiên đạo phải giao cho Thiên thần công chính vô tư nắm giữ, thế mới kiềm hãm được dục vọng khi nắm giữ Thiên đạo.”
Huyền Tinh Thần Vương cảm khái nói: “Thiên thần vô tư, có thể ngăn cản mê hoặc của Thiên đạo. Phàm nhân sẽ rơi vào dục vọng quyền lực, mượn tay Thiên đạo quyết định sinh sát, phát tiết dục vọng bản thân. Chư vị, chúng ta có nên nhúng tay vào không?”
“Chính sự quan trọng hơn, không cần để ý tới hắn.”
๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑
Kiếp số đã bắt đầu.
Dân trồng rau bối rối, từ khi hắn tới Phi Thăng kỳ là luôn dùng phương pháp đặc biệt để tránh né Thiên kiếp, khiến kiếp vận không cách nào cảm ứng được mình.
Kiếp vận không cảm ứng được bản thân nên không cách nào hình thành kiếp vân, không có kiếp vân thì không cần độ kiếp.
Từ khi thế giới Thiên Đạo hình thành, Thiên thần chưởng quản Thiên đạo tới giờ, Thiên kiếp không ngừng tăng cường, luyện khí sĩ không muốn độ kiếp phải nghĩ đủ mọi biện pháp né tránh Thiên kiếp.
Có người tự chém tu vi, khiến cảnh giới có thiếu hụt, ví dụ như cắt bỏ Thần Kiều của mình, dùng cách này né tránh Thiên kiếp. Có người tinh thông Thiên đạo sáng chế ra Tị Kiếp phù. Cũng có Tị Kiếp chú là pháp môn tự nguyền rủa chính mình, khiến bản thân thiếu hụt, không trong trạng thái viên mãn, dùng cách này né tránh Thiên kiếp.
Nông dân trồng rau dùng Thế Tử pháp.
Bí pháp này đầu tiên chuyển kiếp số của bản thân sang người một luyện khí sĩ khác, khi luyện khí sĩ này độ kiếp, kiếp số của mình cũng được Thiên kiếp giải trừ, nhưng luyện khí sĩ độ kiếp chết chắc, vì vậy gọi là Thế Tử pháp.
Năm xưa hắn dùng cách này hại bằng hữu tốt nhất của mình.
Thế Tử pháp cần lời nói cử chỉ thậm chí tư tưởng nhất trí với người chết thay, lại phải có khí vận liên kết với đối phương, đối phương còn phải cam tâm tình nguyện tiếp nhận kiếp số của mình.
Dân trồng rau tính toán bằng hữu của mình, thổ lộ tâm tình với đối phương, hiểu cho suy nghĩ của bằng hữu, cứu bằng hữu khi gặp nguy, khiếp đối phương từ từ tiếp nhận kiếp số của mình, cuối cùng biến thành kẻ chết thay, còn mình lại sống sót.
Bây giờ Thế Tử pháp bị Hứa Ứng phá hủy!
Hắn cảm giác được kiếm số của mình đang ngóc đầu trở lại, càng ngày càng cường đại, khiếp mình khó mà thoát kiếp!
“Ta sẽ không chết ở đây, tuyệt đối không!”
Hắn vươn người đứng dậy, nhân lúc Thiên kiếp chưa bộc phát uy lực, lao về phía Hứa Ứng!
Chỉ cần giết chết Hứa Ứng trước, không khéo có thể ngắt đứt Thiên kiếp, khiến Thiên kiếp tiêu tán.
Thực lực của hắn vẫn cường đại như trước, hắn là luyện khí sĩ trong thời Thương Chu, trải qua trận chiến diệt Thương, cũng trải qua nhiều lần Quỷ Khư đại thanh tẩy mà không chết.
Người cùng thời đại với hắn, rất hiếm ai sống được tới hiện tại, mà hắn vẫn sống sót.
Thực lực của hắn đã là đỉnh phong tại nhân gian!
Sau lưng hắn hiện ra lục đại động thiên, pháp lực lập tức tăng cường tới cảnh giới cực hạn, thân như luồng sáng, đòn gánh vàng được hắn tế ra, như một dải cầu vồng vàng kim giáng xuống!
Giết chết Hứa Ứng, hắn sẽ có nhiều lợi thế hơn.
Giết chết Hứa Ứng, không chỉ thoát khỏi Thiên kiếp, cho dù trong tổ pháp Nê Hoàn cung có cạm bẫy, Hứa Ứng chết rồi cũng không ai biết cạm bẫy ở đâu. Thế thì cạm bẫy không còn là cạm bẫy nữa, tất cả mọi người đều có thể tu luyện.
Đám khách câu cá và dân cắt rau hẹ như bọn họ cũng có thể tu luyện.
Giết chết Hứa Ứng, tuy không thể giải quyết tất cả vấn đề, nhưng có thể giải quyết đại đa số vấn đề!
Hứa Ứng đứng đó, sau lưng đột nhiên hiện ra thần thụ bảy màu, hào quang thụy khí bay tới, nghênh tiếp đòn gánh vàng đang đánh tới.
Y không lấy được động thiên na tổ Ngọc Trì, không được tăng cường nguyên khí, luận tu vi đương nhiên kém xa dân trồng rau, huống chi dùng thần thông giao đấu với pháp bảo, đương nhiên là pháp bảo chiếm lợi thế.
Nhưng đạo tượng Thất Thải Thần Thụ này thật quá kinh khủng, nó thể hiện dị tượng ánh sao vây quanh thần thụ, ngay cả tiên thụ trên Côn Lôn thần sơn cũng chưa từng có dị tượng kinh người như vậy!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.