Chương 600: Ngoại Thần Trọng Tiêu 1
Trạch Trư
26/08/2023
Hứa Ứng suy nghĩ rồi nói: “Tựa như Đông Nhạc, mọi người dùng tiền giấy tế lễ, cho là trên thế gian có một Thiên thần trấn thủ dưới cõi âm, gìn giữ trật tự cõi âm cho Chư Thiên Vạn Giới, che chở vong hồn tổ tông. Cũng có thể như Tương Tương, mọi người cho là Tương giang có thần linh hòa nhã ước thúc Tương giang, hồng thủy không lan tràn, hạn hán thì nước đổ vào ruộng, che chở cho bách tính một phương. Sinh linh như vậy có thể gọi là Thiên thần!”
Chu Thiên tử nghe vậy im lặng một hồi rồi nói: “Hứa Ứng, ngươi có phản cốt trời sinh, to như cái đấu.”
Khương Thái sư cười nói: “Bệ hạ, thần cho là trên phản cốt của hắn còn mọc ra người rồi. Nếu vạch thân thể của hắn ra sẽ phát hiện xương cốt toàn thân hắn đều mọc ngược.”
Hứa Ứng không hiểu gì cả, lẩm bẩm: “Nhưng Thiên thần chưởng quản Thiên đạo phải như vậy mới đúng chứ?”
Chu Thiên tử và Khương Thái sư liếc mắt nhìn nhau, cùng cười ha hả. Sau khi cười xong Khương Thái sư lắc đầu nói: “Thần tiên bất lão sống ngàn vạn kiếp mà lại ngây thơ như vậy sao?”
Chu Thiên tử cười nói: “Trông thì hắn sống lâu hơn chúng ta nhiều, nhưng đa số thời gian hắn chỉ là thiếu niên nông thôn hồn nhiên ngây thơ, chưa trải sự đời.”
Khương Thái sư cười nói: “Hứa đạo hữu, trên đời này vốn không có thế đạo mà ngươi tưởng tượng, suy nghĩ của ngươi quá ngây thơ.”
Hứa Ứng suy nghĩ rồi cười nói: “Hai vị nói đúng, phần lớn thời gian ta chỉ chăn trâu chăn dê, có đôi khi còn bắt rắn, cha mẹ cũng chỉ coi ta như đứa trẻ. Các ngươi nói ta không hiểu nhiều, suy nghĩ ngây thơ, đúng là ta quá ngây thơ thật.”
Có đôi lúc y còn phải thỉnh giáo Ngoan Thất, có thể thấy thật sự rất ngây thơ.
Bọn họ trở lại vực Thương Ngô, có luyện khí sĩ Đại Chu tới bẩm báo nói: “Bệ hạ, chúng thần phát hiện tung tích Thiên thần Hà Bá ở thế giới Hà Bình.”
Mọi người chạy tới thế giới Hà Bình, chỉ thấy nơi này hồng thủy ngập trời phá hủy nhà cửa vườn tược, lương thực mất sạch, mặt đất cũng hóa thành đại dương mênh mông, mọi người bị nhốt trên núi, không thể không cúng tế thủy thần Hà Bá.
Hứa Ứng không nói nhiều lao thẳng vào trấn áp Hà Bá, từ từ phân tích rõ ràng phù văn Thiên đạo trên người hắn, lại phế bỏ phù văn, đánh Hà Bá xuống phàm trần.
Y không giết Hà Bá nhưng mọi người nổi giận cùng nhau lau tới chém Hà Bá ngàn vạn nhát.
Luyện khí sĩ Đại Chu lên tới ba ngàn người, tới Chư Thiên Vạn Giới tìm kiếm, hiệu suất cực cao.
Bên này Hứa Ứng vừa diệt trừ Thủy Thần Hà Bá, ở bên khác đã tìm thấy Lôi Thần.
Lôi Thần khống chế Thiên lôi, sấm sét giáng xuống liên tiếp, giết chết không biết bao nhiêu chúng sinh trong thế giới Kiến An, ép mọi người thờ cúng hiến tế, xây dựng
Bọn Hứa Ứng, Chu Thiên tử lập tức chạy tới, vừa giải quyết xong chuyện Lôi Thần, luyện khí sĩ Đại Chu lại tìm dược Phong Thần đang làm ác ở thế giới Vĩnh Hán.
Diệt trừ Phong Thần, lại có tin tức đưa tới, Hỏa Thần phóng hỏa thiêu đốt chúng sinh trong thế giới Quang Hòa.
Đám người Hứa Ứng, Chu Thiên tử không ngừng càn quét, dần dần tích lũy được càng nhiều phù văn Thiên đạo, trong đầu Hứa Ứng cũng từ từ thức tỉnh càng nhiều ký ức liên quan tới Thiên đạo, số lượng phù văn Thiên đạo nắm được cũng càng ngày càng nhiều.
Bây giờ y vận dụng đạo tràng Thiên đạo càng thuận lợi, có thể dễ dàng sử dụng phù văn Thiên đạo bố trí đạo tràng, hóa thân Thiên đạo cũng càng ngày càng cường đại.
Nhưng theo thời gian trôi qua, Thiên thần hưởng thụ hương hỏa nhân gian càng lâu thì thực lực càng mạnh.
Nhất là khi tập trung toàn bộ chúng sinh đông đảo trong một thế giới để cúng tế, thần lực gia tăng càng khủng khiếp!
Cứ sau một ngày, Hứa Ứng lại cảm thấy pháp lực của Thiên thần gia tăng.
“Đám Thiên thần này hấp thu hương hỏa nhân gian, tu vi thực lực sẽ càng ngày càng tiếp cận Thiên thần tiền nhiệm của mình, Ngoại thần. Năm xưa Ngoại thần có thể tùy ý hạ giới, hấp thu tín ngưỡng nhân gian.”
Thương Ngô Đại Đế biết một số chuyện xưa, nói với Hứa Ứng: “Năm đó Ngoại thần có thể tùy ý sử dụng thần khí Thiên đạo giáng lâm thế gian trừng phạt thê nhân. Sau này ngoại thần biến mất, đám Thiên thần này bị cưỡng chế không cho phép hạ giới.”
Hứa Ứng dò hỏi: “Sau này có chuyện gì xảy ra?”
Thương Ngô Đại Đế nói: “Hơn bốn vạn năm trước ta đã chết, Nguyên Thần xuất khiếu vì vậy chỉ biết chút chuyện thôi. Khi đó thiên địa dị biến, trước thì có biến cố ở Côn Lôn, có rất nhiều Thiên đạo đời đầu của thế giới Thiên Đạo bỏ mạng. Sau lại có một biến cố lớn, ta cảm thấy Thiên thần ở thế giới Thiên Đạo dồn dập hạ giới, chém giết với người khác trong hư không, tổn thất nặng nề. Từ đó trở đi Thiên thần đời đầu của thế giới Thiên Đạo cũng sa sút.”
Sở Tương Tương cười nói: “Con cũng nghe được chuyện này, tương truyền có người từ Tiên giới hạ phàm, giết xuyên thiên lộ, phá tan hi vọng phi thăng của tất cả mọi người. chư thần và thần vương trên thế giới Thiên đạo vẫn lạc biết bao nhiêu mà kể, cuối cùng khiến cho Thiên đạo đời đầu sa sút. Sau này tân thần quật khởi trên thế giới Thiên Đạo, thay thế cựu thần, đuổi các Thiên thần đời đầu ra khỏi thế giới Thiên Đạo.”
“Người cắt đứt thiên lộ chính là ta.”
Hứa Ứng thầm nhủ trong lòng: “Nhưng khi đó đã có đại ác nhân dẫn phát Thiên kiếp siêu cấp, chặt đứt con đường phi thăng của tất cả mọi người. Bọn họ thậm chí không thể độ kiếp, nói gì tới chuyện bước lên thiên lộ phi thăng? Có thể thấy kẻ gây ra Thiên kiếp siêu cấp mới thật là đại ác nhân.”
Cựu thần, có lẽ sa sút sau khi Hứa Ứng giết xuyên thiên lộ.
“Bị ta giết tới mức sa sút.” Hứa Ứng bực bội nói.
Y đột nhiên nghĩ tới Thiên Số Ngoại Thần, vị Thiên thần này nắm giữa phù văn Thiên đạo, là một cựu thần, lúc đó còn định giết chết Thiên Số Thượng Thần đương nhiệm, thay thế vào đó.
“Vậy những cựu thần bị xua đuổi đã đi đâu?” Hứa Ứng dò hỏi.
Thương Ngô Đại Đế nói: “Nấp trong Chư Thiên Vạn Giới, nhưng đã lâu rồi bọn họ không hiện thân.”
Hứa Ứng đột nhiên nhớ ra Long Uyên mà mình từng gặp trong Thái Ất Tiểu Huyền thiên, chắc cũng là một cựu thần.
“Xem ra trong Chư Thiên Vạn Giới còn không ít cựu thần như Long Uyên.” Y thầm nghĩ trong lòng.
Thương Ngô Đại Đế nói: “Hứa đạo hữu, nếu chỉ có ta phục sinh thì Thiên đạo còn không để ý, Thương Ngô ta không thể khuấy động nhiều sóng gió. Nhưng bây giờ chư thần ở Côn Lôn, Đông Nhạc, Phong Đô đều đã phục sinh. Chắc chắn Tiên giới sẽ không ngồi yên mặc kệ. Mấy ngày gần đây yên tĩnh như vậy khiến ta cũng thấy kinh hãi.”
Hắn dừng một chút rồi nói tiếp: “Các ngươi phải tốc chiến tốc thắng, ta chỉ cho các ngươi thêm ba ngày, sau đó cho dù thế nào ta cũng phải di chuyển vực Thương Ngô, tránh né truy sát từ Tiên giới!”
Hứa Ứng và Chu Thiên tử cảm thấy cấp bách, lập tức tăng tốc độ.
Thế giới Bản Thủy, Thiên Yêu Thượng Thần giáng lâm thế giới, nhưng không thể hiện thần uy, ngược lại thu liễm khí tức, rất hứng thú đi lại trong nhân gian.
Hắn phát hiện rất nhiều thứ thú vị ở đây.
Thế giới Bản Thủy này có rất nhiều miếu thờ, tượng thần linh trong miếu đủ thứ hình dạng quái lạ, mọi người thờ cúng thần linh khác biệt trong miếu, hoặc cầu duyên, hoặc cầu con cái, hoặc cầu được thỏa nguyện, hoặc xin tiền tài.
Chu Thiên tử nghe vậy im lặng một hồi rồi nói: “Hứa Ứng, ngươi có phản cốt trời sinh, to như cái đấu.”
Khương Thái sư cười nói: “Bệ hạ, thần cho là trên phản cốt của hắn còn mọc ra người rồi. Nếu vạch thân thể của hắn ra sẽ phát hiện xương cốt toàn thân hắn đều mọc ngược.”
Hứa Ứng không hiểu gì cả, lẩm bẩm: “Nhưng Thiên thần chưởng quản Thiên đạo phải như vậy mới đúng chứ?”
Chu Thiên tử và Khương Thái sư liếc mắt nhìn nhau, cùng cười ha hả. Sau khi cười xong Khương Thái sư lắc đầu nói: “Thần tiên bất lão sống ngàn vạn kiếp mà lại ngây thơ như vậy sao?”
Chu Thiên tử cười nói: “Trông thì hắn sống lâu hơn chúng ta nhiều, nhưng đa số thời gian hắn chỉ là thiếu niên nông thôn hồn nhiên ngây thơ, chưa trải sự đời.”
Khương Thái sư cười nói: “Hứa đạo hữu, trên đời này vốn không có thế đạo mà ngươi tưởng tượng, suy nghĩ của ngươi quá ngây thơ.”
Hứa Ứng suy nghĩ rồi cười nói: “Hai vị nói đúng, phần lớn thời gian ta chỉ chăn trâu chăn dê, có đôi khi còn bắt rắn, cha mẹ cũng chỉ coi ta như đứa trẻ. Các ngươi nói ta không hiểu nhiều, suy nghĩ ngây thơ, đúng là ta quá ngây thơ thật.”
Có đôi lúc y còn phải thỉnh giáo Ngoan Thất, có thể thấy thật sự rất ngây thơ.
Bọn họ trở lại vực Thương Ngô, có luyện khí sĩ Đại Chu tới bẩm báo nói: “Bệ hạ, chúng thần phát hiện tung tích Thiên thần Hà Bá ở thế giới Hà Bình.”
Mọi người chạy tới thế giới Hà Bình, chỉ thấy nơi này hồng thủy ngập trời phá hủy nhà cửa vườn tược, lương thực mất sạch, mặt đất cũng hóa thành đại dương mênh mông, mọi người bị nhốt trên núi, không thể không cúng tế thủy thần Hà Bá.
Hứa Ứng không nói nhiều lao thẳng vào trấn áp Hà Bá, từ từ phân tích rõ ràng phù văn Thiên đạo trên người hắn, lại phế bỏ phù văn, đánh Hà Bá xuống phàm trần.
Y không giết Hà Bá nhưng mọi người nổi giận cùng nhau lau tới chém Hà Bá ngàn vạn nhát.
Luyện khí sĩ Đại Chu lên tới ba ngàn người, tới Chư Thiên Vạn Giới tìm kiếm, hiệu suất cực cao.
Bên này Hứa Ứng vừa diệt trừ Thủy Thần Hà Bá, ở bên khác đã tìm thấy Lôi Thần.
Lôi Thần khống chế Thiên lôi, sấm sét giáng xuống liên tiếp, giết chết không biết bao nhiêu chúng sinh trong thế giới Kiến An, ép mọi người thờ cúng hiến tế, xây dựng
Bọn Hứa Ứng, Chu Thiên tử lập tức chạy tới, vừa giải quyết xong chuyện Lôi Thần, luyện khí sĩ Đại Chu lại tìm dược Phong Thần đang làm ác ở thế giới Vĩnh Hán.
Diệt trừ Phong Thần, lại có tin tức đưa tới, Hỏa Thần phóng hỏa thiêu đốt chúng sinh trong thế giới Quang Hòa.
Đám người Hứa Ứng, Chu Thiên tử không ngừng càn quét, dần dần tích lũy được càng nhiều phù văn Thiên đạo, trong đầu Hứa Ứng cũng từ từ thức tỉnh càng nhiều ký ức liên quan tới Thiên đạo, số lượng phù văn Thiên đạo nắm được cũng càng ngày càng nhiều.
Bây giờ y vận dụng đạo tràng Thiên đạo càng thuận lợi, có thể dễ dàng sử dụng phù văn Thiên đạo bố trí đạo tràng, hóa thân Thiên đạo cũng càng ngày càng cường đại.
Nhưng theo thời gian trôi qua, Thiên thần hưởng thụ hương hỏa nhân gian càng lâu thì thực lực càng mạnh.
Nhất là khi tập trung toàn bộ chúng sinh đông đảo trong một thế giới để cúng tế, thần lực gia tăng càng khủng khiếp!
Cứ sau một ngày, Hứa Ứng lại cảm thấy pháp lực của Thiên thần gia tăng.
“Đám Thiên thần này hấp thu hương hỏa nhân gian, tu vi thực lực sẽ càng ngày càng tiếp cận Thiên thần tiền nhiệm của mình, Ngoại thần. Năm xưa Ngoại thần có thể tùy ý hạ giới, hấp thu tín ngưỡng nhân gian.”
Thương Ngô Đại Đế biết một số chuyện xưa, nói với Hứa Ứng: “Năm đó Ngoại thần có thể tùy ý sử dụng thần khí Thiên đạo giáng lâm thế gian trừng phạt thê nhân. Sau này ngoại thần biến mất, đám Thiên thần này bị cưỡng chế không cho phép hạ giới.”
Hứa Ứng dò hỏi: “Sau này có chuyện gì xảy ra?”
Thương Ngô Đại Đế nói: “Hơn bốn vạn năm trước ta đã chết, Nguyên Thần xuất khiếu vì vậy chỉ biết chút chuyện thôi. Khi đó thiên địa dị biến, trước thì có biến cố ở Côn Lôn, có rất nhiều Thiên đạo đời đầu của thế giới Thiên Đạo bỏ mạng. Sau lại có một biến cố lớn, ta cảm thấy Thiên thần ở thế giới Thiên Đạo dồn dập hạ giới, chém giết với người khác trong hư không, tổn thất nặng nề. Từ đó trở đi Thiên thần đời đầu của thế giới Thiên Đạo cũng sa sút.”
Sở Tương Tương cười nói: “Con cũng nghe được chuyện này, tương truyền có người từ Tiên giới hạ phàm, giết xuyên thiên lộ, phá tan hi vọng phi thăng của tất cả mọi người. chư thần và thần vương trên thế giới Thiên đạo vẫn lạc biết bao nhiêu mà kể, cuối cùng khiến cho Thiên đạo đời đầu sa sút. Sau này tân thần quật khởi trên thế giới Thiên Đạo, thay thế cựu thần, đuổi các Thiên thần đời đầu ra khỏi thế giới Thiên Đạo.”
“Người cắt đứt thiên lộ chính là ta.”
Hứa Ứng thầm nhủ trong lòng: “Nhưng khi đó đã có đại ác nhân dẫn phát Thiên kiếp siêu cấp, chặt đứt con đường phi thăng của tất cả mọi người. Bọn họ thậm chí không thể độ kiếp, nói gì tới chuyện bước lên thiên lộ phi thăng? Có thể thấy kẻ gây ra Thiên kiếp siêu cấp mới thật là đại ác nhân.”
Cựu thần, có lẽ sa sút sau khi Hứa Ứng giết xuyên thiên lộ.
“Bị ta giết tới mức sa sút.” Hứa Ứng bực bội nói.
Y đột nhiên nghĩ tới Thiên Số Ngoại Thần, vị Thiên thần này nắm giữa phù văn Thiên đạo, là một cựu thần, lúc đó còn định giết chết Thiên Số Thượng Thần đương nhiệm, thay thế vào đó.
“Vậy những cựu thần bị xua đuổi đã đi đâu?” Hứa Ứng dò hỏi.
Thương Ngô Đại Đế nói: “Nấp trong Chư Thiên Vạn Giới, nhưng đã lâu rồi bọn họ không hiện thân.”
Hứa Ứng đột nhiên nhớ ra Long Uyên mà mình từng gặp trong Thái Ất Tiểu Huyền thiên, chắc cũng là một cựu thần.
“Xem ra trong Chư Thiên Vạn Giới còn không ít cựu thần như Long Uyên.” Y thầm nghĩ trong lòng.
Thương Ngô Đại Đế nói: “Hứa đạo hữu, nếu chỉ có ta phục sinh thì Thiên đạo còn không để ý, Thương Ngô ta không thể khuấy động nhiều sóng gió. Nhưng bây giờ chư thần ở Côn Lôn, Đông Nhạc, Phong Đô đều đã phục sinh. Chắc chắn Tiên giới sẽ không ngồi yên mặc kệ. Mấy ngày gần đây yên tĩnh như vậy khiến ta cũng thấy kinh hãi.”
Hắn dừng một chút rồi nói tiếp: “Các ngươi phải tốc chiến tốc thắng, ta chỉ cho các ngươi thêm ba ngày, sau đó cho dù thế nào ta cũng phải di chuyển vực Thương Ngô, tránh né truy sát từ Tiên giới!”
Hứa Ứng và Chu Thiên tử cảm thấy cấp bách, lập tức tăng tốc độ.
Thế giới Bản Thủy, Thiên Yêu Thượng Thần giáng lâm thế giới, nhưng không thể hiện thần uy, ngược lại thu liễm khí tức, rất hứng thú đi lại trong nhân gian.
Hắn phát hiện rất nhiều thứ thú vị ở đây.
Thế giới Bản Thủy này có rất nhiều miếu thờ, tượng thần linh trong miếu đủ thứ hình dạng quái lạ, mọi người thờ cúng thần linh khác biệt trong miếu, hoặc cầu duyên, hoặc cầu con cái, hoặc cầu được thỏa nguyện, hoặc xin tiền tài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.