Chương 310: Tâm Ta Sáng 1
Trạch Trư
26/08/2023
Khương Tề kinh ngạc nhìn Hứa Ứng.
Hứa Ứng đoạt lời nói của hắn, khiến hắn uất ức gần chết.
Nhưng trong ấn tượng của hắn, xưa nay thần tiên bất lão không giỏi về chiến đấu. Đương nhiên, trừ trận chiến ở Thiên lộ.
Trong trận chiến đó, Khương Tề nhập vào thị giác của cường giả Chư Thiên Vạn Giới, liên tiếp táng thân trong tay Hứa Ứng, mỗi lần đều chết cực kỳ thê thảm.
Nhưng dù sao đó cũng là thời không tái hiện do chấp niệm của Tiểu Huyền Thiên hình thành.
Trong lịch sử chân thực, Hứa Ứng chỉ là một kẻ đáng thương không ngừng bị bắt, không có pháp lực, không có thần thông, chẳng có gì để tự vệ.
Y như bị giam trong lồng như kỳ trân dị thú, thậm chí còn có thể bị người ta lấy xích sắt buộc lên cổ kéo tới phủ vương hầu hiến bảo vật. Đám vương công đại thần sẽ quan sát y như quan sát dị thú, phát ra tiếng trầm trồ tán thưởng.
Y đã bị người ta cắt miếng nghiên cứu không biết bao nhiêu lần, không biết bao nhiêu người bắt được y, dùng y làm những thí nghiệm tàn nhẫn không gì sánh được. Thậm chí có người đem y đi nấu nướng để nhấp nhám.
Dù sao, quá nhiều người muốn trường sinh mà không thể làm được, nhưng không biết vì sao thiếu niên tay trói gà không chặt này lại có thể trường sinh bất lão, làm sao mọi người không ngấp nghé cho được?
Khương Tề chưa từng nghe tới thần tiên bất lão có chiến lực cao siêu nhường nào, trong thời đại của hắn, thần tiên bất lão chỉ là một người bình thường trường sinh bất lão.
Còn bao giờ, Hứa Ứng lại nói sẽ ra tay thay hắn, nghênh chiến với Long Uyên Thiên Thần!
Cho dù Long Uyên Thiên Thần đã bị Khương Tề đánh trọng thương thì Hứa Ứng cũng không địch nổi!
Hứa Ứng nắm chặt lấy Thiên Tru kiếm, nói: “Khương Thái sư biết rất nhiều chuyện về ta trong quá khứ?”
Khương Tề khẽ gật đầu nói: “Biết. Chuyện về thần tiên bất lão rất nổi tiếng trong thời của ta. Ta nghe rất nhiều câu chuyện và truyền thuyết liên quan tới ngươi. Trong lúc tra cứu sách cổ, tìm kiếm chân tướng dẫn tới việc không thể phi thăng, ta đã nhiều lần thấy ghi chép liên quan tới A Ứng tiền bối.”
Hứa Ứng tồn tưởng phù văn Thiên Tru trong lòng, phát động Thiên Tru kiếm, cười nói: “Ta mất trí nhớ, thường không bao giờ nhớ được chuyện lúc trước, không biết mình đã trải qua những chuyện gì. Lần này ta sẽ nghênh chiến Long Uyên, hộ tống Khương Thái sư và những người này trở về Thần Châu.”
Thiên Tru kiếm trong tay hắn tỏa ra ánh sáng Thiên đạo uy nghiêm, hào quang rực rỡ soi rọi cả thế giới trong bụng cá.
Thiên Tru vốn là thanh kiếm tru thế, tới tay y lại mang theo từ bi vĩ đạo, mang ý tế thế, tạo thành tương phản hoàn toàn!
“Những người này?” Khương Tề la lên thất thanh.
Hắn nhìn về phía đám người thế giới trong bụng cá đang hoảng sợ, phải hộ tống đám phàn nhân này trở về Thần Châu hay sao?
Trong lúc Long Uyên Thiên Thần đang tấn công như vậy, cho dù là hắn trong thời toàn thịnh cũng chưa chắc đã làm được!
Huống chi đám người này chỉ là phàm nhân, không có bất cứ giá trị gì, không đáng để luyện khí sĩ cường đại hy sinh tính mạng vì bọn họ!
Hứa Ứng cười nói: “Không sai, là những người này. Khương Thái sư trí tuệ túc trí đa mưu, là luyện khí sĩ cường đại có thể hàng phục thần khí Thiên đạo, khôi phục thiên địa linh căn, chắc chắn sẽ có cách hộ tống bọn họ trở lại Thần Châu. Chuyện ngăn cản Long Uyên cứ giao cho chúng ta.”
Khương Tề im lặng một hồi rồi nói: “A Ứng tiền bối, ta biết những câu chuyện liên quan tới ngươi, nhưng có lẽ đó không phải câu chuyện tốt lành gì. Không chừng sau này biết được những câu chuyện và truyền thuyết đó, ngươi sẽ hối hận vì quyết định cứu người ngày hôm nay.”
Hứa Ứng mỉm cười xán lạn: “Trong những câu chuyện đó ta là đại ma đầu đại ác nhân phải không? Ta tin tưởng trong lòng ta là ánh sáng, không phải là loại người đại gian đại ác.”
Khương Tề nhìn nụ cười ngây thơ tỏa nắng trên gương mặt hắn, đột nhiên trong lòng cảm thấy không nỡ, bèn nói: “Không phải, bốn chữ thần tiên bất lão đối với ngươi càng giống như nguyền rủa.”
Hắn nhớ lại những chuyện mà mình từng nghe về thần tiên bất lão, đa số là mua bán máu thịt thần tiên ven đường, thiếu niên bị rút gân lột da, nhốt trong lòng, bị cầm tù, tra tấn, hiến tế.
Thiếu niên kia luân hồi trong thế gian, thường phải chịu cảnh cô độc, bỏ rơi, lợi dụng, phản bội chứ không phải ánh sáng.
Y chứng kiến mặt xấu xí nhất trong nhân thế, đi lại ở nơi lòng người dơ bẩn nhất.
Nếu đổi lại là mình, sau khi biết chân tướng sẽ không có bất cứ ánh sáng nào, chỉ còn lại âm u, uất ức và hủy diệt!
Bởi vì đối với Hứa Ứng mà nói, thế giới này không đáng được ca tụng, đám người này không đáng được cứu vớt!
Thế nhưng thiếu niên trải qua tất cả mọi chuyện như vậy, vì sao trong lòng vẫn còn ánh sáng?”
Khương Tề khôi phục bình tĩnh, khó nhọc cúi người, nghiêm nghị nói: “Nếu A Ứng tiền bối khăng khăng muốn tại hạ cứu vớt bọn họ, tại hạ nhất định sẽ dốc toàn lực, có chết mới thôi, không dám chối từ.”
Hắn là người dám giả mạo Thiên đạo uy hiếp Chư Thiên Vạn Giới, diệt sạch sinh linh trong một Chư Thiên thế giới mà hoàn toàn không chút thương hại, nhưng lại cúi người xưng tại hạ trước mặt Hứa Ứng.
Đây là phong thái của hiền sĩ cổ đại, tới nay đã rất ít gặp.
Hứa Ứng hoàn lễ, nói với quả chuông và Ngoan Thất: “Ngài chuông, Thất gia, theo ta tiếp đón Long Uyên Thiên Thần.”
Quả chuông lười biếng nói: “A Ứng, cho dù ngươi cầm Thiên Tru trong tay, khống chế Thiên đạo, ngươi cũng không phải đối thủ của Long Uyên Thiên Thần. Thực lực của Thiên thần này cao minh hơn nhiều so với tên Thiên thần kém cỏi mà chủ nhân nhà ta trấn áp! Nhưng cũng may ngài chuông ta có kinh nghiệm trấn áp Thiên thần, trận chiến này vẫn phải nhờ ta ra tay!”
Ngoan Thất nhảy lên vai Hứa Ứng, ca ngợi không dứt lời: “Ngài chuông uy chấn bát phương, sau trận chiến này, ta và A Ứng sẽ lập từ đường thờ cúng ngài chuông, giúp ngươi chết đi rồi được phong thần!”
“Phì phì!”
Quả chuông cả giận nói: “Trẻ con nói năng linh tinh, trộm vía trộm vía! Hai tên khốn nạn các ngươi thành thần rồi ta vẫn chưa thành thần! Ngài chuông này sẽ hành hung Tiêu Dao chung, trấn áp Thanh Bích tiên tử, sẽ không hy sinh anh dũng đâu!”
Hứa Ứng phát động Thiên Tru kiếm, Thiên Tru kiếm khí quấn quanh thân thể.
Khương Tề vội vàng la lớn: “A Ứng tiền bối, còn một chuyện nữa! Trên cổ Long Uyên Thiên Thần không có đầu, nếu các ngươi tấn công đừng đánh vào hào quang hình lá phong đó. Ta tấn công hào quang lá phong nên mất đi tiên cơ, bị hắn nắm được cơ hội đánh trọng thương.”
Hứa Ứng cảm ơn, vẫy tay nói: “Khương Thái sư hộ tống bọn họ đi đi, ta sẽ đuổi theo các ngươi. Nếu ta trở lại Thần Châu, Thiên Tru kiếm sẽ tự bay trở lại bên cạnh ngươi.”
Khương Tề cúi người đưa tiễn: “Tại hạ xin đợi tin lành.’
Thiên Tru kiếm xé gió lao tới, chở Hứa Ứng phóng ra ngoài thế giới trong bụng cá.
Thiên Tru kiếm có thể tạo thành thần linh đầu rồng thân người, thể hiện dị tượng, cũng có thể sử dụng như tiên kiếm. Lần này Hứa Ứng coi Thiên Tru như một thanh tiên kiếm bình thường, phát động uy lực Thiên đạo của thanh kiếm này!
Kiếm quang mang theo y xé gió bay qua cái khe của thế giới trong bụng cá, bay vào khí quyển của tinh cầu thể khí này.
Khí quyển mang theo mùi hôi thối nồng nặc, kèm theo độc tính mãnh liệt, phải được con cá khổng lồ hô hấp thanh lọc thì người bình thường mới hít thở được. Nhưng Hứa Ứng và Ngoan Thất đều có khu vực Hi Di rộng lớn trong cơ thể, không cần hít thở không khí bên ngoài.
Hứa Ứng khống chế Thiên Tru kiếm xé gió bay đi, chỉ thấy trên không trung có cá lớn hình thể khổng lồ bị cắt thành tám khối, xác chết chi chít. Chỉ có đại dương thể khí mới có thể nuôi được loài cá khổng lồ như vậy, mà lúc này đám cá khổng lồ lại bị đồ sát!
Hứa Ứng đoạt lời nói của hắn, khiến hắn uất ức gần chết.
Nhưng trong ấn tượng của hắn, xưa nay thần tiên bất lão không giỏi về chiến đấu. Đương nhiên, trừ trận chiến ở Thiên lộ.
Trong trận chiến đó, Khương Tề nhập vào thị giác của cường giả Chư Thiên Vạn Giới, liên tiếp táng thân trong tay Hứa Ứng, mỗi lần đều chết cực kỳ thê thảm.
Nhưng dù sao đó cũng là thời không tái hiện do chấp niệm của Tiểu Huyền Thiên hình thành.
Trong lịch sử chân thực, Hứa Ứng chỉ là một kẻ đáng thương không ngừng bị bắt, không có pháp lực, không có thần thông, chẳng có gì để tự vệ.
Y như bị giam trong lồng như kỳ trân dị thú, thậm chí còn có thể bị người ta lấy xích sắt buộc lên cổ kéo tới phủ vương hầu hiến bảo vật. Đám vương công đại thần sẽ quan sát y như quan sát dị thú, phát ra tiếng trầm trồ tán thưởng.
Y đã bị người ta cắt miếng nghiên cứu không biết bao nhiêu lần, không biết bao nhiêu người bắt được y, dùng y làm những thí nghiệm tàn nhẫn không gì sánh được. Thậm chí có người đem y đi nấu nướng để nhấp nhám.
Dù sao, quá nhiều người muốn trường sinh mà không thể làm được, nhưng không biết vì sao thiếu niên tay trói gà không chặt này lại có thể trường sinh bất lão, làm sao mọi người không ngấp nghé cho được?
Khương Tề chưa từng nghe tới thần tiên bất lão có chiến lực cao siêu nhường nào, trong thời đại của hắn, thần tiên bất lão chỉ là một người bình thường trường sinh bất lão.
Còn bao giờ, Hứa Ứng lại nói sẽ ra tay thay hắn, nghênh chiến với Long Uyên Thiên Thần!
Cho dù Long Uyên Thiên Thần đã bị Khương Tề đánh trọng thương thì Hứa Ứng cũng không địch nổi!
Hứa Ứng nắm chặt lấy Thiên Tru kiếm, nói: “Khương Thái sư biết rất nhiều chuyện về ta trong quá khứ?”
Khương Tề khẽ gật đầu nói: “Biết. Chuyện về thần tiên bất lão rất nổi tiếng trong thời của ta. Ta nghe rất nhiều câu chuyện và truyền thuyết liên quan tới ngươi. Trong lúc tra cứu sách cổ, tìm kiếm chân tướng dẫn tới việc không thể phi thăng, ta đã nhiều lần thấy ghi chép liên quan tới A Ứng tiền bối.”
Hứa Ứng tồn tưởng phù văn Thiên Tru trong lòng, phát động Thiên Tru kiếm, cười nói: “Ta mất trí nhớ, thường không bao giờ nhớ được chuyện lúc trước, không biết mình đã trải qua những chuyện gì. Lần này ta sẽ nghênh chiến Long Uyên, hộ tống Khương Thái sư và những người này trở về Thần Châu.”
Thiên Tru kiếm trong tay hắn tỏa ra ánh sáng Thiên đạo uy nghiêm, hào quang rực rỡ soi rọi cả thế giới trong bụng cá.
Thiên Tru vốn là thanh kiếm tru thế, tới tay y lại mang theo từ bi vĩ đạo, mang ý tế thế, tạo thành tương phản hoàn toàn!
“Những người này?” Khương Tề la lên thất thanh.
Hắn nhìn về phía đám người thế giới trong bụng cá đang hoảng sợ, phải hộ tống đám phàn nhân này trở về Thần Châu hay sao?
Trong lúc Long Uyên Thiên Thần đang tấn công như vậy, cho dù là hắn trong thời toàn thịnh cũng chưa chắc đã làm được!
Huống chi đám người này chỉ là phàm nhân, không có bất cứ giá trị gì, không đáng để luyện khí sĩ cường đại hy sinh tính mạng vì bọn họ!
Hứa Ứng cười nói: “Không sai, là những người này. Khương Thái sư trí tuệ túc trí đa mưu, là luyện khí sĩ cường đại có thể hàng phục thần khí Thiên đạo, khôi phục thiên địa linh căn, chắc chắn sẽ có cách hộ tống bọn họ trở lại Thần Châu. Chuyện ngăn cản Long Uyên cứ giao cho chúng ta.”
Khương Tề im lặng một hồi rồi nói: “A Ứng tiền bối, ta biết những câu chuyện liên quan tới ngươi, nhưng có lẽ đó không phải câu chuyện tốt lành gì. Không chừng sau này biết được những câu chuyện và truyền thuyết đó, ngươi sẽ hối hận vì quyết định cứu người ngày hôm nay.”
Hứa Ứng mỉm cười xán lạn: “Trong những câu chuyện đó ta là đại ma đầu đại ác nhân phải không? Ta tin tưởng trong lòng ta là ánh sáng, không phải là loại người đại gian đại ác.”
Khương Tề nhìn nụ cười ngây thơ tỏa nắng trên gương mặt hắn, đột nhiên trong lòng cảm thấy không nỡ, bèn nói: “Không phải, bốn chữ thần tiên bất lão đối với ngươi càng giống như nguyền rủa.”
Hắn nhớ lại những chuyện mà mình từng nghe về thần tiên bất lão, đa số là mua bán máu thịt thần tiên ven đường, thiếu niên bị rút gân lột da, nhốt trong lòng, bị cầm tù, tra tấn, hiến tế.
Thiếu niên kia luân hồi trong thế gian, thường phải chịu cảnh cô độc, bỏ rơi, lợi dụng, phản bội chứ không phải ánh sáng.
Y chứng kiến mặt xấu xí nhất trong nhân thế, đi lại ở nơi lòng người dơ bẩn nhất.
Nếu đổi lại là mình, sau khi biết chân tướng sẽ không có bất cứ ánh sáng nào, chỉ còn lại âm u, uất ức và hủy diệt!
Bởi vì đối với Hứa Ứng mà nói, thế giới này không đáng được ca tụng, đám người này không đáng được cứu vớt!
Thế nhưng thiếu niên trải qua tất cả mọi chuyện như vậy, vì sao trong lòng vẫn còn ánh sáng?”
Khương Tề khôi phục bình tĩnh, khó nhọc cúi người, nghiêm nghị nói: “Nếu A Ứng tiền bối khăng khăng muốn tại hạ cứu vớt bọn họ, tại hạ nhất định sẽ dốc toàn lực, có chết mới thôi, không dám chối từ.”
Hắn là người dám giả mạo Thiên đạo uy hiếp Chư Thiên Vạn Giới, diệt sạch sinh linh trong một Chư Thiên thế giới mà hoàn toàn không chút thương hại, nhưng lại cúi người xưng tại hạ trước mặt Hứa Ứng.
Đây là phong thái của hiền sĩ cổ đại, tới nay đã rất ít gặp.
Hứa Ứng hoàn lễ, nói với quả chuông và Ngoan Thất: “Ngài chuông, Thất gia, theo ta tiếp đón Long Uyên Thiên Thần.”
Quả chuông lười biếng nói: “A Ứng, cho dù ngươi cầm Thiên Tru trong tay, khống chế Thiên đạo, ngươi cũng không phải đối thủ của Long Uyên Thiên Thần. Thực lực của Thiên thần này cao minh hơn nhiều so với tên Thiên thần kém cỏi mà chủ nhân nhà ta trấn áp! Nhưng cũng may ngài chuông ta có kinh nghiệm trấn áp Thiên thần, trận chiến này vẫn phải nhờ ta ra tay!”
Ngoan Thất nhảy lên vai Hứa Ứng, ca ngợi không dứt lời: “Ngài chuông uy chấn bát phương, sau trận chiến này, ta và A Ứng sẽ lập từ đường thờ cúng ngài chuông, giúp ngươi chết đi rồi được phong thần!”
“Phì phì!”
Quả chuông cả giận nói: “Trẻ con nói năng linh tinh, trộm vía trộm vía! Hai tên khốn nạn các ngươi thành thần rồi ta vẫn chưa thành thần! Ngài chuông này sẽ hành hung Tiêu Dao chung, trấn áp Thanh Bích tiên tử, sẽ không hy sinh anh dũng đâu!”
Hứa Ứng phát động Thiên Tru kiếm, Thiên Tru kiếm khí quấn quanh thân thể.
Khương Tề vội vàng la lớn: “A Ứng tiền bối, còn một chuyện nữa! Trên cổ Long Uyên Thiên Thần không có đầu, nếu các ngươi tấn công đừng đánh vào hào quang hình lá phong đó. Ta tấn công hào quang lá phong nên mất đi tiên cơ, bị hắn nắm được cơ hội đánh trọng thương.”
Hứa Ứng cảm ơn, vẫy tay nói: “Khương Thái sư hộ tống bọn họ đi đi, ta sẽ đuổi theo các ngươi. Nếu ta trở lại Thần Châu, Thiên Tru kiếm sẽ tự bay trở lại bên cạnh ngươi.”
Khương Tề cúi người đưa tiễn: “Tại hạ xin đợi tin lành.’
Thiên Tru kiếm xé gió lao tới, chở Hứa Ứng phóng ra ngoài thế giới trong bụng cá.
Thiên Tru kiếm có thể tạo thành thần linh đầu rồng thân người, thể hiện dị tượng, cũng có thể sử dụng như tiên kiếm. Lần này Hứa Ứng coi Thiên Tru như một thanh tiên kiếm bình thường, phát động uy lực Thiên đạo của thanh kiếm này!
Kiếm quang mang theo y xé gió bay qua cái khe của thế giới trong bụng cá, bay vào khí quyển của tinh cầu thể khí này.
Khí quyển mang theo mùi hôi thối nồng nặc, kèm theo độc tính mãnh liệt, phải được con cá khổng lồ hô hấp thanh lọc thì người bình thường mới hít thở được. Nhưng Hứa Ứng và Ngoan Thất đều có khu vực Hi Di rộng lớn trong cơ thể, không cần hít thở không khí bên ngoài.
Hứa Ứng khống chế Thiên Tru kiếm xé gió bay đi, chỉ thấy trên không trung có cá lớn hình thể khổng lồ bị cắt thành tám khối, xác chết chi chít. Chỉ có đại dương thể khí mới có thể nuôi được loài cá khổng lồ như vậy, mà lúc này đám cá khổng lồ lại bị đồ sát!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.