Trạch Nhật Phi Thăng

Chương 23: Thoát Sát Thành Nguyên, Tượng Vương Thần Thể. 1

Trạch Trư

11/04/2022

Thần linh khổng lồ Dương Tiên Công nghe vậy cực kỳ tức giận, cười lạnh nói: “Sinh ra đã tự do? Ngươi sống thì thuộc quản lý của đế vương nhân gian, chết rồi thì bị âm tào địa phủ quản thúc, lấy đâu ra tự do? Câu này đại nghịch bất đạo, tội đáng muôn chết! Ta còn muốn cho ngươi được toàn thây, giờ xem ra, không cần thiết!”

Hắn rảo bước lao tới, thân hình cao lớn nhưng cực kỳ linh hoạt, thanh trường kiếm được ngưng tụ từ khí hương hỏa cũng cực kỳ linh động, rất có phong độ của đại gia kiếm thuật, đánh về phía Hứa Ứng!

Hứa Ứng quát lớn, giơ tay phải đón lấy thanh kiếm đang đâm tới.

Thần nhân đầu voi sau lưng y cũng xòe tay ra, sát khí dày đặc giao chiến với thanh kiếm của thần linh khổng lồ, phát ra tiếng xoẹt xoẹt đinh tai nhức óc như sắt thép mài vào cát đá!

Giữa tay phải của y và thanh kiếm hương hỏa lóe lên ánh lửa, lưỡi kiếm đâm vào sát khí, bị sát khí chống cự, khó lòng xâm nhập, chỉ lưu lại một vết thương mờ nhạt trên lòng bàn tay y, khiến Hứa Ứng thở phào một hơi.

Thần linh khổng lồ cũng bị lực lượng hùng hồn truyền qua thanh kiếm, chấn động tới mức cánh tay run rẩy, trong lòng thầm khen: “Phản tặc này khỏe thật!”

Có điều bàn tay của Hứa Ứng có thể ngăn cản thanh kiếm chứ những vị trí khác trên người thì không.

Thần linh khổng lồ múa kiếm, một thanh trường kiếm biến đổi đủ các chiêu pháp đâm, khều, vê, chém, bổ, điểm, vỡ, móc, vẩy, quét... linh hoạt khó tả, khiến Hứa Ứng không thể không tránh né liên tục, tách khỏi mũi kiếm!

“Choang!”

Hứa Ứng nhân cơ hội thần linh khổng lồ thu kiếm, giơ chưởng vỗ vào sống kiếm. Lực lượng voi thần bộc phát, thanh kiếm này bị một chưởng của y đập tan nát!

Hứa Ứng rảo bước tiến lên, đấm ra một quyền, Tượng Thần Sát Thể sau lưng gầm lên một tiếng, cũng đấm ra một quyền, quyền ấn trùng điệp với nắm đấm của Hứa Ứng!

Quyền này đánh ra, cuồng phong gầm thét, thậm chí hình thành một khu vực chân không phía sau quyền ấn, khiến cỏ cây bốn phía đều bị cuốn lên, lấp vào chân không.

Cảnh tượng này như cây cỏ cát đá bám theo quyền của Hứa Ứng, đồng thời đánh về phía thần linh khổng lồ, tăng cường thêm uy thế!

Khóe miệng thần linh khổng lồ nhếch lên cười khà khà, không ngờ lại vung quyền đón đỡ.

Nắm đấm của hắn mang theo khí xanh, từ thân thể máu thịt lập tức chuyển hóa thành đá tảng, giao đấu với tầng tầng quyền phong của Hứa Ứng!

“Rầm!”

Giữa quyền phong của hai người, không khí bùng nổ, âm thanh đinh tai nhức óc, cuồng phong càn quét sang rừng núi hai bên, cây cối chao đảo, âm thanh vang vọng.

Hứa Ứng lùi lại phía sau một bước, trong lòng trầm xuống.



Thần linh khổng lồ cũng không đứng vững nổi, lùi lại liên tục ba bước mới hóa giải được lực lượng từ quyền của Hứa Ứng, khen: “Phản tặc bản lĩnh không tệ!”

Hứa Ứng siết chặt nắm đấm thầm nghĩ: “Sở trường lớn nhất của ta là lực lượng, nhưng lực lượng của ta chưa thể chiếm ưu thế áp đảo. Còn hắn ngoài lực lượng ra còn có khí hương hỏa luyện hóa thành pháp lực, có thể thi triển pháp thuật. Tình hình bất lợi đối với ta!”

Quan trọng hơn nữa là, không biết vì sao khí huyết trong cơ thể Hứa Ứng giảm thiểu.

Tuy Hứa Ứng được ‘giọng nói thần bí’ chỉ điểm, luyện thành thần thức, mở ra khu vực Hi Di, thực hiện ngũ khí triều nguyên, luyện ngũ khí thành nguyên khí, nhưng khí huyết lại không ngừng trôi mất!

Trên đường từ Giản Sơn tới đây, Hứa Ứng phát hiện không hiểu sao mình mất đi khoảng năm phần mười khí huyết!

Nếu trong thời kỳ toàn thịnh, Hứa Ứng tự tin mình sẽ thắng được thần linh khổng lồ này, nhưng bây giờ hắn hoàn toàn không nắm chắc.

Thần linh khổng lồ tán thưởng một tiếng, cười nói: “Không tệ. Đúng là ngươi có thực lực liều mạng với Thạch Sơn Thần, quan giám ngục. Chỉ riêng sức mạnh của ngươi thôi đã sánh ngang với thần linh, đáng để ta vận dụng toàn lực.”

Khí hương hỏa trên người hắn đột nhiên ngưng tụ, lại hóa thành một thanh trường kiếm dài hơn một trượng, được hắn nắm trong tay.

Sau đó, thanh kiếm thứ hai cũng hình thành, nhưng lần này lại là đoản kiếm, chỉ dài có bảy thước, bị cánh tay khác của hắn nắm lấy.

Sau đó thanh kiếm thứ ba, thứ tư hình thành, chúng ngắn hơn nữa, chỉ dài bốn thước, lơ lửng trên không trung, chậm rãi di chuyển.

Hai thanh kiếm cuối cùng là pháp thuật của vị thần linh này.

“Là Phi Kiếm Thuật!”

Ngoan Thất tuy bị ghim dưới đất nhưng vẫn quan tâm tới tình hình trận chiến, kêu lên: “Trong sách mà nhà ta cất giữ có nói, thần linh có thể luyện hóa khí hương hỏa, tạo thành phi kiếm, có thể lấy đầu người từ cách xa vài chục dặm, xuất quỷ nhập thần, khó lòng phòng bị!”

Hứa Ứng nhìn chằm chằm vào hai thanh kiếm này, từng giọt mồ hôi lạnh đổ xuống trên trán. Hai thanh kiếm này tuy ngắn nhưng lại tạo thành uy hiếp càng lớn đối với y!

Ngoan Thất kêu lên: “Hai thanh kiếm của hắn có vẻ không bay xa được đến vậy, nhưng kiếm bay trên không trung, không có bàn tay khống chế, biến hóa của kiếm chiêu sẽ nhiều hơn mấy chục lần, thậm chí mấy trăm lần! Nếu ngươi coi là kiếm thuật bình thường, chắc chắn sẽ trúng chiêu, chết oan chết uổng!”

Thần linh khổng lồ nổi giận, lại vung tay lên, khí hương hỏa hóa thành ba mũi tên, phập phập phập, đâm vào người Ngoan Thất.

Ngoan Thất ho ra máu, kêu to: “Ta vẫn cố được. Ta thấy hắn chưa luyện thành Kim Thân, ngươi đánh chết hắn giúp ta!”



Ánh mắt Hứa Ứng lấp loáng, nhìn chằm chằm vào hai thanh phi kiếm, trong lòng thầm nhủ: “Nhất định phải áp sát, trực tiếp đánh xuyên qua người hắn, phá tan thân thể hắn, không thể cho hắn cơ hội thi triển phi kiếm!”

Đột nhiên y giậm chân, mặt đất sụp xuống, tạo thành một cái hố to!

Đất đá bốn phía xung quanh bị chấn động từ cái giậm chân của y hất tung lên trên, có tới hơn trăm tảng đá lớn lớn nhỏ nhỏ, bé thì bằng ngón tay, nặng thì tới hơn trăm cân, tất cả đều bị khí huyết cuồng bạo của hắn chấn bay trên không!

Ngay lúc đặt chân xuống, Hứa Ứng cũng đấm ra một quyền. Cuồng phong gầm thét theo nắm đấm của y, cuốn hết đất đá ập tới, phát ra tiếng vù vù dữ tợn, đánh về phía Thần linh khổng lồ!

Tượng Lực Ngưu Ma Quyền tầng thứ ba, kình lực phát ra hơn một trượng. Y đã tu luyện tới tầng thứ sáu, khí huyết đâu chỉ phát kình có hơn một trượng?

Quyền này mang theo đất đá, tạo thành quyền ấn to cớ bốn thước, uy thế kinh người, bay ra ngoài vài trượng mà uy lực không hề suy giảm!

Hứa Ứng lại giơ chân, đạp xuống đất, khi đạp chân lần hai, mặt đất lại trầm xuống, đất đá bắn tung lên.

Y lại đấm ra một quyền, quyền phong mang theo đất đá tạo thành quyền ấn thứ hai đánh về phía thần linh khổng lồ!

“Rầm!”

Y lại giậm cái thứ ba, quyền ấn thứ ba nổ ra!

Thần linh khổng lồ nhếch miệng cười, hai tay múa kiếm, đỡ liên tiếp ba quyền ấn, từng tảng đá núi va chạm với ánh kiếm, tạo thành tiếng nổ rầm rầm!

Hai thanh phi kiếm bên cạnh hắn bay lượn, đánh tan những mảnh đá không kịp ngăn cản, chỉ trong khoảnh khắc đã phá liền cảba quyền ấn mà vẫn còn dư lực.

Đá vụn hóa thành bột phấn rải rác khắp nơi, che kín tầm mắt của thần linh khổng lồ. Ngay lúc bụi đất bắn tung này, Hứa Ứng xông tới, đấm ra quyền thứ tư!

Quyền này là không thể không đánh!

Ngay khi quyền của y xuyên qua bụi mù, bên tai y cũng nghe thấy tiếng phi kiếm xé gió.

Hứa Ứng gầm lên, vận toàn lực xuất quyền, còn hai thanh phi kiếm cũng bay ra khỏi khói bụi, một kiếm đâm thẳng tới trước mặt y, một kiếm khác lướt qua bên cạnh y!

Hứa Ứng giơ tay trái lên che trước mặt, thần nhân đầu voi sau lưng cũng giơ tay, sát khí dày nặng tạo thành hình bàn tay nghênh đón phi kiếm.

Chỉ nghe xoạt một tiếng, bàn tay của thần nhân đầu voi bị xuyên thủng, tiếp đó khí huyết trên lòng bàn tay trái của Hứa Ứng cũng bị xuyên thủng, bàn tay cũng lập tức bị xuyên thủng!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Trạch Nhật Phi Thăng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook