Chương 374: Võ Đạo Diệt Thần 1
Trạch Trư
26/08/2023
“Tiên Thiên tầng chín vạn?” Thiên tử âm đình trong lòng hoảng hốt, đây là cảnh giới gì?
Cảnh giới của luyện khí sĩ bình thường chỉ có chín tầng, Thải Khí, Khấu Quan, Giao Luyện, Nhị Khấu Quan, Trọng Lâu, Dao Trì, Thần Kiều, Tam Khấu Quan, Phi Thăng.
Tiên Thiên tầng chín vạn, chỉ e đã phi thăng tới trời trên trời, giới trên giới rồi!
Hắn đối mặt với sát ý của Hứa Ứng, tinh thần lập tức bị xung kích, tâm thần dao động, trong lúc nhất thời trước mắt đỏ rực, như biển máu ập tới, đập thẳng vào mặt.
Tồn tại cường đại như hắn, khi đối mặt với sát ý võ đạo diệt thần cũng bị xung kích tới mức trước mắt không ngừng hiện lên ảo ảnh!
Đây là chiêu thứ bảy trong Chiến Thần Bát Pháp, Tru Thần pháp, sát ý ngập trời, là chiêu thức có sát ý mạnh nhất trong Chiến Thần Bát Pháp.
Nhưng dù sao thiên tử âm đình cũng là tiên thi, bản thân vốn đã cường đại, tuy bị lực lượng của tiên đạo thiên ngoại thiên trấn áp nhưng lực lượng còn sót lại trong cơ thể cũng không thể coi thường!
“Rầm!”
Hắn va chạm cùng Tru Thần pháp của Hứa Ứng, bị chấn động tới mức khí huyết sôi trào; nhưng hắn lập tức phát hiện chân khí võ đạo “Tiên Thiên tầng chín vạn” của Hứa Ứng còn không hùng hậu bằng pháp lực còn sót lại của mình!
Ảo ảnh biển máu trước mắt lập tức biến mất, hắn nhanh chóng biến chiêu, cười ha hả nói: “Ta còn tưởng Tiên Thiên tầng chín vạn lợi hại như thế nào, hóa ra chỉ thế mà thôi! Đỡ một chiêu Hám Thần chỉ của ta!”
Hắn xuất chỉ điểm ra, âm phong lập tức nổi lên tứ phía, khí u minh xoay tròn, áo choàng của thiên tử âm đình bay phần phật, thân thể như chìm vào bóng tối, tựa như đại đế thống trị cõi âm, đánh thẳng tới hồn phách Hứa Ứng!
Hám Thần chỉ, chuyên đả kích Nguyên Thần, Kim Đan hoặc hồn phách của tu sĩ, một chỉ là tiêu diệt Nguyên Thần, Kim Đan hoặc hồn phách của đối phương.
Chỉ pháp của hắn có uy lực vô tận, không ngờ Hứa Ứng lại không trốn không né, áp sát cận chiến với hắn, đổi Tru Thần pháp thành Đạo Chùy pháp, vận lực lượng võ đạo, chấn động Nguyên Thần thiên tử âm đình.
Chỉ lực và nắm đấm của hai người không ngừng đánh lên người đối phương, cũng đánh vào Nguyên Thần và hồn phách của đối phương.
Thân hình Hứa Ứng lắc lư một cái, còn Nguyên Thần của thiên tử âm đình lại bị đánh văng khỏi tiên thi, bay ngược hơn mười dặm!
“Không thể nào!” Hắn nhìn tiên thi lơ lửng trước mặt Hứa Ứng, la lên thất thanh.
Hứa Ứng chỉ là thằng nhóc miệng còn hơi sữa, cho dù luyện thành Nguyên Thần từ trong bụng mẹ đi nữa cũng không thể có Nguyên Thần cường đại bằng thần tiên như hắn được!
Nhưng sự thật lại là hai người tự thi triển thần thông nhắm vào hồn phách Nguyên Thần của bản thân, kết quả bên bị đánh bay Nguyên Thần lại là hắn, kẻ thống trị cõi âm!
“Chắc hồn phách của hắn bị Hám Thần chỉ của ta đâm chết rồi nhỉ?” Thiên tử âm đình nhanh chóng bay về phía này, trong lòng bỗng thấy mong chờ.
Nhưng ngay khoảnh khắc sau, Hứa Ứng đã thi triển Phiên Thiên pháp, nắm đấm như đánh nổ bầu trời, lại như tiên khí từ một thế giới khác tới, nện thăng lên đầu tiên thi của hắn!
“Ầm!” “Ầm!” “Ầm!”
Từng quyền nối tiếp nhau, chỉ trong chớp mắt, cái đầu tiên thi của thiên tử âm đình đã bị nện tới mức lõm sâu xuống.
Hứa Ứng thi triển Phiên Thiên pháp vài lần mà không thể đánh nổ đầu tiên thi, trong lòng cũng thầm khen: “Không hổ là thi thể tiên nhân.’
Lúc này Lý Tiêu Khách lại lao tới, Hứa Ứng không hề chần chờ, giơ chân quét tới, đá thẳng vào cổ tiên thi.
Tiên thi bị đá lăn lông lốc, bay về phía Lý Tiêu Khách.
Lý Tiêu Khách tồn tưởng Tiêu Dao chung, đạo tượng quả chuông hiển hiện, ngăn cản tiên thi đập tới. Chỉ nghe một tiếng coong lớn vang lên, nắm đấm của Hứa Ứng cũng theo sát phía sau, đập lên mặt tiên thi, nện thẳng đầu tiên thi vào bức tường ánh sáng của Tiêu Dao chung!
Tiêu Dao chung thật đã bị Thanh Bích tiên tử phá hủy, Tiêu Dao chung mà Lý Tiêu Khách đang vận dụng chỉ là thần thông. Tu vi của hắn bị tiên đạo trấn áp, lúc này chỉ miễn cưỡng điều động pháp lực, làm sao đỡ nổi công kích võ đạo toàn lực của Hứa Ứng?
Tuy quyền này của Hứa Ứng đánh lên mặt tiên thi, nhưng lực lượng lại đâm vào quả chuông, vách chuông hiện lên vết rạn!
“Coong!” “Coong!” “Coong!”
Hứa Ứng đập xuống liên tiếp, nện cả tai mắt mũi miệng của tiên thi chìm vào trong mặt, quả chuông cũng cạch một tiếng vỡ tan.
Lý Tiêu Khách bị chấn động tới mức khí huyết sôi trào, liên tục lùi lại phía sau, lại vừa vặn gặp thiên tử âm đình tức giận đánh tới, khí u minh hóa thành U Minh Phù Đồ thần đao.
Thiên tử âm đình gầm thét lao tới, thân hình xoay tròn, U Minh Phù Đồ thần đao xoay chuyển theo thân hình của hắn, keng keng keng ba đao chém lên người Hứa Ứng!
Tay phải Hứa Ứng ngăn bên hông, tay trái ngăn trên cổ, lực lượng bộc phát ngăn cản hai đao, đao thứ ba không ngăn được, bị U Minh Phù Đồ thần đao chém trúng trán.
“Được rồi!”Thiên tử âm đình vui vẻ ra mặt.
Đao quang ầm ầm chấn động, ánh lửa văng tung tóe, quẹt qua trán Hứa Ứng, lưu lại một vệt màu trắng.
Thiên tử âm đình kinh hãi, Hứa Ứng cũng bị đao này chém tới mức đầu óc choáng váng, bị Lý Tiêu Khách tranh thủ cơ hội xoay tròn ống tay áo, nhẹ nhàng rung động, chỉ thấy một quả chuông lớn hình thành, miệng chuông nhắm vào Hứa Ứng, ầm ầm vang vọng!
Tiếng chuông tầng tầng đánh tan quần áo trước ngực Hứa Ứng, khiến thân hình y bay ngược lại đằng sau!
Một tay khác của Lý Tiêu Khách niết kiếm quyết, sau lưng từng luồng kiếm khí xé gió bay ra, rung động vù vù, liên tiếp đâm lên người Hứa Ứng!
Chỉ trong chớp mắt, hai tai hai mắt, cổ họng, bách hội, tim eo thận của Hứa Ứng đều trúng kiếm, kiếm quang bao phủ thiếu niên này!
Kiếm quang tiêu tán, Hứa Ứng quần áo rách tung tóe, đứng trên sợi xích khổng lồ nối với quan tài ngọc, không ngờ toàn thân không chút vết thương.
Lý Tiêu Khách sắc mặt nghiêm nghị, ngoắc nhẹ kiếm chỉ, kiếm khí bay ra nhanh chóng trở về, từ trên trời giáng xuống vù vù, trở lại đỉnh đầu của hắn.
Thiên tử âm đình nhân cơ hội này nhảy vào thi thể mình, tiên thi bị Hứa Ứng đánh cho lõm cả trán, mặt cũng chìm vào đầu.
Thiên tử âm đình từ từ căng mắt mũi miệng ra, con mắt vẫn không được bình thường, ánh mắt hơi lé.
Lý Tiêu Khách đặt tay lên người hắn, truyền một chút Trường Sinh tiên dược của Nê Hoàn động thiên sang, thương tích trên mặt hắn mới được khôi phục.
“Thần thông kiếm pháp sẽ theo khoảng cách kéo dài mà suy giảm, khoảng cách càng xa thì càng yếu đi nhiều.’
Lý Tiêu Khách nhìn chằm chằm vào Hứa Ứng, trầm giọng nói: “Kiếm phải cầm trong tay mới phát huy được uy lực lớn nhất. Đã lâu lắm rồi ta không cầm kiếm khí trong tay giao chiến với kẻ khác.”
Thiên tử âm đình khống chế tiên thi, nắm lấy U Minh Phù Đồ thần đao nói: “Tuy thân thể của ta đã chết, nhưng điểm cường đại nhất của nó không phải pháp lực mà là lực lượng. Tay cầm đao mới có thể phát huy lực lượng này tới mức cực hạn!”
Hai kẻ này một trái một phải, gần như đồng thời xuất phát, lao về phía Hứa Ứng!
Hai người cực kỳ cáu giận, bọn họ một đường đường giáo chủ của Cửu Long sơn, tung hoành ngang dọc ba ngàn năm, là người câu cá vun trồng hơn mười thế gia na sư; một thì là cửu ngũ chí tôn của âm đình, thống trị tất cả thần linh ở Thần Châu, được vạn dân tín ngưỡng. Giờ phút này lại bị Hứa Ứng đánh cho một trận!
Bọn họ chuyển hổ thẹn với giận dữ thành sát khí, lao về phía xích sắt.
“Cho dù thế nào đi nữa cũng phải diệt trừ hắn, nếu không danh dự của chúng ta khó mà bảo toàn!”
Hai người liếc mắt nhìn nhau, tâm ý tương thông: “Không ai được phép để lộ chuyện hôm nay! Lát nữa phải diệt khẩu cả đám đệ tử với quỷ thần kia!”
Hứa Ứng phóng thật nhanh trên xích sắt, không giao chiến nữa mà điều động Cực Ý Tự Tại công, bỏ hai người lại phía sau.
“Cực Ý Tự Tại công thật hữu dụng.”
Thiếu niên không nhịn được tán thưởng: “Tuy môn công pháp này không đánh được là chạy, không hợp võ đạo tinh thần, nhưng chạy rõ là nhanh!”
Sợi xích khóa quan tài ngọc rất lớn, còn lớn hơn thần long nhiều, trên xích hiện ra từng miếng vảy, đều là miếng sắt màu bạc khảm vào, trên vảy còn có hoa văn phức tạp.
Giờ phút này hoa văn đồng thời sáng lên, ong ong lưu chuyển, cực kỳ thần bí.
Hứa Ứng lao thẳng về phía trước, thân hình nhanh chóng di chuyển, tránh né những hoa văn lóe lên, cuối cùng cũng men theo sợi xích leo được tới đỉnh núi. Tốc độ của y càng ngày càng chậm, cho dù là Cực Ý Tự Tại công cũng không thể cực ý tự tại.
Áp lực khủng khiếp ập tới từ bốn phương tám hướng, không chỉ có lực lượng phong tỏa từ xích sắt truyền tới, còn có lực lượng phong ấn mà miệng núi lửa trên núi ngũ sắc tỏa ra, lại thêm lực lượng trấn áp mà phù văn tiên đạo lơ lửng xung quanh quan tài ngọc tỏa ra.
Trên bầu trời còn có từng tiên thi phối hợp với nhau, hình thành lực lượng trận pháp!
Thậm chí trên thiên ngoại còn có một thân hình hùng vĩ đang làm phép từ thế giới khác, tấn áp núi ngũ sắc.
Đi tới nơi này, áp lực nặng nề, đâu chỉ cõng một ngọn núi lớn!
Hứa Ứng nhìn xuống, chỉ thấy hình dạng đỉnh núi ngũ sắc giống hệt núi lửa, nơi hạ táng quan tài là một miệng núi lửa, không biết sâu bao nhiêu.
Khí ngũ sắc đang tuôn trào từ miệng núi lửa, loại thiên địa nguyên khí thần bí này kích hoạt các loại phong ấn trên vách núi lửa và dấu ấn trên sợi xích.
Thậm chí thi thể tiên nhân trên bầu trời cũng bị nguyên khí ngũ sắc kích hoạt, biến thành một bộ phận của phong ấn.
Phù văn tiên đạo xung quanh quan tài ngọc cũng được nguyên khí ngũ sắc điều động!
Những phong ấn này phối hợp với nhau tạo thành hệ thống phong ấn khổng lồ trên núi ngũ sắc, trấn áp quan tài ngọc trong núi, mà căn nguyên gắn kết tất cả những lực lượng đó đều là loại nguyên khí ngũ sắc kỳ dị này.
“Chẳng trách khi quan tài ngọc định bỏ trốn lại có nguyên khí ngũ sắc tràn ra.” Hứa Ứng lập tức tỉnh ngộ.
Y điều động khí huyết tới cực hạn, đạp chân lên xích sắt, gánh vách áp lực, lao về phía quan tài ngọc, mục tiêu là tiên thảo màu tím trên quan tài!
“Ồ! Phù văn tiên đạo này gần giống đạo văn chữ Tù phong ấn ta!”
Hứa Ứng liếc mắt nhìn qua, chỉ thấy bên trái quan tài ngọc là kết cấu phù văn tiên đạo, chính là đạo văn chữ Tù. Y thông thạo phù văn tiên đạo này nhất, phá giải được nhiều nhất, nhìn một cái là hiểu được ảo diệu trong đó.
Cảnh giới của luyện khí sĩ bình thường chỉ có chín tầng, Thải Khí, Khấu Quan, Giao Luyện, Nhị Khấu Quan, Trọng Lâu, Dao Trì, Thần Kiều, Tam Khấu Quan, Phi Thăng.
Tiên Thiên tầng chín vạn, chỉ e đã phi thăng tới trời trên trời, giới trên giới rồi!
Hắn đối mặt với sát ý của Hứa Ứng, tinh thần lập tức bị xung kích, tâm thần dao động, trong lúc nhất thời trước mắt đỏ rực, như biển máu ập tới, đập thẳng vào mặt.
Tồn tại cường đại như hắn, khi đối mặt với sát ý võ đạo diệt thần cũng bị xung kích tới mức trước mắt không ngừng hiện lên ảo ảnh!
Đây là chiêu thứ bảy trong Chiến Thần Bát Pháp, Tru Thần pháp, sát ý ngập trời, là chiêu thức có sát ý mạnh nhất trong Chiến Thần Bát Pháp.
Nhưng dù sao thiên tử âm đình cũng là tiên thi, bản thân vốn đã cường đại, tuy bị lực lượng của tiên đạo thiên ngoại thiên trấn áp nhưng lực lượng còn sót lại trong cơ thể cũng không thể coi thường!
“Rầm!”
Hắn va chạm cùng Tru Thần pháp của Hứa Ứng, bị chấn động tới mức khí huyết sôi trào; nhưng hắn lập tức phát hiện chân khí võ đạo “Tiên Thiên tầng chín vạn” của Hứa Ứng còn không hùng hậu bằng pháp lực còn sót lại của mình!
Ảo ảnh biển máu trước mắt lập tức biến mất, hắn nhanh chóng biến chiêu, cười ha hả nói: “Ta còn tưởng Tiên Thiên tầng chín vạn lợi hại như thế nào, hóa ra chỉ thế mà thôi! Đỡ một chiêu Hám Thần chỉ của ta!”
Hắn xuất chỉ điểm ra, âm phong lập tức nổi lên tứ phía, khí u minh xoay tròn, áo choàng của thiên tử âm đình bay phần phật, thân thể như chìm vào bóng tối, tựa như đại đế thống trị cõi âm, đánh thẳng tới hồn phách Hứa Ứng!
Hám Thần chỉ, chuyên đả kích Nguyên Thần, Kim Đan hoặc hồn phách của tu sĩ, một chỉ là tiêu diệt Nguyên Thần, Kim Đan hoặc hồn phách của đối phương.
Chỉ pháp của hắn có uy lực vô tận, không ngờ Hứa Ứng lại không trốn không né, áp sát cận chiến với hắn, đổi Tru Thần pháp thành Đạo Chùy pháp, vận lực lượng võ đạo, chấn động Nguyên Thần thiên tử âm đình.
Chỉ lực và nắm đấm của hai người không ngừng đánh lên người đối phương, cũng đánh vào Nguyên Thần và hồn phách của đối phương.
Thân hình Hứa Ứng lắc lư một cái, còn Nguyên Thần của thiên tử âm đình lại bị đánh văng khỏi tiên thi, bay ngược hơn mười dặm!
“Không thể nào!” Hắn nhìn tiên thi lơ lửng trước mặt Hứa Ứng, la lên thất thanh.
Hứa Ứng chỉ là thằng nhóc miệng còn hơi sữa, cho dù luyện thành Nguyên Thần từ trong bụng mẹ đi nữa cũng không thể có Nguyên Thần cường đại bằng thần tiên như hắn được!
Nhưng sự thật lại là hai người tự thi triển thần thông nhắm vào hồn phách Nguyên Thần của bản thân, kết quả bên bị đánh bay Nguyên Thần lại là hắn, kẻ thống trị cõi âm!
“Chắc hồn phách của hắn bị Hám Thần chỉ của ta đâm chết rồi nhỉ?” Thiên tử âm đình nhanh chóng bay về phía này, trong lòng bỗng thấy mong chờ.
Nhưng ngay khoảnh khắc sau, Hứa Ứng đã thi triển Phiên Thiên pháp, nắm đấm như đánh nổ bầu trời, lại như tiên khí từ một thế giới khác tới, nện thăng lên đầu tiên thi của hắn!
“Ầm!” “Ầm!” “Ầm!”
Từng quyền nối tiếp nhau, chỉ trong chớp mắt, cái đầu tiên thi của thiên tử âm đình đã bị nện tới mức lõm sâu xuống.
Hứa Ứng thi triển Phiên Thiên pháp vài lần mà không thể đánh nổ đầu tiên thi, trong lòng cũng thầm khen: “Không hổ là thi thể tiên nhân.’
Lúc này Lý Tiêu Khách lại lao tới, Hứa Ứng không hề chần chờ, giơ chân quét tới, đá thẳng vào cổ tiên thi.
Tiên thi bị đá lăn lông lốc, bay về phía Lý Tiêu Khách.
Lý Tiêu Khách tồn tưởng Tiêu Dao chung, đạo tượng quả chuông hiển hiện, ngăn cản tiên thi đập tới. Chỉ nghe một tiếng coong lớn vang lên, nắm đấm của Hứa Ứng cũng theo sát phía sau, đập lên mặt tiên thi, nện thẳng đầu tiên thi vào bức tường ánh sáng của Tiêu Dao chung!
Tiêu Dao chung thật đã bị Thanh Bích tiên tử phá hủy, Tiêu Dao chung mà Lý Tiêu Khách đang vận dụng chỉ là thần thông. Tu vi của hắn bị tiên đạo trấn áp, lúc này chỉ miễn cưỡng điều động pháp lực, làm sao đỡ nổi công kích võ đạo toàn lực của Hứa Ứng?
Tuy quyền này của Hứa Ứng đánh lên mặt tiên thi, nhưng lực lượng lại đâm vào quả chuông, vách chuông hiện lên vết rạn!
“Coong!” “Coong!” “Coong!”
Hứa Ứng đập xuống liên tiếp, nện cả tai mắt mũi miệng của tiên thi chìm vào trong mặt, quả chuông cũng cạch một tiếng vỡ tan.
Lý Tiêu Khách bị chấn động tới mức khí huyết sôi trào, liên tục lùi lại phía sau, lại vừa vặn gặp thiên tử âm đình tức giận đánh tới, khí u minh hóa thành U Minh Phù Đồ thần đao.
Thiên tử âm đình gầm thét lao tới, thân hình xoay tròn, U Minh Phù Đồ thần đao xoay chuyển theo thân hình của hắn, keng keng keng ba đao chém lên người Hứa Ứng!
Tay phải Hứa Ứng ngăn bên hông, tay trái ngăn trên cổ, lực lượng bộc phát ngăn cản hai đao, đao thứ ba không ngăn được, bị U Minh Phù Đồ thần đao chém trúng trán.
“Được rồi!”Thiên tử âm đình vui vẻ ra mặt.
Đao quang ầm ầm chấn động, ánh lửa văng tung tóe, quẹt qua trán Hứa Ứng, lưu lại một vệt màu trắng.
Thiên tử âm đình kinh hãi, Hứa Ứng cũng bị đao này chém tới mức đầu óc choáng váng, bị Lý Tiêu Khách tranh thủ cơ hội xoay tròn ống tay áo, nhẹ nhàng rung động, chỉ thấy một quả chuông lớn hình thành, miệng chuông nhắm vào Hứa Ứng, ầm ầm vang vọng!
Tiếng chuông tầng tầng đánh tan quần áo trước ngực Hứa Ứng, khiến thân hình y bay ngược lại đằng sau!
Một tay khác của Lý Tiêu Khách niết kiếm quyết, sau lưng từng luồng kiếm khí xé gió bay ra, rung động vù vù, liên tiếp đâm lên người Hứa Ứng!
Chỉ trong chớp mắt, hai tai hai mắt, cổ họng, bách hội, tim eo thận của Hứa Ứng đều trúng kiếm, kiếm quang bao phủ thiếu niên này!
Kiếm quang tiêu tán, Hứa Ứng quần áo rách tung tóe, đứng trên sợi xích khổng lồ nối với quan tài ngọc, không ngờ toàn thân không chút vết thương.
Lý Tiêu Khách sắc mặt nghiêm nghị, ngoắc nhẹ kiếm chỉ, kiếm khí bay ra nhanh chóng trở về, từ trên trời giáng xuống vù vù, trở lại đỉnh đầu của hắn.
Thiên tử âm đình nhân cơ hội này nhảy vào thi thể mình, tiên thi bị Hứa Ứng đánh cho lõm cả trán, mặt cũng chìm vào đầu.
Thiên tử âm đình từ từ căng mắt mũi miệng ra, con mắt vẫn không được bình thường, ánh mắt hơi lé.
Lý Tiêu Khách đặt tay lên người hắn, truyền một chút Trường Sinh tiên dược của Nê Hoàn động thiên sang, thương tích trên mặt hắn mới được khôi phục.
“Thần thông kiếm pháp sẽ theo khoảng cách kéo dài mà suy giảm, khoảng cách càng xa thì càng yếu đi nhiều.’
Lý Tiêu Khách nhìn chằm chằm vào Hứa Ứng, trầm giọng nói: “Kiếm phải cầm trong tay mới phát huy được uy lực lớn nhất. Đã lâu lắm rồi ta không cầm kiếm khí trong tay giao chiến với kẻ khác.”
Thiên tử âm đình khống chế tiên thi, nắm lấy U Minh Phù Đồ thần đao nói: “Tuy thân thể của ta đã chết, nhưng điểm cường đại nhất của nó không phải pháp lực mà là lực lượng. Tay cầm đao mới có thể phát huy lực lượng này tới mức cực hạn!”
Hai kẻ này một trái một phải, gần như đồng thời xuất phát, lao về phía Hứa Ứng!
Hai người cực kỳ cáu giận, bọn họ một đường đường giáo chủ của Cửu Long sơn, tung hoành ngang dọc ba ngàn năm, là người câu cá vun trồng hơn mười thế gia na sư; một thì là cửu ngũ chí tôn của âm đình, thống trị tất cả thần linh ở Thần Châu, được vạn dân tín ngưỡng. Giờ phút này lại bị Hứa Ứng đánh cho một trận!
Bọn họ chuyển hổ thẹn với giận dữ thành sát khí, lao về phía xích sắt.
“Cho dù thế nào đi nữa cũng phải diệt trừ hắn, nếu không danh dự của chúng ta khó mà bảo toàn!”
Hai người liếc mắt nhìn nhau, tâm ý tương thông: “Không ai được phép để lộ chuyện hôm nay! Lát nữa phải diệt khẩu cả đám đệ tử với quỷ thần kia!”
Hứa Ứng phóng thật nhanh trên xích sắt, không giao chiến nữa mà điều động Cực Ý Tự Tại công, bỏ hai người lại phía sau.
“Cực Ý Tự Tại công thật hữu dụng.”
Thiếu niên không nhịn được tán thưởng: “Tuy môn công pháp này không đánh được là chạy, không hợp võ đạo tinh thần, nhưng chạy rõ là nhanh!”
Sợi xích khóa quan tài ngọc rất lớn, còn lớn hơn thần long nhiều, trên xích hiện ra từng miếng vảy, đều là miếng sắt màu bạc khảm vào, trên vảy còn có hoa văn phức tạp.
Giờ phút này hoa văn đồng thời sáng lên, ong ong lưu chuyển, cực kỳ thần bí.
Hứa Ứng lao thẳng về phía trước, thân hình nhanh chóng di chuyển, tránh né những hoa văn lóe lên, cuối cùng cũng men theo sợi xích leo được tới đỉnh núi. Tốc độ của y càng ngày càng chậm, cho dù là Cực Ý Tự Tại công cũng không thể cực ý tự tại.
Áp lực khủng khiếp ập tới từ bốn phương tám hướng, không chỉ có lực lượng phong tỏa từ xích sắt truyền tới, còn có lực lượng phong ấn mà miệng núi lửa trên núi ngũ sắc tỏa ra, lại thêm lực lượng trấn áp mà phù văn tiên đạo lơ lửng xung quanh quan tài ngọc tỏa ra.
Trên bầu trời còn có từng tiên thi phối hợp với nhau, hình thành lực lượng trận pháp!
Thậm chí trên thiên ngoại còn có một thân hình hùng vĩ đang làm phép từ thế giới khác, tấn áp núi ngũ sắc.
Đi tới nơi này, áp lực nặng nề, đâu chỉ cõng một ngọn núi lớn!
Hứa Ứng nhìn xuống, chỉ thấy hình dạng đỉnh núi ngũ sắc giống hệt núi lửa, nơi hạ táng quan tài là một miệng núi lửa, không biết sâu bao nhiêu.
Khí ngũ sắc đang tuôn trào từ miệng núi lửa, loại thiên địa nguyên khí thần bí này kích hoạt các loại phong ấn trên vách núi lửa và dấu ấn trên sợi xích.
Thậm chí thi thể tiên nhân trên bầu trời cũng bị nguyên khí ngũ sắc kích hoạt, biến thành một bộ phận của phong ấn.
Phù văn tiên đạo xung quanh quan tài ngọc cũng được nguyên khí ngũ sắc điều động!
Những phong ấn này phối hợp với nhau tạo thành hệ thống phong ấn khổng lồ trên núi ngũ sắc, trấn áp quan tài ngọc trong núi, mà căn nguyên gắn kết tất cả những lực lượng đó đều là loại nguyên khí ngũ sắc kỳ dị này.
“Chẳng trách khi quan tài ngọc định bỏ trốn lại có nguyên khí ngũ sắc tràn ra.” Hứa Ứng lập tức tỉnh ngộ.
Y điều động khí huyết tới cực hạn, đạp chân lên xích sắt, gánh vách áp lực, lao về phía quan tài ngọc, mục tiêu là tiên thảo màu tím trên quan tài!
“Ồ! Phù văn tiên đạo này gần giống đạo văn chữ Tù phong ấn ta!”
Hứa Ứng liếc mắt nhìn qua, chỉ thấy bên trái quan tài ngọc là kết cấu phù văn tiên đạo, chính là đạo văn chữ Tù. Y thông thạo phù văn tiên đạo này nhất, phá giải được nhiều nhất, nhìn một cái là hiểu được ảo diệu trong đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.