Trạch Nữ Yêu Kiều: Chồng Là Tổng Giám Đốc Sói
Chương 2: Cổ nhân luôn nói... Hoạ từ miệng mà ra
Lạc Y Thần
15/04/2016
Author : Lạc Y Thần
---HỒ SƠ XIN VIỆC---
Tên? Tương Thần... Cái này không khó!
Tuổi? Hai mươi sáu... Hiển nhiên a!
Trình độ? Đại học Z... Mặc dù là khoa ít người học, cũng ít điểm đầu vào nhất nhưng thực sự vẫn là đại học!
Ngoại ngữ? Cái này... Trình độ tiếng Anh cấp cơ sở đi...
Tương Thần đem hồ sơ xin việc cô vất vả viết hơn một tiếng đồng hồ trực tiếp quăng lên bàn. Đem bút bi đặt lên mũi, xoay ghế bành nhìn ra cảnh sắc bên ngoài cửa sổ.
Sao trước đây không có người nào nói cho cô biết đi xin việc lại khó khăn như vậy? Liền ngay cả viết một mẫu đơn xin việc thôi cũng muốn làm khó người khác như vậy rồi!
Tương Thần vò vò đầu chán nản nằm bò ra bàn. Cô thật sự không muốn liếc nhìn đơn xin việc kia một lần nào nữa. Thành tích như vậy, sợ là quơ tay qua cũng có thể vơ được một nắm.
Muốn tìm một công việc tốt? Xin lỗi, nói dễ hơn làm rất nhiều!
Ring... Ring... Ring...
[ From : Tiểu Mặc ]
[ Nghe nói bác gái cho ngươi đi xin việc? ]
Hừ!
Tương Thần đọc tin nhắn của Mặc Song Song hai lần, khoé môi co giật hai cái lại quăng lên bàn. Trực tiếp giả làm đà điểu không hay không biết.
Ring... Ring... Ring...
[ From : Tiểu Mặc ]
[ Ngươi cũng đi làm được rồi. Tính làm trạch mãi sao? Đừng suốt ngày viết những tiểu thuyết tình lữ gì gì đó. Ngươi chịu được nhưng đại tỷ ta đây đã xấu hổ đến mức không muốn ngẩng đầu! ]
Quả nhiên là bạn tốt! Hiểu cô như vậy cơ đấy! Ngay cả cô không muốn trả lời tin nhắn cũng dự đoán không sai.
[ To : Tiểu Mặc ]
[ Mặc Song Song, đại tỷ nhất định tìm được công việc so với ngươi còn tốt hơn! ]
Tương Thần nắm chặt nắm tay hướng thẳng lên trời, hưng trí bừng bừng lọ mọ gửi tin nhắn đáp lại. Nút send vừa nhấn xuống cô lại quăng điện thoại lên giường. Một lần nữa rơi vào tâm trạng chán nản muốn chết.
Mặc Song Song là bạn thân của Tương Thần, chơi với nhau từ nhỏ đến lớn. Cô nàng tính cách khá giống cô. Tính tình nhí nhố, cũng rất thích ngắm các hảo soái ca. Chỉ là cô nàng so với cô thông minh hơn một bậc. Tuy là cùng tốt nghiệp đại học Z nhưng lại là một khoa rất có triển vọng. Hơn nữa vừa tốt nghiệp đã phỏng vấn trở thành một nhân viên trong công ty thuộc top 30 trong thành phố. Mặc dù không phải rất cao nhưng vẫn rất có triển vọng.
Nếu như Tương Thần muốn có một công việc tốt hơn Mặc Song Song... Này hình như quá xa vời rồi!
[ To : Tiểu Mặc ]
[ Tiểu Thần, không phải đại tỷ muốn đả kích ngươi. Nhưng quả thật những điều ngươi nói từ trước đến nay đa số đều không có trở thành sự thật. Giống như khi học đại học, ngươi không phải vẫn nói tốt nghiệp liền xin vào tập đoàn X sao? Kết quả đâu, ngay một công ty bình thường ngươi cũng không có xin tới, bốn năm đều ở nhà viết tiểu thuyết trên mạng, lương một năm của ngươi không biết mua nổi một bộ váy Channel hay là không? Đại tỷ quả thực không nở đả kích ngươi!... ]
Mặc - Song - Song!
Tương Thần nhìn từng chữ trên điện thoại thật lâu, màn hình chớp rồi lại tắt không dưới năm lần mà cô vẫn còn đang mài răng xoèn xoẹt bên trong. Ngay cả lớp men bên ngoài đều muốn biến thành bụi phấn rồi.
Cái gì gọi là không muốn đả kích? Đó còn không phải đả kích sao?
Tập đoàn X là nơi nào chứ? Đó là xí nghiệp hoạt động đa quốc gia đứng thứ nhất tại thành phố Z. Xếp top 3 của nước A. Ngoài ra còn xếp thứ 201 các tập đoàn trên thế giới sao?
Việc cô nói xin vào tập đoàn X... Ừm, đó chẳng qua cũng chỉ là tiện miệng nói ra mà thôi!
Được lắm! Tập đoàn X đúng không? Tương Thần quyết tâm xin bằng được vào tập đoàn X. Để xem, Mặc Song Song nơi đó làm thế nào xem thường cô!
[ To : Tiểu Mặc ]
[ Tiểu Mặc, đại tỷ ta thật sự xin vào tập đoàn X cho ngươi xem. Đợi đến lúc đó tỷ đây nhất định sẽ bao ngươi một chầu! ]
[ From : Tiểu Mặc ]
[ ( _ _ !!! ) @_@ ]
Thối Mặc Song Song!
Tương Thần nhìn tin nhắn trả lời toàn những kí tự kì quái. Lần này không thèm nhắn tin trả lời nữa. Không chút do dự quăng điện thoại ra xa, bắt đầu mở laptop vào google tra cứu thông tin của tập đoàn X.
Webside của tập đoàn X Tương Thần vào không được vì chế độ bảo mật quá nghiêm khắc. Muốn đi vào còn cần phải có mật khẩu ba mươi hai kí tự. Cô cũng không phải là hacker, dĩ nhiên bỏ qua nghiên cứu trang web này đổi sang xem trang đối ngoại của tập đoàn X.
Ừm...
Tuyển - Nhân - Viên ?
Đây rồi!
Tương Thần nhìn ba chữ to màu đỏ in trên màn hình, sung sướng đến mức ôm màn hình hát vang. Đây không phải là trời cao cũng muốn cho cô cơ hội hay sao?
Mặc Song Song! Ngươi chờ a!
Tương Thần sung sướng kéo bản hồ sơ xin việc lại trước mắt. Cẩn thận đọc qua một lần rồi quả quyết tới bưu điện gởi chuyển phát. Không bao lâu sau đã nhận được mail mời phỏng vấn.
Quả nhiên là tập đoàn lớn, làm cái gì cũng so với nhiều nơi khác tốt hơn a!
Tương Thần mĩ mãn chu miệng hát một bài hát giai điệu vui nhộn, đôi mắt cong lại thành hình lưỡi liềm đóng lại laptop...
---HỒ SƠ XIN VIỆC---
Tên? Tương Thần... Cái này không khó!
Tuổi? Hai mươi sáu... Hiển nhiên a!
Trình độ? Đại học Z... Mặc dù là khoa ít người học, cũng ít điểm đầu vào nhất nhưng thực sự vẫn là đại học!
Ngoại ngữ? Cái này... Trình độ tiếng Anh cấp cơ sở đi...
Tương Thần đem hồ sơ xin việc cô vất vả viết hơn một tiếng đồng hồ trực tiếp quăng lên bàn. Đem bút bi đặt lên mũi, xoay ghế bành nhìn ra cảnh sắc bên ngoài cửa sổ.
Sao trước đây không có người nào nói cho cô biết đi xin việc lại khó khăn như vậy? Liền ngay cả viết một mẫu đơn xin việc thôi cũng muốn làm khó người khác như vậy rồi!
Tương Thần vò vò đầu chán nản nằm bò ra bàn. Cô thật sự không muốn liếc nhìn đơn xin việc kia một lần nào nữa. Thành tích như vậy, sợ là quơ tay qua cũng có thể vơ được một nắm.
Muốn tìm một công việc tốt? Xin lỗi, nói dễ hơn làm rất nhiều!
Ring... Ring... Ring...
[ From : Tiểu Mặc ]
[ Nghe nói bác gái cho ngươi đi xin việc? ]
Hừ!
Tương Thần đọc tin nhắn của Mặc Song Song hai lần, khoé môi co giật hai cái lại quăng lên bàn. Trực tiếp giả làm đà điểu không hay không biết.
Ring... Ring... Ring...
[ From : Tiểu Mặc ]
[ Ngươi cũng đi làm được rồi. Tính làm trạch mãi sao? Đừng suốt ngày viết những tiểu thuyết tình lữ gì gì đó. Ngươi chịu được nhưng đại tỷ ta đây đã xấu hổ đến mức không muốn ngẩng đầu! ]
Quả nhiên là bạn tốt! Hiểu cô như vậy cơ đấy! Ngay cả cô không muốn trả lời tin nhắn cũng dự đoán không sai.
[ To : Tiểu Mặc ]
[ Mặc Song Song, đại tỷ nhất định tìm được công việc so với ngươi còn tốt hơn! ]
Tương Thần nắm chặt nắm tay hướng thẳng lên trời, hưng trí bừng bừng lọ mọ gửi tin nhắn đáp lại. Nút send vừa nhấn xuống cô lại quăng điện thoại lên giường. Một lần nữa rơi vào tâm trạng chán nản muốn chết.
Mặc Song Song là bạn thân của Tương Thần, chơi với nhau từ nhỏ đến lớn. Cô nàng tính cách khá giống cô. Tính tình nhí nhố, cũng rất thích ngắm các hảo soái ca. Chỉ là cô nàng so với cô thông minh hơn một bậc. Tuy là cùng tốt nghiệp đại học Z nhưng lại là một khoa rất có triển vọng. Hơn nữa vừa tốt nghiệp đã phỏng vấn trở thành một nhân viên trong công ty thuộc top 30 trong thành phố. Mặc dù không phải rất cao nhưng vẫn rất có triển vọng.
Nếu như Tương Thần muốn có một công việc tốt hơn Mặc Song Song... Này hình như quá xa vời rồi!
[ To : Tiểu Mặc ]
[ Tiểu Thần, không phải đại tỷ muốn đả kích ngươi. Nhưng quả thật những điều ngươi nói từ trước đến nay đa số đều không có trở thành sự thật. Giống như khi học đại học, ngươi không phải vẫn nói tốt nghiệp liền xin vào tập đoàn X sao? Kết quả đâu, ngay một công ty bình thường ngươi cũng không có xin tới, bốn năm đều ở nhà viết tiểu thuyết trên mạng, lương một năm của ngươi không biết mua nổi một bộ váy Channel hay là không? Đại tỷ quả thực không nở đả kích ngươi!... ]
Mặc - Song - Song!
Tương Thần nhìn từng chữ trên điện thoại thật lâu, màn hình chớp rồi lại tắt không dưới năm lần mà cô vẫn còn đang mài răng xoèn xoẹt bên trong. Ngay cả lớp men bên ngoài đều muốn biến thành bụi phấn rồi.
Cái gì gọi là không muốn đả kích? Đó còn không phải đả kích sao?
Tập đoàn X là nơi nào chứ? Đó là xí nghiệp hoạt động đa quốc gia đứng thứ nhất tại thành phố Z. Xếp top 3 của nước A. Ngoài ra còn xếp thứ 201 các tập đoàn trên thế giới sao?
Việc cô nói xin vào tập đoàn X... Ừm, đó chẳng qua cũng chỉ là tiện miệng nói ra mà thôi!
Được lắm! Tập đoàn X đúng không? Tương Thần quyết tâm xin bằng được vào tập đoàn X. Để xem, Mặc Song Song nơi đó làm thế nào xem thường cô!
[ To : Tiểu Mặc ]
[ Tiểu Mặc, đại tỷ ta thật sự xin vào tập đoàn X cho ngươi xem. Đợi đến lúc đó tỷ đây nhất định sẽ bao ngươi một chầu! ]
[ From : Tiểu Mặc ]
[ ( _ _ !!! ) @_@ ]
Thối Mặc Song Song!
Tương Thần nhìn tin nhắn trả lời toàn những kí tự kì quái. Lần này không thèm nhắn tin trả lời nữa. Không chút do dự quăng điện thoại ra xa, bắt đầu mở laptop vào google tra cứu thông tin của tập đoàn X.
Webside của tập đoàn X Tương Thần vào không được vì chế độ bảo mật quá nghiêm khắc. Muốn đi vào còn cần phải có mật khẩu ba mươi hai kí tự. Cô cũng không phải là hacker, dĩ nhiên bỏ qua nghiên cứu trang web này đổi sang xem trang đối ngoại của tập đoàn X.
Ừm...
Tuyển - Nhân - Viên ?
Đây rồi!
Tương Thần nhìn ba chữ to màu đỏ in trên màn hình, sung sướng đến mức ôm màn hình hát vang. Đây không phải là trời cao cũng muốn cho cô cơ hội hay sao?
Mặc Song Song! Ngươi chờ a!
Tương Thần sung sướng kéo bản hồ sơ xin việc lại trước mắt. Cẩn thận đọc qua một lần rồi quả quyết tới bưu điện gởi chuyển phát. Không bao lâu sau đã nhận được mail mời phỏng vấn.
Quả nhiên là tập đoàn lớn, làm cái gì cũng so với nhiều nơi khác tốt hơn a!
Tương Thần mĩ mãn chu miệng hát một bài hát giai điệu vui nhộn, đôi mắt cong lại thành hình lưỡi liềm đóng lại laptop...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.