Quyển 3 - Chương 463: Hè năm nay tới xem Quốc Giáo Học Viện
Miêu Nị
09/12/2016
Kiếm ý dữ dằn trực tiếp phá hủy ý chí chiến đấu của Mộ Lão Bản, lực lượng kinh khủng trực tiếp theo đoản kiếm đánh ra ngoài.
Cửa Quốc Giáo Học Viện vâng lên âm thanh như sấm.
Mộ Lão Bản hóa thành một đạo hắc ảnh, bay ngược tầm hơn mười trượng.
Trận pháp trước mái che nắng như là tấm chắn.
Hắn nặng nề đập vào đó, sau đó ngã xuống đất, không thể đứng dậy.
Mái che nắng mơ hồ hiện ra hào quang màu xanh, mơ hồ còn có thể nghe thấy tiếng rách, tro bụi trên sàn nhà và mái che rơi xuống mặt và cổ rất nhiều người.
Mộ Lão Bản ngồi dưới đất không ngừng hộc huyết, ánh mắt hoảng sợ tới cực điểm.
Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra? Chân nguyên Trần Trường Sinh sao có thể trong thời gian ngắn cuồng bạo hùng mạnh như thế?
Đám đông dưới mái che rung động tới cực điểm, nhưng lại bất chấp bụi bậm trên người, trợn mắt há hốc miệng nhìn Trần Trường Sinh.
Một kiếm của hắn suýt nữa phá cả trận pháp che chắn.
Trận chiến đấu này thời gian rất ngắn, so với trận đầu cùng Chu Tự Hoành còn ngắn hơn, hết thảy phát sinh quá nhanh, dân chúng bình thường căn bản không thấy rõ lắm, thời gian kiếm của Trần Trường Sinh cắm trên ngực Mộ Lão Bản quá ngắn, bọn họ càng không thể biết trong trang phục Mộ Lão Bản có một kiện thần giáp trong Bách Khí Bảng, bọn họ chỉ thấy Trần Trường Sinh xuất kiếm đâm xuyên qua ngực đối thủ khiến đối thủ chấn động bay đi, vì thế không khỏi sinh ra chút khinh thị, nghĩ thầm rằng dù thực lực không bằng tiểu Trần viện trưởng, nhưng ngươi có biết lúc trước tiểu Trần viện trưởng làm thế nào thắng Chu Tự Hoành, chẳng lẽ không có chuẩn bị sao? Nếu chuẩn bị, còn dùng phương thức giống nhau nhận thua, vậy càng không được rồi.
Đương nhiên, rất nhiều người chú ý tới dị tượng thanh kiếm trong tay Trần Trường Sinh.
Một kiếm kia như thái dương thiêu đốt tỏa ra ánh sáng và nhiệt lượng biến biển hoa thành biển lửa, đây là kiếm gì?
Mộ Lão Bản rất đau, rất khổ, rất ngơ ngẩn, rõ ràng Trần Trường Sinh mới là Thông U Thượng Cảnh, sao số lượng chân nguyên còn nhiều hơn cả Tụ Tinh Cảnh, thanh kiếm có thể đâm rách Lục ngự thần giáp là loại kiếm gì?
Các quản sự và khán giả cũng rất khiếp sợ, nghĩ thầm rằng rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?
Trong trà lâu vang lên một tiếng thở dài, sau đó một lần nữa khôi phục bình tĩnh.
Xe ngựa màu đen cuối phố, một chiếc bút lông ổn định trượt trên giấy, lưu lại chữ viết.
- Trần Trường Sinh rốt cục dùng thanh kiếm thứ ba.
- Kiếm chiêu dữ dội, rất rõ ràng phi thường hao tổn chân nguyên, nhưng khác với ghi chép về trận chiến ở Tầm Dương, Trần Trường Sinh đã có thể dùng hơn một lần, xem ra sau khi hồi kinh có tiến bộ.
"Lục ngự thần giáp cũng không cách nào ngăn cản một kiếm kia, ngoại trừ chân nguyên Trần Trường Sinh tăng lên hẳn là có liên quan tới thanh kiếm tên Vô Cấu kia.
Hai vị quan viên Thanh Lại Ti ghi chép lại hình ảnh hôm nay rồi mới hạ bút, day day bàn tay, rung động và khó hiểu nhìn nhau. Cho dù Tô Ly dạy cho Trần Trường Sinh loại kiếm pháp có thể dùng bí pháp phát động chân nguyên thiêu đốt, ở trong thời gian ngắn bộc phát năng lượng hùng mạnh hơn vô số lần, nhưng đây chính là... Lục ngự thần giáp, sao có thể dễ dàng bị phá như vậy?
- Nghe nói Thiên Cơ Các đã phái người đến kinh đô, chính là muốn nhìn Vô Cấu Kiếm này.
- Chẳng lẽ năm nay Bách Khí thật sự sẽ đổi bảng?
- Lần trước cũng đã nói, Vô Cấu Kiếm ra, Bách Khí Bảng tất nhiên có đổi mới, chỉ có điều trải qua việc hôm nay... Chỉ sợ vị trí thanh kiếm này sẽ vượt xa trước.
Lục ngự thần giáp vốn là thần binh trên Bách Khí Bảng, Vô Cấu Kiếm không ngờ có thể dễ dàng công phá nó, đương nhiên còn phải xếp trước nó.
Trong xe rất an tĩnh, một gã quan viên chợt nhớ ra gì đó, một lần nữa cầm lấy bút viết: "Trần Trường Sinh vẫn chưa giết người.
Đúng vậy, Mộ Lão Bản chưa chết.
Vô Cấu Kiếm đâm thủng ngực như xuyên qua tim hắn.
Kiếm của Trần Trường Sinh sắc bén làm người ta giận dữ, cũng tinh chuẩn làm người ta giận dữ.
Như vậy hắn cầm kiếm ổn tới trình độ nào?
Thời gian cực kỳ thong thả trôi qua, đã tới giữa hè, Quốc Giáo Học Viện trong mười mấy ngày nghênh đón hơn mười trận khiêu chiến, đến nay chưa hề bại, chấn động kinh đô.
Tụ Tinh Cảnh trở xuống đánh không lại Đường Tam Thập Lục, mặc dù có mấy trận hắn thắng cực kỳ mạo hiểm, có một lần thậm chí còn bị thương.
Khiêu chiến là Tụ Tinh Sơ Cảnh đều trở thành bại tướng dưới tay Trần Trường Sinh, lúc này, tất cả mọi người đã xác định, Trần Trường Sinh tuy rằng chưa Tụ Tinh thành công, nhưng đã có tiêu chuẩn của Tụ Tinh Sơ Cảnh, thậm chí có người nghĩ, nếu hắn và Thu Sơn Quân tụ tinh thành công hồi đầu năm đối chiến thì ai thắng ai thua.
Cho đến tận bây giờ, chưa có cường giả trên Tụ Tinh Sơ Cảnh khiêu chiến Quốc Giáo Học Viện, bởi vì cường nhân đến trình độ đó đã là phú hào một phương, rất khó bị Thiên Hải gia ngự sử, mặc dù có thì cũng là khách khanh có thân phận tương đối quan trọng, hơn nữa cường nhân luôn chú ý phong phạm và khí độ, nếu tự hạ thấp thân phận đi khiêu chiến Trần Trường Sinh, cho dù thắng cũng là cực chuyện mất mặt.
Mấu chốt nhất chính là, cũng không ai biết chuyện đi đến mức này, Giáo Hoàng đại nhân duy trì trầm mặc có nổi trận lôi đình hay không. Đương nhiên, cho dù thực sự có Tụ Tinh trung cảnh cường nhân xuất hiện, Đường Tam Thập Lục cũng đã chuẩn bị tốt, làm tổng quản ngoại vụ của Quốc Giáo Học Viện, hắn đã sớm chờ ngày đó đến.
Mấy ngày này, niềm vui bất ngờ chính là Hiên Viên Phá.
Chiết Tụ còn ở tàng thư lâu yên tĩnh nằm dưỡng thương, Hiên Viên Phá dưới sự chỉ điểm của Trần Trường Sinh bắt đầu tu hành Thiên Lôi dẫn, chân nguyên cuồng bạo bắt đầu lưu chuyển trong kinh mạch rộng như đường cái, trời sinh thần lực rốt cục có thể khống chế hoàn mỹ, do đó thể hiện uy lực kinh hãi, khiến nhóm đại thụ Quốc Giáo Học Viện ai oán.
Xác định nắm chắc, Trần Trường Sinh để Hiên Viên Phá đại biểu Quốc Giáo Học Viện xuất chiến bốn trận, dựa theo tiêu chuẩn tu hành của nhân loại, ngay cả Thông U Cảnh cũng không thắng được Hiên Viên Phá. Cuối cùng lần đó gặp được một vị cao thủ Thông U Thượng Cảnh, hắn cũng ngờ chiến thắng, đương nhiên, vào thời khắc cuối cùng hắn bị bắt biến thân, ở cửa Quốc Giáo Học Viện nhổ một gốc cây liễu, cực kỳ cuồng bạo đập nát ngõ nửa tường viện, thuận tiện đập tên Thông U Thượng Cảnh kia ngất đi.
Dữ dội cuồng bạo, về phần những mảnh lôi điện vụn trong cành lá, ngoại trừ Trần Trường Sinh thì không có quá nhiều người chú ý.
Thiên Cơ Lão Nhân lúc trước đặt Hiên Viên Phá vào Thanh Vân Bảng khiến rất nhiều người đều cảm thấy không hiểu ra sao, hiện tại, không còn ai nghĩ như vậy nửa. Nhìn hố cây trước cửa Quốc Giáo Học Viện và tường viện còn một nửa, mọi người chỉ đang nghĩ, nếu Thanh Vân Bảng đổi bảng, thiếu niên Hùng tộc có thể vượt được mấy hạng?
Mùa hè là lúc kinh đô nóng nhất, cũng náo nhiệt nhất, hè năm nay ở kinh đô càng nóng hơn, cũng càng náo nhiệt. Bởi vì trước cửa Quốc Giáo Học Viện ngày nào cũng có náo nhiệt để xem —— các danh nhân bình thường rất khó thấy lần lượt xuất hiện, sau đó còn đánh nhau cho ngươi xem, hơn nữa còn không thu tiền, không cần phiếu vé, dân chúng kinh đô nào nguyện ý bỏ qua?
Cửa Quốc Giáo Học Viện vâng lên âm thanh như sấm.
Mộ Lão Bản hóa thành một đạo hắc ảnh, bay ngược tầm hơn mười trượng.
Trận pháp trước mái che nắng như là tấm chắn.
Hắn nặng nề đập vào đó, sau đó ngã xuống đất, không thể đứng dậy.
Mái che nắng mơ hồ hiện ra hào quang màu xanh, mơ hồ còn có thể nghe thấy tiếng rách, tro bụi trên sàn nhà và mái che rơi xuống mặt và cổ rất nhiều người.
Mộ Lão Bản ngồi dưới đất không ngừng hộc huyết, ánh mắt hoảng sợ tới cực điểm.
Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra? Chân nguyên Trần Trường Sinh sao có thể trong thời gian ngắn cuồng bạo hùng mạnh như thế?
Đám đông dưới mái che rung động tới cực điểm, nhưng lại bất chấp bụi bậm trên người, trợn mắt há hốc miệng nhìn Trần Trường Sinh.
Một kiếm của hắn suýt nữa phá cả trận pháp che chắn.
Trận chiến đấu này thời gian rất ngắn, so với trận đầu cùng Chu Tự Hoành còn ngắn hơn, hết thảy phát sinh quá nhanh, dân chúng bình thường căn bản không thấy rõ lắm, thời gian kiếm của Trần Trường Sinh cắm trên ngực Mộ Lão Bản quá ngắn, bọn họ càng không thể biết trong trang phục Mộ Lão Bản có một kiện thần giáp trong Bách Khí Bảng, bọn họ chỉ thấy Trần Trường Sinh xuất kiếm đâm xuyên qua ngực đối thủ khiến đối thủ chấn động bay đi, vì thế không khỏi sinh ra chút khinh thị, nghĩ thầm rằng dù thực lực không bằng tiểu Trần viện trưởng, nhưng ngươi có biết lúc trước tiểu Trần viện trưởng làm thế nào thắng Chu Tự Hoành, chẳng lẽ không có chuẩn bị sao? Nếu chuẩn bị, còn dùng phương thức giống nhau nhận thua, vậy càng không được rồi.
Đương nhiên, rất nhiều người chú ý tới dị tượng thanh kiếm trong tay Trần Trường Sinh.
Một kiếm kia như thái dương thiêu đốt tỏa ra ánh sáng và nhiệt lượng biến biển hoa thành biển lửa, đây là kiếm gì?
Mộ Lão Bản rất đau, rất khổ, rất ngơ ngẩn, rõ ràng Trần Trường Sinh mới là Thông U Thượng Cảnh, sao số lượng chân nguyên còn nhiều hơn cả Tụ Tinh Cảnh, thanh kiếm có thể đâm rách Lục ngự thần giáp là loại kiếm gì?
Các quản sự và khán giả cũng rất khiếp sợ, nghĩ thầm rằng rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?
Trong trà lâu vang lên một tiếng thở dài, sau đó một lần nữa khôi phục bình tĩnh.
Xe ngựa màu đen cuối phố, một chiếc bút lông ổn định trượt trên giấy, lưu lại chữ viết.
- Trần Trường Sinh rốt cục dùng thanh kiếm thứ ba.
- Kiếm chiêu dữ dội, rất rõ ràng phi thường hao tổn chân nguyên, nhưng khác với ghi chép về trận chiến ở Tầm Dương, Trần Trường Sinh đã có thể dùng hơn một lần, xem ra sau khi hồi kinh có tiến bộ.
"Lục ngự thần giáp cũng không cách nào ngăn cản một kiếm kia, ngoại trừ chân nguyên Trần Trường Sinh tăng lên hẳn là có liên quan tới thanh kiếm tên Vô Cấu kia.
Hai vị quan viên Thanh Lại Ti ghi chép lại hình ảnh hôm nay rồi mới hạ bút, day day bàn tay, rung động và khó hiểu nhìn nhau. Cho dù Tô Ly dạy cho Trần Trường Sinh loại kiếm pháp có thể dùng bí pháp phát động chân nguyên thiêu đốt, ở trong thời gian ngắn bộc phát năng lượng hùng mạnh hơn vô số lần, nhưng đây chính là... Lục ngự thần giáp, sao có thể dễ dàng bị phá như vậy?
- Nghe nói Thiên Cơ Các đã phái người đến kinh đô, chính là muốn nhìn Vô Cấu Kiếm này.
- Chẳng lẽ năm nay Bách Khí thật sự sẽ đổi bảng?
- Lần trước cũng đã nói, Vô Cấu Kiếm ra, Bách Khí Bảng tất nhiên có đổi mới, chỉ có điều trải qua việc hôm nay... Chỉ sợ vị trí thanh kiếm này sẽ vượt xa trước.
Lục ngự thần giáp vốn là thần binh trên Bách Khí Bảng, Vô Cấu Kiếm không ngờ có thể dễ dàng công phá nó, đương nhiên còn phải xếp trước nó.
Trong xe rất an tĩnh, một gã quan viên chợt nhớ ra gì đó, một lần nữa cầm lấy bút viết: "Trần Trường Sinh vẫn chưa giết người.
Đúng vậy, Mộ Lão Bản chưa chết.
Vô Cấu Kiếm đâm thủng ngực như xuyên qua tim hắn.
Kiếm của Trần Trường Sinh sắc bén làm người ta giận dữ, cũng tinh chuẩn làm người ta giận dữ.
Như vậy hắn cầm kiếm ổn tới trình độ nào?
Thời gian cực kỳ thong thả trôi qua, đã tới giữa hè, Quốc Giáo Học Viện trong mười mấy ngày nghênh đón hơn mười trận khiêu chiến, đến nay chưa hề bại, chấn động kinh đô.
Tụ Tinh Cảnh trở xuống đánh không lại Đường Tam Thập Lục, mặc dù có mấy trận hắn thắng cực kỳ mạo hiểm, có một lần thậm chí còn bị thương.
Khiêu chiến là Tụ Tinh Sơ Cảnh đều trở thành bại tướng dưới tay Trần Trường Sinh, lúc này, tất cả mọi người đã xác định, Trần Trường Sinh tuy rằng chưa Tụ Tinh thành công, nhưng đã có tiêu chuẩn của Tụ Tinh Sơ Cảnh, thậm chí có người nghĩ, nếu hắn và Thu Sơn Quân tụ tinh thành công hồi đầu năm đối chiến thì ai thắng ai thua.
Cho đến tận bây giờ, chưa có cường giả trên Tụ Tinh Sơ Cảnh khiêu chiến Quốc Giáo Học Viện, bởi vì cường nhân đến trình độ đó đã là phú hào một phương, rất khó bị Thiên Hải gia ngự sử, mặc dù có thì cũng là khách khanh có thân phận tương đối quan trọng, hơn nữa cường nhân luôn chú ý phong phạm và khí độ, nếu tự hạ thấp thân phận đi khiêu chiến Trần Trường Sinh, cho dù thắng cũng là cực chuyện mất mặt.
Mấu chốt nhất chính là, cũng không ai biết chuyện đi đến mức này, Giáo Hoàng đại nhân duy trì trầm mặc có nổi trận lôi đình hay không. Đương nhiên, cho dù thực sự có Tụ Tinh trung cảnh cường nhân xuất hiện, Đường Tam Thập Lục cũng đã chuẩn bị tốt, làm tổng quản ngoại vụ của Quốc Giáo Học Viện, hắn đã sớm chờ ngày đó đến.
Mấy ngày này, niềm vui bất ngờ chính là Hiên Viên Phá.
Chiết Tụ còn ở tàng thư lâu yên tĩnh nằm dưỡng thương, Hiên Viên Phá dưới sự chỉ điểm của Trần Trường Sinh bắt đầu tu hành Thiên Lôi dẫn, chân nguyên cuồng bạo bắt đầu lưu chuyển trong kinh mạch rộng như đường cái, trời sinh thần lực rốt cục có thể khống chế hoàn mỹ, do đó thể hiện uy lực kinh hãi, khiến nhóm đại thụ Quốc Giáo Học Viện ai oán.
Xác định nắm chắc, Trần Trường Sinh để Hiên Viên Phá đại biểu Quốc Giáo Học Viện xuất chiến bốn trận, dựa theo tiêu chuẩn tu hành của nhân loại, ngay cả Thông U Cảnh cũng không thắng được Hiên Viên Phá. Cuối cùng lần đó gặp được một vị cao thủ Thông U Thượng Cảnh, hắn cũng ngờ chiến thắng, đương nhiên, vào thời khắc cuối cùng hắn bị bắt biến thân, ở cửa Quốc Giáo Học Viện nhổ một gốc cây liễu, cực kỳ cuồng bạo đập nát ngõ nửa tường viện, thuận tiện đập tên Thông U Thượng Cảnh kia ngất đi.
Dữ dội cuồng bạo, về phần những mảnh lôi điện vụn trong cành lá, ngoại trừ Trần Trường Sinh thì không có quá nhiều người chú ý.
Thiên Cơ Lão Nhân lúc trước đặt Hiên Viên Phá vào Thanh Vân Bảng khiến rất nhiều người đều cảm thấy không hiểu ra sao, hiện tại, không còn ai nghĩ như vậy nửa. Nhìn hố cây trước cửa Quốc Giáo Học Viện và tường viện còn một nửa, mọi người chỉ đang nghĩ, nếu Thanh Vân Bảng đổi bảng, thiếu niên Hùng tộc có thể vượt được mấy hạng?
Mùa hè là lúc kinh đô nóng nhất, cũng náo nhiệt nhất, hè năm nay ở kinh đô càng nóng hơn, cũng càng náo nhiệt. Bởi vì trước cửa Quốc Giáo Học Viện ngày nào cũng có náo nhiệt để xem —— các danh nhân bình thường rất khó thấy lần lượt xuất hiện, sau đó còn đánh nhau cho ngươi xem, hơn nữa còn không thu tiền, không cần phiếu vé, dân chúng kinh đô nào nguyện ý bỏ qua?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.