Quyển 1 - Chương 17: Kĩ năng thứ 2
Hắc Đồng Vương
19/10/2013
Dù đã có sức mạnh khá lớn nhưng hầu như ai cũng rất hoảng sợ, đây là đợt tập kích của lũ quái vật lớn nhất từ trước tới nay với hơn ba mươi con, con nào cũng lăm le cây gậy trong tay, đôi mắt nhìn chằm chằm vào mọi người.
“Tô Vũ, lên” Trương Trọng Mưu hét lên, tay phải cầm gậy lao tới chỗ con quái vật gần nhất.
Tô Vũ cũng hơi hoảng sợ trước số lượng quái vật đông đảo như vậy, tuy nhiên hắn nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, hét lên một tiếng, Tô Vũ không chần chừ lao thẳng vào đám quái vật.
Từng mảnh vảy đen hiện lên, một luồng sức mạnh khổng lồ xuất hiện trong bàn tay Tô Vũ, lũ quái vật chỉ cảm thấy hình ảnh trước mắt chợt mờ đi. “Crash” trong nháy mắt Tô Vũ đã bóp nát đầu một con.
Ngay lập tức, có hai con quái khác nhào tới, Tô Vũ dùng sức ném mạnh cái xác trên tay. “Uỵch” một tiếng, hai con quái vật kia không kịp làm gì đã bị đánh ngã ra sau hơn mười mét.
Hiện giờ, mỗi đòn tấn công của Tô Vũ đều mang theo sức mạnh khủng bố mà lũ quái vật trước mắt không có cách nào ngăn cản.
Ngay bên cảnh, Mã Tử Diệp cũng thể hiện ra một sức mạnh hết sức kinh người. Từng cú đá mang theo sức mạnh khủng khiếp liên tiếp tấn công vào đầu, ngực của lũ quái vật, những luồn ánh sáng đen từ cơ thể lũ quái vật không ngừng dung nhập vào người Mã Tử Diệp.
Triệu Thế Xương, Tần Gia Quý, Hồ Các, Lí Ốc, Lâm Thạch,… cũng đang thể hiện sức mạnh của mình, bọn hắn cũng đã giết được khá nhiều con quái nhỏ, dù không có được sức mạnh biến thái như Tô Vũ nhưng việc chiến đấu với lũ quái vật trước mắt đã trở nên rất nhẹ nhàng.
Tô Vũ đã giết rất nhiều con, sát khí ngày càng đậm, áo của hắn giờ đã thấm đẫm máu xanh, Tô Vũ gầm lên một tiếng, từng phiến vảy trên tay hắn đột nhiên dựng lên rồi xoay tròn, hắn dùng sức đấm mạnh vào con quái vật trước mặt. “Xoạc” một tiếng, lồng ngực con quái vật đã bị chém ra một mảng, máu thịt bắn ra tung tóe.
“Đây là…” Tô Vũ giật mình, ngây ngốc nhìn bàn tay của mình, những phiến vảy đen nhanh chóng ngừng xoay rồi lại hạ xuống như cũ.
“Mạnh thật, hình như đây là kĩ năng “Móng vuốt cào xé” thì phải”
Giờ Tô Vũ mới biết, “Móng Vuốt Cào Xé” không phải là năm cái móng vuốt trên ngón tay mà là một kĩ năng có thể kích hoạt.
Trong khi Tô Vũ vẫn đang kinh ngạc vì sức mạnh của kĩ năng này thì từ xung quanh, từng tiếng “sàn sạt” vang lên, ngay sau đó là một đoàn ánh sáng xanh lóe lên, đoàn ánh sáng nhanh chóng bao vây lấy mọi người.
Tuy nhiên, vì đã giết khá nhiều quái vật nên nhiều người có thể bắt kịp tốc độ của luồng sáng này, luồng sáng này thực ra là một con quái vật đang di chuyển với tốc độ cực nhanh. Trương Nhuận Sinh bình tĩnh quan sát rồi vồ tới. Hắn đã ôm được con quái vật.
“Thủ lĩnh Lâm Bố Thú ?” Tô Vũ nhanh chóng nhận ra con quái vật trước mắt, hắn không ngờ ở đây lại xuất hiện con quái vật khủng bố này. Trương Nhuận Sinh cũng đã nhận ra con quái vật đang ghì chặt trong tay, hắn chưa kịp phản ứng gì đã bị nó dùng móng vuốt đâm mạnh vào sườn, tính mạng hắn đang bị đe dọa, tuy nhiên Trương Nhuận Sinh vẫn điên cuồng ôm chặt lấy nó.
Tô Vũ vội vọt lên, ở đây chỉ có hắn đủ thực lực để đối kháng với con quái vật này, từng phiến vảy không ngừng dựng lên, Tô Vũ đã sẵn sàng cho một đòn cực mạnh.
Tuy nhiên ở đây vẫn còn hơn mười con quái nhỏ còn sống sót, bọn chúng nhân cơ hội mọi người đang tập trung nhìn con quái thủ lĩnh kia đã lao tới tấn công, tình thế đột nhiên nghiêng hẳn về lũ quái vật.
Trương Trọng Mưu thấy Ninh Nghiêm đang bị quái vật bao vây, hắn không nghĩ ngợi gì liền lao tới, liên tục vung gậy tấn công quái vật.
Ninh Nghiêm… nàng không chỉ là tình nhân trong mộng của Tô Vũ, nàng cũng là người mà Trương Trọng Mưu đã thầm mến từ lâu.
Trương Trọng Mưu không ngừng tấn công lũ quái vật, tuy nhiên sức mạnh của hắn khá là kì dị, giờ hắn đang bị lũ quái vật bao vây tấn công. Nhìn thấy cây gậy của con quái vật chuẩn bị đập vào mặt, Trương Trọng Mưu cười lạnh một tiếng rồi lao lên, ôm chặt lấy con quái vật rồi dùng đầu húc mạnh vào mặt nó.
“Oạch”, sống mũi con quái vật gãy vụn, cả khuôn mặt của nó lõm vào, nó đã bị một cú húc của Trương Trọng Mưu kết liễu, khuôn mặt của Trương Trọng Mưu giờ đang dính đầy thứ máu màu xanh lục.
Ninh Nghiêm đứng sau hắn khi chứng kiến cảnh tượng này cũng có chút sợ hãi, nhưng trong lòng nàng chợt thoáng cảm thấy ấm áp, đôi mắt to đẹp dán chặt vào từng hành động của Trương Trọng Mưu
“Tô Vũ, lên” Trương Trọng Mưu hét lên, tay phải cầm gậy lao tới chỗ con quái vật gần nhất.
Tô Vũ cũng hơi hoảng sợ trước số lượng quái vật đông đảo như vậy, tuy nhiên hắn nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, hét lên một tiếng, Tô Vũ không chần chừ lao thẳng vào đám quái vật.
Từng mảnh vảy đen hiện lên, một luồng sức mạnh khổng lồ xuất hiện trong bàn tay Tô Vũ, lũ quái vật chỉ cảm thấy hình ảnh trước mắt chợt mờ đi. “Crash” trong nháy mắt Tô Vũ đã bóp nát đầu một con.
Ngay lập tức, có hai con quái khác nhào tới, Tô Vũ dùng sức ném mạnh cái xác trên tay. “Uỵch” một tiếng, hai con quái vật kia không kịp làm gì đã bị đánh ngã ra sau hơn mười mét.
Hiện giờ, mỗi đòn tấn công của Tô Vũ đều mang theo sức mạnh khủng bố mà lũ quái vật trước mắt không có cách nào ngăn cản.
Ngay bên cảnh, Mã Tử Diệp cũng thể hiện ra một sức mạnh hết sức kinh người. Từng cú đá mang theo sức mạnh khủng khiếp liên tiếp tấn công vào đầu, ngực của lũ quái vật, những luồn ánh sáng đen từ cơ thể lũ quái vật không ngừng dung nhập vào người Mã Tử Diệp.
Triệu Thế Xương, Tần Gia Quý, Hồ Các, Lí Ốc, Lâm Thạch,… cũng đang thể hiện sức mạnh của mình, bọn hắn cũng đã giết được khá nhiều con quái nhỏ, dù không có được sức mạnh biến thái như Tô Vũ nhưng việc chiến đấu với lũ quái vật trước mắt đã trở nên rất nhẹ nhàng.
Tô Vũ đã giết rất nhiều con, sát khí ngày càng đậm, áo của hắn giờ đã thấm đẫm máu xanh, Tô Vũ gầm lên một tiếng, từng phiến vảy trên tay hắn đột nhiên dựng lên rồi xoay tròn, hắn dùng sức đấm mạnh vào con quái vật trước mặt. “Xoạc” một tiếng, lồng ngực con quái vật đã bị chém ra một mảng, máu thịt bắn ra tung tóe.
“Đây là…” Tô Vũ giật mình, ngây ngốc nhìn bàn tay của mình, những phiến vảy đen nhanh chóng ngừng xoay rồi lại hạ xuống như cũ.
“Mạnh thật, hình như đây là kĩ năng “Móng vuốt cào xé” thì phải”
Giờ Tô Vũ mới biết, “Móng Vuốt Cào Xé” không phải là năm cái móng vuốt trên ngón tay mà là một kĩ năng có thể kích hoạt.
Trong khi Tô Vũ vẫn đang kinh ngạc vì sức mạnh của kĩ năng này thì từ xung quanh, từng tiếng “sàn sạt” vang lên, ngay sau đó là một đoàn ánh sáng xanh lóe lên, đoàn ánh sáng nhanh chóng bao vây lấy mọi người.
Tuy nhiên, vì đã giết khá nhiều quái vật nên nhiều người có thể bắt kịp tốc độ của luồng sáng này, luồng sáng này thực ra là một con quái vật đang di chuyển với tốc độ cực nhanh. Trương Nhuận Sinh bình tĩnh quan sát rồi vồ tới. Hắn đã ôm được con quái vật.
“Thủ lĩnh Lâm Bố Thú ?” Tô Vũ nhanh chóng nhận ra con quái vật trước mắt, hắn không ngờ ở đây lại xuất hiện con quái vật khủng bố này. Trương Nhuận Sinh cũng đã nhận ra con quái vật đang ghì chặt trong tay, hắn chưa kịp phản ứng gì đã bị nó dùng móng vuốt đâm mạnh vào sườn, tính mạng hắn đang bị đe dọa, tuy nhiên Trương Nhuận Sinh vẫn điên cuồng ôm chặt lấy nó.
Tô Vũ vội vọt lên, ở đây chỉ có hắn đủ thực lực để đối kháng với con quái vật này, từng phiến vảy không ngừng dựng lên, Tô Vũ đã sẵn sàng cho một đòn cực mạnh.
Tuy nhiên ở đây vẫn còn hơn mười con quái nhỏ còn sống sót, bọn chúng nhân cơ hội mọi người đang tập trung nhìn con quái thủ lĩnh kia đã lao tới tấn công, tình thế đột nhiên nghiêng hẳn về lũ quái vật.
Trương Trọng Mưu thấy Ninh Nghiêm đang bị quái vật bao vây, hắn không nghĩ ngợi gì liền lao tới, liên tục vung gậy tấn công quái vật.
Ninh Nghiêm… nàng không chỉ là tình nhân trong mộng của Tô Vũ, nàng cũng là người mà Trương Trọng Mưu đã thầm mến từ lâu.
Trương Trọng Mưu không ngừng tấn công lũ quái vật, tuy nhiên sức mạnh của hắn khá là kì dị, giờ hắn đang bị lũ quái vật bao vây tấn công. Nhìn thấy cây gậy của con quái vật chuẩn bị đập vào mặt, Trương Trọng Mưu cười lạnh một tiếng rồi lao lên, ôm chặt lấy con quái vật rồi dùng đầu húc mạnh vào mặt nó.
“Oạch”, sống mũi con quái vật gãy vụn, cả khuôn mặt của nó lõm vào, nó đã bị một cú húc của Trương Trọng Mưu kết liễu, khuôn mặt của Trương Trọng Mưu giờ đang dính đầy thứ máu màu xanh lục.
Ninh Nghiêm đứng sau hắn khi chứng kiến cảnh tượng này cũng có chút sợ hãi, nhưng trong lòng nàng chợt thoáng cảm thấy ấm áp, đôi mắt to đẹp dán chặt vào từng hành động của Trương Trọng Mưu
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.