Trái Gura Gura No Mi Tại Đô Thị

Chương 135: Nhiệt Huyết Chiến Đấu

Hắc Giáo Đình

16/05/2021

Trọng Khánh nhìn thất thần cánh tay trái đang run rẩy của mình, ngay cả một giọt máu chảy ra từ miệng, cũng không hề có cảm giác, lúc đấm vào người đối phương, hắn cảm giác không khác gì đấm vào miếng sắt, mới đầu hắn nhìn thấy mấy người vô trường tìm mình, đang định đi ra giải quyết, đã thấy đối phương bị một người thanh niên chớp mắt đánh bại hết mấy người đó, vừa nhìn hắn liền biết thanh niên kia thực lực không đơn giản, vừa nãy một quyền chỉ là thăm dò, nên hắn chưa biết thực lực đối phương như thế nào, nhưng chỉ riêng lực phòng ngự thì cực kì biến thái, không nghĩ tới ở Trung Học Cao Trung Bá Vương này ngoài Tứ Hoàng ra, còn có người như vậy, lúc này hắn chỉ cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, quả nhiên chuyển vô trường này là quyết định sáng suốt.

Lúc này Ninh Đào cũng sững sờ, đưa tay nên mặt mình, ở đấy vẫn cảm giác hơi đau, phải biết từ khi đột phá Cấp E Trung Kì ngay cả đạn bình thường cũng không phá nổi phòng ngự của hắn, lại dính nắm đấm của thanh niên trước mặt cảm thấy đau đớn, liền nghe tiếng thì thào của mấy người trên tầng hai, kinh ngạc hỏi:" Ngươi là Trọng Khánh".

“Ngươi biết ta?” Trọng Khánh hơi nghi hoặc một chút, chợt lại khoát tay áo, chiến ý mười phần nói: “Tính toán cái này không trọng yếu, ta bây giờ đặc biệt muốn đánh với ngươi một trận giữa nam nhân quyết đấu, ngươi nhất định sử xuất toàn lực". Trọng Khánh đã làm xong tư thế chiến đấu, nhìn rất dáng vẻ hưng phấn.

Ninh Đào một mặt bất đắc dĩ, để Tiểu Viêm xuống, quay đầu lại nhìn xem đối diện Trọng Khánh.

“A a a a a a!”

Trọng Khánh giống như là một chiếc xe tải tựa như, hai tay nắm đấm rống giận, tiếp đó giống như bị điên phóng tới Ninh Đào.

Ninh Đào cũng là phần tử hiếu chiến, không lùi mà tiến tới, toàn lực một quyền đánh phía Trọng Khánh.

Tốc độ của hai người cực kì nhanh chỉ trong chớp mắt, hai quyền hung hăng đụng vào nhau, khơi dậy một cỗ khí lãng, ngay cả dưới chân hai người đất cũng bị nứt ra, sau đó hai người đều lui lại mấy bước.

Trọng Khánh giống như là gặp đối thủ đồng dạng, hưng phấn hét to: “Sản khoái, chúng ta tiếp tục!”

" Cứ phóng ngự tới". Ninh Đào giơ ngón tay lên, khiêu khích nói.

Nói xong, hai người tiếp tục xông về phía đối phương, triển khai kịch liệt vật lộn, chỉ một thoáng, năng lượng kinh khủng hóa thành một cỗ chấn động gợn sóng làm cho mặt đất không ngừng rung động.

Ầm ầm... Soạt!

Hai người hóa thành một lam một hắc hai đạo tia chớp, hai đạo tia chớp khi thì va chạm, bộc phát ra kịch liệt động tĩnh, khi thì biến mất, mắt thường căn bản là nhìn không thấy.

Thân ảnh cấp tốc chớp động, mỗi một lần va chạm đều chỉ có thời gian cực ngắn.

"Bồng!" "Bồng!" "Bồng!"...

Oanh!

Kịch liệt va chạm, Ninh Đào cúi người đi vào Trọng Khánh trước mặt, năm ngón tay nắm chặt nắm đấm, đột nhiên hướng về phía trước đánh ra, quyền ra cuồng phong nổi lên, lúc này Trọng Khánh thân ảnh lóe lên tránh đi Ninh Đào công kích, sát theo đó giãy dụa thân thể, thân thể nháy mắt biến thành tàn ảnh, một giây về sau hoán đổi đến Ninh Đào sau lưng.

Ngang nhiên công kích đánh ra.

Đôi mắt bên trong hiện lên một đạo thần mang, Ninh Đào sắc mặt chấn động, một cỗ lực đạo từ chân phát ra, đi qua bên hông truyền thâu, cuối cùng lấy huy quyền tình thế đánh ra!

Ầm!!

Hai nắm đấm chạm vào nhau, thời gian phảng phất dừng lại trong chốc lát, quang mang chói mắt từ va chạm chỗ nổ tung, đại địa cũng bắt đầu vì đó run rẩy, mãnh liệt.

Bá, hai người đồng thời bay về phía sau, Ninh Đào hai chân dẫm mạnh xuống mặt đất khó khăn lắm mới dừng lại được.

Mấy người trên tầng hai cũng cảm thấy chấn động mãnh liệt từ mặt đất truyền tới, rung động nói:" Hai người bọn họ là quái vật, đánh nhau xa như vậy, mà vẫn tác động đến đây".

" Thật nhanh, vừa nãy ta cũng chỉ nhìn thấy một đạo một lam một hắc lóe lên một lát rồi lại biến mất, chớp mắt lại xuất hiện ở cách đó không xa".

" Không ngờ hai người họ thực lực lại mạnh như vậy, trong Trường Cao Trung Bá Vương này, chắc chỉ có Tứ Hoàng mới có thể đánh bại bọn họ".

..........



"Lợi hại, e rằng đã đột phá Cấp E Hậu Kì rồi, đối phương không những lực lượng mạnh mẽ, mà tốc độ cũng cực kì nhanh, ngay cả mình dùng Hải Quân Lục Thức Soru mới miếng cưỡng đuổi kịp!"

Ninh Đào thở phì phò, thần sắc ngưng trọng quan sát Trọng Khánh, lúc này Trọng Khánh trạng thái nhìn qua mười phần không tốt, toàn thân cao thấp hiện đầy vết thương, đẫm máu nhìn qua rất thảm, nhưng là hơi cảm ứng một cái, còn có thể phát hiện trên người hắn khí tức càng ngày càng kinh khủng.

Nhất là để Ninh Đào kiêng kị chính là Trọng Khánh càng đánh càng hăng, càng đánh càng mạnh.

Thật sự là trời sinh vì chiến đấu mà tồn tại chiến sĩ a!!

Trọng Khánh nhìn không chút tổn hao gì Ninh Đào, à đúng quần áo chỉ hơi rách nát một chút, còn lại chả bị con mẹ gì hết, có chút buồn bực nói:" Cmn, ở đâu ra tên biến thái, không biết thân thể của hắn làm bằng cái đéo gì mà cứng thế, đánh mãi đéo làm bị thương hắn chút nào".

Ninh Đào giơ nên cánh tay của mình, mỉm cười nói:" Cũng đấy chứ, ở đây cũng có đau chút".

Nghe vậy Trong Khánh tức giận hét lớn:" Mẹ kiếp, ta hôm nay không tin không làm bị thương được ngươi". Vừa dứt lời, hắn đã vọt tới.

Hai người đánh vô cùng kịch liệt, có thể nói là kỳ phùng địch thủ, khó hoà giải, Trọng Khánh mặc dù đánh càng ngày càng mạnh, nhưng chỉ tội gặp ngay cái xe tăng di động như Ninh Đào đánh mãi không phá được phòng ngự, chỉ có thể không ngừng né tránh, còn Ninh Đào thì dựa vào phòng ngự của mình điên cuồng tấn công, làm Trọng Khánh đánh càng ngày càng biệt khuất.

“Uy, bọn hắn còn muốn đánh bao lâu? Đã 30p rồi.” Một người trên tầng hai ngáp một cái hỏi.

“Không nghĩ tới cái tên mới chuyển trường lợi hại như vậy, ta vẫn lần thứ nhất nhìn thấy có người có thể chịu đòn như vậy.” Một người khác không khỏi tán dương.

Còn tên khác cảm thấy hơi đói, liền nói: “Ta đi kiếm chút gì ăn, phân ra thắng bại lại gọi ta.”

“Tốt.”

Đánh không biết bao lâu, hai người do thể lực tiêu hoa hết liền gục xuống, sân trường đã hoang tàn lắm rồi, còn bị hai người bọn họ đánh cho hoang tàn hơn.

" Hai người cùng gục xuống, thế là hòa nhau".

" Bọn họ đúng là chính thống quái vật, đánh tận 1h mới hết thể lực gục xuống".

" Thật không biết hai người bọn họ với Tứ Hoàng ai mạnh hơn, thật mong chờ a".

Còn một tên khác mặt đen lại, tức giận nói:" Mấy thằng ngu này, không nhìn thấy thằng Ác Quỷ Trọng Khánh thể lực thấy đáy rồi sao, bây giờ là cơ hội của chúng ta".

Vừa nghe xong lời nói của tên kia, mấy người khác mới tỉnh ngộ, ở đây tất cả đều là năm nhất, không ai không bị tên Trọng Khánh này đánh qua, bây giờ đối phương làm im một chỗ, ngay cả đi cũng khó khăn, đây là một cơ hội ngàn năm một lần, không dậy cho tên Trọng Khánh này một bài học thì chờ tới bao giờ, thấy thế bọn hắn điên cuồng chạy xuống, thề phải cho tên Trọng Khánh biết sự lợi hại của bọn hắn.

Thấy cả mấy chục tên nở nụ cười nham hiểm, hung thần sát khí điên cuồng chạy về phía bọn hắn, Ninh Đào và Trọng Khánh dồn lại sức lực cuối cùng.

Kết quả không ngoài ý muốn, tất cả mấy chục tên làm im xuống mặt đất, không ngừng kêu gào, Ninh Đào thở ra một hơi, nếu có thêm người đến, chắc Ninh Đào cũng chịu thua, bây giờ hắn cảm giác cả người không còn một tí sức lực nào, nhưng tinh thần lại cực kì thoải mái, kì lạ hắn lại cực kì yêu thích cảm giác này, từ khi trở thành Cổ Võ Giả tới nay, đây là lần đầu tiên hắn cảm nhận được cảm giác này, đây mới là đàn ông chiến đấu thật sự, Ninh Đào đi tới bên cạnh Trọng Khánh bên cạnh, hướng hắn đưa tay ra.

Trọng Khánh nắm lấy Ninh Đào đại thủ đứng lên, hai cái hai mặt nhìn nhau, đồng thời cất tiếng cười to.

“Ngươi cái tên này, thật mạnh a!” Ninh Đào ôm Trọng Khánh bả vai, cười to nói.

Trọng Khánh vẫn biệt khuất từ trận chiền vừa nãy, buồn bực nói: “Ngươi cái tên biến thái này, thật không biết ngươi làm sao tu luyện ra được cái thân thể này nữa!”

“Ha ha ha......?”

Đợi Trọng Khánh băng bó xong vết thương, Ninh Đào hoạt động một chút cánh tay, cười hỏi: “Ngươi cái tên này, vì sao lại tấn công ta?”

“Ha ha ha......Tại ta thấy ngươi cũng rất mạnh, nên mới không kìm lòng được tấn công ngươi, ai ngờ không đả thương được người, còn làm cho cho mình tổn thương đầy chười.” Trọng Khánh sờ nhẹ vô tay của mình, tùy ý nói.



“Lộc cộc!”

Cơ tràng lộc lộc âm thanh truyền đến, Trọng Khánh vỗ vỗ bụng mình, tội nghiệp nói:" Thật đói a".

Ninh Đào cười cười “Haha, chúng ta cùng nhau đi ăn một bữa a, ta mời.”

“Không có vấn đề, nhưng ngươi đừng có hiểu lầm, chúng ta vẫn là đối thủ, rồi có một ngày ta sẽ phá được phòng ngự của người.” Trọng Khánh ra vẻ nghiêm túc.

“Không có vấn đề, ta chờ.” Đối với Trọng Khánh mà nói, Ninh Đào không thèm để ý chút nào.

Không để ý đám người đằng sau, hai người đi ra khỏi cửa trường học, đi tới một quán ăn, quán ăn nữ lão bản nhận biết Trọng Khánh, còn cười cùng hắn chào hỏi “ Tên tiểu tử này, đã lâu không đến chỗ ta a.”

“Cao Tuệ Tỷ, có bao nhiêu đồ ăn mang hết lên đây” Trọng Khánh rất tùy ý nói.

Cao Tuệ kinh ngạc nói:" Ăn nhiều như vậy, ngươi có tiền trả không".

" Hôm nay được tên biến thái này bao, lo cái gì" Trọng Khánh chỉ ngổi ở phía đối diện Ninh Đào nói.

Ninh Đào nghe thấy hai chữ" biến thái" khó chịu nói:" Ta có tên a, ta tên là Ninh Đào, ngươi gọi biến thái này, biến thái lọ, đây là làm tổn hại thanh danh của ta a".

Lúc này Cao Tuệ mới để ý đi cùng Trọng Khánh còn có một thanh niên đi cùng, khi quay đầu lại nhìn thì kinh ngạc, thanh niên trước mắt quá đẹp trai, nhất thời Cao Tuệ thất thần nhìn Ninh Đào không chớp mắt.

Trọng Khánh thấy Cao Tuệ vẫn đứng im một chỗ, không nhúc nhích khó hiểu hỏi:" Cao Tuệ Tỷ, ngươi nhanh đi làm cơm đi, ta đói lắm rồi".

Theo lời nói của Trọng Khánh, Ninh Đào gẩng đầu lên, thì nhìn thấy một nữ tử tuổi chừng hai mươi sáu hai mươi bảy tuổi, da thịt trắng nõn non mịn, khuôn mặt hết sức xinh đẹp, cái kia ba đào hung dũng gợi cảm dáng người.

Ninh Đào hết sức kinh ngạc, không ngờ ở một nơi vắng vẻ như thế này cũng có một mỹ nữ xinh đẹp như thế, trong những nữ tử mà Ninh Đào gặp thì chỉ có Hạ Mộng Phỉ và Bạch Phù Dung mới có thể sánh ngang với mỹ nữ trước mặt thôi, còn về Tần Vận hoặc Tô Thiển hay Võ Minh Thương thì phong vận vẫn có vẻ không bằng.

Nghe thấy lời nói của Trọng Khánh, Cao Tuệ mới lấy lại tinh thần, lại nhìn thấy Ninh Đào nhìn chằm chằm mình, hai má đỏ lên, ngượng ngùng chạy vào nhà bếp.

Trong khi đang đợi món ăn, để tránh buồn chán, hai người bắt đầu đối ẩm nói chuyện phiếm, trò chuyện nhiều nhất chủ đề đương nhiên là Trường Cao Trung Bá Vương. Ninh Đào tò mò hỏi “ Trọng Khánh, nghe nói ngươi cũng giống ta, vừa mới chuyện tới Cao Trung Bá Vương".

" À.....Ta cũng không nhớ rõ nữa, chắc hình như là được gần hai tháng, hay đại loại thế". Trọng Khánh giơ tay lên đầu, xoa xoa nặn nặn một lúc mới nói ra được

Nhìn biểu hiện của Trọng Khánh, Ninh Đào cũng im lặng, ngay cả chuyện mình chuyển tới được bao nhiều ngày cũng phải vặn đầu nát óc, một lúc mới nói ra được, thật không biết, chuyện khác hắn có nhớ gì không.

Nhưng Ninh Đào vẫn ôm một tia hy vọng, tiếp tục hỏi" Nghe nói Tứ Hoàng yếu nhất đều là Cấp E, cái này là thật sao".

" Cấp E là cái gì, ăn được sao". Trọng Khánh khó hiểu, nghi hoặc hỏi.

Ninh Đào đầu triệt để đen lại:" Ngay cả Đẳng Cấp thực lực được chia như thế nào là gì cũng không biết, thế ngươi làm sao mạnh như vậy được hả".

" Cái này hả, ta từ nhỏ cứ đánh đánh, thì mạnh như thế này, mà còn có Đẳng Cấp thực lực nữa hả, là cái gì vậy, Ninh Đào ngươi biết không nói cho ta biết đi". Tựa hồ được tiếp xúc một lĩnh vực mới, ngây lên Trọng Khánh hứng thú.

Ninh Đào giơ tay lên trán triệt để thở dài, nghe xong Trọng Khánh nói, hắn xíu nữa trọng thương, ngất tại chỗ, hướng về cậu ta bất lực nói:" Cái này là ta cũng nghe được từ một vị tiền bối nói, Đẳng Cấp được phân chia từ F, E, D, C, B, A, S, SS, SSS...mỗi cấp chia Sơ Kì, Trung Kì, Hậu Kì, Đỉnh Phong, mà từ tố chất thân thể của ngươi, ta phán đoán ngươi ở Cấp E Trung Kì thực lực".

Hai người nói chuyện được một chút, thì Cao Tuệ bưng cả một đống đồ ăn đến, thịt gà, thịt cá, thịt heo.......làm cho cả bàn ăn đều đầy ắp đồ ăn.

Đồ ăn vừa ăn xong, hai người như hổ đói vồ lấy thức ăn mà ăn, ngay cả Tiểu Viêm trên vai của Ninh Đào cũng nhảy xuống cùng ăn.

Một lát sau, tất cả bàn ăn đều bị ba người ăn sạch, Ninh Đào vỗ cái bụng, cảm thấy thỏa mãn, đứng dậy thanh toán tiền cho bà chủ xong, thì chia tay với Trọng Khánh, bắt một chiếc taxi liền đi về Thái Nhất Sơn Trang, mặc kệ Tiểu Viêm muốn làm gì thì làm, còn hắn đi lên giường ngủ, hôm nay hắn mệt mỏi lắm rồi, 1h chiến đấu với Trọng Khánh làm cho hắn cơ thể cả về thể chất cực kì mệt mỏi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Trái Gura Gura No Mi Tại Đô Thị

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook