Chương 42
queen snow
23/02/2016
~~~~~*Bar Devil~~~~~Trước cửa bar có 1 chiếc Maserati màu trắng chạy
tới. Hào bước xuống xe, hôm nay cậu ăn mặc có hơi khác với vẻ công tử
thường ngày. Trên người cậu mặc chiếc áo T-Shirt nam màu trắng, áo khoác ngoài bằng jean, quần jean mài bó sát, tai đeo khuyên tai saphia
Hào bước vào trong rồi đi thẳng đến phòng VIP đặc biệt nhất của quán bar này. Đây cũng chính là phòng bí mật để nhũng thành viên quan trọng trong bang tập họp để bàn chuyện quan trọng. Hào tới phòng thì mở cửa vào trong, ở trong Minh đang ngồi ở sofa vẻ mặt trầm lặng nhưng có thể nhìn ra là anh không được vui lắm
_Anh David em tơí rồi đây-Hào bước tới sofa nói rồi ngồi xuống
_Tôi có việc quan trọng cần nói với cậu-Minh nghiêm túc nói
_Chuyện gì thì anh cứ nói thẳng đi-Hào bình thường nói
_Trước tiên cậu trả lời cho tôi việc này đã. Tại sao cậu không thèm quan tâm đến mọi việc trong bang gì hết-Minh nói, giọng có hơi tức giận
__EM...-Hào cứng họng không biết nói gì
_Kan lúc vào bang cậu không quan tâm đến việc trong bang tôi cũng không nói gì cậu. Nhưng bây giờ tôi muốn nhắc nhở cậu, cậu cũng là phó bang chủ đó-Minh thận trọng nhắc nhở
_Nhưng em cũng đâu biết là gì đâu-Hào chu miệng
_Cậu nên có trách nhiệm chút đi, đừng quên bang chủ chưa có tin tức gì, chuyện trong bang chúng ta phải gánh vác để duy trì bang Demond đó-Minh tức giận nói
_Em...em biết rồi-Hào cúi đầu nói, cậu thật sự chưa bao giờ thấy Minh tức giận như vậy
Suy nghĩ lại, cậu đúng là đã quá vô trách nhiệm với mọi chuyện. Ở nhà thì phải làm phiền chị mình gánh vác việc của tập đoàn, ở bang thì lại đổ hết mọi việc cho David. Cậu đúng là thật quá vô tâm mà, ba mẹ đã đổ cả đống tiền cho cậu ăn học nhưng cuối cùng thì cậu không làm được cái gì hết. Nếu hôm nay David không mắng cho cậu tĩnh thì cậu cũng không nhận ra lỗi của mình rồi
_David, đúng là em đã quá ỉ lại vào anh, xin lỗi-Hào thành khẩn nhận lỗi
_Không sao, chỉ cần cậu hiểu ra là tốt rồi- Minh bình tĩnh trở lại
_À đúng rồi anh, nếu như bang chủ cứ không có tin tức kiểu này thì phải tính sao đây, mình sẽ không giấu được lâu đâu- Hào lo lắng nói
_Bên Tuyết Thần tôi đã giàn xếp xong rồi tạm thời sẽ không sao, cái tôi lo nhất chính là bọn Hắc Long bang- Minh thận trọng nói
_Đám bên Hắc Long bang toàn là 1 lũ láo cá, nếu bọn chúng biết bang chủ mất tích thì sẽ thừa cơ hội làm sụp đổ bang Demond cho coi- Hào tức tối nói
_Trước tiên phải giải quyết Dennis cái đã lão ta là 1 con cáo già rất xảo quyệt- Minh giọng điềm tĩnh
Minh và Hào đang bàn luận thì bỗng nhiên có người gõ cửa. Hào vội ra mở cửa, người đó bước vào rồi lại chỗ Minh thì thầm nói với Minh cái gì đó
_Tôi biết rồi, lui ra đi- Minh phất tay ra hiệu, người đó liền lui ra
_Có chuyện gì vậy anh- Hào thắc mắc
_Có tin tức của bang chủ rồi- Minh vui mừng nói
_Bang chủ ở đâu vậy anh-Hào không tránh khỏi vui mừng
_Không biết nữa, chỉ là đàn em của chuáng ta bắt được 1 tên của bang Hắc Long, hình như tên đó biết bang chủ ở đâu- Minh nói
_Có chắc không vậy anh-Hào nghi ngờ nói
_Không chắc nữa, nhưng có hi vọng là tốt rồi- Minh trầm tư nói, quả thật anh cũng không biết có đúng hay không
_Đúng vậy có hi vọng còn hơn không, mà tên đó ở đâu vậy-Hào hỏi
_Ở dưới tầm hầm, chúng ta xuống dưới đi- Minh lên tiếng nói
_Được- Hào đồng ý rồi cùng Minh đi
Tới nơi Minh và Hào liền đi tới chỗ tên Hắc Long bang đó bị giam. Tầng hầm của quán bar này thật ra là 1 nơi bí mật trong bar đùng để tra khảo người. Nơi đây được trang trí đậm chất hắc bang với tông màu chủ yếu là màu đen. Ở giữa có đóng 1 cây thánh giá cao 2m, trên thánh giá có treo 1 người trên đó. Người đó bị khóa 2 tay vào thánh giá, hình như đã hôn mê không biết gì nữa
Hào bước vào trong rồi đi thẳng đến phòng VIP đặc biệt nhất của quán bar này. Đây cũng chính là phòng bí mật để nhũng thành viên quan trọng trong bang tập họp để bàn chuyện quan trọng. Hào tới phòng thì mở cửa vào trong, ở trong Minh đang ngồi ở sofa vẻ mặt trầm lặng nhưng có thể nhìn ra là anh không được vui lắm
_Anh David em tơí rồi đây-Hào bước tới sofa nói rồi ngồi xuống
_Tôi có việc quan trọng cần nói với cậu-Minh nghiêm túc nói
_Chuyện gì thì anh cứ nói thẳng đi-Hào bình thường nói
_Trước tiên cậu trả lời cho tôi việc này đã. Tại sao cậu không thèm quan tâm đến mọi việc trong bang gì hết-Minh nói, giọng có hơi tức giận
__EM...-Hào cứng họng không biết nói gì
_Kan lúc vào bang cậu không quan tâm đến việc trong bang tôi cũng không nói gì cậu. Nhưng bây giờ tôi muốn nhắc nhở cậu, cậu cũng là phó bang chủ đó-Minh thận trọng nhắc nhở
_Nhưng em cũng đâu biết là gì đâu-Hào chu miệng
_Cậu nên có trách nhiệm chút đi, đừng quên bang chủ chưa có tin tức gì, chuyện trong bang chúng ta phải gánh vác để duy trì bang Demond đó-Minh tức giận nói
_Em...em biết rồi-Hào cúi đầu nói, cậu thật sự chưa bao giờ thấy Minh tức giận như vậy
Suy nghĩ lại, cậu đúng là đã quá vô trách nhiệm với mọi chuyện. Ở nhà thì phải làm phiền chị mình gánh vác việc của tập đoàn, ở bang thì lại đổ hết mọi việc cho David. Cậu đúng là thật quá vô tâm mà, ba mẹ đã đổ cả đống tiền cho cậu ăn học nhưng cuối cùng thì cậu không làm được cái gì hết. Nếu hôm nay David không mắng cho cậu tĩnh thì cậu cũng không nhận ra lỗi của mình rồi
_David, đúng là em đã quá ỉ lại vào anh, xin lỗi-Hào thành khẩn nhận lỗi
_Không sao, chỉ cần cậu hiểu ra là tốt rồi- Minh bình tĩnh trở lại
_À đúng rồi anh, nếu như bang chủ cứ không có tin tức kiểu này thì phải tính sao đây, mình sẽ không giấu được lâu đâu- Hào lo lắng nói
_Bên Tuyết Thần tôi đã giàn xếp xong rồi tạm thời sẽ không sao, cái tôi lo nhất chính là bọn Hắc Long bang- Minh thận trọng nói
_Đám bên Hắc Long bang toàn là 1 lũ láo cá, nếu bọn chúng biết bang chủ mất tích thì sẽ thừa cơ hội làm sụp đổ bang Demond cho coi- Hào tức tối nói
_Trước tiên phải giải quyết Dennis cái đã lão ta là 1 con cáo già rất xảo quyệt- Minh giọng điềm tĩnh
Minh và Hào đang bàn luận thì bỗng nhiên có người gõ cửa. Hào vội ra mở cửa, người đó bước vào rồi lại chỗ Minh thì thầm nói với Minh cái gì đó
_Tôi biết rồi, lui ra đi- Minh phất tay ra hiệu, người đó liền lui ra
_Có chuyện gì vậy anh- Hào thắc mắc
_Có tin tức của bang chủ rồi- Minh vui mừng nói
_Bang chủ ở đâu vậy anh-Hào không tránh khỏi vui mừng
_Không biết nữa, chỉ là đàn em của chuáng ta bắt được 1 tên của bang Hắc Long, hình như tên đó biết bang chủ ở đâu- Minh nói
_Có chắc không vậy anh-Hào nghi ngờ nói
_Không chắc nữa, nhưng có hi vọng là tốt rồi- Minh trầm tư nói, quả thật anh cũng không biết có đúng hay không
_Đúng vậy có hi vọng còn hơn không, mà tên đó ở đâu vậy-Hào hỏi
_Ở dưới tầm hầm, chúng ta xuống dưới đi- Minh lên tiếng nói
_Được- Hào đồng ý rồi cùng Minh đi
Tới nơi Minh và Hào liền đi tới chỗ tên Hắc Long bang đó bị giam. Tầng hầm của quán bar này thật ra là 1 nơi bí mật trong bar đùng để tra khảo người. Nơi đây được trang trí đậm chất hắc bang với tông màu chủ yếu là màu đen. Ở giữa có đóng 1 cây thánh giá cao 2m, trên thánh giá có treo 1 người trên đó. Người đó bị khóa 2 tay vào thánh giá, hình như đã hôn mê không biết gì nữa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.