Chương 16: Cuộc Sống Mới
queen snow
27/10/2015
~~~~~~~~~*Tại nhà nó~~~~~~~~Ở nhà nó ko khí gia đình tràn ngập. Mẹ nó trong bếp làm bữa tối cho mọi người. Nó sau khi dọn dẹp chỗ ngủ cho hắn xong cũng xuống dọn chén đũa giúp mẹ. Pa nó ngồi ở phòng khách uống trà sẵn tiện quan sát tình trạng của hắn, giúp hắn cởi mở hơn vì khi về nhà tới giờ hắn vẫn ko nói tiếng nào. Do pa nói rất thân thiện, hắn cũng
cảm thấy an toàn và tự nhiên hơi với mọi người trong nhà
_Anh à có thể vào ăn rùi-mẹ nói dịu dàng gọi
_Được anh xuống ngay-pa nó đáp lại rùi quay sang hắn cười vui vẻ- Đi ăn cơm thôi cháu
Pa nó và hắn đi xuống nhà bếp. Pa nó với hắn cùng ngồi xuống bàn ăn, tuy chỉ có vài món ăn bình thường nhưng thật ấm cúng. Mẹ nó ngồi xuống bàn, 4 người cùng ăn bữa cơm gia đình thật vui vẻ. Hắn tuy bề ngoài vẫn trầm tư nhưng thật ra cũng cảm nhận được sự quan tâm của mọi người dành cho mình.
Kết thúc bữa cơm mọi người trong nhà tập hợp ở phòng khách để sinh hoạt gia đình và trò chuyện
_Hân à con vào học trường đó có quen ko vậy ?-pa nó quan tâm hỏi
_Bình thường thôi pa-nó tự nhiên đáp lại nhưng thật ra nó đang nói dối ko cho pa biết mình gây chuyện ở trường
_vậy pa yên tâm rùi-pa nó
_Đúng vậy, mẹ sợ con ko quen-mẹ nó cười nói rùi quay sang hắn- À cháu tên j vậy?
_Tên là...là-hắn vắt óc suy nghĩ 1 hồi rùi nói- Không biết
_À bác quên hay để bác đặt cho con 1 cái tên để dễ xưng hô nha-mẹ nó cười ,suy nghĩ 1 hồi thì bỗng nhiên "A" 1 tiếng
_Gọi cháu là Phạm Bảo Khánh nha-mẹ nó nói với hắn, trong lòng suy nghĩ ko biết hắn có thích cái tên này ko
_Phạm Bảo Khánh-hắn nhíu mày suy nghĩ rùi nói- Cũng được
_Vậy tốt rùi, từ đây 2 bác gọi cháu là Khánh nha-pa nó vui vẻ tán thành
_Bảo Khánh, cũng hay- nó tuy ko thích khen người khác nhưng vẫn thật lòng nói
_Đúng vậy hồi trước pa mẹ nói nếu có con trai thì đặt tên là Bảo Khánh, nếu là con gái thì gọi Bảo Hân-nó tới đây mặt bà cũng trầm lặng lại nhưng nhanh chóng khôi phục bình thường
_vậy hả mẹ ?-nó thấy được sự khác thường của mẹ nhưng thấy mẹ có tâm sự j khó nói nên cũng ch qua
_Ừ- mẹ nó cười lấy lệ
_À pa ngày mai con đưa cậu ta đi nhập học, dù j cậu ấy cũng đang ở tuổi học sinh mà- nó lên tiếng rùi quay sang hắn- Nhưng được nhận hay ko là tùy thuộc vào cậu
_Được rùi làm theo ý con đi-pa nó gật đầu
_Hân con dẫn Khánh lên xem phòng đi-pa nó nhắc nhở
_dạ- nó nói xong thì kéo hắn lên lầu
Trên lầu có 1 căn phòng nhỏ cách phòng ngủ của nó ko xa. Phòng này vốn là phòng làm việc của pa nó nhưng vì hắn ko có chỗ ngủ nên pa nó đã đem đồ xuống phòng ngủ để làm việc. Căn phòng này bài trí khá đơn sơ chỉ có 1 giường ngủ hơi nhỏ nhưng cũng rộng vừa cho 1 nằm, 1 bàn làm việc và 1 cái tủ đựng đồ. Căn phòng tuy khá sơ sài nhưng lại rất sạch sẽ gọn gàng
_Ở đây có vài bộ quần áo chắc cậu mặc vừa-nó lấy mấy bộ đồ xếp gọn lại rùi bỏ vào tủ cho hắn
_Cả..cảm ơn- hắn cố gắng nói ra 2 chữ này 1 cách khó khăn, hình như hắn chưa từng cảm ơn ai thì phải
_Không có j ?-nó lạnh nhạt cho qua, nó đi lại tủ mở ngăn dưới tủ lấy 1 cái đồng hồ để bàn loại nhỏ đặt báo thức
_Ngày mai nhớ thức sớm, nhập học- nó nói rùi lấy đồng hồ đặt lên bàn
_Này cô là người đa nhân cách hả ?-hắn chần chừ nhìn nhìn nó hỏi
_Hừ, dựa vào đâu cậu nói tôi như vậy- nó hừ lạnh vẻ mặt lạnh lùng nhìn hắn
_Anh à có thể vào ăn rùi-mẹ nói dịu dàng gọi
_Được anh xuống ngay-pa nó đáp lại rùi quay sang hắn cười vui vẻ- Đi ăn cơm thôi cháu
Pa nó và hắn đi xuống nhà bếp. Pa nó với hắn cùng ngồi xuống bàn ăn, tuy chỉ có vài món ăn bình thường nhưng thật ấm cúng. Mẹ nó ngồi xuống bàn, 4 người cùng ăn bữa cơm gia đình thật vui vẻ. Hắn tuy bề ngoài vẫn trầm tư nhưng thật ra cũng cảm nhận được sự quan tâm của mọi người dành cho mình.
Kết thúc bữa cơm mọi người trong nhà tập hợp ở phòng khách để sinh hoạt gia đình và trò chuyện
_Hân à con vào học trường đó có quen ko vậy ?-pa nó quan tâm hỏi
_Bình thường thôi pa-nó tự nhiên đáp lại nhưng thật ra nó đang nói dối ko cho pa biết mình gây chuyện ở trường
_vậy pa yên tâm rùi-pa nó
_Đúng vậy, mẹ sợ con ko quen-mẹ nó cười nói rùi quay sang hắn- À cháu tên j vậy?
_Tên là...là-hắn vắt óc suy nghĩ 1 hồi rùi nói- Không biết
_À bác quên hay để bác đặt cho con 1 cái tên để dễ xưng hô nha-mẹ nó cười ,suy nghĩ 1 hồi thì bỗng nhiên "A" 1 tiếng
_Gọi cháu là Phạm Bảo Khánh nha-mẹ nó nói với hắn, trong lòng suy nghĩ ko biết hắn có thích cái tên này ko
_Phạm Bảo Khánh-hắn nhíu mày suy nghĩ rùi nói- Cũng được
_Vậy tốt rùi, từ đây 2 bác gọi cháu là Khánh nha-pa nó vui vẻ tán thành
_Bảo Khánh, cũng hay- nó tuy ko thích khen người khác nhưng vẫn thật lòng nói
_Đúng vậy hồi trước pa mẹ nói nếu có con trai thì đặt tên là Bảo Khánh, nếu là con gái thì gọi Bảo Hân-nó tới đây mặt bà cũng trầm lặng lại nhưng nhanh chóng khôi phục bình thường
_vậy hả mẹ ?-nó thấy được sự khác thường của mẹ nhưng thấy mẹ có tâm sự j khó nói nên cũng ch qua
_Ừ- mẹ nó cười lấy lệ
_À pa ngày mai con đưa cậu ta đi nhập học, dù j cậu ấy cũng đang ở tuổi học sinh mà- nó lên tiếng rùi quay sang hắn- Nhưng được nhận hay ko là tùy thuộc vào cậu
_Được rùi làm theo ý con đi-pa nó gật đầu
_Hân con dẫn Khánh lên xem phòng đi-pa nó nhắc nhở
_dạ- nó nói xong thì kéo hắn lên lầu
Trên lầu có 1 căn phòng nhỏ cách phòng ngủ của nó ko xa. Phòng này vốn là phòng làm việc của pa nó nhưng vì hắn ko có chỗ ngủ nên pa nó đã đem đồ xuống phòng ngủ để làm việc. Căn phòng này bài trí khá đơn sơ chỉ có 1 giường ngủ hơi nhỏ nhưng cũng rộng vừa cho 1 nằm, 1 bàn làm việc và 1 cái tủ đựng đồ. Căn phòng tuy khá sơ sài nhưng lại rất sạch sẽ gọn gàng
_Ở đây có vài bộ quần áo chắc cậu mặc vừa-nó lấy mấy bộ đồ xếp gọn lại rùi bỏ vào tủ cho hắn
_Cả..cảm ơn- hắn cố gắng nói ra 2 chữ này 1 cách khó khăn, hình như hắn chưa từng cảm ơn ai thì phải
_Không có j ?-nó lạnh nhạt cho qua, nó đi lại tủ mở ngăn dưới tủ lấy 1 cái đồng hồ để bàn loại nhỏ đặt báo thức
_Ngày mai nhớ thức sớm, nhập học- nó nói rùi lấy đồng hồ đặt lên bàn
_Này cô là người đa nhân cách hả ?-hắn chần chừ nhìn nhìn nó hỏi
_Hừ, dựa vào đâu cậu nói tôi như vậy- nó hừ lạnh vẻ mặt lạnh lùng nhìn hắn
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.