Chương 54: KHÓM HOA THUỶ TIÊN
Shade
24/02/2017
Khi Chun đưa ông Chen và Ella đến biệt thự của Zhang gia đã là chiều, bầu trời ngày hôm nay cũng vẫn u ám như ngày hôm qua. Người quản gia ở đây có vẻ không ngạc nhiên lắm khi họ đến, bà ngay lập tức sắp xếp phòng cho mọi người. Còn Chun, anh chạy ra khu vườn để trồng khóm hoa Thuỷ tiên. Bạch Vô Thường nói rằng khóm hoa này sẽ nở vào lúc 7h tối, đến lúc nó nở rồi thì Chun sẽ biết anh phải làm gì.
Ngay khi vừa đến khu vườn, Chun đã tiến ngay đến mô đất mà Ella đã để ý nó rất nhiều lần trước. Anh nghĩ có lẽ vì Ella vốn dĩ là khóm hoa Thuỷ tiên nên tự nhiên cô ấy bị mô đất thu hút, thậm chí trước khi đi, anh nhớ Ella vẫn còn đứng ở đó. Nhưng khi Chun đào sâu hơn, anh nhận ra lý do thực sự mà hôm đó Ella đứng ở đây. Ẩn dưới mô đất là một chiếc lọ thuỷ tinh trong đó có chứa một chiếc vỏ ốc. Chun ngạc nhiên khi không biết liệu vỏ ốc này có phải là vỏ ốc mà anh đã tặng cho cô ấy vào hôm họ đi biển không? Chun nhớ vào cái hôm anh đồng ý sẽ cưới Angela và từ bỏ Ella, anh cũng đã đem tặng cho Ella vỏ ốc. Anh rất muốn có thể đem lại hạnh phúc cho Ella nhưng anh biết mình không thể vì vậy mới tặng cho Ella và mong rằng có ai đó sẽ giúp anh làm điều đó. Vậy Ella? Cô ấy để vỏ ốc ở đây lẽ nào cũng vì lý do đấy? Cô ấy chôn chặt hạnh phúc của mình để mong anh được hạnh phúc sao? Chun nhớ sau khi ở biệt thự về, Ella đã luôn tìm cách tránh mặt anh, lo lắng khi ở bên cạnh anh, dù anh đã nhiều lần nói với cô ấy hãy ngăn cản anh kết hôn với Angela nhưng Ella không hề làm điều đó, cô ấy muốn anh cưới Angela và trong đám cháy của kho hàng, Ella đã vô thức gọi Angela là “Tiểu Thư”.
- Ella! Chẳng nhẽ, em đã biết sự thật của 500 năm trước sau khi ở đây? Vậy tại sao em không nói rằng em không phải là Quỷ nữ? Tại sao em lại để anh phạm sai lầm lớn như vậy?
Chun cắt chặt môi và cất chiếc lọ thuỷ tinh vào trong túi. Anh nhất định sẽ không để cho Ella rời xa anh như vậy?
Khi Chun trồng được khóm hoa xuống thì ông Chen đang bồng Ella đến. ông không biết nên nói gì với Chun sau những chuyện mà cậu ấy đã trải qua. Chun đã quá đau khổ và ông biết cậu ấy có thể cầm cự đến lúc này chẳng qua chỉ vì con gái của ông. Tuy nhiên, linh cảm của ông cho biết mọi chuyện sẽ không đơn giản như bây giờ. Nếu như con gái ông không thể tỉnh lại thì Chun sẽ ra sao?
- Ta nghĩ nó muốn ở bên cạnh con.
Ông Chen nói và đưa Ella cho Chun, anh đỡ lấy Ella và mỉm cười cám ơn ông. Đôi khi chẳng cần nói nhiều, người ta cũng hiểu rằng đối phương đang nghĩ gì. Họ ngồi đó, giữa khu vườn rộng mênh mông nhưng lại vô cùng tĩnh lặng và âm u, Chun kể cho ông Chen nghe về việc anh gặp Ella như thế nào? Về việc anh và Ella đã từng có ác cảm với nhau ra sao? Ella đã khiến anh cảm nhận sự ấm áp khi ở bên cạnh cô ấy bằng cách nào? Và cả cảm giác lo lắng cho Ella mỗi khi cô ấy gặp nguy hiểm vì anh và những người xung quanh.
- Con bé vẫn thường ngốc như vậy đấy.
Ông Chen mỉm cười địu dàng khi nghe Chun kể lại mọi chuyện.
- Có lẽ cháu mới là kẻ ngốc, chỉ vì gặp cháu mà Ella mới toàn gặp chuyện xấu. Lần đầu gặp nhau, cô ấy đã cứu cháu vậy mà cháu không biết lại tưởng rằng một người khác.
Chun thở dài và anh kéo cao chiếc khăn choàng đang đắp cho Ella. Có lẽ đúng như Bạch Vô Thường nói sai lầm chính là ở chỗ anh và Ella Chen đã gặp nhau.
Đúng lúc này, mặt trăng bắt đầu lộ diện, những đám mây xám xịt ban ngày đã biến mất từ lúc nào. Khu vườn được chiếu rọi bởi ánh trăng từng chút một, lấp lánh xoá tan không khí u ám của một ngày.
Chun và ông Chen kinh ngạc nhìn cảnh tượng, mọi thứ dường như được thắp sáng bởi hàng vạn ngọn nến. Nhưng ngay lập tức, ánh sáng khắp khu vưòn như di chuyển, tất cả trở thành những con đường ánh sáng và hướng về mô đất có khóm hoa.
Chun nhìn đồng hồ và nhận ra bây giờ đúng là 7h tối. Anh vội vàng bế Ella đứng lên và hơi cách xa khỏi khu đất. Khi ánh sáng chiếu vào khóm hoa mà trước đó chỉ có những chiếc lá màu xanh thì một quầng sáng màu vàng bao phủ lên nó khiến khóm hoa phát sáng rực rõ hơn cả những cảnh vật trong khu vườn. Cả khu vườn dường như đã tập trung hết ánh sáng ở khóm hoa nên xung quanh lại trở nên u ám.
Khóm hoa như được ai đó nâng lên khỏi mô đất, mỗi lần khóm hoa lên cao hơn thì Chun nhận ra nụ hoa màu trắng nhỏ càng ngày càng nở to hơn.
Mây lại kéo đến che mất ánh trăng, cả mảng vườn lại trở nên tối đen như lúc đầu, chỉ còn lại có khóm hoa thuỷ tiên vẫn ở trong ánh sáng màu vàng dịu lơ lửng giữa khu vườn. Chun đưa Ella cho ông Chen và anh biết mình phải làm gì.
- Hãy giúp tôi lấy khóm hoa.
Chun thì thầm với ai đó và ngay lập tức, ông Chen thấy Chun bật lên và chạm vào được khóm hoa. Nụ cười chưa kịp nở trên môi ông thì một bóng đen bỗng nhiên vụt lên cùng lúc với Chun.
- Chun! Cẩn thận.
Ông Chen hét lên nhưng mọi thứ diễn ra quá nhanh.
- Bịch
Một tiếng rơi chắc nịch vang lên, Chun ngã xuống dưới nền đất của khu vườn. Anh chống tay ôm lấy ngực của mình và Chun biết chuyện gì vừa xẩy ra. Hắn ta đã đến đây và vừa mới đánh anh bằng khí của Tử Quỷ.
- Khóm hoa này là của Angela.
Danson Tang mỉm cười và nắm chặt lấy cánh hoa. Hắn từ từ chạm đất và nhìn về phía của Chun. Hắn nghĩ Chun sẽ không thể nào gượng dậy được vì cú đánh bất ngờ vừa nẫy. Nhưng kỳ lạ thay, hắn không tin vào mắt mình khi thấy Wu Chun từ từ đứng dậy, ngoại trừ vài vết máu nơi khoé miệng và vết xây sát nhẹ thì Chun hoàn toàn khoẻ mạnh.
- Tại… sao… ngươi…
Danson lắp bắp nói và Chun đứng dậy nhìn Danson, chỉ mới có 3 ngày thôi mà hắn và anh đường như chẳng còn nhận ra nhau nữa. Đứng đối điện với Danson không phải là Wu Chun mà là một người khác và đứng đối diện với Chun không phải là Danson Tang.
- Ngươi có thể dùng khí của Tử Quỷ thì ta cũng có thể dùng khí của Ngoạ Quỷ.
Chun gạt vết thương nói khoé miệng và trả lời Danson. Nhưng anh khác Danson ở chỗ anh không bị nó khống chế mà anh và Ngoạ Quỷ gần như đã sống chung với nhau nên sức mạnh của anh là nhờ Ngoạ Quỷ giúp, chứ không hoàn toàn thuộc về anh.
- Mau đưa khóm hoa cho ta.
Chun hét lên và lần này anh phát ra một luồng khí về phía của Danson.
- Ầm!
Danson nhanh như cắt né sang một bên nhưng vì chịu ảnh hưởng của nó nên anh ta bị đánh bật vào thành giếng, đoá hoa trong tay bị rơi ra.
Chun vội vàng chạy đến nắm lấy đoá hoa trước khi nó rơi xuống đất, Chun biết không thể để đoá hoa chạm đất khi mà nó vẫn chưa ở trong cơ thể của Ella, ánh sáng bao quanh khóm hoa đang nhạt dần, bông hoa trắng tinh đã nở nhưng nếu còn chần trừ thì nó sẽ héo và không còn tác dụng.
Danson khẽ mỉm cười và hắn ngay lập tức phóng một luồng “Tử khí”, nhưng mục tiêu lần này không phải là Chun mà là nơi ông Chen đang dứng.
- Không!
Chun hét lên khi nhìn thấy luồng Tử khí đang tiến về phía của ông Chen.
Ông Chen ôm lấy Ella thật chặt vì không muốn con gái của mình bị tổn thương. Nhưng rồi có ai đó đã dùng sức mạnh của mình để bảo vệ ông và Ella.
- Chun!
Ông Chen lắp bắp ôm lấy Ella khi thấy Chun đã đứng chắn ở trước mặt của mình, xung quanh cậu ta là một luồng khí màu xám.
Chun gục xuống trước mặt của ông Chen và khóm hoa bị hất lên và nó đang rơi xuống ở dưới chỗ của Danson và Chun. Bây giờ nếu như ai trong 2 người họ có thể lấy khóm hoa thì nó sẽ thuộc về người đó.
Không do dự, cả Chun và Danson lập tức dùng sức mạnh của mình để nắm lấy khóm hoa nhưng khi họ tưởng sẽ nắm được nó thì một luồng ánh sáng chiếu rọi vào khóm hoa, nó khiến cả 2 người chói mắt.
Ông Chen kinh ngạc ngước lên nhìn bầu trời, những đám mây bỗng biến đâu mất, mặt trăng từ từ lộ ra, từng phần ánh sáng màu vàng dịu chiếu gắp khu vườn.
- Đây là ….
Ông Chen nhận ra khu vườn dường như lại được chiếu sáng như lúc ban đầu nhưng rồi mặt trăng từ từ bị một chiếc bóng màu đen bao phủ, từng phần một, từng phần một biến mất. Rồi cuối cùng mặt trăng dường như chỉ là quả cầu màu đen.
Ông Chen ngước nhìn bầu trời và nhìn khu vườn, Chun và Danson dường như kiệt sức và đang sụp xuống dưới đất. Ông Chen nhìn lên cánh tay mình, con gái của ông đang được bao bọc bởi một thứ ánh sáng màu trắng xanh, nó dường như không còn thuộc về chính bản thân nó nữa.
- Đây là nguyệt thực.
Ông Chen lắp bắp nói và điều kỳ lạ còn tiếp diễn. Ella từ từ được nâng lên và mặt trời bỗng nhiên xuất hiện thay thế cho mặt trăng. Chưa bao giờ lại có hiện tương kỳ lạ như vậy.
Trong ánh sáng chói mắt của khóm hoa, Chun dường như nhìn thấy bóng của 2 người.
Chun cố gắng đứng dậy để nhìn rõ hơn nhưng rồi đột nhiên một tiếng động lớn vang lên.
- Xoẹt!
Một luồng ánh sáng chói mắt khiến Chun không nhìn thấy gì nữa, khi ánh sáng dịu hơn, khóm hoa Thuỷ tiên cũng biến mất. Chun đưa tay ra giữa không trung để đỡ một người đang từ từ rơi xuống. Chun biết đó là ai.
………………………………
………………………………..
Chun nín thở khi Ella trong tay anh đang khẽ động đậy, cô ấy đang cố gắng chuyển động những ngón tay, mi mắt hơi hé mở.
Đến khi Chun chắc chắn rằng mình không hề nằm mơ khi Ella đang mở mắt nhìn mình, anh ôm chặt lấy Ella vì anh chỉ chờ giây phút này thôi.
Nhưng….
………….
…………
- Cô là ai? Cô không phải là Ella.
Chun sợ hãi đẩy người con gái mà anh đang ôm trong vòng tay của mình ra. Cô gái đó nhìn anh với vẻ mặt buồn bã và cả một chút ngạc nhiên.
Chun nhìn người con gái ở trước mặt anh, cô ấy đúng là mang khuôn mặt của Ella nhưng cảm giác khi anh ôm cô ấy thì không phải. Cô ấy không phải là Ella.
Vậy Ella đâu?
Ngày 7/7, sau 500 năm, hiện tượng Nguyệt thực mới lại xuất hiện và được coi là hiện tượng kéo dài nhất cũng như kỳ lạ nhất trong suốt mấy trăm năm qua.
Ngay khi vừa đến khu vườn, Chun đã tiến ngay đến mô đất mà Ella đã để ý nó rất nhiều lần trước. Anh nghĩ có lẽ vì Ella vốn dĩ là khóm hoa Thuỷ tiên nên tự nhiên cô ấy bị mô đất thu hút, thậm chí trước khi đi, anh nhớ Ella vẫn còn đứng ở đó. Nhưng khi Chun đào sâu hơn, anh nhận ra lý do thực sự mà hôm đó Ella đứng ở đây. Ẩn dưới mô đất là một chiếc lọ thuỷ tinh trong đó có chứa một chiếc vỏ ốc. Chun ngạc nhiên khi không biết liệu vỏ ốc này có phải là vỏ ốc mà anh đã tặng cho cô ấy vào hôm họ đi biển không? Chun nhớ vào cái hôm anh đồng ý sẽ cưới Angela và từ bỏ Ella, anh cũng đã đem tặng cho Ella vỏ ốc. Anh rất muốn có thể đem lại hạnh phúc cho Ella nhưng anh biết mình không thể vì vậy mới tặng cho Ella và mong rằng có ai đó sẽ giúp anh làm điều đó. Vậy Ella? Cô ấy để vỏ ốc ở đây lẽ nào cũng vì lý do đấy? Cô ấy chôn chặt hạnh phúc của mình để mong anh được hạnh phúc sao? Chun nhớ sau khi ở biệt thự về, Ella đã luôn tìm cách tránh mặt anh, lo lắng khi ở bên cạnh anh, dù anh đã nhiều lần nói với cô ấy hãy ngăn cản anh kết hôn với Angela nhưng Ella không hề làm điều đó, cô ấy muốn anh cưới Angela và trong đám cháy của kho hàng, Ella đã vô thức gọi Angela là “Tiểu Thư”.
- Ella! Chẳng nhẽ, em đã biết sự thật của 500 năm trước sau khi ở đây? Vậy tại sao em không nói rằng em không phải là Quỷ nữ? Tại sao em lại để anh phạm sai lầm lớn như vậy?
Chun cắt chặt môi và cất chiếc lọ thuỷ tinh vào trong túi. Anh nhất định sẽ không để cho Ella rời xa anh như vậy?
Khi Chun trồng được khóm hoa xuống thì ông Chen đang bồng Ella đến. ông không biết nên nói gì với Chun sau những chuyện mà cậu ấy đã trải qua. Chun đã quá đau khổ và ông biết cậu ấy có thể cầm cự đến lúc này chẳng qua chỉ vì con gái của ông. Tuy nhiên, linh cảm của ông cho biết mọi chuyện sẽ không đơn giản như bây giờ. Nếu như con gái ông không thể tỉnh lại thì Chun sẽ ra sao?
- Ta nghĩ nó muốn ở bên cạnh con.
Ông Chen nói và đưa Ella cho Chun, anh đỡ lấy Ella và mỉm cười cám ơn ông. Đôi khi chẳng cần nói nhiều, người ta cũng hiểu rằng đối phương đang nghĩ gì. Họ ngồi đó, giữa khu vườn rộng mênh mông nhưng lại vô cùng tĩnh lặng và âm u, Chun kể cho ông Chen nghe về việc anh gặp Ella như thế nào? Về việc anh và Ella đã từng có ác cảm với nhau ra sao? Ella đã khiến anh cảm nhận sự ấm áp khi ở bên cạnh cô ấy bằng cách nào? Và cả cảm giác lo lắng cho Ella mỗi khi cô ấy gặp nguy hiểm vì anh và những người xung quanh.
- Con bé vẫn thường ngốc như vậy đấy.
Ông Chen mỉm cười địu dàng khi nghe Chun kể lại mọi chuyện.
- Có lẽ cháu mới là kẻ ngốc, chỉ vì gặp cháu mà Ella mới toàn gặp chuyện xấu. Lần đầu gặp nhau, cô ấy đã cứu cháu vậy mà cháu không biết lại tưởng rằng một người khác.
Chun thở dài và anh kéo cao chiếc khăn choàng đang đắp cho Ella. Có lẽ đúng như Bạch Vô Thường nói sai lầm chính là ở chỗ anh và Ella Chen đã gặp nhau.
Đúng lúc này, mặt trăng bắt đầu lộ diện, những đám mây xám xịt ban ngày đã biến mất từ lúc nào. Khu vườn được chiếu rọi bởi ánh trăng từng chút một, lấp lánh xoá tan không khí u ám của một ngày.
Chun và ông Chen kinh ngạc nhìn cảnh tượng, mọi thứ dường như được thắp sáng bởi hàng vạn ngọn nến. Nhưng ngay lập tức, ánh sáng khắp khu vưòn như di chuyển, tất cả trở thành những con đường ánh sáng và hướng về mô đất có khóm hoa.
Chun nhìn đồng hồ và nhận ra bây giờ đúng là 7h tối. Anh vội vàng bế Ella đứng lên và hơi cách xa khỏi khu đất. Khi ánh sáng chiếu vào khóm hoa mà trước đó chỉ có những chiếc lá màu xanh thì một quầng sáng màu vàng bao phủ lên nó khiến khóm hoa phát sáng rực rõ hơn cả những cảnh vật trong khu vườn. Cả khu vườn dường như đã tập trung hết ánh sáng ở khóm hoa nên xung quanh lại trở nên u ám.
Khóm hoa như được ai đó nâng lên khỏi mô đất, mỗi lần khóm hoa lên cao hơn thì Chun nhận ra nụ hoa màu trắng nhỏ càng ngày càng nở to hơn.
Mây lại kéo đến che mất ánh trăng, cả mảng vườn lại trở nên tối đen như lúc đầu, chỉ còn lại có khóm hoa thuỷ tiên vẫn ở trong ánh sáng màu vàng dịu lơ lửng giữa khu vườn. Chun đưa Ella cho ông Chen và anh biết mình phải làm gì.
- Hãy giúp tôi lấy khóm hoa.
Chun thì thầm với ai đó và ngay lập tức, ông Chen thấy Chun bật lên và chạm vào được khóm hoa. Nụ cười chưa kịp nở trên môi ông thì một bóng đen bỗng nhiên vụt lên cùng lúc với Chun.
- Chun! Cẩn thận.
Ông Chen hét lên nhưng mọi thứ diễn ra quá nhanh.
- Bịch
Một tiếng rơi chắc nịch vang lên, Chun ngã xuống dưới nền đất của khu vườn. Anh chống tay ôm lấy ngực của mình và Chun biết chuyện gì vừa xẩy ra. Hắn ta đã đến đây và vừa mới đánh anh bằng khí của Tử Quỷ.
- Khóm hoa này là của Angela.
Danson Tang mỉm cười và nắm chặt lấy cánh hoa. Hắn từ từ chạm đất và nhìn về phía của Chun. Hắn nghĩ Chun sẽ không thể nào gượng dậy được vì cú đánh bất ngờ vừa nẫy. Nhưng kỳ lạ thay, hắn không tin vào mắt mình khi thấy Wu Chun từ từ đứng dậy, ngoại trừ vài vết máu nơi khoé miệng và vết xây sát nhẹ thì Chun hoàn toàn khoẻ mạnh.
- Tại… sao… ngươi…
Danson lắp bắp nói và Chun đứng dậy nhìn Danson, chỉ mới có 3 ngày thôi mà hắn và anh đường như chẳng còn nhận ra nhau nữa. Đứng đối điện với Danson không phải là Wu Chun mà là một người khác và đứng đối diện với Chun không phải là Danson Tang.
- Ngươi có thể dùng khí của Tử Quỷ thì ta cũng có thể dùng khí của Ngoạ Quỷ.
Chun gạt vết thương nói khoé miệng và trả lời Danson. Nhưng anh khác Danson ở chỗ anh không bị nó khống chế mà anh và Ngoạ Quỷ gần như đã sống chung với nhau nên sức mạnh của anh là nhờ Ngoạ Quỷ giúp, chứ không hoàn toàn thuộc về anh.
- Mau đưa khóm hoa cho ta.
Chun hét lên và lần này anh phát ra một luồng khí về phía của Danson.
- Ầm!
Danson nhanh như cắt né sang một bên nhưng vì chịu ảnh hưởng của nó nên anh ta bị đánh bật vào thành giếng, đoá hoa trong tay bị rơi ra.
Chun vội vàng chạy đến nắm lấy đoá hoa trước khi nó rơi xuống đất, Chun biết không thể để đoá hoa chạm đất khi mà nó vẫn chưa ở trong cơ thể của Ella, ánh sáng bao quanh khóm hoa đang nhạt dần, bông hoa trắng tinh đã nở nhưng nếu còn chần trừ thì nó sẽ héo và không còn tác dụng.
Danson khẽ mỉm cười và hắn ngay lập tức phóng một luồng “Tử khí”, nhưng mục tiêu lần này không phải là Chun mà là nơi ông Chen đang dứng.
- Không!
Chun hét lên khi nhìn thấy luồng Tử khí đang tiến về phía của ông Chen.
Ông Chen ôm lấy Ella thật chặt vì không muốn con gái của mình bị tổn thương. Nhưng rồi có ai đó đã dùng sức mạnh của mình để bảo vệ ông và Ella.
- Chun!
Ông Chen lắp bắp ôm lấy Ella khi thấy Chun đã đứng chắn ở trước mặt của mình, xung quanh cậu ta là một luồng khí màu xám.
Chun gục xuống trước mặt của ông Chen và khóm hoa bị hất lên và nó đang rơi xuống ở dưới chỗ của Danson và Chun. Bây giờ nếu như ai trong 2 người họ có thể lấy khóm hoa thì nó sẽ thuộc về người đó.
Không do dự, cả Chun và Danson lập tức dùng sức mạnh của mình để nắm lấy khóm hoa nhưng khi họ tưởng sẽ nắm được nó thì một luồng ánh sáng chiếu rọi vào khóm hoa, nó khiến cả 2 người chói mắt.
Ông Chen kinh ngạc ngước lên nhìn bầu trời, những đám mây bỗng biến đâu mất, mặt trăng từ từ lộ ra, từng phần ánh sáng màu vàng dịu chiếu gắp khu vườn.
- Đây là ….
Ông Chen nhận ra khu vườn dường như lại được chiếu sáng như lúc ban đầu nhưng rồi mặt trăng từ từ bị một chiếc bóng màu đen bao phủ, từng phần một, từng phần một biến mất. Rồi cuối cùng mặt trăng dường như chỉ là quả cầu màu đen.
Ông Chen ngước nhìn bầu trời và nhìn khu vườn, Chun và Danson dường như kiệt sức và đang sụp xuống dưới đất. Ông Chen nhìn lên cánh tay mình, con gái của ông đang được bao bọc bởi một thứ ánh sáng màu trắng xanh, nó dường như không còn thuộc về chính bản thân nó nữa.
- Đây là nguyệt thực.
Ông Chen lắp bắp nói và điều kỳ lạ còn tiếp diễn. Ella từ từ được nâng lên và mặt trời bỗng nhiên xuất hiện thay thế cho mặt trăng. Chưa bao giờ lại có hiện tương kỳ lạ như vậy.
Trong ánh sáng chói mắt của khóm hoa, Chun dường như nhìn thấy bóng của 2 người.
Chun cố gắng đứng dậy để nhìn rõ hơn nhưng rồi đột nhiên một tiếng động lớn vang lên.
- Xoẹt!
Một luồng ánh sáng chói mắt khiến Chun không nhìn thấy gì nữa, khi ánh sáng dịu hơn, khóm hoa Thuỷ tiên cũng biến mất. Chun đưa tay ra giữa không trung để đỡ một người đang từ từ rơi xuống. Chun biết đó là ai.
………………………………
………………………………..
Chun nín thở khi Ella trong tay anh đang khẽ động đậy, cô ấy đang cố gắng chuyển động những ngón tay, mi mắt hơi hé mở.
Đến khi Chun chắc chắn rằng mình không hề nằm mơ khi Ella đang mở mắt nhìn mình, anh ôm chặt lấy Ella vì anh chỉ chờ giây phút này thôi.
Nhưng….
………….
…………
- Cô là ai? Cô không phải là Ella.
Chun sợ hãi đẩy người con gái mà anh đang ôm trong vòng tay của mình ra. Cô gái đó nhìn anh với vẻ mặt buồn bã và cả một chút ngạc nhiên.
Chun nhìn người con gái ở trước mặt anh, cô ấy đúng là mang khuôn mặt của Ella nhưng cảm giác khi anh ôm cô ấy thì không phải. Cô ấy không phải là Ella.
Vậy Ella đâu?
Ngày 7/7, sau 500 năm, hiện tượng Nguyệt thực mới lại xuất hiện và được coi là hiện tượng kéo dài nhất cũng như kỳ lạ nhất trong suốt mấy trăm năm qua.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.