Trái Tim Của Tôi Là Thiên Thần Hay Ác Quỷ
Chương 44
Trần Thu Phương
11/05/2015
- Chuyên viên trang điểm , bên này . Đến đây làm nhanh một chút . Mấy cô kia nữa , xem nhóm người mẫu kia chuẩn bị đến đâu rồi . Nhanh lên , còn 30 phút nữa là buổi diễn bắt đầu rồi !
Phụ trách show lần này là công ty người mẫu nổi tiếng JG . Người mẫu cũng phải qua một quá trình sát hạch và huấn luyện kĩ mới được tham gia sự kiện lần này .
Lúc nó vừa bước ra phía sau hội trường liền nhìn thấy một tổng phụ trách nữ đang khoa tay múa chân chỉ đạo các nhân viên . Thật là , ở đâu cũng có mấy dạng người chanh chua này làm nó nhìn thấy liền dâng lên một nỗi chán ghét cực độ . Thấy nó đi vào , bà ta tưởng nó là nhân viên ánh mắt sắc bén giở giọng trách móc .
- Cô nhân viên nào đây , sao bây giờ mới đến hả ? Có biết buổi biểu diễn hôm nay quan trọng như thế nào không ? Còn bao nhiêu việc cần người làm đây này . Cô chính thức bị đuổi . Cuối buổi diễn hôm nay tự nộp đơn rút ra khỏi công ty cho tôi !
- Nhân viên ? Đuổi việc ? - Nó nhếch môi , trong lòng càng thêm phần chán ghét người đàn bà trước mặt . Thật là một chuyện nực cười không thể tưởng , thì ra bà ta tưởng nó là nhân viên .
Thấy thái độ khinh thường của nó , bà ta càng thêm cáu bẳn hơn giọng nói chanh chua thêm phần chắc nịch .
- Phải , sau buổi diễn hôm nay cô bị đuổi việc . Còn bây giờ thì đi làm việc cho tôi , nếu tối nay cô làm việc chăm chỉ thì không chừng tôi sẽ xem xét lại . Còn đứng đó , qua kia bê mấy túi đồ trang điểm đến cho người mẫu đi .
Bà ta khuôn mặt nghếch lên , ra vẻ đắc ý . Trong mắt bây giờ chỉ xem như nó là một nhân viên sai vặt bình thường . Nhưng không phủ nhận là bà ta đang có phần ghen tỵ , thật sự ngày xưa khi bà ta còn trẻ thì dù có đánh cả một đống mỹ phẩm lên mặt thì cũng không sánh bằng một góc của cô nhân viên để mặt mộc trước mặt này . Cô ta thật quá xinh đẹp , không những thế mà trên mặt còn mang một vẻ trẻ con thuần khiết khó mà người nào có được .
- Tổng phụ trách , bà đang làm cái quái gì vậy ? - khi bà ta vừa dứt lời xong thì có một thanh niên trẻ chạy đến . Cách ăn mặc của anh ta rất sang trọng và lịch lãm , hơn nữa có thể dùng cái giọng này nói với bà ta thì chức vụ cũng không phải là thấp rồi .
- Không có gì , thư kí Kevil . Chỉ là tôi đang chỉ bảo cho cô nhân viên này thôi - hẳn nhiên là vậy , giọng nói chanh chua của bà ta cũng giảm đi không kém hơn nữa còn tăng thêm vài phần nể phục , khác hẳn thái độ đối với nó lúc nãy .
- Tiểu thư , mời người đi theo tôi . Chủ tịch đang đợi người . - Anh chàng tên Kevil đó không thèm để tâm đến lời bà phụ trách nói , trực tiếp nhìn sang phía nó nói với chất giọng cung kính , bà phụ trách lúc này cũng xám mặt nghi hoặc .
- Tiểu thư ? - Lúc này bà ta mới vỡ lẽ khi để ý đến cách ăn mặc của nó . Bà ta trong đầu đang không ngừng tự trách mình vì sự bồng bột vừa rồi . Rõ ràng , kiểu đầm đen quây dáng dài mà cô gái phía trước đang mặc chỉ nhìn thoáng là có thể nhận ra đây là hãng thời trang cao cấp , nhân viên bình thường không bao giờ có thể mua được bộ đồ như thế này . Thứ hai là thư ký Kevil vừa gọi cô gái trước mặt là tiểu thư , xem ra bà đã đắc tội với nhân vật không nên chọc vào rồi .
Nó không nói gì , dời tầm mắt nhìn người đàn bà hách dịch đang cúi đầu trước mặt , sự chán ghét ngày càng tăng rõ . Trước khi đi còn không quên bỏ lại một câu khiến bà ta run sợ .
- Bảo bên công ty JG , người như bà ta không nên giữ lại !
- Dạ , tiểu thư - Kevil quay sang nhếch môi lạnh lùng nhìn bà ta - Sau buổi diễn hôm nay , bà biết phải làm gì rồi đấy !
- Nhưng ... - bà ta run sợ chưa kịp nói gì thì bóng của Kevil và nó đã biến mất ra khỏi hội trường . Chưa thể chấp nhận sự thật bà ta suýt ngã xuống may mà có nhân viên bên cạnh nhanh tay đỡ lại . Xem ra sau buổi tối hôm nay đến chén cơm cũng khó kiếm rồi .
Phụ trách show lần này là công ty người mẫu nổi tiếng JG . Người mẫu cũng phải qua một quá trình sát hạch và huấn luyện kĩ mới được tham gia sự kiện lần này .
Lúc nó vừa bước ra phía sau hội trường liền nhìn thấy một tổng phụ trách nữ đang khoa tay múa chân chỉ đạo các nhân viên . Thật là , ở đâu cũng có mấy dạng người chanh chua này làm nó nhìn thấy liền dâng lên một nỗi chán ghét cực độ . Thấy nó đi vào , bà ta tưởng nó là nhân viên ánh mắt sắc bén giở giọng trách móc .
- Cô nhân viên nào đây , sao bây giờ mới đến hả ? Có biết buổi biểu diễn hôm nay quan trọng như thế nào không ? Còn bao nhiêu việc cần người làm đây này . Cô chính thức bị đuổi . Cuối buổi diễn hôm nay tự nộp đơn rút ra khỏi công ty cho tôi !
- Nhân viên ? Đuổi việc ? - Nó nhếch môi , trong lòng càng thêm phần chán ghét người đàn bà trước mặt . Thật là một chuyện nực cười không thể tưởng , thì ra bà ta tưởng nó là nhân viên .
Thấy thái độ khinh thường của nó , bà ta càng thêm cáu bẳn hơn giọng nói chanh chua thêm phần chắc nịch .
- Phải , sau buổi diễn hôm nay cô bị đuổi việc . Còn bây giờ thì đi làm việc cho tôi , nếu tối nay cô làm việc chăm chỉ thì không chừng tôi sẽ xem xét lại . Còn đứng đó , qua kia bê mấy túi đồ trang điểm đến cho người mẫu đi .
Bà ta khuôn mặt nghếch lên , ra vẻ đắc ý . Trong mắt bây giờ chỉ xem như nó là một nhân viên sai vặt bình thường . Nhưng không phủ nhận là bà ta đang có phần ghen tỵ , thật sự ngày xưa khi bà ta còn trẻ thì dù có đánh cả một đống mỹ phẩm lên mặt thì cũng không sánh bằng một góc của cô nhân viên để mặt mộc trước mặt này . Cô ta thật quá xinh đẹp , không những thế mà trên mặt còn mang một vẻ trẻ con thuần khiết khó mà người nào có được .
- Tổng phụ trách , bà đang làm cái quái gì vậy ? - khi bà ta vừa dứt lời xong thì có một thanh niên trẻ chạy đến . Cách ăn mặc của anh ta rất sang trọng và lịch lãm , hơn nữa có thể dùng cái giọng này nói với bà ta thì chức vụ cũng không phải là thấp rồi .
- Không có gì , thư kí Kevil . Chỉ là tôi đang chỉ bảo cho cô nhân viên này thôi - hẳn nhiên là vậy , giọng nói chanh chua của bà ta cũng giảm đi không kém hơn nữa còn tăng thêm vài phần nể phục , khác hẳn thái độ đối với nó lúc nãy .
- Tiểu thư , mời người đi theo tôi . Chủ tịch đang đợi người . - Anh chàng tên Kevil đó không thèm để tâm đến lời bà phụ trách nói , trực tiếp nhìn sang phía nó nói với chất giọng cung kính , bà phụ trách lúc này cũng xám mặt nghi hoặc .
- Tiểu thư ? - Lúc này bà ta mới vỡ lẽ khi để ý đến cách ăn mặc của nó . Bà ta trong đầu đang không ngừng tự trách mình vì sự bồng bột vừa rồi . Rõ ràng , kiểu đầm đen quây dáng dài mà cô gái phía trước đang mặc chỉ nhìn thoáng là có thể nhận ra đây là hãng thời trang cao cấp , nhân viên bình thường không bao giờ có thể mua được bộ đồ như thế này . Thứ hai là thư ký Kevil vừa gọi cô gái trước mặt là tiểu thư , xem ra bà đã đắc tội với nhân vật không nên chọc vào rồi .
Nó không nói gì , dời tầm mắt nhìn người đàn bà hách dịch đang cúi đầu trước mặt , sự chán ghét ngày càng tăng rõ . Trước khi đi còn không quên bỏ lại một câu khiến bà ta run sợ .
- Bảo bên công ty JG , người như bà ta không nên giữ lại !
- Dạ , tiểu thư - Kevil quay sang nhếch môi lạnh lùng nhìn bà ta - Sau buổi diễn hôm nay , bà biết phải làm gì rồi đấy !
- Nhưng ... - bà ta run sợ chưa kịp nói gì thì bóng của Kevil và nó đã biến mất ra khỏi hội trường . Chưa thể chấp nhận sự thật bà ta suýt ngã xuống may mà có nhân viên bên cạnh nhanh tay đỡ lại . Xem ra sau buổi tối hôm nay đến chén cơm cũng khó kiếm rồi .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.