Chương 123: Đưa Kaylin về cũng
artermis_lyn
13/06/2022
Tính ra cuối tuần sẽ quay về nước nhưng Nhất Thiên lại nhận cuộc gọi từ Austin. Anh vốn không muốn giúp nhưng Tinh Tuyết lần này lại rất hăng hái. Cũng vì người gặp chuyện là Kaylin nên cô cũng muốn giúp cô bé đó.
Vậy là hoãn lại chuyện về nước, Nhất Thiên với Tinh Tuyết lại qua Mỹ. Cũng có một số chuyện khá rắc rối về hai con người kia. Dù sao thì vẫn là người quen biết với nhau, thôi thì đành giúp vậy.
Trên máy bay Tinh Tuyết suy nghĩ một lúc mới hỏi Nhất Thiên.
- Thiên, anh biết Zane lâu chưa?
- Cái đó, có lẽ từ lúc em mới đi du học. - Nhất Thiên suy nghĩ kĩ rồi mới trả lời.
- Lúc đó anh đã thấy Kaylin ở cùng anh ta chưa?
- Chậc, cô bé đó còn ở đó từ lúc bé đến tận bây giờ. Em nói xem cô bé đó vui sướng hay không?1
Tinh Tuyết nhíu mày nhìn xa xăm. Cô biết Kaylin sống cùng với Zane chẳng tốt đẹp gì từ ngay lần đầu gặp cô bé. Từ đầu đến cuối đều ốm đến trơ xương, đã vậy những lần gặp Kaylin toàn là trong bệnh việc là chính. Dù là người ngoài nhìn vào cũng thấy cô bé đó tuyệt vọng chứ được mấy sự vui vẻ.
- Anh nói xem, có nên đưa Kaylin về cùng mình hay không?
- Tinh Nhi, anh chưa muốn chết sớm thế đâu. - Nhất Thiên véo má Tinh Tuyết mà đùa.
- Có gì mà không được? Kaylin đáng thương như vậy, để Zane bắt được em không biết sẽ còn có chuyện gì có thể xảy ra.
Cũng vì lúc đó Austin gọi cho Nhất Thiên còn với giọng nhờ vả. Austin trước giờ rất ít khi nhờ người khác điều gì nhưng có lẽ chuyện này rất quan trọng nên anh mới nhờ đến Nhất Thiên. Hơn nữa lúc đó Austin cũng nói ba mẹ Zane cũng giúp đỡ để đưa Kaylin đi. Dù sao họ không muốn để Kaylin chịu nhiều tổn thương hơn trước nên cũng giúp đỡ. Austin đương nhiên không thể làm ngơ. Dù có bị Zane trả thù thế nào vẫn phải đưa Kaylin ra ngoài cho bằng được.
Đến Mỹ, hai người tới ngay nơi Austin đã gửi địa chỉ. Đi đến thì còn phải chui vào lùm cây rồi mới có thể đi vào trong nhà. Austin vừa thấy hai người liền đi tới gần. Vẻ mặt anh cũng lo lắng chẳng kém gì Kaylin đang ngồi gần đó.
- Nhất Thiên, nghe tôi nói này. Không có nhiều thời gian, hai người đưa Kaylin đến Trung Quốc cùng hai người giúp tôi. Trong vòng năm tiếng nữa phải rời đi ngay.
- Rời đi bằng mắt à? Anh biết Zane mà biết cô ta ở đâu thì cả lũ chết chắc. - Nhất Thiên cũng thẳng thắn mà nói.
- Không sao, tôi sẽ đưa em ấy về cùng. Em ấy ở nhà tôi sẽ an toàn chứ? - Tinh Tuyết đi đến gần hai người đàn ông để nói.
Nhất Thiên bất ngờ vì Tinh Tuyết lên tiếng, nhưng anh có ngăn cản cô cũng chẳng được nên đành im lặng.
Austin nghe vậy thì vui mừng. Anh biết Tinh Tuyết sẽ không để Kaylin phải chịu thiệt mà.
- Được rồi, tôi cũng không muốn nói chuyện lúc này. Đợi sau này yên ổn hơn sẽ nói chuyện rõ hơn.
Vừa nói Austin vừa đi đến bế Kaylin đi ra ngoài trước. Cô gái xinh đẹp khác đi đằng sau anh cũng có vẻ rất lo lắng cho Kaylin.
- Anh còn đứng đấy làm gì? Nhanh lên, đi thôi.
Tinh Tuyết cũng thúc giục Nhất Thiên đi theo.
Đến sân bay tư nhân có sẵn chiếc máy bay đang ở đó, Austin cũng đi lên khoang máy bay trước mà chỉnh lại ghế cho Kaylin ngồi. Sắc mặt cô bé còn trắng bệnh nhưng ánh mắt vẫn rất sợ. Bàn tay nhỏ của cô túm chặt lấy áo Austin.
- Anh sẽ gặp em sớm. Ở đấy yên tâm đừng lo cho ai hết biết chưa? - Austin xoa đầu Kaylin dặn dò.
Cô bé cũng chỉ biết gật đầu mà nhẹ nhàng buông tay khỏi áo anh.
Đông Phương Y Giang đứng ngay sau cũng thấy lo.1
- Nếu cần thì ở chỗ em cũng được. Bạn của anh đâu biết được em đâu. - Đông Phương Y Giang cũng lên tiếng.
Austin liền lắc đầu ngay. Anh hôn lên trán Y Giang còn ánh mắt chiều chuộng nói:1
- Em mà có chuyện chắc anh đi chết cho rồi. Cứ làm công việc em thích đi.
Sau đó Austin cũng chỉ dặn dò Tinh Tuyết những điều cần thiết rồi rời đi ngay.
- Để Giang ở đây cùng hai người, đưa cô ấy về Trung Quốc cùng giúp tôi luôn.
Nói xong Austin liền rời đi ngay. Nhất Thiên nhìn cả ba người kia cùng chỉ biết lắc đầu. Anh tính bảo Tinh Tuyết nghỉ ngơi đi cho khỏe nhưng thấy cô đang lo lắng mà hỏi han Kaylin nên anh đành thôi. Cứ để ba cô gái đó ở đấy, anh đi nghỉ trước. Còn không dám nghĩ đến lúc Zane biết mấy người này liên quan đến việc Kaylin biến mất. Có lẽ sau đó sẽ không còn Mạc gia với Dương gia nữa mất.
Mà người đáng lo hơn vẫn là Austin, ba mẹ Zane. Thôi thì đành mong cho mấy người đó còn giữ chút hơi thở là được rồi.
Chiếc máy bay tư nhân bay vụt vào không trung. Còn bay rất nhanh có vẻ ngay cả phi công lái cũng lo gấp rút mà phải tiến hành nhanh. Nếu không ngay cả anh mạng sống cũng khó giữ.
Trên máy bay mỗi người đều có một nỗi lo riêng nhưng có lẽ chắc không ai giống Kaylin được. Cô sẽ không chết, có thể chắc chắn một điều là như vậy. Nhưng cuộc sống sau này còn khó khăn hơn trước rất nhiều. Dường như sóng gió đang ập tới vậy.
Vậy là hoãn lại chuyện về nước, Nhất Thiên với Tinh Tuyết lại qua Mỹ. Cũng có một số chuyện khá rắc rối về hai con người kia. Dù sao thì vẫn là người quen biết với nhau, thôi thì đành giúp vậy.
Trên máy bay Tinh Tuyết suy nghĩ một lúc mới hỏi Nhất Thiên.
- Thiên, anh biết Zane lâu chưa?
- Cái đó, có lẽ từ lúc em mới đi du học. - Nhất Thiên suy nghĩ kĩ rồi mới trả lời.
- Lúc đó anh đã thấy Kaylin ở cùng anh ta chưa?
- Chậc, cô bé đó còn ở đó từ lúc bé đến tận bây giờ. Em nói xem cô bé đó vui sướng hay không?1
Tinh Tuyết nhíu mày nhìn xa xăm. Cô biết Kaylin sống cùng với Zane chẳng tốt đẹp gì từ ngay lần đầu gặp cô bé. Từ đầu đến cuối đều ốm đến trơ xương, đã vậy những lần gặp Kaylin toàn là trong bệnh việc là chính. Dù là người ngoài nhìn vào cũng thấy cô bé đó tuyệt vọng chứ được mấy sự vui vẻ.
- Anh nói xem, có nên đưa Kaylin về cùng mình hay không?
- Tinh Nhi, anh chưa muốn chết sớm thế đâu. - Nhất Thiên véo má Tinh Tuyết mà đùa.
- Có gì mà không được? Kaylin đáng thương như vậy, để Zane bắt được em không biết sẽ còn có chuyện gì có thể xảy ra.
Cũng vì lúc đó Austin gọi cho Nhất Thiên còn với giọng nhờ vả. Austin trước giờ rất ít khi nhờ người khác điều gì nhưng có lẽ chuyện này rất quan trọng nên anh mới nhờ đến Nhất Thiên. Hơn nữa lúc đó Austin cũng nói ba mẹ Zane cũng giúp đỡ để đưa Kaylin đi. Dù sao họ không muốn để Kaylin chịu nhiều tổn thương hơn trước nên cũng giúp đỡ. Austin đương nhiên không thể làm ngơ. Dù có bị Zane trả thù thế nào vẫn phải đưa Kaylin ra ngoài cho bằng được.
Đến Mỹ, hai người tới ngay nơi Austin đã gửi địa chỉ. Đi đến thì còn phải chui vào lùm cây rồi mới có thể đi vào trong nhà. Austin vừa thấy hai người liền đi tới gần. Vẻ mặt anh cũng lo lắng chẳng kém gì Kaylin đang ngồi gần đó.
- Nhất Thiên, nghe tôi nói này. Không có nhiều thời gian, hai người đưa Kaylin đến Trung Quốc cùng hai người giúp tôi. Trong vòng năm tiếng nữa phải rời đi ngay.
- Rời đi bằng mắt à? Anh biết Zane mà biết cô ta ở đâu thì cả lũ chết chắc. - Nhất Thiên cũng thẳng thắn mà nói.
- Không sao, tôi sẽ đưa em ấy về cùng. Em ấy ở nhà tôi sẽ an toàn chứ? - Tinh Tuyết đi đến gần hai người đàn ông để nói.
Nhất Thiên bất ngờ vì Tinh Tuyết lên tiếng, nhưng anh có ngăn cản cô cũng chẳng được nên đành im lặng.
Austin nghe vậy thì vui mừng. Anh biết Tinh Tuyết sẽ không để Kaylin phải chịu thiệt mà.
- Được rồi, tôi cũng không muốn nói chuyện lúc này. Đợi sau này yên ổn hơn sẽ nói chuyện rõ hơn.
Vừa nói Austin vừa đi đến bế Kaylin đi ra ngoài trước. Cô gái xinh đẹp khác đi đằng sau anh cũng có vẻ rất lo lắng cho Kaylin.
- Anh còn đứng đấy làm gì? Nhanh lên, đi thôi.
Tinh Tuyết cũng thúc giục Nhất Thiên đi theo.
Đến sân bay tư nhân có sẵn chiếc máy bay đang ở đó, Austin cũng đi lên khoang máy bay trước mà chỉnh lại ghế cho Kaylin ngồi. Sắc mặt cô bé còn trắng bệnh nhưng ánh mắt vẫn rất sợ. Bàn tay nhỏ của cô túm chặt lấy áo Austin.
- Anh sẽ gặp em sớm. Ở đấy yên tâm đừng lo cho ai hết biết chưa? - Austin xoa đầu Kaylin dặn dò.
Cô bé cũng chỉ biết gật đầu mà nhẹ nhàng buông tay khỏi áo anh.
Đông Phương Y Giang đứng ngay sau cũng thấy lo.1
- Nếu cần thì ở chỗ em cũng được. Bạn của anh đâu biết được em đâu. - Đông Phương Y Giang cũng lên tiếng.
Austin liền lắc đầu ngay. Anh hôn lên trán Y Giang còn ánh mắt chiều chuộng nói:1
- Em mà có chuyện chắc anh đi chết cho rồi. Cứ làm công việc em thích đi.
Sau đó Austin cũng chỉ dặn dò Tinh Tuyết những điều cần thiết rồi rời đi ngay.
- Để Giang ở đây cùng hai người, đưa cô ấy về Trung Quốc cùng giúp tôi luôn.
Nói xong Austin liền rời đi ngay. Nhất Thiên nhìn cả ba người kia cùng chỉ biết lắc đầu. Anh tính bảo Tinh Tuyết nghỉ ngơi đi cho khỏe nhưng thấy cô đang lo lắng mà hỏi han Kaylin nên anh đành thôi. Cứ để ba cô gái đó ở đấy, anh đi nghỉ trước. Còn không dám nghĩ đến lúc Zane biết mấy người này liên quan đến việc Kaylin biến mất. Có lẽ sau đó sẽ không còn Mạc gia với Dương gia nữa mất.
Mà người đáng lo hơn vẫn là Austin, ba mẹ Zane. Thôi thì đành mong cho mấy người đó còn giữ chút hơi thở là được rồi.
Chiếc máy bay tư nhân bay vụt vào không trung. Còn bay rất nhanh có vẻ ngay cả phi công lái cũng lo gấp rút mà phải tiến hành nhanh. Nếu không ngay cả anh mạng sống cũng khó giữ.
Trên máy bay mỗi người đều có một nỗi lo riêng nhưng có lẽ chắc không ai giống Kaylin được. Cô sẽ không chết, có thể chắc chắn một điều là như vậy. Nhưng cuộc sống sau này còn khó khăn hơn trước rất nhiều. Dường như sóng gió đang ập tới vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.