Chương 59: Trận Chiến
Blue Rose
20/08/2015
Tại phòng Nó , Nó đang xem thông tin về mấy lô vũ khí cũng như các chất tạo vũ khí thì điện thoại reo lên .- Alo?
[[[ ........... ]]]
- Vâng , có chuyện gì sao ?
[[[ .......... ]]]
- Hôm trước có đứa theo dõi
[[[ .............. ]]]
- Hắn ta hành động rồi sao ?
[[[............ ]]]
- Uhm , em biết rồi . Mà khi nào anh về ?
[[[ ............. ]]]
- Ok , bye
[[[ ............. ]]]
.
- Sao ????
[[[.............. ]]]
- Cụ thể
[[[ ............ ]]]
- Có biết mục đích không ?
[[[ ........... ]]]
- Ok , hiểu rồi
[[[ ............ ]]]
- Bye
.
Sáng hôm sau , Nó dậy từ sớm chuẩn bị cặp vở cũng như những thứ cần thiết để giết thời gian trong lớp. Hắn cũng không rãnh rỗi gì , bố Hắn cũng giao một số việc trong công ty cho Hắn giải quyết . Hắn cũng mang những thiết bị cần thiết nhứ Nó . Cả bọn lại cùng nhau đến trường .............
Vào lớp thì bọn Nó như ngày hôm qua . Mỗi người một việc , các giáo viên cũng không dám hó hé gì với tụi Nó , tránh gặp phiền phức . Đến tiết tự học , Nó vẫn mải mê với cái laptop . Bội Kỳ tiến lại gần ......
- Muốn gì đây Huỳnh tiểu thư ?_ Miệng thì nói nhưng mắt vẫn nhìn vào cái laptop
- Trận đấu , cô vẫn tiếp tục chứ ?
- Uhm , hôm qua bận nên không chơi được . Hôm nay chiến nhé .
- Ok , cuối giờ , sân sau trường
- Ừ .
Bội Kỳ và Hạo Nam vẫn không công nhận tài năng của Nó chứ lớp thì công nhận cả rồi . Việc Nó giải toán theo cấp cao đẳng là chỉ hiểu Nó không đơn giản . Muốn đấu với Nó , người đó chắc gan cũng lớn lắm .
Tiếng trống điểm cuối giờ cũng nổi lên . Cả lớp Nó thì náo nức xem trận chiến nên tập trung ở sân sau . Nó khẽ nhếch môi , gom tập vở và laptop vào cặp rồi cũng tiến ra sân sau.
Nó đối mặt với Hạo Nam và Bội Kỳ một cách bình thường và thản nhiên . Mọi người xung quanh dàn ra xếp thành vòng tròn bao vây ba đứa Nó .
- Tôi và Bội Kỳ cũng không muốn bị nói là ỷ đông hiếp yếu nên hai chúng tôi chỉ ra một lĩnh vực thôi , ok ? _ Hạo Nam nhìn Nó
- Nói nhiều , lĩnh vực nào ?_ Nó không thèm nhìn Hạo Nam
- Võ công _ Hạo Nam mắt sán rực khi nghe Bội Kỳ lên tiếng
- Ok _ Nó khẽ nhếch môi .
[[[ ........... ]]]
- Vâng , có chuyện gì sao ?
[[[ .......... ]]]
- Hôm trước có đứa theo dõi
[[[ .............. ]]]
- Hắn ta hành động rồi sao ?
[[[............ ]]]
- Uhm , em biết rồi . Mà khi nào anh về ?
[[[ ............. ]]]
- Ok , bye
[[[ ............. ]]]
.
- Sao ????
[[[.............. ]]]
- Cụ thể
[[[ ............ ]]]
- Có biết mục đích không ?
[[[ ........... ]]]
- Ok , hiểu rồi
[[[ ............ ]]]
- Bye
.
Sáng hôm sau , Nó dậy từ sớm chuẩn bị cặp vở cũng như những thứ cần thiết để giết thời gian trong lớp. Hắn cũng không rãnh rỗi gì , bố Hắn cũng giao một số việc trong công ty cho Hắn giải quyết . Hắn cũng mang những thiết bị cần thiết nhứ Nó . Cả bọn lại cùng nhau đến trường .............
Vào lớp thì bọn Nó như ngày hôm qua . Mỗi người một việc , các giáo viên cũng không dám hó hé gì với tụi Nó , tránh gặp phiền phức . Đến tiết tự học , Nó vẫn mải mê với cái laptop . Bội Kỳ tiến lại gần ......
- Muốn gì đây Huỳnh tiểu thư ?_ Miệng thì nói nhưng mắt vẫn nhìn vào cái laptop
- Trận đấu , cô vẫn tiếp tục chứ ?
- Uhm , hôm qua bận nên không chơi được . Hôm nay chiến nhé .
- Ok , cuối giờ , sân sau trường
- Ừ .
Bội Kỳ và Hạo Nam vẫn không công nhận tài năng của Nó chứ lớp thì công nhận cả rồi . Việc Nó giải toán theo cấp cao đẳng là chỉ hiểu Nó không đơn giản . Muốn đấu với Nó , người đó chắc gan cũng lớn lắm .
Tiếng trống điểm cuối giờ cũng nổi lên . Cả lớp Nó thì náo nức xem trận chiến nên tập trung ở sân sau . Nó khẽ nhếch môi , gom tập vở và laptop vào cặp rồi cũng tiến ra sân sau.
Nó đối mặt với Hạo Nam và Bội Kỳ một cách bình thường và thản nhiên . Mọi người xung quanh dàn ra xếp thành vòng tròn bao vây ba đứa Nó .
- Tôi và Bội Kỳ cũng không muốn bị nói là ỷ đông hiếp yếu nên hai chúng tôi chỉ ra một lĩnh vực thôi , ok ? _ Hạo Nam nhìn Nó
- Nói nhiều , lĩnh vực nào ?_ Nó không thèm nhìn Hạo Nam
- Võ công _ Hạo Nam mắt sán rực khi nghe Bội Kỳ lên tiếng
- Ok _ Nó khẽ nhếch môi .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.