Chương 63
Kiếm Anh
20/11/2023
Nhất Chính nghe cô nhập viện ảnh cũng đoán được nguyên nhân.
Anh dặn dò quản gia :
-" Giúp tôi chăm sóc cô ấy một lúc "
Anh và cảnh sát đang cố tìm thi thể Vương phu nhân nhưng không gặp, cảnh sát đưa ra kết luận :
-" Thưa ngài, đám cháy quá lớn có thể Hạ phu nhân bị thêu thành tro rồi ".
Nhất Chính nghe tin không thể nào đứng vững, Đông Dương liền chạy lại đỡ anh.
Sau khi cảnh sát rời đi, anh cho thợ xây lại nhà chính của Hạ gia, mua toàn bộ nội thất như cũ.
Nhất Chính phi xe thật nhanh đến bệnh viện, An Bình hiện tại đã tỉnh.
Giai Kỳ và Hạ phu nhân nghe tin Hạ gia bị hoả hoạn cũng đoán ra được là ai giở trò.
Giai Kỳ nghe Đông Dương cho hay An Bình bị ngất phải vào viện, cô cùng Hạ phu nhân vào thăm.
Nhất Chính mua cháo cho cô nhưng cô vì chuyện của Hạ phu nhân mà không muốn ăn.
Anh đang rất lo lắng thì nghe có tiếng gõ cửa, anh liền đứng dậy ra mở cửa thì gặp Giai Kỳ và bóng dáng quen thuộc.
Ánh mắt của Nhất Chính hiện rõ sự hạnh phúc, anh toan gọi " Mẹ " thì Giai Kỳ ra dấu im lặng.
Anh đi ra ngoài cho Giai Kỳ vào cùng cô, Giai Kỳ nhìn hộp cháo vẫn còn nguyên, cô khẽ thở dài nói :
-" Chuyện của ba Hạ bị ốm, đến chuyện Hạ gia hoả hoạn là cùng một người gây ra "
An Bình vô cảm lên tiếng :
-" Tớ biết, là Tôn Minh An "
Giai Kỳ liền giật mình hỏi lại :
-" Chồng cậu nói cho cậu biết sao ?"
An Bình lắc đầu nói :
-" Không, là do lần trước cô ta tới Vương gia làm loạn, tớ đã đánh cô ta ".
Giai Kỳ nghe có hơi hoang mang nhưng vẫn gật gật đầu.
Giai Kỳ khẽ lên tiếng :
-" Dù là chuyện gì thì cậu cũng phải ăn một ít, cậu vẫn phải giữ gìn sức khỏe để lo cho Bánh bao và Bối Bối, hai đứa nhỏ rất cần cậu ".
An Bình nói trong nước mắt :
-" Tớ nhớ mẹ của tớ "
Giai Kỳ dỗ dành An Bình, một lúc cô cũng đút An Bình ăn được một ít cháo.
Giai Kỳ bước ra dặn dò Nhất Chính không cho An Bình biết vội, cô sẽ thay cô ấy trả thù.
Hạ An Nhiên và Lý gia nghe tin, không lâu Vương gia đã biết.
Mọi người đến thăm An Bình và an ủi hai chị em cô.
Hạ lão gia còn chưa tỉnh thì Hạ phu nhân đã không còn.
Quả nhiên không ngoài dự tính của Giai Kỳ, báo vừa đăng tin về Hạ phu nhân thì Tôn Minh An đã kháo nhau đi ăn mừng.
Cô lấy máy ghi âm và chuẩn bị hành động, cô đến quán mà Tôn Minh An và tên gây hoả hoạn đang ăn mừng và thanh toán tiền.
Bạn của cô ngồi ở một góc đã chụp hình lại được, còn cô giả làm phục vụ trong lúc cô ta không để ý liền lắp máy thu âm xuống dưới bàn.
Đến khuya cô về liền chép lại vào laptop và copy ra nhiều bản gửi cho nhiều người. Và cô đã âm thầm gửi cho rất nhiều toà soạn, và chi tiền để không tiết lộ người gửi.
Xong việc Giai Kỳ dựa vào sofa cười khẩy :
-" Tôn Minh An, cô hại bạn thân tôi một. Giang Giai Kỳ tôi thề trả cho cô gấp mười ".
Hạ phu nhân thấy cô còn thức liền đi lại ngồi cạnh cô :
-" Giai Kỳ à ! Mẹ thật sự rất lo lắng cho An Bình "
Giai Kỳ liền trấn an bà :
-" Không sao đâu mẹ, khi nào mọi việc xong xuôi thì con sẽ đưa mẹ đi thăm mọi người. À đúng rồi mẹ, khi con đi ra ngoài con sẽ khoá cửa ngoài để tránh bị nghi ngờ, mẹ tuyệt đối đừng tạo tiếng động, con có chìa khóa bất kỳ ai gõ cửa cũng không được lên tiếng ".
Hạ phu nhân liền gật đầu chắc nịch.
Anh dặn dò quản gia :
-" Giúp tôi chăm sóc cô ấy một lúc "
Anh và cảnh sát đang cố tìm thi thể Vương phu nhân nhưng không gặp, cảnh sát đưa ra kết luận :
-" Thưa ngài, đám cháy quá lớn có thể Hạ phu nhân bị thêu thành tro rồi ".
Nhất Chính nghe tin không thể nào đứng vững, Đông Dương liền chạy lại đỡ anh.
Sau khi cảnh sát rời đi, anh cho thợ xây lại nhà chính của Hạ gia, mua toàn bộ nội thất như cũ.
Nhất Chính phi xe thật nhanh đến bệnh viện, An Bình hiện tại đã tỉnh.
Giai Kỳ và Hạ phu nhân nghe tin Hạ gia bị hoả hoạn cũng đoán ra được là ai giở trò.
Giai Kỳ nghe Đông Dương cho hay An Bình bị ngất phải vào viện, cô cùng Hạ phu nhân vào thăm.
Nhất Chính mua cháo cho cô nhưng cô vì chuyện của Hạ phu nhân mà không muốn ăn.
Anh đang rất lo lắng thì nghe có tiếng gõ cửa, anh liền đứng dậy ra mở cửa thì gặp Giai Kỳ và bóng dáng quen thuộc.
Ánh mắt của Nhất Chính hiện rõ sự hạnh phúc, anh toan gọi " Mẹ " thì Giai Kỳ ra dấu im lặng.
Anh đi ra ngoài cho Giai Kỳ vào cùng cô, Giai Kỳ nhìn hộp cháo vẫn còn nguyên, cô khẽ thở dài nói :
-" Chuyện của ba Hạ bị ốm, đến chuyện Hạ gia hoả hoạn là cùng một người gây ra "
An Bình vô cảm lên tiếng :
-" Tớ biết, là Tôn Minh An "
Giai Kỳ liền giật mình hỏi lại :
-" Chồng cậu nói cho cậu biết sao ?"
An Bình lắc đầu nói :
-" Không, là do lần trước cô ta tới Vương gia làm loạn, tớ đã đánh cô ta ".
Giai Kỳ nghe có hơi hoang mang nhưng vẫn gật gật đầu.
Giai Kỳ khẽ lên tiếng :
-" Dù là chuyện gì thì cậu cũng phải ăn một ít, cậu vẫn phải giữ gìn sức khỏe để lo cho Bánh bao và Bối Bối, hai đứa nhỏ rất cần cậu ".
An Bình nói trong nước mắt :
-" Tớ nhớ mẹ của tớ "
Giai Kỳ dỗ dành An Bình, một lúc cô cũng đút An Bình ăn được một ít cháo.
Giai Kỳ bước ra dặn dò Nhất Chính không cho An Bình biết vội, cô sẽ thay cô ấy trả thù.
Hạ An Nhiên và Lý gia nghe tin, không lâu Vương gia đã biết.
Mọi người đến thăm An Bình và an ủi hai chị em cô.
Hạ lão gia còn chưa tỉnh thì Hạ phu nhân đã không còn.
Quả nhiên không ngoài dự tính của Giai Kỳ, báo vừa đăng tin về Hạ phu nhân thì Tôn Minh An đã kháo nhau đi ăn mừng.
Cô lấy máy ghi âm và chuẩn bị hành động, cô đến quán mà Tôn Minh An và tên gây hoả hoạn đang ăn mừng và thanh toán tiền.
Bạn của cô ngồi ở một góc đã chụp hình lại được, còn cô giả làm phục vụ trong lúc cô ta không để ý liền lắp máy thu âm xuống dưới bàn.
Đến khuya cô về liền chép lại vào laptop và copy ra nhiều bản gửi cho nhiều người. Và cô đã âm thầm gửi cho rất nhiều toà soạn, và chi tiền để không tiết lộ người gửi.
Xong việc Giai Kỳ dựa vào sofa cười khẩy :
-" Tôn Minh An, cô hại bạn thân tôi một. Giang Giai Kỳ tôi thề trả cho cô gấp mười ".
Hạ phu nhân thấy cô còn thức liền đi lại ngồi cạnh cô :
-" Giai Kỳ à ! Mẹ thật sự rất lo lắng cho An Bình "
Giai Kỳ liền trấn an bà :
-" Không sao đâu mẹ, khi nào mọi việc xong xuôi thì con sẽ đưa mẹ đi thăm mọi người. À đúng rồi mẹ, khi con đi ra ngoài con sẽ khoá cửa ngoài để tránh bị nghi ngờ, mẹ tuyệt đối đừng tạo tiếng động, con có chìa khóa bất kỳ ai gõ cửa cũng không được lên tiếng ".
Hạ phu nhân liền gật đầu chắc nịch.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.