Chương 37:
Ma An
02/08/2022
Cô tin tưởng lời Thịnh Tinh Bác nói là thật, cũng tin tưởng Thịnh Tinh Bác và những cô gái đó thật sự không hề có bất cứ quan hệ nào, nhưng cô không phải vì điều này mà chia tay. Chỉ là cô nhìn thấy một màn kia thì ý thức được, cô và Thịnh Tinh Bác không phù hợp, không phải là người cùng một thế giới.
Khi đó Thịnh Tinh Bác bị cô từ chối thì gục đầu xuống, như một con chó lớn cô đơn.
Mạnh Tư Duy nghĩ đến đây thì nhẹ nhàng thở dài.
Cô đã phần nào hiểu tại sao Bùi Thầm không thích cô. Có lẽ trong mắt Bùi Thầm lúc đó, cô và anh cũng không phải cùng một kiểu người, không cùng một thế giới.
Bùi Thầm thích hợp với những người như Giang Nghi.
Sau khi tốt nghiệp, Bùi Thầm dường như không liên lạc với bất kỳ bạn học nào trong lớp, ảnh đại diện trong nhóm lớp vẫn luôn là màu xám.
Sau khi Mạnh Tư Duy viết xong bản báo cáo của cảnh sát, cô vừa nhìn ra ngoài cửa sổ mới nhận ra trời đã gần sáng.
Lại một đêm khác.
Mạnh Tư Duy ngáp một cái, nhìn đồng hồ.
Bảy giờ rưỡi sáng.
Ca đêm của bọn cô kết thúc lúc tám giờ sáng.
Mạnh Tư Duy uống hết nửa tách cà phê đã nguội, bắt đầu chờ tan làm.
Sáng nay, Chu Vũ An đã tới rồi.
Anh ấy xách theo một túi bánh bao hấp và sữa đậu nành, ném cho Mạnh Tư Duy: "Đây.”
Hầu hết các đồng nghiệp ca ngày ở phân cục Trung Ninh sẽ mang bữa sáng cho đồng nghiệp ca đêm.
Mạnh Tư Duy: "Cảm ơn.”
Sau khi Chu Vũ An cất chìa khóa vào tủ đồ của mình, anh ấy gấp không chờ nổi chia sẻ với Mạnh Tư Duy: "Cậu nghe nói chưa, vụ án xác chết nữ không đầu đã được phá vào tối hôm qua.”
Mạnh Tư Duy cắn bánh bao, nghe xong lập tức ngồi dậy: "Thật sao?”
Cách đây vài ngày, ở dưới cống thoát nước của một chợ nông sản phát hiện một xác chết nữ không đầu, là vụ án gây chấn động thành phố C, được xem là vụ án gây ảnh hưởng xấu đến xã hội.
Chỉ là, việc phát hiện những vụ án như vậy luôn là nhiệm vụ của đội điều tra hình sự, còn những cảnh sát bình thường như Mạnh Tư Duy, công việc chủ yếu chính là giữ gìn trật tự an ninh, làm sao có cơ hội được phụ trách.
Một tuần qua đi, dư luận đã bớt bàn tán về vụ án. Tuy nhiên, vụ án vẫn luôn ở trạng thái chờ điều tra. Nghe nói là bởi vì thi thể của người chết có mức độ phân hủy rất cao, nơi tìm thấy thi thể lại là một nơi đông đúc, làm cho việc xác định thông tin nhận dạng gặp khó khăn, họ tìm thấy một số nghi phạm, rồi lại không đủ chứng cứ.
Mạnh Tư Duy: "Làm sao mà vụ án được phá vậy?”
Chu Vũ An dựa vào thành bàn, tám chuyện: "Đây không phải là một vụ án rất tàn ác sao, bên phía điều tra hình sự đã xin viện kiểm sát tham gia điều tra trước.”
"Kiểm sát viên phụ trách kia cũng rất trâu bò, trong chốc lát đã tìm ra chứng cứ quan trọng còn thiếu, vụ án nhanh chóng được phá.”
Mạnh Tư Duy "Ồ" một tiếng.
Chu Du An: "Có vẻ như đây là vụ án đầu tiên anh ấy phụ trách khi mới được điều tới thành phố C. Họ gì ấy nhỉ?
Hình như là họ Bùi.”
Có lẽ bởi vì họ “Bùi” này không quá phổ biến, Chu Vũ An nhắc đến kiểm sát viên kia.
Mạnh Tư Duy uống sữa đậu nành, nghe thấy họ này thì dừng một chút.
Cô lớn như vậy trái lại đã từng quen biết một người họ “Bùi”.
Chẳng qua là hai người không tiếp tục thảo luận về vấn đề này nữa, Chu Vũ An lại nói tỉ mỉ với Mạnh Tư Duy về quá trình phá vụ án cô gái không đầu.
… Sau ca đêm, Mạnh Tư Duy ngủ thẳng đến khi mặt trời lặn về phía tây.
Cô ngủ không tốt lắm, không hiểu sao lại mơ thấy rất nhiều chuyện thời cấp ba, đa số hình ảnh ở sân bóng khúc côn cầu trường học, cô mang theo đội viên thi đấu, trong giấc mơ vẫn luôn giành bóng chuyền bóng kịch liệt, còn có mấy cảnh ở trong phòng học, cô ngồi ở hàng ghế cuối cùng buồn chán lật sách, ngẩn người và nhìn bóng lưng của chàng trai ngồi hàng phía trước.
Giấc mơ kết thúc, Mạnh Tư Duy xoa đầu ngồi dậy từ trên giường, sau đó lấy điện thoại dưới gối đầu xem đồng hồ.
Wechat có mấy tin tức chưa đọc.
Buổi chiều chủ nhà nhắn đến, nhắc nhở đóng tiền thuê nhà.
Vì thế Mạnh Tư Duy tính toán ngày tháng, mới phát hiện cách thời gian đóng tiền thuê nhà chỉ còn ba ngày.
Tiền thuê nhà đóng theo quý, mỗi tháng bốn nghìn tám trăm, ba tháng là mười bốn nghìn bốn trăm.
Mạnh Tư Duy tính ra con số khổng lồ này xong thì nhe răng trợn mắt hít vào một hơi, đầu óc vốn hỗn độn bỗng nhiên tỉnh táo lại, nhất thời nghĩ đến hủy bỏ hợp đồng thuê nhà, nhưng hủy bỏ hợp đồng thuê nhà thì không lấy lại được tiền thế chấp, hơn nữa cô không dám bảo đảm có thể tìm được nhà thích hợp trong thời gian ngắn.
Nếu không phải mỗi tháng cô dùng phần lớn tiền lương trả cho nhà đầu tư, hiện tại cuộc sống của cô sẽ rất nhẹ nhàng.
Khi đó Thịnh Tinh Bác bị cô từ chối thì gục đầu xuống, như một con chó lớn cô đơn.
Mạnh Tư Duy nghĩ đến đây thì nhẹ nhàng thở dài.
Cô đã phần nào hiểu tại sao Bùi Thầm không thích cô. Có lẽ trong mắt Bùi Thầm lúc đó, cô và anh cũng không phải cùng một kiểu người, không cùng một thế giới.
Bùi Thầm thích hợp với những người như Giang Nghi.
Sau khi tốt nghiệp, Bùi Thầm dường như không liên lạc với bất kỳ bạn học nào trong lớp, ảnh đại diện trong nhóm lớp vẫn luôn là màu xám.
Sau khi Mạnh Tư Duy viết xong bản báo cáo của cảnh sát, cô vừa nhìn ra ngoài cửa sổ mới nhận ra trời đã gần sáng.
Lại một đêm khác.
Mạnh Tư Duy ngáp một cái, nhìn đồng hồ.
Bảy giờ rưỡi sáng.
Ca đêm của bọn cô kết thúc lúc tám giờ sáng.
Mạnh Tư Duy uống hết nửa tách cà phê đã nguội, bắt đầu chờ tan làm.
Sáng nay, Chu Vũ An đã tới rồi.
Anh ấy xách theo một túi bánh bao hấp và sữa đậu nành, ném cho Mạnh Tư Duy: "Đây.”
Hầu hết các đồng nghiệp ca ngày ở phân cục Trung Ninh sẽ mang bữa sáng cho đồng nghiệp ca đêm.
Mạnh Tư Duy: "Cảm ơn.”
Sau khi Chu Vũ An cất chìa khóa vào tủ đồ của mình, anh ấy gấp không chờ nổi chia sẻ với Mạnh Tư Duy: "Cậu nghe nói chưa, vụ án xác chết nữ không đầu đã được phá vào tối hôm qua.”
Mạnh Tư Duy cắn bánh bao, nghe xong lập tức ngồi dậy: "Thật sao?”
Cách đây vài ngày, ở dưới cống thoát nước của một chợ nông sản phát hiện một xác chết nữ không đầu, là vụ án gây chấn động thành phố C, được xem là vụ án gây ảnh hưởng xấu đến xã hội.
Chỉ là, việc phát hiện những vụ án như vậy luôn là nhiệm vụ của đội điều tra hình sự, còn những cảnh sát bình thường như Mạnh Tư Duy, công việc chủ yếu chính là giữ gìn trật tự an ninh, làm sao có cơ hội được phụ trách.
Một tuần qua đi, dư luận đã bớt bàn tán về vụ án. Tuy nhiên, vụ án vẫn luôn ở trạng thái chờ điều tra. Nghe nói là bởi vì thi thể của người chết có mức độ phân hủy rất cao, nơi tìm thấy thi thể lại là một nơi đông đúc, làm cho việc xác định thông tin nhận dạng gặp khó khăn, họ tìm thấy một số nghi phạm, rồi lại không đủ chứng cứ.
Mạnh Tư Duy: "Làm sao mà vụ án được phá vậy?”
Chu Vũ An dựa vào thành bàn, tám chuyện: "Đây không phải là một vụ án rất tàn ác sao, bên phía điều tra hình sự đã xin viện kiểm sát tham gia điều tra trước.”
"Kiểm sát viên phụ trách kia cũng rất trâu bò, trong chốc lát đã tìm ra chứng cứ quan trọng còn thiếu, vụ án nhanh chóng được phá.”
Mạnh Tư Duy "Ồ" một tiếng.
Chu Du An: "Có vẻ như đây là vụ án đầu tiên anh ấy phụ trách khi mới được điều tới thành phố C. Họ gì ấy nhỉ?
Hình như là họ Bùi.”
Có lẽ bởi vì họ “Bùi” này không quá phổ biến, Chu Vũ An nhắc đến kiểm sát viên kia.
Mạnh Tư Duy uống sữa đậu nành, nghe thấy họ này thì dừng một chút.
Cô lớn như vậy trái lại đã từng quen biết một người họ “Bùi”.
Chẳng qua là hai người không tiếp tục thảo luận về vấn đề này nữa, Chu Vũ An lại nói tỉ mỉ với Mạnh Tư Duy về quá trình phá vụ án cô gái không đầu.
… Sau ca đêm, Mạnh Tư Duy ngủ thẳng đến khi mặt trời lặn về phía tây.
Cô ngủ không tốt lắm, không hiểu sao lại mơ thấy rất nhiều chuyện thời cấp ba, đa số hình ảnh ở sân bóng khúc côn cầu trường học, cô mang theo đội viên thi đấu, trong giấc mơ vẫn luôn giành bóng chuyền bóng kịch liệt, còn có mấy cảnh ở trong phòng học, cô ngồi ở hàng ghế cuối cùng buồn chán lật sách, ngẩn người và nhìn bóng lưng của chàng trai ngồi hàng phía trước.
Giấc mơ kết thúc, Mạnh Tư Duy xoa đầu ngồi dậy từ trên giường, sau đó lấy điện thoại dưới gối đầu xem đồng hồ.
Wechat có mấy tin tức chưa đọc.
Buổi chiều chủ nhà nhắn đến, nhắc nhở đóng tiền thuê nhà.
Vì thế Mạnh Tư Duy tính toán ngày tháng, mới phát hiện cách thời gian đóng tiền thuê nhà chỉ còn ba ngày.
Tiền thuê nhà đóng theo quý, mỗi tháng bốn nghìn tám trăm, ba tháng là mười bốn nghìn bốn trăm.
Mạnh Tư Duy tính ra con số khổng lồ này xong thì nhe răng trợn mắt hít vào một hơi, đầu óc vốn hỗn độn bỗng nhiên tỉnh táo lại, nhất thời nghĩ đến hủy bỏ hợp đồng thuê nhà, nhưng hủy bỏ hợp đồng thuê nhà thì không lấy lại được tiền thế chấp, hơn nữa cô không dám bảo đảm có thể tìm được nhà thích hợp trong thời gian ngắn.
Nếu không phải mỗi tháng cô dùng phần lớn tiền lương trả cho nhà đầu tư, hiện tại cuộc sống của cô sẽ rất nhẹ nhàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.