Chương 4
Trang Trang
30/10/2015
Xin lỗi các bạn vì đã lâu mình không viết tiếp truyện này ! Vì là năm cuối cấp 2 rồi nên cần học chăm chỉ để có thể thi vào cấp 3 nên các bạn thông cảm nhé.....cũng một phần là vì mình không nhớ mật khẩu để đăng nhập vào viết tiếp, mãi sau mới nghĩ ra là đăng nhập FB !! hì hì mong các bạn thông cảm và ủng hộ truyện cho mình nhé . _ Yêu các bạn nhiều lắm !!! :) Reng...Reng...Reng ! BỤP _ nó vứt cái đồng hồ sang 1 bên rồi ngủ tiếp ( chị này ham ngủ quá)
Khoảng 6h40' , chị Liên mở cửa phòng nó và gọi nó dậy .
- AN KÌ, thế em có định dậy đi học không đây hả ??? Cháy hết cái giường rồi đấy, dậy mau... _ Chị Liên gọi to, ầm ĩ kêu nó dậy .
- Chị ơi cho em ngủ thêm một chút đi, à không 1 phút thôi cũng được. _ Nó ngái ngủ đáp lại chị Liên yêu dấu.
- Được thôi ! Hết 1 phút rồi, dậy đi... Khét quá, cái giường nó có tội tình gì mà em nỡ làm nó cháy như thế .
- Chị điêu thế, em điếm mới được 59 giây thôi mà ! _ Nó đáp .
- Đấy, từ nãy đến giờ em vẫn đếm đúng không, chứng tỏ là em dậy rồi ! DẬY MAU LÊN CHO CHỊ . _ Chị Liên khổ sở khi phải gọi nó dậy .
- Rồi rồi em biết rồi, em dậy chị hài lòng chưa !_ Nó uể oải đáp lời chị Liên và đi vào VSCN.
15 phút sau
Nó thay xong bộ đồng phục ở trường mới và đi xuống . Hôm nay trông nó như là thiên thần vừa xuống trần gian để đi học ý, vừa đáng yêu vừa xinh xắn trong bộ đồng phục gồm 1 chiếc áo sơ mi trắng + chân váy màu đỏ đô + cái nơ ở áo .
- Chị Liên _ nó gọi chị Liên
- Gọi em dậy mà chị mất hết sức rồi này. _ Chị Liên trêu nó
- Hì hì, em biết rồi , lần sau sẽ dậy ngay và luôn được chưa? _ Nó cười hì hì
- Rồi rồi xuống đây ăn cơm đi không lại trễ giờ học đấy . _ chị Liên gọi nó vào ăn sáng
- Yes sir !!! _ nó
Sau khi ăn xong, nó chào tạm biệt chị Liên rồi trèo lên con BWM của riêng nó để đến trường . Đến cổng trường, người lái xe xuống xe và mở cửa cho nó, nó vừa bước vào cổng trường hầu như ánh mắt của học sinh đều dồn vào nó . Nó cũng không mấy bận tâm đến mấy chuyện này và đi thẳng lên lớp của mình .
Òa !! Vừa đến, con bạn đã òa nó nhưng nó vẫn bình thường
- Mày đến sớm thế ? _ Nó hỏi con bạn
- Ừm, tao đến sớm là cố tình để òa mày mà hì hì _ Khả Hân đùa
- Được rồi, tao về chỗ đây ! _ Vừa về đến chỗ đã gặp phải tên đáng ghét . Nó cũng chẳng quan tâm và nằm ườn xuống cái bàn và nghe nhạc. Khải Nguyên cảm thấy mình như là 1 người vô hình như không ai nhìn thấy thì khó chịu cuối cùng cũng phải lên tiếng.
- Ê cô kia, cô coi tôi là người vô hình à? _ Khải Nguyên tức giận quát .
- Ô hay ! Tôi và anh chẳng có quan hệ gì cả, vậy cần gì tôi phải chào hỏi anh ._ nó đáp
- C....ô _ Hắn tức lắm nhưng không làm gì được .
- Ừ cháu ngoan, cô đây _ Nó
-Không thèm quan tâm đến cô _ Hắn nói
- Ai cần là anh tự bắt chuyện trước đấy nhớ ! _ Nó
Hắn không nói gì nữa mà tiếp tục ngủ cho đến khi vào lớp ! Cô giáo vào lớp và từng tiết học trôi qua trong nhàm chám, vì nó thông minh sẵn, có bằng đại học rồi nên cứ nằm nghe nhạc cho đến khi ra chơi .....
Khoảng 6h40' , chị Liên mở cửa phòng nó và gọi nó dậy .
- AN KÌ, thế em có định dậy đi học không đây hả ??? Cháy hết cái giường rồi đấy, dậy mau... _ Chị Liên gọi to, ầm ĩ kêu nó dậy .
- Chị ơi cho em ngủ thêm một chút đi, à không 1 phút thôi cũng được. _ Nó ngái ngủ đáp lại chị Liên yêu dấu.
- Được thôi ! Hết 1 phút rồi, dậy đi... Khét quá, cái giường nó có tội tình gì mà em nỡ làm nó cháy như thế .
- Chị điêu thế, em điếm mới được 59 giây thôi mà ! _ Nó đáp .
- Đấy, từ nãy đến giờ em vẫn đếm đúng không, chứng tỏ là em dậy rồi ! DẬY MAU LÊN CHO CHỊ . _ Chị Liên khổ sở khi phải gọi nó dậy .
- Rồi rồi em biết rồi, em dậy chị hài lòng chưa !_ Nó uể oải đáp lời chị Liên và đi vào VSCN.
15 phút sau
Nó thay xong bộ đồng phục ở trường mới và đi xuống . Hôm nay trông nó như là thiên thần vừa xuống trần gian để đi học ý, vừa đáng yêu vừa xinh xắn trong bộ đồng phục gồm 1 chiếc áo sơ mi trắng + chân váy màu đỏ đô + cái nơ ở áo .
- Chị Liên _ nó gọi chị Liên
- Gọi em dậy mà chị mất hết sức rồi này. _ Chị Liên trêu nó
- Hì hì, em biết rồi , lần sau sẽ dậy ngay và luôn được chưa? _ Nó cười hì hì
- Rồi rồi xuống đây ăn cơm đi không lại trễ giờ học đấy . _ chị Liên gọi nó vào ăn sáng
- Yes sir !!! _ nó
Sau khi ăn xong, nó chào tạm biệt chị Liên rồi trèo lên con BWM của riêng nó để đến trường . Đến cổng trường, người lái xe xuống xe và mở cửa cho nó, nó vừa bước vào cổng trường hầu như ánh mắt của học sinh đều dồn vào nó . Nó cũng không mấy bận tâm đến mấy chuyện này và đi thẳng lên lớp của mình .
Òa !! Vừa đến, con bạn đã òa nó nhưng nó vẫn bình thường
- Mày đến sớm thế ? _ Nó hỏi con bạn
- Ừm, tao đến sớm là cố tình để òa mày mà hì hì _ Khả Hân đùa
- Được rồi, tao về chỗ đây ! _ Vừa về đến chỗ đã gặp phải tên đáng ghét . Nó cũng chẳng quan tâm và nằm ườn xuống cái bàn và nghe nhạc. Khải Nguyên cảm thấy mình như là 1 người vô hình như không ai nhìn thấy thì khó chịu cuối cùng cũng phải lên tiếng.
- Ê cô kia, cô coi tôi là người vô hình à? _ Khải Nguyên tức giận quát .
- Ô hay ! Tôi và anh chẳng có quan hệ gì cả, vậy cần gì tôi phải chào hỏi anh ._ nó đáp
- C....ô _ Hắn tức lắm nhưng không làm gì được .
- Ừ cháu ngoan, cô đây _ Nó
-Không thèm quan tâm đến cô _ Hắn nói
- Ai cần là anh tự bắt chuyện trước đấy nhớ ! _ Nó
Hắn không nói gì nữa mà tiếp tục ngủ cho đến khi vào lớp ! Cô giáo vào lớp và từng tiết học trôi qua trong nhàm chám, vì nó thông minh sẵn, có bằng đại học rồi nên cứ nằm nghe nhạc cho đến khi ra chơi .....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.