[Tr/alltakemichi] Tử Thần Thiếu Niên (Tổng Mạn)
Chương 79
Maii2208
30/03/2022
Đứng ngoài đường hoài cũng khó xử quá nên Takemichi đưa ra yêu cầu là đến nhà của gia đình Shiba ăn bánh , uống chút trà nước . Cứ ngỡ là hắn sẽ không đồng ý , ai ngờ rằng lại nhận được cái gật đầu ngầm thừa nhận , Yuzuha cùng Hakkai dùng ánh mắt xem sinh vật lạ hướng về người anh trai cả trong nhà mình
Còn giờ là tình cảnh gần chục người chen vào trong một căn phòng khách , vị trí xếp từ Mikazuki - Takemichi - Naoto - Hakkai , bên đối diện là Inui , Kokonoi tự động lùi ra sau lưng Taiju ngồi xuống . Hai cô gái Yuzuha và Hina đã cùng nhau vào phòng bếp
' Ôi cái bầu không khí nghẹt thở này.. giá như có tiếng gọi của thiên thần cứu vớt thì hay biết mấy '
" Meo "
" Woa ~ là Taichi ngày đó sao ? có chút mũm mĩm hơn lần gặp trước thì phải " Takemichi khóe môi cong lên , hào hứng giang tay tiếp đón mèo con nhảy vào lòng mình , nó ngoan ngoãn nằm yên mặc cậu vuốt ve luôn ấy chứ
" Shiba-san nuôi tốt mày béo thật nhỉ ? nếu tao mà nhận lại là mày sẽ chết đói theo tao mất thôi "
" Meo meo "
" Sao sao ? không ngại à.. aiguu ~ giống ai mà dễ thương quá vậy không biết "
" .... " Hành động tương tác một người một mèo thật sự là nhân đôi sự cái đáng yêu lên mà !! Khả năng là bọn họ mắc bệnh cảm đi , bằng không thì giải thích thế nào về hiện tượng gương mặt đang nóng dần lên
' Quái quỷ gì thế này.. '
" Takemichi hình như mày quên gì rồi " Hakkai nhỏ giọng gọi cậu
" Quên ?? gì nhỉ anh Munechika "
" Ăn cơm trưa "
" Đúng là anh Munechika có khác , đây là chuyện rất hệ trọng không thể quên "
" ...... " Lời giải thích đó ahhhh . Anh em nhà này bị làm sao vậy trời , Hakkai gào thét trong lòng , lén lút liếc nhìn sắc mặt âm trầm của gã lại thầm than khổ
" Có hai điều tao muốn hỏi mày . Thứ nhất tên này là kẻ nào , thứ hai rốt cuộc mày có phải là Shimura Shinpachi thật không " Taiju mặc kệ cái nhây , giả ngu của cậu , trầm khàn giọng nói bộc lộ khí chất vua chúa để ra lệnh , không kiêng nể bất cứ ai .
Takemichi im lặng một hồi , hít vào thở ra một hơi sâu " Về điều thứ nhất , giới thiệu với mọi người đây là anh họ tôi - Mikazuki Munechika "
" Michi nhà tôi đã phiền mọi người rất nhiều rồi " Không hổ là một quý ông , Mikazuki luôn có thể thong dong dù trong bất kể tình huống nào đi chăng nữa
" Không , không hẳn vậy " Taiju thưởng thức kẻ mạnh , đặc biệt là người có khả năng cản được một đấm của hắn thì không phải hạng xoàng gì , hắn tỏ ra khách sáo với Mikazuki
" Còn về vấn đề thứ hai...thật ra tôi không phải Shimura Shinpachi " Takemichi ủ rũ móc từ trong túi quần ra một cái kính xòe ra trước mặt bọn họ " Đây mới chính là Shimura Shinpachi , lừa dối mọi người bấy lâu nay , tôi thật đáng hổ thẹn mà "
" ..... " Cái quái gì vậy ?! Là đối phương có vấn đề hay là bọn họ đã mất trí ?!!
" Shimura-kun có ăn cơm ba bữa một ngày không Michi "
" Sao lại không anh Munechika , Shinpachi-kun đương nhiên sẽ ăn uống rồi . Là con người ai không vậy "
" Nhưng đây chỉ là mắt kính !! mày có bị mù không !!! " Kokonoi là người dễ mất kiểm soát nhất , hắn cáu gắt lên phun tào thành tiếng .
Chỉ có Taiju và Inui là im lặng làm như cam chịu , một người kiềm lại để không đánh bay cái quyền lực , uy nghi của mình , một người lại theo hình tượng mỹ nam u buồn . Thiệt thòi liền đổ dồn vào mình Kokonoi
" Kokonoi-kun quá đáng !! sao lại sỉ nhục Shinpachi-kun như thế , cậu ấy sẽ đau khổ lắm có biết không " Takemichi tan nát cõi lòng , vừa mếu máo lại vừa rưng rưng nước mắt " Shinpachi-kun đừng nhẫn nhịn nữa , có đau buồn gì thì cứ nói với tôi , tôi sẽ lắng nghe tâm nguyện của cậu "
" ...... " Mắt kính said
" Nó dám trả lời tao đi bằng đầu gối !! "
" Shinpachi-kun đã an nghỉ rồi , xin đừng làm phiền đến cậu ấy nữa . Hãy để cậu ấy được thanh thản rời xa khỏi thế gian tràn ngập bi thương này đi "
" ...... " Vậy cũng nói được ?!!
" Bớt bày trò lại , bây giờ một là mày nói tên của mày ra , hai là tao cho mày ăn đấm thật đấy . Tao không rảnh rỗi ngồi xem mày diễn kịch hoài đâu " Taiju hắn thật sự không phải là người có tính kiên nhẫn cao , chịu đựng nãy giờ cũng là đến giới hạn rồi . Takemichi nên cảm thấy may mắn khi hắn không có ý định dùng bạo lực mà chỉ lặng lẽ nhìn cái vẻ sức sống , hoạt bát không giống người thường của cậu
" hểh~ " Mikazuki miệng cười nhưng trong không cười , gã nhân loại này dám ở ngay trước mặt hắn đe dọa tính mạng của Michi nhà hắn ?
" Thôi được rồi , tôi sẽ nói mà Shiba-san . Tên thật của tôi là Hanagaki Takemichi " Cậu biểu tình không thay đổi , lén lút đè lại tay của Mikazuki vỗ nhẹ trấn an mới làm hắn chịu thả lỏng một chút .
" Tốt , thì ra mày là người của lũ Touman " Taiju nghiến răng nghiến lợi , gầm rừ trong cổ họng , sắc mặt u ám chằm chằm vào Takemichi " Đến Hắc Long đi , mày sẽ nhận nhiều ích lợi hơn Touman "
" ...Tôi có thể xin phép được từ chối ? " Takemichi đối xứng tầm mắt với hắn , không chút e dè , sợ sệt
" Vụt !! "
" Takemichi / anh Takemichi-kun !! "
" Bốp !! " Taiju không nói hai lời liền giơ nấm đấm hướng thẳng nhằm vào mặt Takemichi đánh tới nhưng rất không may lại bị Mikazuki chặn lại thành công " Là một kẻ bạo lực cuồng sao , Michi trêu chọc tới phiền toái rồi "
Lời nói của Mikazuki Munechika hàm chứa là dung túng với bắt đắc dĩ , không hề có chút không tình nguyện nào khi bảo hộ cậu ở sau lưng mình cả . Chú chim sẻ nhỏ ngày nào đã có thể sải cánh bay đi nhưng trong thâm tâm hắn vẫn chỉ là hài tử nên được trân trọng , nâng niu . Không phải là bao cát để cho ai muốn khi dễ thì khi
" Dọa đến tôi rồi !! Shiba-san.. thì ra còn có mặt này a " Nếu ngay tại đây mà có một con Hạc nào đó chắc chắn nó sẽ nhảy dựng lên đòi tiền bản quyền câu nói mất thôi , may mắn thay nó vẫn chưa đến
" .... " Lời nói thì vậy nhưng mặt lại không có chút biểu hiện của sợ hãi nha !! ỷ người ' anh họ ' bảo kê thì làm gì cũng được sao
" Loảng Xoảng !! "
" Anh định làm gì Takemichi !! " Yuzuha đang bưng nước và bánh trái đi ra cùng Hina , cô nhận thấy tình hình không ổn trong vô thức buông bỏ đĩa thức ăn trên làm nó lăn lốc xuống sàn . Cô lo lắng người ngoài sẽ bị ông anh nhà mình đánh , quên mất rằng cô cũng đã phạm một sai lầm trong đại kỵ của hắn ta
" Yuzuha !! ngay cả chuyện bưng bê mày cũng làm không xong . Thưa chúa , con lại sắp phải đánh em gái của mình nữa sao " Lời nói của hắn không chỉ khiến Takemichi , Hina và Naoto nhíu mày , ngay cả Mikazuki - cũng không thể cổ xuyến cho bạo lực , đặc biết là dùng hành động đối với một cô gái còn là em gái mình như vậy
" Shiba-san... đánh con gái không phải là một chuyện hay ho đâu nha ~ " Takemichi ý vị không rõ mà nhìn hắn . Tay kéo kéo Yuzuha ra sau lưng mình , che chở cho cô nàng cùng Hina và Naoto
" Không phải chuyện của mày , đừng xen vào Hanagaki Takemichi " Ô ya.. quạu đến mức gọi cả họ tên cậu ra thì xem ra tới công chuyện thật rồi
" Hakkai mày cũng mau chóng rút khỏi Touman về Hắc Long cho tao " Bây giờ đối với Taiju hắn , cái băng Touman ấy càng lúc càng chướng mắt , chẳng những cạy góc nhà hắn lấy thằng Hakkai đi thì không nói , đến ngay cả thằng nhóc này cũng bị cuỗm trước tiên
------------------------------------------------------
- Tôy hình như bị lây rồi các cô ạ TT^TT . Nhưng đừng lo !!! chắc qua vài ngày tôy sẽ khỏi thôi ~~ tôy sẽ ăn uống nghỉ ngơi tử tế !! đừng lo đừng lo ~ không sao hết a ^^
Còn giờ là tình cảnh gần chục người chen vào trong một căn phòng khách , vị trí xếp từ Mikazuki - Takemichi - Naoto - Hakkai , bên đối diện là Inui , Kokonoi tự động lùi ra sau lưng Taiju ngồi xuống . Hai cô gái Yuzuha và Hina đã cùng nhau vào phòng bếp
' Ôi cái bầu không khí nghẹt thở này.. giá như có tiếng gọi của thiên thần cứu vớt thì hay biết mấy '
" Meo "
" Woa ~ là Taichi ngày đó sao ? có chút mũm mĩm hơn lần gặp trước thì phải " Takemichi khóe môi cong lên , hào hứng giang tay tiếp đón mèo con nhảy vào lòng mình , nó ngoan ngoãn nằm yên mặc cậu vuốt ve luôn ấy chứ
" Shiba-san nuôi tốt mày béo thật nhỉ ? nếu tao mà nhận lại là mày sẽ chết đói theo tao mất thôi "
" Meo meo "
" Sao sao ? không ngại à.. aiguu ~ giống ai mà dễ thương quá vậy không biết "
" .... " Hành động tương tác một người một mèo thật sự là nhân đôi sự cái đáng yêu lên mà !! Khả năng là bọn họ mắc bệnh cảm đi , bằng không thì giải thích thế nào về hiện tượng gương mặt đang nóng dần lên
' Quái quỷ gì thế này.. '
" Takemichi hình như mày quên gì rồi " Hakkai nhỏ giọng gọi cậu
" Quên ?? gì nhỉ anh Munechika "
" Ăn cơm trưa "
" Đúng là anh Munechika có khác , đây là chuyện rất hệ trọng không thể quên "
" ...... " Lời giải thích đó ahhhh . Anh em nhà này bị làm sao vậy trời , Hakkai gào thét trong lòng , lén lút liếc nhìn sắc mặt âm trầm của gã lại thầm than khổ
" Có hai điều tao muốn hỏi mày . Thứ nhất tên này là kẻ nào , thứ hai rốt cuộc mày có phải là Shimura Shinpachi thật không " Taiju mặc kệ cái nhây , giả ngu của cậu , trầm khàn giọng nói bộc lộ khí chất vua chúa để ra lệnh , không kiêng nể bất cứ ai .
Takemichi im lặng một hồi , hít vào thở ra một hơi sâu " Về điều thứ nhất , giới thiệu với mọi người đây là anh họ tôi - Mikazuki Munechika "
" Michi nhà tôi đã phiền mọi người rất nhiều rồi " Không hổ là một quý ông , Mikazuki luôn có thể thong dong dù trong bất kể tình huống nào đi chăng nữa
" Không , không hẳn vậy " Taiju thưởng thức kẻ mạnh , đặc biệt là người có khả năng cản được một đấm của hắn thì không phải hạng xoàng gì , hắn tỏ ra khách sáo với Mikazuki
" Còn về vấn đề thứ hai...thật ra tôi không phải Shimura Shinpachi " Takemichi ủ rũ móc từ trong túi quần ra một cái kính xòe ra trước mặt bọn họ " Đây mới chính là Shimura Shinpachi , lừa dối mọi người bấy lâu nay , tôi thật đáng hổ thẹn mà "
" ..... " Cái quái gì vậy ?! Là đối phương có vấn đề hay là bọn họ đã mất trí ?!!
" Shimura-kun có ăn cơm ba bữa một ngày không Michi "
" Sao lại không anh Munechika , Shinpachi-kun đương nhiên sẽ ăn uống rồi . Là con người ai không vậy "
" Nhưng đây chỉ là mắt kính !! mày có bị mù không !!! " Kokonoi là người dễ mất kiểm soát nhất , hắn cáu gắt lên phun tào thành tiếng .
Chỉ có Taiju và Inui là im lặng làm như cam chịu , một người kiềm lại để không đánh bay cái quyền lực , uy nghi của mình , một người lại theo hình tượng mỹ nam u buồn . Thiệt thòi liền đổ dồn vào mình Kokonoi
" Kokonoi-kun quá đáng !! sao lại sỉ nhục Shinpachi-kun như thế , cậu ấy sẽ đau khổ lắm có biết không " Takemichi tan nát cõi lòng , vừa mếu máo lại vừa rưng rưng nước mắt " Shinpachi-kun đừng nhẫn nhịn nữa , có đau buồn gì thì cứ nói với tôi , tôi sẽ lắng nghe tâm nguyện của cậu "
" ...... " Mắt kính said
" Nó dám trả lời tao đi bằng đầu gối !! "
" Shinpachi-kun đã an nghỉ rồi , xin đừng làm phiền đến cậu ấy nữa . Hãy để cậu ấy được thanh thản rời xa khỏi thế gian tràn ngập bi thương này đi "
" ...... " Vậy cũng nói được ?!!
" Bớt bày trò lại , bây giờ một là mày nói tên của mày ra , hai là tao cho mày ăn đấm thật đấy . Tao không rảnh rỗi ngồi xem mày diễn kịch hoài đâu " Taiju hắn thật sự không phải là người có tính kiên nhẫn cao , chịu đựng nãy giờ cũng là đến giới hạn rồi . Takemichi nên cảm thấy may mắn khi hắn không có ý định dùng bạo lực mà chỉ lặng lẽ nhìn cái vẻ sức sống , hoạt bát không giống người thường của cậu
" hểh~ " Mikazuki miệng cười nhưng trong không cười , gã nhân loại này dám ở ngay trước mặt hắn đe dọa tính mạng của Michi nhà hắn ?
" Thôi được rồi , tôi sẽ nói mà Shiba-san . Tên thật của tôi là Hanagaki Takemichi " Cậu biểu tình không thay đổi , lén lút đè lại tay của Mikazuki vỗ nhẹ trấn an mới làm hắn chịu thả lỏng một chút .
" Tốt , thì ra mày là người của lũ Touman " Taiju nghiến răng nghiến lợi , gầm rừ trong cổ họng , sắc mặt u ám chằm chằm vào Takemichi " Đến Hắc Long đi , mày sẽ nhận nhiều ích lợi hơn Touman "
" ...Tôi có thể xin phép được từ chối ? " Takemichi đối xứng tầm mắt với hắn , không chút e dè , sợ sệt
" Vụt !! "
" Takemichi / anh Takemichi-kun !! "
" Bốp !! " Taiju không nói hai lời liền giơ nấm đấm hướng thẳng nhằm vào mặt Takemichi đánh tới nhưng rất không may lại bị Mikazuki chặn lại thành công " Là một kẻ bạo lực cuồng sao , Michi trêu chọc tới phiền toái rồi "
Lời nói của Mikazuki Munechika hàm chứa là dung túng với bắt đắc dĩ , không hề có chút không tình nguyện nào khi bảo hộ cậu ở sau lưng mình cả . Chú chim sẻ nhỏ ngày nào đã có thể sải cánh bay đi nhưng trong thâm tâm hắn vẫn chỉ là hài tử nên được trân trọng , nâng niu . Không phải là bao cát để cho ai muốn khi dễ thì khi
" Dọa đến tôi rồi !! Shiba-san.. thì ra còn có mặt này a " Nếu ngay tại đây mà có một con Hạc nào đó chắc chắn nó sẽ nhảy dựng lên đòi tiền bản quyền câu nói mất thôi , may mắn thay nó vẫn chưa đến
" .... " Lời nói thì vậy nhưng mặt lại không có chút biểu hiện của sợ hãi nha !! ỷ người ' anh họ ' bảo kê thì làm gì cũng được sao
" Loảng Xoảng !! "
" Anh định làm gì Takemichi !! " Yuzuha đang bưng nước và bánh trái đi ra cùng Hina , cô nhận thấy tình hình không ổn trong vô thức buông bỏ đĩa thức ăn trên làm nó lăn lốc xuống sàn . Cô lo lắng người ngoài sẽ bị ông anh nhà mình đánh , quên mất rằng cô cũng đã phạm một sai lầm trong đại kỵ của hắn ta
" Yuzuha !! ngay cả chuyện bưng bê mày cũng làm không xong . Thưa chúa , con lại sắp phải đánh em gái của mình nữa sao " Lời nói của hắn không chỉ khiến Takemichi , Hina và Naoto nhíu mày , ngay cả Mikazuki - cũng không thể cổ xuyến cho bạo lực , đặc biết là dùng hành động đối với một cô gái còn là em gái mình như vậy
" Shiba-san... đánh con gái không phải là một chuyện hay ho đâu nha ~ " Takemichi ý vị không rõ mà nhìn hắn . Tay kéo kéo Yuzuha ra sau lưng mình , che chở cho cô nàng cùng Hina và Naoto
" Không phải chuyện của mày , đừng xen vào Hanagaki Takemichi " Ô ya.. quạu đến mức gọi cả họ tên cậu ra thì xem ra tới công chuyện thật rồi
" Hakkai mày cũng mau chóng rút khỏi Touman về Hắc Long cho tao " Bây giờ đối với Taiju hắn , cái băng Touman ấy càng lúc càng chướng mắt , chẳng những cạy góc nhà hắn lấy thằng Hakkai đi thì không nói , đến ngay cả thằng nhóc này cũng bị cuỗm trước tiên
------------------------------------------------------
- Tôy hình như bị lây rồi các cô ạ TT^TT . Nhưng đừng lo !!! chắc qua vài ngày tôy sẽ khỏi thôi ~~ tôy sẽ ăn uống nghỉ ngơi tử tế !! đừng lo đừng lo ~ không sao hết a ^^
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.