Chương 6: Bạch Liên Hoa Bày Trò
Nhan Tử Phong
20/09/2024
Trong bữa tiệc , mọi người cùng nhau mỗi người góp một ít lời , không khí phút chốc trở nên sôi nổi .
Nhưng chỉ có Tinh Nhuyễn là cúi đầu thưởng thức mỹ vị
Bỗng một vị tiểu thư đứng dậy , Tinh Nhuyễn dời tầm nhìn sang , đó là biểu muội của Ôn Thiếu – Mễ Đường .
Mỗi lần Tinh Nhuyễn đến Thụy gia , đều sẽ đụng mặt cô ta , hơn nữa , Mễ Đường là một đóa bạch liên hoa , mềm mỏng , yếu đuối , có thể nói đụng nhẹ là sẽ vỡ tan tành ra hết cả đó .
Không có lần nào nàng đến Thụy gia là có thể yên ổn .
Mỗi lần đến , một ít thời gian sẽ trò chuyện với Thụy vương phi , một ít thời gian sẽ đi dạo chơi cùng với Ôn Thiếu .
Nhưng lần nào , Mễ Đường đó cũng ắt hẳn sẽ xảy ra chuyện , gom góp lại tất cả .
Tinh Nhuyễn chẳng hề có thiện cảm với cô ta
Mễ Đường nhìn về phía Tinh Nhuyễn , cất giọng nói yếu ớt xen lẫn một chút mềm mại lên , dường như không có ác ý gì
“Nhị tiểu thư , muội nghe nói tỷ múa rất đẹp , không biết hôm nay tỷ có thể trình diễn một chút không?"
Tinh Nhuyễn nghe xong liền nhướng mày , hàng mi khẽ động .
Thời tiết đang vào mùa đông , dù trong sảnh có ấm áp , tầng khí lạnh vẫn bao phủ một lớp màng mỏng
Dù là múa điệu gì , cũng cần phải thay đổi y phục truyền thống đúng cách
Càng nói là khi thay y phục , không mặc áo choàng lông , nàng còn có thể không cảm thấy lạnh lên sao ?.
Thụy vương phi nghe vậy liền mỉm cười
“ Đủ rồi , không cần con phải nhọc lòng”
Nàng không muốn chút nào , còn nói là không chuẩn bị kĩ lưỡng .
Nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt nhìn thế nào cũng không có chút ý thiện kia của Mễ Đường , Tinh Nhuyễn lập tức đứng lên rồi trả lời lại
“Nếu muội ấy muốn xem , con làm sao có thể từ chối?"
Tinh Nhuyễn liền lui ra thay y phục
Nàng lựa chọn điệu múa Đôn Hoàng .
Y phục bằng lụa có màu xanh ngọc là chủ điểm , ở phần đuôi có màu đỏ thắm
Nhẹ đến mức chỉ cần phất nhẹ tay thì sẽ tung bay lên không trung .
Kiểu tóc bán kiều kế của Tinh Nhuyễn được chải chuốc lại tạo thành một kiểu tóc búi .
Được cài trâm bằng vàng có đính ngọc trai ở giữa , cùng với đó là dây chuyền ngọc .
Đôi chân của Tinh Nhuyễn mang giày lụa tạo cơ hội đơn giản khi di chuyển , nhất là thực hiện những động tác khó .
Bầu không khí ồn ào , náo nhiệt lúc này nhất thời ngưng đọng lại .
Chỉ còn tiếng hít thở của mọi người , còn lại đều yên ắng đến đáng sợ .
Lục Thanh Nhượng bên ngoài vẫn giữ vẻ bình tĩnh , lạnh lùng như thường , không giống như những người khác , tâm tư nào đem đi che giấu ?.
Nghĩ bao nhiêu liền bày ra bấy nhiêu , dáng vẻ há miệng trợn mắt lên của bọn họ chẳng đâu vào đâu .
Nhưng trong tim của hắn lúc này đập rất mạnh , nhất thời hắn cảm thấy cả người lúc này đã nóng lên , đến mức trên vần trán cao của y mơ hồ có thể nhìn thấy được một ít giọt mồ hôi .
Tinh Nhuyễn đứng ở giữa , lúc này cảm thấy dường như có một chút sự áp lực từ cái nhìn gắt gao của mọi người .
Đến thở cũng chẳng dám thở mạnh
Những tỳ bà thủ đã đứng ở một góc phục vụ cho phần giai điệu , đàn tỳ bà nhẹ nhàng , êm tai , thật sự vô cùng thích hợp .
Tinh Nhuyễn dang hai tay ra , những ngón tay trắng nõn thon dài chuyển động .
Nàng xoay tròn liên tục , tà váy cùng những dải lụa đung đưa theo động tác kinh diễm đến đáng sợ .
Sự thanh thoát và dẻo dài khiến cho mọi người có mặt đều chẳng thể nào rời mắt được .
Làn da trắng mịn càng là nổi bần bật giữa bộ y phục nhiều tông màu sắc sặc sỡ .
Kết thúc điệu múa , Tinh Nhuyễn vung lụa lên tứ phía , các ngón tay thon dài kết thành một tư thế , hai đôi tay để ra phía sau , phần người cùng kết hợp rồi nghiêng về một phía ,
Chân phải để lên chân trái , vững vàng đứng ở một tư thế .
Lúc này không khí vẫn như lúc cũ , bất động như vậy .
Mọi người liền từ cõi trời trở về trần gian , nhận ra điệu múa đã hoàn toàn kết thúc , những tiếng vỗ tay vang lên không ngớt , vang vọng trong đại sảnh .
Lục Thanh Nhượng cũng bất động trong vài giây , nhưng lại chuyển tầm nhìn về phía Ôn thế tử đang nhìn nàng bằng ánh mắt không đứng đắn
Sự khó chịu giống lúc nãy bây giờ lại quay trở về lại rồi , nhưng chỉ cần đưa mắt nhìn lại khuôn mặt đó của nàng , sự bực tức không rõ nguồn gốc này bỗng chốc tiêu tán hết .
Mọi người thi nhau khen ngợi nàng không ngớt
Tinh Nhuyễn qua loa đáp lại một cách chung chung rồi lui xuống .
Mễ Đường lúc này đang dùng tay bấu chặt vào trong góc váy , ánh mắt nhìn Tinh Nhuyễn như muốn ăn tươi nuốt sống
Nhưng chỉ có Tinh Nhuyễn là cúi đầu thưởng thức mỹ vị
Bỗng một vị tiểu thư đứng dậy , Tinh Nhuyễn dời tầm nhìn sang , đó là biểu muội của Ôn Thiếu – Mễ Đường .
Mỗi lần Tinh Nhuyễn đến Thụy gia , đều sẽ đụng mặt cô ta , hơn nữa , Mễ Đường là một đóa bạch liên hoa , mềm mỏng , yếu đuối , có thể nói đụng nhẹ là sẽ vỡ tan tành ra hết cả đó .
Không có lần nào nàng đến Thụy gia là có thể yên ổn .
Mỗi lần đến , một ít thời gian sẽ trò chuyện với Thụy vương phi , một ít thời gian sẽ đi dạo chơi cùng với Ôn Thiếu .
Nhưng lần nào , Mễ Đường đó cũng ắt hẳn sẽ xảy ra chuyện , gom góp lại tất cả .
Tinh Nhuyễn chẳng hề có thiện cảm với cô ta
Mễ Đường nhìn về phía Tinh Nhuyễn , cất giọng nói yếu ớt xen lẫn một chút mềm mại lên , dường như không có ác ý gì
“Nhị tiểu thư , muội nghe nói tỷ múa rất đẹp , không biết hôm nay tỷ có thể trình diễn một chút không?"
Tinh Nhuyễn nghe xong liền nhướng mày , hàng mi khẽ động .
Thời tiết đang vào mùa đông , dù trong sảnh có ấm áp , tầng khí lạnh vẫn bao phủ một lớp màng mỏng
Dù là múa điệu gì , cũng cần phải thay đổi y phục truyền thống đúng cách
Càng nói là khi thay y phục , không mặc áo choàng lông , nàng còn có thể không cảm thấy lạnh lên sao ?.
Thụy vương phi nghe vậy liền mỉm cười
“ Đủ rồi , không cần con phải nhọc lòng”
Nàng không muốn chút nào , còn nói là không chuẩn bị kĩ lưỡng .
Nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt nhìn thế nào cũng không có chút ý thiện kia của Mễ Đường , Tinh Nhuyễn lập tức đứng lên rồi trả lời lại
“Nếu muội ấy muốn xem , con làm sao có thể từ chối?"
Tinh Nhuyễn liền lui ra thay y phục
Nàng lựa chọn điệu múa Đôn Hoàng .
Y phục bằng lụa có màu xanh ngọc là chủ điểm , ở phần đuôi có màu đỏ thắm
Nhẹ đến mức chỉ cần phất nhẹ tay thì sẽ tung bay lên không trung .
Kiểu tóc bán kiều kế của Tinh Nhuyễn được chải chuốc lại tạo thành một kiểu tóc búi .
Được cài trâm bằng vàng có đính ngọc trai ở giữa , cùng với đó là dây chuyền ngọc .
Đôi chân của Tinh Nhuyễn mang giày lụa tạo cơ hội đơn giản khi di chuyển , nhất là thực hiện những động tác khó .
Bầu không khí ồn ào , náo nhiệt lúc này nhất thời ngưng đọng lại .
Chỉ còn tiếng hít thở của mọi người , còn lại đều yên ắng đến đáng sợ .
Lục Thanh Nhượng bên ngoài vẫn giữ vẻ bình tĩnh , lạnh lùng như thường , không giống như những người khác , tâm tư nào đem đi che giấu ?.
Nghĩ bao nhiêu liền bày ra bấy nhiêu , dáng vẻ há miệng trợn mắt lên của bọn họ chẳng đâu vào đâu .
Nhưng trong tim của hắn lúc này đập rất mạnh , nhất thời hắn cảm thấy cả người lúc này đã nóng lên , đến mức trên vần trán cao của y mơ hồ có thể nhìn thấy được một ít giọt mồ hôi .
Tinh Nhuyễn đứng ở giữa , lúc này cảm thấy dường như có một chút sự áp lực từ cái nhìn gắt gao của mọi người .
Đến thở cũng chẳng dám thở mạnh
Những tỳ bà thủ đã đứng ở một góc phục vụ cho phần giai điệu , đàn tỳ bà nhẹ nhàng , êm tai , thật sự vô cùng thích hợp .
Tinh Nhuyễn dang hai tay ra , những ngón tay trắng nõn thon dài chuyển động .
Nàng xoay tròn liên tục , tà váy cùng những dải lụa đung đưa theo động tác kinh diễm đến đáng sợ .
Sự thanh thoát và dẻo dài khiến cho mọi người có mặt đều chẳng thể nào rời mắt được .
Làn da trắng mịn càng là nổi bần bật giữa bộ y phục nhiều tông màu sắc sặc sỡ .
Kết thúc điệu múa , Tinh Nhuyễn vung lụa lên tứ phía , các ngón tay thon dài kết thành một tư thế , hai đôi tay để ra phía sau , phần người cùng kết hợp rồi nghiêng về một phía ,
Chân phải để lên chân trái , vững vàng đứng ở một tư thế .
Lúc này không khí vẫn như lúc cũ , bất động như vậy .
Mọi người liền từ cõi trời trở về trần gian , nhận ra điệu múa đã hoàn toàn kết thúc , những tiếng vỗ tay vang lên không ngớt , vang vọng trong đại sảnh .
Lục Thanh Nhượng cũng bất động trong vài giây , nhưng lại chuyển tầm nhìn về phía Ôn thế tử đang nhìn nàng bằng ánh mắt không đứng đắn
Sự khó chịu giống lúc nãy bây giờ lại quay trở về lại rồi , nhưng chỉ cần đưa mắt nhìn lại khuôn mặt đó của nàng , sự bực tức không rõ nguồn gốc này bỗng chốc tiêu tán hết .
Mọi người thi nhau khen ngợi nàng không ngớt
Tinh Nhuyễn qua loa đáp lại một cách chung chung rồi lui xuống .
Mễ Đường lúc này đang dùng tay bấu chặt vào trong góc váy , ánh mắt nhìn Tinh Nhuyễn như muốn ăn tươi nuốt sống
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.