Quyển 3 - Chương 512: Hobdina chi thương
Deathstate
23/07/2015
Sarin để cho Dực khô lâu ở không trung dừng lại một chút, hắn lấy ra ma pháp bản đồ, so sánh vị trí. Khoảng cách Hoàng kim bình nguyên còn trên ngàn dặm nữa, nếu Vong Linh Giả Long bay chậm một chút, thì sẽ mất tận mười mấy giờ.
Toàn thân Vong Linh Giả Long đều là vết thương, Dực khô lâu vội vàng trị liệu, hiệu quả cũng không quá tốt, tốc độ phi hành càng ngày càng chậm. Sarin dứt khoát hạ xuống, tìm một chỗ bằng phẳng, lấy từ trong thứ nguyên thạch ra Nguyên tố ma pháp tháp, mang theo Hobdina tiến vào trong tháp, Sarin chuẩn bị làm quen một chút Hobdina chi thương.
Nguyên tố ma pháp tháp hạ xuống đất, bám chặt mặt đất. Tuy rằng không thể giống Thần Thụ ma pháp tháp, mọc ra cả rễ, nhưng tầng dưới cùng cũng có thể làm cho mặt đất bị thạch hóa, nối thành một thể với đại địa. Dực khô lâu ở ngoài tháp tiếp tục trị liệu cho Vong Linh Giả Long, món đồ chơi mới này thì Dực khô lâu vẫn khá hài lòng, phi hành thì cực kỳ ổn định, hơn nữa Vong Linh Giả Long này khi còn sống có sức chiến đấu không yếu, sau khi hóa thành vong linh thì lại có thêm một loại vong linh thổ tức, có thể phun ra khí độc.
Sarin ở trong Nguyên tố ma pháp tháp, một lần nữa xem kỹ bản vẽ của Hobdina, hắn không quên gì cả, chỉ là dùng bảy cái sừng của Cá voi trắng một sừng để luyện chế Hobdina chi thương, cái giá phải trả không khỏi có chút lớn.
Nếu sáu miệng pháo của Hobdina chi thương đồng thời bắn ra, thì sáu thanh băng trùy tập trung mục tiêu, lực công kích có thể đạt tới trình độ ma pháp cấp mười. Hơn nữa thời gian làm lạnh của trang bị này chỉ có chia ba phút, cho dù tiêu hao lớn, thì cũng đáng giá. Gia tộc huy chương của Sarin có lực công kích rất cao, nhưng một lần sử dụng thì phải chờ tận nửa năm sau mới dùng tiếp được. Đây vẫn là do Sarin có được hai mươi bốn con Lôi Long, nếu là người khác, không có thời gian một năm trở lên thì căn bản không thể làm cho huy chương này khôi phục được lực lượng.
Tuy nhiên năng lực viễn trình công kích của Sarin vẫn có nhược điểm, công kích mạnh nhất của hắn đều là thi triển gần người. Ma pháp càng cường đại thì khoảng cách công kích lại càng gần. Ví dụ như Mắt lôi điện và Thủy tinh chỉ, đều có khoảng cách công kích khoảng mười thước, đủ để đánh bại cường giả cấp mười.
Hobdina chi thương là một kiện trang bị khá tinh vi, thời gian làm lạnh cũng không lâu lắm, cho dù cái của bản thân Hobdina thì cũng chỉ mất ba mươi phút làm lạnh mà thôi.
Sarin tìm tòi trong đống tài liệu mà Đại tông sư đưa cho mình, tìm được tài liệu càng thêm thích hợp cho mình hơn, đó là nửa thanh lưỡi lê của Ngân tuyến kim thương ngư. Thanh lưỡi lê này dài hơn sáu thước, nhưng trước đó không biết bị vũ khí gì chặt đứt, chỉ để lại phần sau. Chiều dài sáu thước thì cũng đủ để cho Sarin luyện chế rồi.
Hắn lấy ra một chiếc sừng của Cá voi trắng một sừng, vẫn như cũ làm ra cái khung cho Hobdina chi thương, sau đó phóng ra thủy diễm, bắt đầu tiến hành luyện chế.
Lần đầu tiên luyện chế, bởi vì còn chưa quen thuộc chi tiết của Hobdina chi thương, tuy rằng không có làm lỗi, nhưng Sarin cũng không hài lòng, ít nhất thứ đó quá dài, không thích hợp cho một pháp sư sử dụng, trang bị trên Thuyền luyện kim bàn quy thì còn được.
Chất lượng lưỡi lê của Ngân tuyến kim thương ngư so với sừng của Cá voi trắng một sừng thì còn cao cấp hơn rất nhiều, nếu không phải bị chém đứt, tuyệt đối có thể luyện chế thành một thanh vũ khí có cấp bậc ngang với “Trí nhớ màu xám”. Sarin dùng thủy diễm thập phần gian nan nén ép nửa thanh lưỡi lê thành ống pháo chỉ dài một thước, trong ống pháo là sáu ma pháp thông đạo nhỏ, bố trí lập thể ma văn.
Lần này Sarin hoàn toàn phát huy ra sức sáng tạo của hắn, sáu đại nguyên tố chuyển hoán, hắn còn quen thuộc hơn cả Hobdina. Giữa ống pháo được lắp trang bị dùng để tập trung mục tiêu, đó là một con mắt của Ngân tuyến kim thương ngư còn sót lại, thứ này có năng lực tập trung thập phần đáng sợ, sáu con mắt đồng thời mở ra, chỉ cần ngươi có đủ tinh thần lực, thì có thể tập trung mục tiêu cao hơn ngươi hẳn một đại giai vị. Sarin sử dụng ý tưởng luyện chế “Trí nhớ màu xám”, trang bị cho con mắt này một viên long tinh.
Quá trình Sarin luyện chế thì cũng để cho Hobdina cẩn thận quan sát, Hobdina cũng rất chăm chú, trong lĩnh vực luyện kim thuật, thiên phú của nàng so với Sarin thì không chỉ cao hơn gấp mười lần. Nhưng đừng nói Sarin sẽ không dạy Thủy diễm luyện kim thuật cho nàng, cho dù có dạy cho nàng, thì khả năng nàng học được cũng không lớn.
Trình độ khó khăn khi học tập Thủy diễm luyện kim thuật làm cho toàn bộ Sigure đảo cũng chỉ có một mình Jason có thể học được. Mà Sarin có thể học được là bởi vì hắn là thủy nguyên tố thân thể, học tập thủy hệ kỹ năng sẽ dễ hơn các Ma pháp sư khác tận trăm lần.
Lần này Sarin đã luyện chế lôi điện ma văn trong ống pháo của Hobdina chi thương, lôi điện ma văn này có chỗ tốt chính là có thể nằm trong vách tường của ống pháo, sẽ không còn phải lo lắng việc phóng ra băng trùy làm cho kết cấu bị hỏng nữa.
Cái bộ phận khác thì Sarin không làm ra quá nhiều cải biến, Hobdina thiết kế trang bị này đã gần như hoàn mỹ rồi. Sarin chỉ chế tạo thêm một công năng, tạo ra một cái túi da của Tử kim hải đảm trên phần áo giáp Ma Thần sáo trang tại cánh tay, sau đó thu Hobdina chi thương chỉ dài hơn nửa thước vào trong đó.
Như vậy hắn sẽ có thể dùng tay nắm lấy thanh vũ khí này, hơn nữa không chịu môi trường ảnh hưởng.
Sarin tiện tay thí nghiệm hai lần, lấy Hobdina chi thương từ miếng giáp trên cánh tay ra, phần phía sau màu trắng của Hobdina chi thương đã bao phủ lấy cánh tay của Sarin, cũng không ảnh hưởng tới động tác của hắn.
Trang bị này chỉ dài hơn nửa thước, vừa đúng dài hơn ngón tay của Sarin. Điều này thoạt nhìn làm cho Hobdina chi thương giống như phần bảo vệ tay của một võ, hắc bạch ma văn đan vào nhau, có một loại vẻ đẹp khác thường.
Sarin lúc này mới hài lòng, tuy rằng Hobdina chi thương có lực công kích không khác cái trang bị đầu tiên là bao, tuy nhiên chất liệu lại tốt hơn nhiều, hơn nữa năng lực tập trung cao hơn không biết bao nhiêu lần. Quan trọng là, trang bị này có thể thăng cấp, cường độ tài liệu đủ để cho Sarin sử dụng đến cấp mười sáu.
Sarin thu Hobdina chi thương lại, mới nói với Hobdina:
- Ngươi xem có hiểu không?
Hobdina gật đầu, nói:
- Xem hiểu rồi, nếu ta có cấp bậc của ngươi, có tài liệu tốt như vậy, khẳng định sẽ luyện chế ra thứ mạnh hơn của ngươi!
Sarin nghẹn lời, nhưng cũng không để ý, bởi vì lôi điện ma văn của hắn Hobdina căn bản không hiểu được. Lôi điện ma văn giấu trong lập thể ma văn, Hobdina chỉ cho rằng đó là ma văn rất cao cấp, căn bản không biết đó là lôi điện quy tắc do Sarin tự mình lĩnh ngộ ra.
Sarin gật gật đầu nói:
- Ngay cả như vậy, Thủy diễm luyện kim thuật cũng sẽ làm cho trang bị trở nên càng thêm chắc chắn, đưa Hobdina chi thương của ngươi cho ta, ta giúp ngươi luyện chế lại một chút.
Hobdina không từ chối, Sarin dừng lại đây thì mục đích chủ yếu vẫn là luyện chế trang bị cho Hobdina. Hắn mang theo nữ Luyện kim sư này chạy khắp nơi, cũng sợ Hobdina gặp nguy hiểm gì đó, trước hết cứ luyện chế cho nàng vài trang bị cường đại để tự bảo vệ mình, miễn cho khi gặp chuyện không may, mình lại không thể giúp được nàng.
Giá trị của Hobdina không phải là để chiến đấu, mà là trợ giúp Sarin luyện kim. Nếu để cho Hobdina lãnh đạo luyện kim nhà xưởng, Sarin rất nhanh sẽ có các trang bị càng thêm thực dụng hơn.
Sarin bộc lộ tài năng trước mặt Hobdina trước khi tới Hoàng kim bình nguyên, chính là vì hấp dẫn nàng, không muốn để cho nàng rời đi. Tuy rằng đã ký kết khế ước, nhưng đó lại không phải là truy tùy giả khế ước, nếu Hobdina trả một cái giá nhất định, thì vẫn là có thể đi được. Nếu gia tộc Gelvkesi trên Hoàng kim bình nguyên mời chào Hobdina, thì tuyệt đối có thể đưa ra một giá tiền lớn.
Ma pháp sư có câu ngạn ngữ: Khi tri thức hiện ra trước mặt ngươi, thì ngươi sẽ không thể xoay người rời đi được.
Hobdina nhìn thấy Thủy diễm luyện kim thuật của Sarin, chỉ sợ gia tộc Gelvkesi sẽ không có biện pháp nào để lừa vị Luyện kim sư tiềm lực vô hạn này đi được nữa.
Đối với Hobdina, Sarin thật sự nổi lên ý định mời chào. Một thiên tài như vậy, hắn không có khả năng dùng biện pháp khác đi thu phục, càng không thể sử dụng thủ đoạn bạo lực. Đồng thời hắn cũng có chút lý giải Persian, Persian cũng không nỡ để cho Hobdina tham dự vào trong chiến tranh, cho nên mới đuổi nàng đi, hy vọng nàng có thể tìm được một chỗ không có chiến tranh, yên lặng học tập và sinh hoạt.
Chỉ là Hobdina lại không đi Vân Lưu, cũng không đi thành San Rock, mà là đi vào trong thành Girders, đây là điều mà Persian không hề nghĩ tới.
Hobdina quả nhiên giống như Sarin nghĩ, hiện tại cho dù có người đặt cả núi vàng tới trước mặt nàng, thì nàng cũng không muốn rời khỏi hắn.
Sarin xuất ra đại lượng kim chúc hóa cương nham, dùng để luyện chế mới trang bị cho Hobdina.
Vấn đề của Hobdina chi thương là phải không ngừng tu bổ, thuộc loại bán tiêu hao. Mà tu bổ ống pháo lại khá phiền toái, nếu dùng kim chúc hóa cương nham thì với thuộc tính của loại tài liệu này, sẽ rất dễ dàng cho việc tu bổ.
Sarin đã nhận ra biến hóa của Hobdina, tiểu cô nương nhìn qua cũng chưa trưởng thành này, bắt đầu sinh ra hứng thú khi ở bên cạnh mình. Sarin luyện chế mới trang bị cho Hobdina, nhưng vẫn lấy ra một đống lớn tài liệu của mình, tìm kiếm trong đó.
Hobdina nhìn thấy những tài liệu trong tay Sarin, ánh mắt lòe lòe phát sáng, tựa như Nerys thấy được mục tiêu muốn xuống tay vậy.
Luyện kim sư cũng không tham lam, bình thường thì ham muốn lớn nhất của bọn họ chính là tự tay luyện chế ra những thứ độc nhất vô nhị, không nhất định là vũ khí chiến đấu, nhưng nhất định phải là ma pháp trang bị không giống với của người khác.
Giống như Hobdina chi thương, nó do bản thân Hobdina nghiên cứu ra, trong đó đã trải qua không biết bao nhiêu khó khăn. Nàng không nhận được chút trợ giúp nào từ Persian, cho nên hoàn thành trang bị này, Hobdina đã vô cùng thỏa mãn rồi.
Nhưng hiện tại Sarin biểu hiện ra thực lực, tài sản, lại cũng đủ để hấp dẫn Hobdina.
Luyện kim sư không có ham muốn chiến đấu gì cả, phương thức tu luyện hoàn toàn là dựa vào ma pháp thí nghiệm, và luyện chế đủ loại trang bị, dược phẩm.
- Được rồi, Sarin, về sau ta đi theo ngươi, sẽ không rời đi.
Hobdina dù có ngốc, thì cũng biết Sarin đang làm gì.
- Vậy là tốt rồi.
Sarin bị vạch trần, cũng không có chút chột dạ gì, loại chuyện này mà hắn không làm thì mới là kỳ quái.
- Nhưng ta không muốn chỉ chế tạo vũ khí, ta cần một cái luyện kim phòng thí nghiệm, cần phải rất cao cấp!
Trong mắt Hobdina hiện lên một vẻ khiến cho người ta nhìn mà thương cảm. Sarin hiểu được, đó là Hobdina không muốn mất đi tự do, lại bị những thứ của mình hấp dẫn, có chút bất đắc dĩ.
Thiên hạ đại loạn, Luyện kim sư như Hobdina, hoặc là bị người khác mời chào, hoặc là bị người ta tiêu diệt. Mình mà không chiếm được, thì cũng không thể để rơi vào trong tay người khác. Cho dù Sarin không làm như vậy, nhưng cũng sẽ tìm cách làm cho Hobdina không đi làm việc cho người khác. Hobdina không dám đi Vân Lưu, cũng không dám đi Luyện Kim Thành, chính là vì biết được giá trị của bản thân mình.
Giá trị rất cao, có đôi khi cũng không phải là chuyện gì tốt cả. Cùng Sarin tiếp xúc, nàng có một loại trực giác, ít nhất Sarin sẽ không dùng bạo lực để đối đãi với mình. Bất kể Sarin làm cái gì, hắn cũng đều là một pháp sư chính thống.
- Đây là đương nhiên, bản thân ta cũng có luyện kim nhà xưởng, trên thực tế không cần ngươi tự mình động thủ đi luyện chế trang bị, ta chỉ cần ngươi không ngừng nghiên cứu. Ít nhất, đây là lựa chọn tốt nhất cho ngươi vào lúc này.
Hobdina không giấu được tâm sự của mình, nhưng cũng sẽ không đắm chìm mãi. Làm ra quyết định đi theo Sarin, Hobdina hoàn toàn bỏ xuống suy nghĩ trong lòng, bắt đầu nghiên cứu Nguyên tố ma pháp tháp của Sarin.
Đối với nguyên tố thạch, Hobdina toát ra hứng thú mãnh liệt, đáng tiếc thứ này ngay cả thủy diễm của Sarin thì cũng không thể luyện hóa được nửa phần.
Luyện chế mới vũ khí cho Hobdina, Sarin vẫn lựa chọn ra một bộ ma pháp sáo trang trong đống trang bị quý giá của mình, đưa cho Hobdina. Thuộc tính trang bị của bản thân Hobdina cũng không kém, chỉ là Sarin có rất nhiều trang bị, hoặc là do Roy tự tay luyện chế, hoặc là lấy được từ Vực sâu vương thành.
Còn có một số tài liệu, Sarin lấy từ vài cái Thần điện của Myers nữ thần, cũng đều là thứ tuyệt tích trên đại lục, Hobdina từ nhỏ đã sống trong hoàn cảnh cơm áo không cần lo, tất cả đều được lão sư Persian mang tới trước mặt cho nàng, nên nàng vẫn không cảm thấy luyện kim tài liệu quý báu tới mức nào.
Mãi cho tới khi rời khỏi lão sư, nàng mới hiểu được, những tài liệu này có giá cả khiến cho các quý tộc cũng không thể mua nổi, những thứ Sarin đưa ra, đương nhiên chỉ là một góc núi băng thôi, nhưng cũng đã đủ để cho Hobdina động tâm rồi.
Không thể dừng lại ở trong này quá lâu, Sarin nhìn ra ngoài ma pháp tháp, Dực khô lâu đã chữa trị thương thế cho Vong Linh Giả Long, có thể tiếp tục phi hành. Sarin liền mang theo Hobdina rời khỏi ma pháp tháp, một lần nữa bước lên trên lưng Vong Linh Giả Long, bay về phía Hoàng kim bình nguyên.
Hoàng kim bình nguyên nằm trong vùng núi phía nam lãnh thổ Tần Nhân, là một cái khu vực nửa phong bế, diện tích không quá nhỏ, ít nhất so với thành Ceylon của Sarin thì còn có diện tích lớn hơn rất nhiều. Khu vực lớn như vậy có thể cất chứa vài trăm vạn người sinh sống, nhưng vẫn còn khá là trống trải.
Phía tây khu vực này có một con sông chảy ra, uốn lượn ngàn dặm, cuối cùng chảy vào trong Ly Hải. Người Vân Lưu không dám công kích Tần Nhân trên Ly Hải, chính là do có con sông này. Nếu người Vân Lưu đổ bộ tại phía đông Ly Hải, thì ngoài việc phải đối mặt với từng tòa núi cao ra, thì còn phải đề phòng người trên Hoàng kim bình nguyên tới quấy rối nữa.
Đừng nói tới việc gia tộc Gelvkesi phái binh, cho dù chỉ phái ra vài tên Ma đạo sĩ cường đại, thì cũng sẽ làm cho người Vân Lưu cảm thấy sợ hãi.
Bên trên Hoàng kim bình nguyên gia tộc Gelvkesi sinh sống, tỉ lệ pháp sư tuyệt đối vượt qua Tần Nhân đế quốc. Hơn nữa gia tộc Gelvkesi tích lũy ngàn năm, ngoài việc có nhiều người, thì tài phú nhiều tới mức kinh người. Đủ loại trang bị, khẳng định không kém hơn khố phòng của Luyện Kim Thành.
Sarin cưỡi Vong Linh Giả Long, bay tới lối ra của Hoàng kim bình nguyên, lập tức thấy được một màn đồ sộ.
Một cái con sông rộng hơn trăm thước từ trong thung lũng hẹp chảy ra, phát ra âm thanh ầm ầm, dòng nước chảy rất xiết. Cửa thung lũng tràn ngập hơi nước, hai sườn núi đã được điêu khắc thành các tượng đá cực lớn, liên miên không dứt. Đó là tượng các đời Hoàng đế của gia tộc Gelvkesi, còn có cả một số nhân vật trọng yếu đã chết trong tộc.
Chính riêng những pho tượng vượt qua năm trăm thước này cũng không làm cho Sarin quá ngạc nhiên, nhưng những pho tượng này lại giống như còn sống vậy, trên mỗi một pho tượng đều tản ra khí tức cường đại. Trên trăm pho tượng, lẫn nhau hô ứng, hình thành ma pháp trận cực lớn.
Trên ngọn núi hai bên thung lũng được lắp một chiếc cầu đá cực lớn, cầu đá này dường như là do thiên nhiên hình thành, nhưng Sarin lại biết, đây là thứ được dùng Thạch Hóa Thuật phi thường cường đại để chế tạo ra, trên cầu đá có mười mấy con Lục dực phi xà đang quấn quanh.
Mười mấy con Lục dực phi xà này, mỗi một con đều là ma thú cấp chín, sức chiến đấu của các ma thú cấp chín cũng có sự khác nhau, Lục dực phi xà do gia tộc Gelvkesi tỉ mỉ bồi dưỡng ra, có trí tuệ rất cao. Nhìn thấy Sarin cưỡi Vong Linh Giả Long đến, đám Lục dực phi xà vẫn lười biếng, không có một con nào tiến lên ngăn cản cả.
Dực khô lâu không có cảm giác gì, tại Vong linh vị diện thì còn có những thứ hùng vĩ hơn nữa, vạn năm trước kia, khô lâu vương cường đại nhất có thân thể thậm chí còn lớn hơn cả cực hạn của máy móc vong linh, một cước có thể đạp nát cả ngọn núi. Sau lại đi theo nhân loại chinh chiến, những vong linh cường giả kia cũng biến mất, một số ít ngã xuống, bị nhân loại đuổi về Vong linh vị diện, trở thành dấu hiệu không thể khinh nhờn.
Cho dù là đám Quân vương thì cũng không dám động vào thân thể của những vong linh đã vẫn lạc kia. Mỗi một vong linh cường giả ngã xuống thì đều lưu lại quy tắc lực cường đại. Đám Quân vương sẽ ở gần đó để tham khảo những lực lượng này, học tập rất nhiều vong linh kỹ năng thời viễn cổ.
Sarin cảm thán là bởi vì gia tộc Gelvkesi thật sự rất giàu có, những pho tượng kia sở dĩ rất sống động, thậm chí rất có thể sẽ động thủ chiến đấu, là bởi vì là pho tượng cao hơn năm trăm thước kia đều là các con rối khổng lồ.
Gelvkesi gia tộc hẳn là có một loại bí thuật, có thể làm cho trí nhớ của người chết biến thành một loại vật chất, mạnh mẽ cho vào trong trung tâm của con rối, hình thành một thứ giống như đại não của nhân loại. Những con rối to lớn này cũng không cồng kềnh một chút nào, nếu thật sự chuyển động thì còn linh hoạt hơn cả thái cổ chiến sĩ.
Phía bên phải dưới con sông có một con đường dẫn thẳng vào trong thung lũng. Khi Sarin đang suy nghĩ có nên hạ xuống đi bộ hay không, thì từ trong thung lũng đã có một người bay ra.
Người này mặc ma pháp bào màu trắng, trên bề mặt cũng không có một dấu hiệu nào, dựa theo lẽ thường, thì đây là một ma pháp học đồ. Nhưng ma pháp học đồ tuyệt đối sẽ không thể bay được, cho dù vũ nhân tộc có cánh, thì cũng cần phải đạt được lực lượng từ cấp ba trở lên thì mới có thể tự do bay lượn trên bầu trời.
Người này khoảng ba mươi tuổi, đây là trực giác của Sarin, tuy nhiên thoạt nhìn thập phần trẻ tuổi, gương mặt khá giống Hobdina, nhưng lại làm cho người ta sinh ra ảo giác khi nhìn vào hắn, còn có một tia hảo cảm. Pháp sư áo bào trắng này có lực lượng tuyệt đối là cấp bậc Ma đạo sĩ, hơn nữa là Ma đạo sĩ thăng cấp khi mới khoảng ba mươi tuổi.
- Người nào vậy? Tại sao lại bay tới đây, chẳng lẽ không sợ bị đánh chết ư?
Ma đạo sĩ áo bào trắng này dùng một loại giọng điệu rất thân mật nói.
Sarin biết Ma đạo sĩ áo bào trắng kia chỉ trên trăm pho tượng khổng lồ đó, thứ này cũng không phải để trưng bày, nếu Sarin thật sự thao túng Vong Linh Giả Long bay vào trong thung lũng, thì lập tức sẽ bị trên trăm con rối cấp chín công kích.
Không, cấp bậc của những con rối này cũng không thể xác định rõ được, ít nhất là cấp chín. Bởi vì chúng đã dung hợp cùng dãy núi vào một chỗ, uy lực càng cường đại hơn, khuyết điểm chính là phạm vi hoạt động sẽ không quá xa. Nếu mình muốn đối địch với những pho tượng này, biện pháp tốt nhất là thay đổi không gian chiến đấu. Nếu không thì cho dù mình có thả tất cả nguyên tố sinh vật ra, thì cũng không chiếm được chỗ tốt gì.
Gia tộc Gelvkesi quả nhiên là giàu có, ở trước cửa nhà mình mà có thể bày ra nhiều trang bị cường đại như vậy.
Sarin để cho Dực khô lâu điều khiển Vong Linh Giả Long dừng trên không trung, hắn đứng lên, đi tới đầu Giả Long, nói với Ma đạo sĩ áo bào trắng:
- Ta tên là Sarin, Sarin Mesterlin, tiến đến cầu kiến tộc trưởng.
- Tộc trưởng đâu phải là người mà ngươi...
Áo bào trắng Ma đạo sĩ nói nửa câu, đột nhiên trừng mắt, nhìn Sarin nói:
- Ha ha! Là ngươi a, ta còn tưởng rằng có bộ dáng gì khác. Lex đã truyền tin tới đây, tuy nhiên tộc trưởng không ở nhà, ngươi có thể chờ một chút, đại khái ba đến năm ngày thì tộc trưởng sẽ trở về. Ngươi...
Sarin biết đây là muốn chứng minh thân phận của mình, tuy nhiên việc chứng minh này đối với Sarin thì cũng không có ý nghĩa quá lớn, hắn lấy ra Lục dực phi xà ấn, vung vẩy trước mặt Ma đạo sĩ áo bào trắng. Ma đạo sĩ áo bào trắng nuốt một ngụm nước miếng, gật đầu nói:
- Vậy thì đi theo ta, ta bố trí chỗ ở cho ngươi!
Sarin mỉm cười nói:
- Không cần phiền toái như vậy, tìm cho ta một bãi đất trống không ảnh hưởng tới người khác là được.
Sarin cũng không muốn trong ma pháp tháp của người khác, như vậy tương đương với việc mặc kệ cho người khác đối phó mình a. Tuy rằng gia tộc Gelvkesi rất khó làm ra loại chuyện này, nhưng Sarin vẫn không quen làm vậy, hắn vẫn quyết định ở trong ma pháp tháp của mình, như thế thì mới có thể ngủ yên được.
Ma đạo sĩ áo bào trắng kia cũng không để ý, tuy rằng Sarin là quốc vương, nhưng mà hắn cũng là một Ma đạo sĩ cấp chín. Tính tình của Ma đạo sĩ đương nhiên sẽ không giống người thường.
Ma đạo sĩ phóng ra một cái ma pháp hỏa diễm, thông báo cho người bên trong thung lũng. Sau đó hắn đón Sarin hạ xuống đất, từ trên con đường đó, đi vào trong thung lũng.
Vong Linh Giả Long cũng chỉ có thể đi trên mặt đất, cũng may vong linh này có tứ chi tráng kiện, khi thu đôi cánh lại, thì cũng không lớn hôn Địa Hành Long là mấy.
Ma đạo sĩ áo bào trắng mang theo Sarin đi vào thung lũng, dọc theo đường đi cũng không có người nào tuần tra. Bên trong thung lũng trên Hoàng kim bình nguyên này thì dài hơn hai mươi dặm. Toàn bộ dòng sông trong thung lũng có lẽ sẽ mở rộng ra ở phía sau. Khi Sarin ở trên cao đã thấy rõ, phía cuối thung lũng này có một cái đập nước, nếu mở cửa thoát nước ra, thì có lẽ toàn bộ thung lũng sẽ ngập chìm trong đó.
Quân đội trong thế tục căn bản không thể thông qua nơi này, ngay cả ác ma quân đoàn của mình cũng không được. Tuy nhiên đập nước này hiển nhiên không phải dùng để làm vũ khí, xuyên qua thung lũng, bên ngoài còn có không ít vùng đất bằng phẳng, bên ngoài Hoàng kim bình nguyên cũng không phải đều dãy núi, mà còn có thể trồng trọt được. Khi Sarin bay trên cao thì còn nhìn thấy một vài thôn trang.
Một gia tộc mà muốn kéo dài, không có khả năng phong bế mình trong một môi trường nhỏ hẹp, không trao đổi cùng ngoại giới. Cả trong lẫn ngoài Hoàng kim bình nguyên chỉ sợ cũng có thể nuôi sống mấy trăm vạn người, gia tộc Gelvkesi cũng muốn tuyển chọn ra các nhân tài có thể bồi dưỡng trong số những người này. Loại hoàng tộc ngàn năm này cũng không phải Sarin có thể so sánh được, Sarin dùng nhiều tiền để chiêu mộ binh sĩ, cuối cùng ngoài người Caucasus và Thần điện quân đoàn là lực lượng trung tâm ra, thì cũng chỉ còn lại mười vạn binh sĩ mà thôi.
Mười vạn người này là mười quân đoàn chủ lực của Sarin, ngoài quân đoàn chủ lực ra, quân đội của Sarin, ở trong mắt Lex, thì cũng không tác dụng gì mấy. Duy trì trị an thì còn được, nhưng nếu mà đưa lên chiến trường, chỉ sợ còn làm liên lụy tới quân chủ lực của mình. Các phụ trợ binh trong quân chủ lực thì còn cường đại hơn cả đám quân đoàn còn lại của Sarin.
- Tộc trưởng đại nhân đi đâu vậy?
Sarin giọng điệu khá cung kính, khi hắn nhìn thấy Tần Nhân Hoàng đế thì cũng không làm như thế. Tuy nhiên trưởng lão của gia tộc Gelvkesi này, thì địa vị so với mình còn phải cao hơn nhiều a.
Lex đã nói qua, tộc trưởng trong gia tộc tất nhiên là người cường đại nhất rồi. Đây là quy củ của gia tộc Gelvkesi, ngược lại Hoàng đế thì chỉ cần có khả năng thống trị là có thể thượng vị. Augustini mang bệnh, nhưng vẫn có thể ngôi trên ngai vàng Hoàng đế được.
Ma đạo sĩ áo bào trắng cũng không che dấu làm gì, rất sảng khoái nói:
- Tộc trưởng đại nhân đi Luyện Kim Thành.
- Đi Luyện Kim Thành?
- Đúng vậy, gần đây phương bắc Tần Nhân náo động, cái tên Sephiroth kia không thể ổn định được thế cục, Luyện Kim Thành nhân cơ hội thu mua quý tộc phương bắc, tộc trưởng rất căm tức, quyết định đi giáo huấn những tên tự cho là đúng kia một chút.
Sarin nghe thấy mà toát mồ hôi, hắn đã đi qua Luyện Kim Thành, nếu pháp sư Luyện Kim Thành tới nơi này, đương nhiên sẽ không kiếm được chút chỗ tốt nào, nhưng mà tộc trưởng của gia tộc Gelvkesi đơn thương độc mã tới giết tận đó, chẳng lẽ có thể là đối thủ của bọn họ hay sao?
Luyện Kim Thành cũng giống thành San Rock, có đại hình ma pháp tăng phúc khí. Tộc trưởng này cho dù là cường giả cấp mười, thì cũng sẽ phải chịu thiệt thòi.
Toàn thân Vong Linh Giả Long đều là vết thương, Dực khô lâu vội vàng trị liệu, hiệu quả cũng không quá tốt, tốc độ phi hành càng ngày càng chậm. Sarin dứt khoát hạ xuống, tìm một chỗ bằng phẳng, lấy từ trong thứ nguyên thạch ra Nguyên tố ma pháp tháp, mang theo Hobdina tiến vào trong tháp, Sarin chuẩn bị làm quen một chút Hobdina chi thương.
Nguyên tố ma pháp tháp hạ xuống đất, bám chặt mặt đất. Tuy rằng không thể giống Thần Thụ ma pháp tháp, mọc ra cả rễ, nhưng tầng dưới cùng cũng có thể làm cho mặt đất bị thạch hóa, nối thành một thể với đại địa. Dực khô lâu ở ngoài tháp tiếp tục trị liệu cho Vong Linh Giả Long, món đồ chơi mới này thì Dực khô lâu vẫn khá hài lòng, phi hành thì cực kỳ ổn định, hơn nữa Vong Linh Giả Long này khi còn sống có sức chiến đấu không yếu, sau khi hóa thành vong linh thì lại có thêm một loại vong linh thổ tức, có thể phun ra khí độc.
Sarin ở trong Nguyên tố ma pháp tháp, một lần nữa xem kỹ bản vẽ của Hobdina, hắn không quên gì cả, chỉ là dùng bảy cái sừng của Cá voi trắng một sừng để luyện chế Hobdina chi thương, cái giá phải trả không khỏi có chút lớn.
Nếu sáu miệng pháo của Hobdina chi thương đồng thời bắn ra, thì sáu thanh băng trùy tập trung mục tiêu, lực công kích có thể đạt tới trình độ ma pháp cấp mười. Hơn nữa thời gian làm lạnh của trang bị này chỉ có chia ba phút, cho dù tiêu hao lớn, thì cũng đáng giá. Gia tộc huy chương của Sarin có lực công kích rất cao, nhưng một lần sử dụng thì phải chờ tận nửa năm sau mới dùng tiếp được. Đây vẫn là do Sarin có được hai mươi bốn con Lôi Long, nếu là người khác, không có thời gian một năm trở lên thì căn bản không thể làm cho huy chương này khôi phục được lực lượng.
Tuy nhiên năng lực viễn trình công kích của Sarin vẫn có nhược điểm, công kích mạnh nhất của hắn đều là thi triển gần người. Ma pháp càng cường đại thì khoảng cách công kích lại càng gần. Ví dụ như Mắt lôi điện và Thủy tinh chỉ, đều có khoảng cách công kích khoảng mười thước, đủ để đánh bại cường giả cấp mười.
Hobdina chi thương là một kiện trang bị khá tinh vi, thời gian làm lạnh cũng không lâu lắm, cho dù cái của bản thân Hobdina thì cũng chỉ mất ba mươi phút làm lạnh mà thôi.
Sarin tìm tòi trong đống tài liệu mà Đại tông sư đưa cho mình, tìm được tài liệu càng thêm thích hợp cho mình hơn, đó là nửa thanh lưỡi lê của Ngân tuyến kim thương ngư. Thanh lưỡi lê này dài hơn sáu thước, nhưng trước đó không biết bị vũ khí gì chặt đứt, chỉ để lại phần sau. Chiều dài sáu thước thì cũng đủ để cho Sarin luyện chế rồi.
Hắn lấy ra một chiếc sừng của Cá voi trắng một sừng, vẫn như cũ làm ra cái khung cho Hobdina chi thương, sau đó phóng ra thủy diễm, bắt đầu tiến hành luyện chế.
Lần đầu tiên luyện chế, bởi vì còn chưa quen thuộc chi tiết của Hobdina chi thương, tuy rằng không có làm lỗi, nhưng Sarin cũng không hài lòng, ít nhất thứ đó quá dài, không thích hợp cho một pháp sư sử dụng, trang bị trên Thuyền luyện kim bàn quy thì còn được.
Chất lượng lưỡi lê của Ngân tuyến kim thương ngư so với sừng của Cá voi trắng một sừng thì còn cao cấp hơn rất nhiều, nếu không phải bị chém đứt, tuyệt đối có thể luyện chế thành một thanh vũ khí có cấp bậc ngang với “Trí nhớ màu xám”. Sarin dùng thủy diễm thập phần gian nan nén ép nửa thanh lưỡi lê thành ống pháo chỉ dài một thước, trong ống pháo là sáu ma pháp thông đạo nhỏ, bố trí lập thể ma văn.
Lần này Sarin hoàn toàn phát huy ra sức sáng tạo của hắn, sáu đại nguyên tố chuyển hoán, hắn còn quen thuộc hơn cả Hobdina. Giữa ống pháo được lắp trang bị dùng để tập trung mục tiêu, đó là một con mắt của Ngân tuyến kim thương ngư còn sót lại, thứ này có năng lực tập trung thập phần đáng sợ, sáu con mắt đồng thời mở ra, chỉ cần ngươi có đủ tinh thần lực, thì có thể tập trung mục tiêu cao hơn ngươi hẳn một đại giai vị. Sarin sử dụng ý tưởng luyện chế “Trí nhớ màu xám”, trang bị cho con mắt này một viên long tinh.
Quá trình Sarin luyện chế thì cũng để cho Hobdina cẩn thận quan sát, Hobdina cũng rất chăm chú, trong lĩnh vực luyện kim thuật, thiên phú của nàng so với Sarin thì không chỉ cao hơn gấp mười lần. Nhưng đừng nói Sarin sẽ không dạy Thủy diễm luyện kim thuật cho nàng, cho dù có dạy cho nàng, thì khả năng nàng học được cũng không lớn.
Trình độ khó khăn khi học tập Thủy diễm luyện kim thuật làm cho toàn bộ Sigure đảo cũng chỉ có một mình Jason có thể học được. Mà Sarin có thể học được là bởi vì hắn là thủy nguyên tố thân thể, học tập thủy hệ kỹ năng sẽ dễ hơn các Ma pháp sư khác tận trăm lần.
Lần này Sarin đã luyện chế lôi điện ma văn trong ống pháo của Hobdina chi thương, lôi điện ma văn này có chỗ tốt chính là có thể nằm trong vách tường của ống pháo, sẽ không còn phải lo lắng việc phóng ra băng trùy làm cho kết cấu bị hỏng nữa.
Cái bộ phận khác thì Sarin không làm ra quá nhiều cải biến, Hobdina thiết kế trang bị này đã gần như hoàn mỹ rồi. Sarin chỉ chế tạo thêm một công năng, tạo ra một cái túi da của Tử kim hải đảm trên phần áo giáp Ma Thần sáo trang tại cánh tay, sau đó thu Hobdina chi thương chỉ dài hơn nửa thước vào trong đó.
Như vậy hắn sẽ có thể dùng tay nắm lấy thanh vũ khí này, hơn nữa không chịu môi trường ảnh hưởng.
Sarin tiện tay thí nghiệm hai lần, lấy Hobdina chi thương từ miếng giáp trên cánh tay ra, phần phía sau màu trắng của Hobdina chi thương đã bao phủ lấy cánh tay của Sarin, cũng không ảnh hưởng tới động tác của hắn.
Trang bị này chỉ dài hơn nửa thước, vừa đúng dài hơn ngón tay của Sarin. Điều này thoạt nhìn làm cho Hobdina chi thương giống như phần bảo vệ tay của một võ, hắc bạch ma văn đan vào nhau, có một loại vẻ đẹp khác thường.
Sarin lúc này mới hài lòng, tuy rằng Hobdina chi thương có lực công kích không khác cái trang bị đầu tiên là bao, tuy nhiên chất liệu lại tốt hơn nhiều, hơn nữa năng lực tập trung cao hơn không biết bao nhiêu lần. Quan trọng là, trang bị này có thể thăng cấp, cường độ tài liệu đủ để cho Sarin sử dụng đến cấp mười sáu.
Sarin thu Hobdina chi thương lại, mới nói với Hobdina:
- Ngươi xem có hiểu không?
Hobdina gật đầu, nói:
- Xem hiểu rồi, nếu ta có cấp bậc của ngươi, có tài liệu tốt như vậy, khẳng định sẽ luyện chế ra thứ mạnh hơn của ngươi!
Sarin nghẹn lời, nhưng cũng không để ý, bởi vì lôi điện ma văn của hắn Hobdina căn bản không hiểu được. Lôi điện ma văn giấu trong lập thể ma văn, Hobdina chỉ cho rằng đó là ma văn rất cao cấp, căn bản không biết đó là lôi điện quy tắc do Sarin tự mình lĩnh ngộ ra.
Sarin gật gật đầu nói:
- Ngay cả như vậy, Thủy diễm luyện kim thuật cũng sẽ làm cho trang bị trở nên càng thêm chắc chắn, đưa Hobdina chi thương của ngươi cho ta, ta giúp ngươi luyện chế lại một chút.
Hobdina không từ chối, Sarin dừng lại đây thì mục đích chủ yếu vẫn là luyện chế trang bị cho Hobdina. Hắn mang theo nữ Luyện kim sư này chạy khắp nơi, cũng sợ Hobdina gặp nguy hiểm gì đó, trước hết cứ luyện chế cho nàng vài trang bị cường đại để tự bảo vệ mình, miễn cho khi gặp chuyện không may, mình lại không thể giúp được nàng.
Giá trị của Hobdina không phải là để chiến đấu, mà là trợ giúp Sarin luyện kim. Nếu để cho Hobdina lãnh đạo luyện kim nhà xưởng, Sarin rất nhanh sẽ có các trang bị càng thêm thực dụng hơn.
Sarin bộc lộ tài năng trước mặt Hobdina trước khi tới Hoàng kim bình nguyên, chính là vì hấp dẫn nàng, không muốn để cho nàng rời đi. Tuy rằng đã ký kết khế ước, nhưng đó lại không phải là truy tùy giả khế ước, nếu Hobdina trả một cái giá nhất định, thì vẫn là có thể đi được. Nếu gia tộc Gelvkesi trên Hoàng kim bình nguyên mời chào Hobdina, thì tuyệt đối có thể đưa ra một giá tiền lớn.
Ma pháp sư có câu ngạn ngữ: Khi tri thức hiện ra trước mặt ngươi, thì ngươi sẽ không thể xoay người rời đi được.
Hobdina nhìn thấy Thủy diễm luyện kim thuật của Sarin, chỉ sợ gia tộc Gelvkesi sẽ không có biện pháp nào để lừa vị Luyện kim sư tiềm lực vô hạn này đi được nữa.
Đối với Hobdina, Sarin thật sự nổi lên ý định mời chào. Một thiên tài như vậy, hắn không có khả năng dùng biện pháp khác đi thu phục, càng không thể sử dụng thủ đoạn bạo lực. Đồng thời hắn cũng có chút lý giải Persian, Persian cũng không nỡ để cho Hobdina tham dự vào trong chiến tranh, cho nên mới đuổi nàng đi, hy vọng nàng có thể tìm được một chỗ không có chiến tranh, yên lặng học tập và sinh hoạt.
Chỉ là Hobdina lại không đi Vân Lưu, cũng không đi thành San Rock, mà là đi vào trong thành Girders, đây là điều mà Persian không hề nghĩ tới.
Hobdina quả nhiên giống như Sarin nghĩ, hiện tại cho dù có người đặt cả núi vàng tới trước mặt nàng, thì nàng cũng không muốn rời khỏi hắn.
Sarin xuất ra đại lượng kim chúc hóa cương nham, dùng để luyện chế mới trang bị cho Hobdina.
Vấn đề của Hobdina chi thương là phải không ngừng tu bổ, thuộc loại bán tiêu hao. Mà tu bổ ống pháo lại khá phiền toái, nếu dùng kim chúc hóa cương nham thì với thuộc tính của loại tài liệu này, sẽ rất dễ dàng cho việc tu bổ.
Sarin đã nhận ra biến hóa của Hobdina, tiểu cô nương nhìn qua cũng chưa trưởng thành này, bắt đầu sinh ra hứng thú khi ở bên cạnh mình. Sarin luyện chế mới trang bị cho Hobdina, nhưng vẫn lấy ra một đống lớn tài liệu của mình, tìm kiếm trong đó.
Hobdina nhìn thấy những tài liệu trong tay Sarin, ánh mắt lòe lòe phát sáng, tựa như Nerys thấy được mục tiêu muốn xuống tay vậy.
Luyện kim sư cũng không tham lam, bình thường thì ham muốn lớn nhất của bọn họ chính là tự tay luyện chế ra những thứ độc nhất vô nhị, không nhất định là vũ khí chiến đấu, nhưng nhất định phải là ma pháp trang bị không giống với của người khác.
Giống như Hobdina chi thương, nó do bản thân Hobdina nghiên cứu ra, trong đó đã trải qua không biết bao nhiêu khó khăn. Nàng không nhận được chút trợ giúp nào từ Persian, cho nên hoàn thành trang bị này, Hobdina đã vô cùng thỏa mãn rồi.
Nhưng hiện tại Sarin biểu hiện ra thực lực, tài sản, lại cũng đủ để hấp dẫn Hobdina.
Luyện kim sư không có ham muốn chiến đấu gì cả, phương thức tu luyện hoàn toàn là dựa vào ma pháp thí nghiệm, và luyện chế đủ loại trang bị, dược phẩm.
- Được rồi, Sarin, về sau ta đi theo ngươi, sẽ không rời đi.
Hobdina dù có ngốc, thì cũng biết Sarin đang làm gì.
- Vậy là tốt rồi.
Sarin bị vạch trần, cũng không có chút chột dạ gì, loại chuyện này mà hắn không làm thì mới là kỳ quái.
- Nhưng ta không muốn chỉ chế tạo vũ khí, ta cần một cái luyện kim phòng thí nghiệm, cần phải rất cao cấp!
Trong mắt Hobdina hiện lên một vẻ khiến cho người ta nhìn mà thương cảm. Sarin hiểu được, đó là Hobdina không muốn mất đi tự do, lại bị những thứ của mình hấp dẫn, có chút bất đắc dĩ.
Thiên hạ đại loạn, Luyện kim sư như Hobdina, hoặc là bị người khác mời chào, hoặc là bị người ta tiêu diệt. Mình mà không chiếm được, thì cũng không thể để rơi vào trong tay người khác. Cho dù Sarin không làm như vậy, nhưng cũng sẽ tìm cách làm cho Hobdina không đi làm việc cho người khác. Hobdina không dám đi Vân Lưu, cũng không dám đi Luyện Kim Thành, chính là vì biết được giá trị của bản thân mình.
Giá trị rất cao, có đôi khi cũng không phải là chuyện gì tốt cả. Cùng Sarin tiếp xúc, nàng có một loại trực giác, ít nhất Sarin sẽ không dùng bạo lực để đối đãi với mình. Bất kể Sarin làm cái gì, hắn cũng đều là một pháp sư chính thống.
- Đây là đương nhiên, bản thân ta cũng có luyện kim nhà xưởng, trên thực tế không cần ngươi tự mình động thủ đi luyện chế trang bị, ta chỉ cần ngươi không ngừng nghiên cứu. Ít nhất, đây là lựa chọn tốt nhất cho ngươi vào lúc này.
Hobdina không giấu được tâm sự của mình, nhưng cũng sẽ không đắm chìm mãi. Làm ra quyết định đi theo Sarin, Hobdina hoàn toàn bỏ xuống suy nghĩ trong lòng, bắt đầu nghiên cứu Nguyên tố ma pháp tháp của Sarin.
Đối với nguyên tố thạch, Hobdina toát ra hứng thú mãnh liệt, đáng tiếc thứ này ngay cả thủy diễm của Sarin thì cũng không thể luyện hóa được nửa phần.
Luyện chế mới vũ khí cho Hobdina, Sarin vẫn lựa chọn ra một bộ ma pháp sáo trang trong đống trang bị quý giá của mình, đưa cho Hobdina. Thuộc tính trang bị của bản thân Hobdina cũng không kém, chỉ là Sarin có rất nhiều trang bị, hoặc là do Roy tự tay luyện chế, hoặc là lấy được từ Vực sâu vương thành.
Còn có một số tài liệu, Sarin lấy từ vài cái Thần điện của Myers nữ thần, cũng đều là thứ tuyệt tích trên đại lục, Hobdina từ nhỏ đã sống trong hoàn cảnh cơm áo không cần lo, tất cả đều được lão sư Persian mang tới trước mặt cho nàng, nên nàng vẫn không cảm thấy luyện kim tài liệu quý báu tới mức nào.
Mãi cho tới khi rời khỏi lão sư, nàng mới hiểu được, những tài liệu này có giá cả khiến cho các quý tộc cũng không thể mua nổi, những thứ Sarin đưa ra, đương nhiên chỉ là một góc núi băng thôi, nhưng cũng đã đủ để cho Hobdina động tâm rồi.
Không thể dừng lại ở trong này quá lâu, Sarin nhìn ra ngoài ma pháp tháp, Dực khô lâu đã chữa trị thương thế cho Vong Linh Giả Long, có thể tiếp tục phi hành. Sarin liền mang theo Hobdina rời khỏi ma pháp tháp, một lần nữa bước lên trên lưng Vong Linh Giả Long, bay về phía Hoàng kim bình nguyên.
Hoàng kim bình nguyên nằm trong vùng núi phía nam lãnh thổ Tần Nhân, là một cái khu vực nửa phong bế, diện tích không quá nhỏ, ít nhất so với thành Ceylon của Sarin thì còn có diện tích lớn hơn rất nhiều. Khu vực lớn như vậy có thể cất chứa vài trăm vạn người sinh sống, nhưng vẫn còn khá là trống trải.
Phía tây khu vực này có một con sông chảy ra, uốn lượn ngàn dặm, cuối cùng chảy vào trong Ly Hải. Người Vân Lưu không dám công kích Tần Nhân trên Ly Hải, chính là do có con sông này. Nếu người Vân Lưu đổ bộ tại phía đông Ly Hải, thì ngoài việc phải đối mặt với từng tòa núi cao ra, thì còn phải đề phòng người trên Hoàng kim bình nguyên tới quấy rối nữa.
Đừng nói tới việc gia tộc Gelvkesi phái binh, cho dù chỉ phái ra vài tên Ma đạo sĩ cường đại, thì cũng sẽ làm cho người Vân Lưu cảm thấy sợ hãi.
Bên trên Hoàng kim bình nguyên gia tộc Gelvkesi sinh sống, tỉ lệ pháp sư tuyệt đối vượt qua Tần Nhân đế quốc. Hơn nữa gia tộc Gelvkesi tích lũy ngàn năm, ngoài việc có nhiều người, thì tài phú nhiều tới mức kinh người. Đủ loại trang bị, khẳng định không kém hơn khố phòng của Luyện Kim Thành.
Sarin cưỡi Vong Linh Giả Long, bay tới lối ra của Hoàng kim bình nguyên, lập tức thấy được một màn đồ sộ.
Một cái con sông rộng hơn trăm thước từ trong thung lũng hẹp chảy ra, phát ra âm thanh ầm ầm, dòng nước chảy rất xiết. Cửa thung lũng tràn ngập hơi nước, hai sườn núi đã được điêu khắc thành các tượng đá cực lớn, liên miên không dứt. Đó là tượng các đời Hoàng đế của gia tộc Gelvkesi, còn có cả một số nhân vật trọng yếu đã chết trong tộc.
Chính riêng những pho tượng vượt qua năm trăm thước này cũng không làm cho Sarin quá ngạc nhiên, nhưng những pho tượng này lại giống như còn sống vậy, trên mỗi một pho tượng đều tản ra khí tức cường đại. Trên trăm pho tượng, lẫn nhau hô ứng, hình thành ma pháp trận cực lớn.
Trên ngọn núi hai bên thung lũng được lắp một chiếc cầu đá cực lớn, cầu đá này dường như là do thiên nhiên hình thành, nhưng Sarin lại biết, đây là thứ được dùng Thạch Hóa Thuật phi thường cường đại để chế tạo ra, trên cầu đá có mười mấy con Lục dực phi xà đang quấn quanh.
Mười mấy con Lục dực phi xà này, mỗi một con đều là ma thú cấp chín, sức chiến đấu của các ma thú cấp chín cũng có sự khác nhau, Lục dực phi xà do gia tộc Gelvkesi tỉ mỉ bồi dưỡng ra, có trí tuệ rất cao. Nhìn thấy Sarin cưỡi Vong Linh Giả Long đến, đám Lục dực phi xà vẫn lười biếng, không có một con nào tiến lên ngăn cản cả.
Dực khô lâu không có cảm giác gì, tại Vong linh vị diện thì còn có những thứ hùng vĩ hơn nữa, vạn năm trước kia, khô lâu vương cường đại nhất có thân thể thậm chí còn lớn hơn cả cực hạn của máy móc vong linh, một cước có thể đạp nát cả ngọn núi. Sau lại đi theo nhân loại chinh chiến, những vong linh cường giả kia cũng biến mất, một số ít ngã xuống, bị nhân loại đuổi về Vong linh vị diện, trở thành dấu hiệu không thể khinh nhờn.
Cho dù là đám Quân vương thì cũng không dám động vào thân thể của những vong linh đã vẫn lạc kia. Mỗi một vong linh cường giả ngã xuống thì đều lưu lại quy tắc lực cường đại. Đám Quân vương sẽ ở gần đó để tham khảo những lực lượng này, học tập rất nhiều vong linh kỹ năng thời viễn cổ.
Sarin cảm thán là bởi vì gia tộc Gelvkesi thật sự rất giàu có, những pho tượng kia sở dĩ rất sống động, thậm chí rất có thể sẽ động thủ chiến đấu, là bởi vì là pho tượng cao hơn năm trăm thước kia đều là các con rối khổng lồ.
Gelvkesi gia tộc hẳn là có một loại bí thuật, có thể làm cho trí nhớ của người chết biến thành một loại vật chất, mạnh mẽ cho vào trong trung tâm của con rối, hình thành một thứ giống như đại não của nhân loại. Những con rối to lớn này cũng không cồng kềnh một chút nào, nếu thật sự chuyển động thì còn linh hoạt hơn cả thái cổ chiến sĩ.
Phía bên phải dưới con sông có một con đường dẫn thẳng vào trong thung lũng. Khi Sarin đang suy nghĩ có nên hạ xuống đi bộ hay không, thì từ trong thung lũng đã có một người bay ra.
Người này mặc ma pháp bào màu trắng, trên bề mặt cũng không có một dấu hiệu nào, dựa theo lẽ thường, thì đây là một ma pháp học đồ. Nhưng ma pháp học đồ tuyệt đối sẽ không thể bay được, cho dù vũ nhân tộc có cánh, thì cũng cần phải đạt được lực lượng từ cấp ba trở lên thì mới có thể tự do bay lượn trên bầu trời.
Người này khoảng ba mươi tuổi, đây là trực giác của Sarin, tuy nhiên thoạt nhìn thập phần trẻ tuổi, gương mặt khá giống Hobdina, nhưng lại làm cho người ta sinh ra ảo giác khi nhìn vào hắn, còn có một tia hảo cảm. Pháp sư áo bào trắng này có lực lượng tuyệt đối là cấp bậc Ma đạo sĩ, hơn nữa là Ma đạo sĩ thăng cấp khi mới khoảng ba mươi tuổi.
- Người nào vậy? Tại sao lại bay tới đây, chẳng lẽ không sợ bị đánh chết ư?
Ma đạo sĩ áo bào trắng này dùng một loại giọng điệu rất thân mật nói.
Sarin biết Ma đạo sĩ áo bào trắng kia chỉ trên trăm pho tượng khổng lồ đó, thứ này cũng không phải để trưng bày, nếu Sarin thật sự thao túng Vong Linh Giả Long bay vào trong thung lũng, thì lập tức sẽ bị trên trăm con rối cấp chín công kích.
Không, cấp bậc của những con rối này cũng không thể xác định rõ được, ít nhất là cấp chín. Bởi vì chúng đã dung hợp cùng dãy núi vào một chỗ, uy lực càng cường đại hơn, khuyết điểm chính là phạm vi hoạt động sẽ không quá xa. Nếu mình muốn đối địch với những pho tượng này, biện pháp tốt nhất là thay đổi không gian chiến đấu. Nếu không thì cho dù mình có thả tất cả nguyên tố sinh vật ra, thì cũng không chiếm được chỗ tốt gì.
Gia tộc Gelvkesi quả nhiên là giàu có, ở trước cửa nhà mình mà có thể bày ra nhiều trang bị cường đại như vậy.
Sarin để cho Dực khô lâu điều khiển Vong Linh Giả Long dừng trên không trung, hắn đứng lên, đi tới đầu Giả Long, nói với Ma đạo sĩ áo bào trắng:
- Ta tên là Sarin, Sarin Mesterlin, tiến đến cầu kiến tộc trưởng.
- Tộc trưởng đâu phải là người mà ngươi...
Áo bào trắng Ma đạo sĩ nói nửa câu, đột nhiên trừng mắt, nhìn Sarin nói:
- Ha ha! Là ngươi a, ta còn tưởng rằng có bộ dáng gì khác. Lex đã truyền tin tới đây, tuy nhiên tộc trưởng không ở nhà, ngươi có thể chờ một chút, đại khái ba đến năm ngày thì tộc trưởng sẽ trở về. Ngươi...
Sarin biết đây là muốn chứng minh thân phận của mình, tuy nhiên việc chứng minh này đối với Sarin thì cũng không có ý nghĩa quá lớn, hắn lấy ra Lục dực phi xà ấn, vung vẩy trước mặt Ma đạo sĩ áo bào trắng. Ma đạo sĩ áo bào trắng nuốt một ngụm nước miếng, gật đầu nói:
- Vậy thì đi theo ta, ta bố trí chỗ ở cho ngươi!
Sarin mỉm cười nói:
- Không cần phiền toái như vậy, tìm cho ta một bãi đất trống không ảnh hưởng tới người khác là được.
Sarin cũng không muốn trong ma pháp tháp của người khác, như vậy tương đương với việc mặc kệ cho người khác đối phó mình a. Tuy rằng gia tộc Gelvkesi rất khó làm ra loại chuyện này, nhưng Sarin vẫn không quen làm vậy, hắn vẫn quyết định ở trong ma pháp tháp của mình, như thế thì mới có thể ngủ yên được.
Ma đạo sĩ áo bào trắng kia cũng không để ý, tuy rằng Sarin là quốc vương, nhưng mà hắn cũng là một Ma đạo sĩ cấp chín. Tính tình của Ma đạo sĩ đương nhiên sẽ không giống người thường.
Ma đạo sĩ phóng ra một cái ma pháp hỏa diễm, thông báo cho người bên trong thung lũng. Sau đó hắn đón Sarin hạ xuống đất, từ trên con đường đó, đi vào trong thung lũng.
Vong Linh Giả Long cũng chỉ có thể đi trên mặt đất, cũng may vong linh này có tứ chi tráng kiện, khi thu đôi cánh lại, thì cũng không lớn hôn Địa Hành Long là mấy.
Ma đạo sĩ áo bào trắng mang theo Sarin đi vào thung lũng, dọc theo đường đi cũng không có người nào tuần tra. Bên trong thung lũng trên Hoàng kim bình nguyên này thì dài hơn hai mươi dặm. Toàn bộ dòng sông trong thung lũng có lẽ sẽ mở rộng ra ở phía sau. Khi Sarin ở trên cao đã thấy rõ, phía cuối thung lũng này có một cái đập nước, nếu mở cửa thoát nước ra, thì có lẽ toàn bộ thung lũng sẽ ngập chìm trong đó.
Quân đội trong thế tục căn bản không thể thông qua nơi này, ngay cả ác ma quân đoàn của mình cũng không được. Tuy nhiên đập nước này hiển nhiên không phải dùng để làm vũ khí, xuyên qua thung lũng, bên ngoài còn có không ít vùng đất bằng phẳng, bên ngoài Hoàng kim bình nguyên cũng không phải đều dãy núi, mà còn có thể trồng trọt được. Khi Sarin bay trên cao thì còn nhìn thấy một vài thôn trang.
Một gia tộc mà muốn kéo dài, không có khả năng phong bế mình trong một môi trường nhỏ hẹp, không trao đổi cùng ngoại giới. Cả trong lẫn ngoài Hoàng kim bình nguyên chỉ sợ cũng có thể nuôi sống mấy trăm vạn người, gia tộc Gelvkesi cũng muốn tuyển chọn ra các nhân tài có thể bồi dưỡng trong số những người này. Loại hoàng tộc ngàn năm này cũng không phải Sarin có thể so sánh được, Sarin dùng nhiều tiền để chiêu mộ binh sĩ, cuối cùng ngoài người Caucasus và Thần điện quân đoàn là lực lượng trung tâm ra, thì cũng chỉ còn lại mười vạn binh sĩ mà thôi.
Mười vạn người này là mười quân đoàn chủ lực của Sarin, ngoài quân đoàn chủ lực ra, quân đội của Sarin, ở trong mắt Lex, thì cũng không tác dụng gì mấy. Duy trì trị an thì còn được, nhưng nếu mà đưa lên chiến trường, chỉ sợ còn làm liên lụy tới quân chủ lực của mình. Các phụ trợ binh trong quân chủ lực thì còn cường đại hơn cả đám quân đoàn còn lại của Sarin.
- Tộc trưởng đại nhân đi đâu vậy?
Sarin giọng điệu khá cung kính, khi hắn nhìn thấy Tần Nhân Hoàng đế thì cũng không làm như thế. Tuy nhiên trưởng lão của gia tộc Gelvkesi này, thì địa vị so với mình còn phải cao hơn nhiều a.
Lex đã nói qua, tộc trưởng trong gia tộc tất nhiên là người cường đại nhất rồi. Đây là quy củ của gia tộc Gelvkesi, ngược lại Hoàng đế thì chỉ cần có khả năng thống trị là có thể thượng vị. Augustini mang bệnh, nhưng vẫn có thể ngôi trên ngai vàng Hoàng đế được.
Ma đạo sĩ áo bào trắng cũng không che dấu làm gì, rất sảng khoái nói:
- Tộc trưởng đại nhân đi Luyện Kim Thành.
- Đi Luyện Kim Thành?
- Đúng vậy, gần đây phương bắc Tần Nhân náo động, cái tên Sephiroth kia không thể ổn định được thế cục, Luyện Kim Thành nhân cơ hội thu mua quý tộc phương bắc, tộc trưởng rất căm tức, quyết định đi giáo huấn những tên tự cho là đúng kia một chút.
Sarin nghe thấy mà toát mồ hôi, hắn đã đi qua Luyện Kim Thành, nếu pháp sư Luyện Kim Thành tới nơi này, đương nhiên sẽ không kiếm được chút chỗ tốt nào, nhưng mà tộc trưởng của gia tộc Gelvkesi đơn thương độc mã tới giết tận đó, chẳng lẽ có thể là đối thủ của bọn họ hay sao?
Luyện Kim Thành cũng giống thành San Rock, có đại hình ma pháp tăng phúc khí. Tộc trưởng này cho dù là cường giả cấp mười, thì cũng sẽ phải chịu thiệt thòi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.