Trạm Lạm Huy Chương

Quyển 3 - Chương 215: Quân chính quy vs Quân không chính quy

Deathstate

24/12/2014

Kỳ đoàn thứ chín cùng thứ mười là bộ binh, binh lính trang bị ngựa xấu. Cho dù là ngựa xấu, cũng sẽ vượt qua khoảng cách 50 dặm rất nhanh, Lex tức giận là vì ỉ Daniel quấy rõi kế hoạch của mình.

Nếu 500 người của Daniel chết sạch, dù là Lex dẹp xong thành Stellan, cũng sẽ sinh ra ảnh hưởng với sĩ khí.

Cái này cũng không thể trách Daniel, vốn Daniel là quý tộc nhỏ, thuộc loại ngồi không lấy tiền, không biết đánh trận. Cho nên Sarin để cho Gridone phụ trách chuyện chiến đấu, nhưng mà Sarin hạ lệnh cho Daniel phụ trách toàn bộ quân đội. Cái này hơi mâu thuẫn.

Gridone muốn tham công, Daniel muốn ngăn cản, nhưng mà lời Sarin nói làm hắn có chút cố kỵ. Dù sao hắn không rõ chuyện đánh trận, cảm giác Gridone nói đúng, hắn liền nghe theo yêu cầu của Gridone.

Gridone cũng không định chém giết trực diện với kẻ địch, người ra ngoài thành lục soát nhanh chóng rơi vào cạm bẫy bố trí sẵn của Gridone. Ở trên con đường nhỏ hẹp, hai bên đều là đá tảng, người dã man trốn trong đống đá, phía trước là tiểu đội hải tặc cưỡi chiến mã khô lâu, làm bộ như ngẫu nhiên gặp phải kẻ địch, lập tức chạy trốn, dẫn kẻ địch vào trong vòng phục kích.

Pi Hughes sinh vật vong linh của Daniel trốn ở trong đất, quân đội kẻ địch vừa đến, nó liền chui ra thi triển một cái vong linh ma pháp - không gian suy yếu.

Lập tức, mấy trăm kỵ binh cùng chiến mã trúng chiêu, ma pháp phạm vi lớn như thế cũng làm cho Pi Hughes kiệt sức. Nó không muốn đánh tay đôi, quay đầu bỏ chạy.

Những binh lính này nào dám đuổi theo nó.

Chiến mã đều mềm nhũn ngã xuống, rất nhiều binh lính mặc áo giáp kim loại té xuống bị thương. Ở trong đống đá hai bên đường, người dã man nhảy ra, phủ kích vung lên, làm Gridone ở đằng sau nổi giận chửi má nó.

Đám binh lính thành Stellan bị phủ kích đánh trúng, ngay cả áo giáp cũng bị xẻ đôi, máu phun ra. Không còn một bộ quần áo nào dùng được, kế hoạch thay quần áo kẻ địch của Gridone thất bại.

Không có binh lính đủ tư cách, kế hoạch gì cũng là vô nghĩa. Daniel cùng Frances đều ở trên chiến xa ma pháp, cũng không ra tay, bọn họ tiết kiệm tinh thần lực cùng Ma huyền, sau khi đi vào thành thị mới bắt đầu chiến đấu. Bây giờ mọi chuyện đều phải dựa vào người dã man.

Người dã man ngoại trừ đầu óc có chút vấn đề, những chuyện khác vẫn ổn, ít nhất đối mặt với số lượng kẻ địch đông gấp đôi vẫn chiếm hết ưu thế. Bởi vì vong linh ma pháp của Pi Hughes còn chưa hết hiệu lực, lực lượng của kẻ địch còn không bằng một nửa bình thường.

Mấy trăm kẻ địch này không xem như kỵ binh hạng nặng, nhưng cũng không phải kỵ binh nhẹ, mất đi chiến mã thì không ai chạy nổi. Cả một bộ áo giáp kim loại trở thành trói buộc của những người này, nếu bọn họ mặc giáp da, còn có thể đánh một trận ngang tay với người dã man.

Người dã man gào thét to, ban đầu còn phối hợp với nhau, về sau dứt khoát nhảy vào đám quân địch điên cuồng chém giết. Nếu không có vong linh ma pháp phạm vi lớn kia, những người dã man này phải chết ít nhất một nửa, bây giờ bọn họ ngoại trừ mấy tên không cẩn thận bị đâm trúng, còn lại cậy vào ưu thế áo giáp đánh thẳng tới trước.

Sarin chế tạo cho những người dã man này áo giáp rất dày, lại không nặng, thích hợp nhất cho loại người chỉ cậy mạnh này. Cho dù không có áo giáp, phương thức chiến đấu của người dã man cũng là chém thẳng vào nhau, rất ít tránh né, ai ác hơn là người đó thắng. Phương thức chiến đấu như thế rất chịu thiệt trên chiến trường, nhưng mà bây giờ quân địch suy yếu, không cầm nổi vũ khí hạng nặng, chỉ có cầm kiếm đâm thẳng mới có thể làm họ bị thương.

Đây là cách chiến đấu rất kém trí nhưng rất hiệu quả, điều kiện trước tiên là lực công kích của quân địch giảm mạnh. Sarin chế vũ khí vừa tay theo yêu cầu coi như cứu bọn họ, nếu không dùng vũ khí chiến đấu bằng đá, khó mà công phá được áo giáp kim loại của quân địch. Người dã man không thể so sánh với người Caucasus, trong người Caucasus còn có không ít thợ rèn, có thể chế tạo vũ khí kim loại sắc bén. Người dã man lại dùng Hắc diệu thạch chế tạo vũ khí, đối phó ma thú còn được, đối phó binh lính loài người thì không được.

Chỗ này không thể không nói một chút, Sarin thu nhận mấy ngàn người dã man, dùng vũ khí kim loại của hắn đổi được rất nhiều Hắc diệu thạch. Hắc diệu thạch này là do người dã man gom góp từng chút một, có những vũ khí đã truyền mười mấy đời.

Hai bên đều cười, người dã man lấy được vũ khí mạnh hơn, Sarin lấy được Hắc diệu thạch quý giá.

Gridone bất đắc dĩ, chỉ phải để đám hải tặc ở phía sau xông lên, dùng cung nỏ lấy mạng quân địch. Lúc này thuật bắn cung của đám hải tặc bắt đầu thể hiện ra, không ít người dã man bị hải tặc bắn trúng. Cũng may áo giáo của bọn họ không tệ, không bị bắn chết, người dã man càng đáng sợ hơn, hai mắt họ đỏ rực, vung phủ kích như điên.

Gridone trợn mắt há mồm, hắn bội phục Sarin sát đất, khó trách đại nhân cho đội ngũ của mình mang theo rất nhiều nước chữa trị, thì ra đã sớm đoán trước kết quả này.

Chiến đấu rõi tinh rõi mù, thắng lợi không thể hiểu nổi.

Kịch chiến hơn nửa giờ, trước khi vong linh ma pháp mất đi hiệu lực, 400 quân địch bị chém giết sạch. Đương nhiên, tất cả áo giáp trên thi thể cũng bị đập tan tành, không còn sử dụng lại được nửa.

Cũng may là cái số của Daniel không kém, ngay sau đó lại có 400 bộ binh tới gần, bị hắn phóng ra một cái vong linh biết bay phát hiện. Gridone đầu óc hôn mê, cho đám đám hải tặc đánh thẳng chính diện.

Lúc này Pi Hughes khôi phục một ít sức, dẫn đầu vọt tới. Pi Hughes là vong linh cấp tám, tuy rằng ma pháp bị hạn chế ở cấp bảy, nhưng lực lượng cùng cường độ thân thể không giảm nhiều, lần này xông thẳng tới liền phá tan trận hình bộ binh. Cũng là Nash xúi quẩy, vậy mà lại không phái Ma pháp sư theo cùng, đám bộ binh này cũng không hề có chuẩn bị trước.

Ở Tần nhân, phần lớn bộ binh cũng cười ngựa, chẳng qua không phải chiến mã tốt. Ngựa của bộ binh đều mang theo trang bị bộ binh hạng nặng, như là khiên sắt. Nếu để cho bộ binh này tổ chức lại, hình thành ba tầng khiên sắt phòng thủ, Pi Hughes không thể nào trực tiếp đánh thẳng đến tận đuôi.

Trong những bộ binh này cũng không thiếu Kiếm Sư, đối mặt với Pi Hughes không thể thi triển ma pháp, khẳng định sẽ làm Pi Hughes bị thương. Nếu trong bộ binh có che giấu dù chỉ là chuẩn Kiếm Thánh, thậm chí có thể giết Pi Hughes. Nếu có một Đại ma pháp sư thì Daniel chỉ còn biết khóc.

Trên chiến trường không có nếu như, mệnh lệnh của Nash có chỗ sơ suất, hai đội quân này đi ra tra xét, bộ binh cùng kỵ binh chia ra, tách rời nghiêm trọng, lại không có Ma pháp sư đi cùng. Kỵ binh đi trước bị vong linh ma pháp làm hại, bộ binh đi sau lại bị Pi Hughes đánh tan trận hình, sau đó bị đám hải tặc cười chiến mã khô lâu vung trường đao đánh tới.

Nói nghiêm khắc, cho dù có Pi Hughes ở đây, đám hải tặc này cũng không phải đối thủ của 400 bộ binh. Pi Hughes nháy mắt giết chết mười mấy binh lính, liền có mười mấy kiếm sư xông tới, trong đó trường kiếm một người chém trúng một cái đầu của Pi Hughes, làm nó sợ qua điên cuồng lao thẳng tới trước, không phối hợp với binh lính chiến đấu.

Pi Hughes này có chút đặc thù, nó bị nhốt ở vị diện đại lục Myers, đã khó mà trở về vị diện vong linh. Nếu chết trận, linh hồn của nó sẽ tiêu tan, không giống như những khô lâu được triệu hồi đến, có thể về vị diện vong linh sống lại.

Kỵ binh rơi vào trong bộ binh vốn là bi kịch, nếu không cách nào tăng tốc, sẽ bị bộ binh chém giết. Nhất là bộ binh tinh nhuệ của Tần nhân, có thể nháy mắt giết chết chiến mã dừng bước, mỗi bộ binh đều có ba cây vũ khí ngắn, trong đó có một cái là chuyên dùng đối phó ngựa chiến.

Nhưng hải tặc thủ hạ của Gridone đều là cưỡi chiến mã vong linh, gai kim loại dài cả thước, căn bản không thể làm chúng bị thương, trừ khi là vũ khí phụ ma.

Nhưng binh lính bình thường làm sao có loại vũ khí phụ ma này, những binh lính có tố chất huấn luyện cũng phải bất ngờ, đã chém bị ngã mười mấy người.

Những hải tặc này không bằng bộ binh tinh nhuệ Tần nhân, nhưng ánh mắt rất tốt, thấy Pi Hughes chạy trốn, lập tức quyết định đi theo Pi Hughes chạy ra khỏi bộ binh vây khốn. Đây là bản năng của hải tặc, căn bản không cần huấn luyện. Gridone ở xa xa nhìn mà muốn khóc, quân đội do mình vất vả huấn luyện ra, chính là đức hạnh thế này?

Nhưng cố tính loại không chiến mà chạy này lại cứu mạng đám hải tặc, chiến mã khô lâu đột nhiên gia tốc, thủ hạ của Nash không biết rõ, bất ngờ không có tổ chức ngăn cản hữu hiệu, hải tặc bỏ lại mấy cổ thi thể đã trốn trở ra. Cái này chỉ là chuyện trong vòng mười mấy giây, Gridone căn bản không hạ lệnh như thế.

Trong mười mấy giây, hải tặc bị quân địch không hề chuẩn bị gì giết mất mấy người, lần này đám hải tặc cũng sợ, bọn họ không dám nhảy vào chém giết giữa bộ binh nữa, mà bắn tên từ rất xa.



Nếu bộ binh cùng kỵ binh của Nash không tách rời, loại chiến thuật này sẽ không thích hợp. Nhưng bây giờ đối mặt với bộ binh cưỡi ngựa xấu, căn bản không đuổi kịp chiến mã khô lâu. Nhưng bộ binh còn khó bắn chết hơn cả kỵ binh, tất cả bộ binh đều có hai tấm khiên, một tấm là khiên sắt tổ chức trận địa phòng ngự, một tấm là khiên gỗ phòng ngự cung tên.

Khiên gỗ không chống được nỏ luyện kim, nhưng mà vẫn có sức phòng ngự nhất định đối với cương nỏ cùng trường cung. Hơn nữa sức chiến đấu bộ binh này rất mạnh, trong loạn tên chỉ bắn chết được mười mấy người.

Bộ binh đều lấy ra nỏ hộp bắn trả, nhưng tầm bắn của nỏ hộp không bằng cương nỏ trong tay hải tặc. Trong lúc đánh trả, lại bị hải tặc bắn chết mười mấy người. Không đến hai phút, 400 bộ binh giảm quân số gần 100, nếu là đám ô hợp thì bây giờ đã chạy tứ tán, còn hai đại đội bộ binh này vẫn nghe lệnh sĩ quan lui về phía thành Stellan, binh lính dùng khiên gỗ đón đỡ tên nỏ tấn công.

300 bộ binh bỏ lại ngựa, đi bộ lui ra sau, ngay ngắn trật tự. Dù sao thì sau lưng là thành Stellan, quân địch mạnh cỡ nào cũng không dám đến gần. Bọn họ nào có biết, kẻ địch trước mắt vốn là định lao trong thành mà.

Gridone cũng cảm giác không đúng, 400 kỵ binh lúc đầu chết rất oan uổng, bởi vì ở trong chỗ nhỏ hẹp, đánh giết với người dã man, lại còn trúng vong linh ma pháp. Nhưng bộ binh hiện giờ lại làm Gridone chấn động.

Quân chính quy thật sự rất mạnh, đám hải tặc đã bắn hết cương nỏ, thay bằng cung ngắn, bắt đầu bắn mưa tên. Một nửa hải tặc không còn sức kéo cung, còn tiếp tục nữa thì mấy trăm bộ binh này thật sự có thể trốn về thành.

Bất đắc dĩ, Gridone đành phải đi tới chỗ Daniel ẩn thân, chiến xa đều giấu ở trong cỏ khô, Gridone gõ thùng xe, nhỏ giọng nói:

- Đại nhân, không bắt được quân địch.

Daniel cũng đang quan sát chiến trường, hắn biết nếu mình không ra tay, đám hải tặc đành phải lui lại, để cho quân địch rút lui.

- Được rồi, ngươi tập trung người dã man lại, bảo vệ chiến xa, chúng ta đánh thẳng chính diện.

Cuối cùng Daniel ra mệnh lệnh coi như đúng đắn, nếu không trận chiến hôm nay sẽ mở màn bằng hài kịch, kết thúc lại là bi kịch.

Zen nào các bạn:

[charge=10]

Chiến xa ma pháp lao ra từ đống cỏ khô, hai con chiến mã khô lâu kéo đi, người dã man ở mặt sau, truy đuổi bộ binh quân địch.

Bộ binh Tần nhân đế quốc không thể kém hơn kỵ binh, lui về sau rất có kết cấu.

Ở gần thành thị, bộ binh nặng chính là khắc tinh của kỵ binh. Đám hải tặc bắn chùm mất tác dụng, thường thường cả trăm mũi tên cũng không làm bị thương mấy bộ binh. Bộ binh bị thương bởi vì có khiên che chắn, vị trí trúng tên sẽ không ảnh hưởng chiến đấu.

Sarin không bôi độc trên mũi tên, độc dược cũng có tác dụng trong thời gian giới hạn, giá cả cũng đắt, cho nên những bộ binh này ngoại trừ bị thương ở chân ra, toàn bộ vẫn còn hơn phân nửa sức chiến đấu. Nếu Daniel không cho người dã man truy đuổi, bộ binh này nhất định chạy thoát.

Tuy rằng người dã man không có kết cấu, nhưng mà mệnh lệnh này rất đơn giản, không được rời xa chiến xa ma pháp. Trên thực tế người dã man cũng không thể tách rời khỏi chiến xa, tốc độ di động của chiến xa ma pháp khá nhanh, chỉ cần là đất bằng, sẽ chỉ chậm hơn kỵ binh một chút.

Pháp sư cấp thấp trên hai chiếc chiến xa ma pháp bỏ thêm Cự lực thuật, Thạch phu thuật. nước chữa trị, Thanh minh thuật cho người dã man. Dưới tác dụng của chiến xa ma pháp, những ma pháp này cũng không tiêu hao nhiều Ma huyền của pháp sư, hiệu quả cũng mở rộng gấp mấy lần.

Người dã man vốn giỏi chạy nhanh, năng lực mang vác rất mạnh, được thêm ma pháp, mỗi người bước đi như bay.

Nếu trên chiến xa ma pháp toàn là Đại ma pháp sư, cho thêm Phong tốc thuật lên những người dã man này, thậm chí có thể đuổi theo kỵ binh ở cự ly ngắn. Đây là chỗ cực mạnh của chiến xa ma pháp.

Đáng tiếc một chiếc chiến xa có thể hỗ trợ số lượng binh lính có hạn, nội trong 200 người còn được, vượt qua con số này, Ma pháp sư sẽ có chút nguy hiểm. Bằng không tại sao đế quốc mãi vẫn không chế tạo số lượng lớn chiến xa, mà là dùng con rõi chiến tranh thay thế tác dụng của chiến xa. Con rõi chiến tranh mới là vương giả trên chiến trường, thủ đoạn công kích phong phú, tốc độ di chuyển cũng rất khủng bố, còn không bị địa hình hạn chế, khuyết điểm duy nhất chính là tiêu hao quá lớn.

Pi Hughes thấy chủ nhân tự xung phong, lúc này mới không tình nguyện chặn bộ binh thoái lui ở hướng khác. Lúc này, Kiếm Sư trong bộ binh đã không còn lòng dạ nào đi vây công Pi Hughes, hai chiếc chiến xa ma pháp xông lên làm cho đám Kiếm Sư cảm thấy đáy lòng lạnh lẽo.

Nếu còn có kỵ binh, cục diện sẽ không phải như thế này.

Người dã man giơ cao búa, xung phong tới trước. Dưới tác dụng của Phong tốc thuật cộng thêm Cự Lực Thuật, nhảy mười mấy thước, trực tiếp đánh ngã binh lính chặn phía sau. Khiên gỗ vờ vụn trước mặt phủ kích, không hề có năng lực phòng ngự. Khiên gỗ vốn là dùng để phòng ngự cung tiễn, phủ kích của người dã man nhẹ nhất cũng trên 30kg. vung lên chém xuống, dù là giáp nặng cũng không phòng ngự nổi. Chém không ra áo giáp, cũng chấn choáng binh lính bên trong.

Cũng chỉ có thể chất như người dã man hoặc người Caucasus mới có thể thường xuyên sử dụng loại binh khí nặng này. Nếu là kiếm sĩ cao cấp, vũ khí như phủ kích thường chỉ dùng chiến xa kéo đi, lúc cần chiến đấu mới cầm tới tay, làm sao có thể giống như những người dã man này, vác lên vai cũng có thể hành quân.

Thống lĩnh bộ binh ra lệnh cho phân nửa bộ binh quay đầu đánh tới, một nửa khác đẩy mạnh tốc độ phá vây, hắn đã nhìn ra quân địch cười chiến mã khô lâu đã không có sức bắn tên nữa.

Nhưng từ trên trời giáng xuống quả cầu lửa thật to làm hắn mất hết hy vọng, Frances dưới tác dụng của chiến xa ma pháp, phóng ra quả cầu lửa đường kính đến 2m, đánh vào trận hình bộ binh phá vây. Quả cầu lửa nổ tung, biến thành mấy trăm quả cầu lửa nhỏ, dụng tới cái gì sẽ cháy mãi.

Frances lần đầu tiên lợi dụng năng lực tăng cường của chiến xa ma pháp, cảm giác như là trở về với tháp ma pháp. Quả cầu lửa lớn kia là ma pháp cấp sáu, nhưng mà Ma huyền của hắn chỉ mới hao hết 1/6, mà không phải là toàn bộ.

Mười mấy binh lính trực tiếp chết cháy, cả trăm binh lính còn lại lăn ra đất, muốn dùng tuyết dập lửa trên người. Nhưng ngọn lửa ma pháp hình thành bằng nguyên tố, cho dù là dưới nước cũng có thể tiếp tục cháy.

Chỉ có khoảng 30 binh lính không bị thương, Frances một chiêu xử lý 4/5 binh lực quân địch. Đám hải tặc liền hưng phấn, bọn họ chỉ mới chết vài người, còn có hơn 190 người, lúc này thu hồi cung nỏ thay trường đao, cưỡi chiến mã khô lâu lao tới.

Nếu là số lượng ngang nhau, bọn họ sẽ bị bộ binh chém giết, nhưng bây giờ số lượng của họ là gấp 6 lần bộ binh.

Frances không tiếp tục ra tay, hắn minh tưởng ở trong chiến xa, để pháp sư cấp thấp tiếp tục giúp người dã man chiến đấu. Xung quanh chiến xa còn có 40 người dã man bảo vệ, chỉ cần không có đại đội quân địch tiếp cận, an toàn của Frances sẽ không có vấn đề.

Đám hải tặc lấy nhiều đánh ít, người dã man là ỷ mạnh hiếp yếu, Daniel thấy vậy, lại phóng ra một chuỗi vong linh ma pháp, giúp người dã man giết hại bộ binh cản đường.



Trên chiến trường không có tiếng hò hét, người dã man cũng bị uy lực ma pháp khiếp sợ, chỉ là yên lặng vung vũ khí của họ.

Tuy rằng người dã man thô lỗ, cũng là một đám người kiêu ngạo, nhưng kẻ địch có sức chiến đấu ngang với mình bị một cái ma pháp hủy diệt phân nửa, đã không thể dùng lực lượng chống lại được nữa.

Chiến đấu kéo dài nửa giờ, Frances không tiếp tục ra tay, Daniel khống chế tiêu hao tinh thần lực, trừ khi binh lính của mình gặp nguy hiểm, bằng không tuyệt đối không ra tay. Bộ binh Tần nhân đế quốc cũng thật là dũng mãnh, cho dù ở tình huống này, cũng vẫn giết hơn 20 người dã man. Ngược lại hải tặc không có tổn thương, ngoại trừ ban đầu chết mấy tên, sau đó vẫn duy trì đội hình đầy đủ.

Nếu chỉ là một trận chiến bình thường, binh lính của Daniel thậm chí sẽ không có tử vong, chỉ cần Ma pháp sư bọn họ ra tay là đủ giết sạch quân địch, có tới mười mấy Ma pháp sư ở trên chiến xa ma pháp. Nhưng tiếp theo còn phải xông vào thành thị, tất cả pháp sư đều đang tính toán tiêu hao Ma huyền.

Thấy chiến đấu sắp chấm dứt, Daniel ra lệnh cho tất cả pháp sư bắt đầu minh tưởng, nắm chắc thời gian.

Vong linh ma pháp của Daniel giết chết hơn 30 binh lính, trong đó có mấy Kiếm Sư mặc áo giáp sĩ quan cấp thấp. Tất cả người bị vong linh ma pháp giết chết, đều còn đầy đủ quần áo.

Gridone vẫn không ra tay, cuối cùng hắn mới cưỡi chiến mã khô lâu bổ một kiếm lên quân địch bị thương. Sau đó Gridone bảo đám hải tặc lột quần áo, dọn sạch áo giáp hai đại đội bộ binh còn có thể dùng được.

- Đại nhân, các ngài cần bao lâu mới khôi phục được sức chiến đấu?

Gridone đi đến trước chiến xa của Daniel, nhỏ giọng hỏi.

- Một giờ, ta đoán Ma huyền của Frances có thể khôi phục hoàn toàn.

- Ta sẽ cướp lấy cửa thành trong một giờ, các ngài mai phục ở khoảng cách 5 dặm. Nơi này là đường chiến đấu của đế quốc, tốc độ chiến xa ma pháp có thể đạt tới 50 dặm. Ta sẽ dẫn người bảo vệ cửa thành trong 6 phút, nếu các ngài không đến, ta sẽ nguy hiểm.

Tuy rằng Gridone không xuất thân từ quân đội chính quy, nhưng vẫn trải qua chuyện cướp cửa thành này. Hải tặc cũng không phải luôn cướp bóc trên biển, ngẫu nhiên cũng sẽ đổ bộ bờ biển, quấy nhiễu trấn nhỏ.

- Ngươi yên tâm, ta chắc chắn chạy tới kịp.

Daniel không nói chuyện với Gridone nữa, nắm chắc thời gian minh tưởng. Hắn cũng biết nhảy vào trong thành là chuyện rất nguy hiểm, nhưng hắn tự nhận có

chiến xa ma pháp, không thể thành công thì trốn đi cũng không thành vấn đề.

1 Trước khi đi Sarin cho hắn một khối bảo thạch Lục u linh, bên trong có thể phong

- ấn 6 con chiến mã khô lâu.

Cho dù chiến mã kéo xe bị chém nát, vẫn có thể triệu hồi chiến mã mới bất cứ ỉ lúc nào để chạy trối chết.

Có thể đuổi theo chiến xa ma pháp, ngoại trừ kỵ binh thì tự nhiên là Ma pháp sư. Nhưng mặc kệ là kỵ binh hay Ma pháp sư, nếu số lượng quá ít thì sẽ không dám truy đuổi chiến xa ma pháp. Nếu Daniel muốn chạy trốn, người thành Stellan nhất định không dám chia ra phần lớn binh lực đuổi theo.

Hơn 100 người dã man thay trang phục binh lính đế quốc, phần lớn áo giáp đã rách nát, rất nhiều ngựa xấu đã chết, chỉ bắt được 20 con, giao cho người dã man mặc đồ sĩ quan dẫn đi.

Phủ kích của người dã man giao cho hải tặc, treo lên chiến mã khô lâu, chờ lừa mở cửa thành, người dã man sẽ bảo vệ cửa thành, sau đó đám hải tặc vọt vào giao vũ khí cho bọn hắn.

Mỗi binh lính đều uống một ly nước chữa trị, người bị thương dùng nước chữa trị rửa vết thương, bởi vì thời tiết rất lạnh, cũng không sợ bị nhiễm trùng.

Mọi người cười chiến mã khô lâu đi ra 5 dặm, Gridone xuống chiến mã khô lâu, nghỉ ngơi 10 phút sau, liền dẫn 100 người dã man yên lặng xuất phát.

Khoảng cách 5 dặm dùng tốc độ chạy trối chết, nửa giờ là đến. Gridone đoán mình đến cửa thành, Daniel cùng Frances cũng đã khôi phục xong sức chiến đấu.

Binh pháp của Gridone rất kém, nhưng hắn biết chuyện đánh giặc là chú ý một hơi xông lên. Đội ngũ phe ta vừa đạt được thắng lợi, sĩ khí đang cao, nếu thời gian nghỉ ngơi quá dài, ngược lại sẽ khiến binh lính buông lỏng, cho nên hắn chạy thẳng đến ngoài thành Stellan.

Lực chú ý của thành Stellan đều ở cửa tây, phía đông thực tế là hậu phương lớn, cách đó 200 dặm còn có thành thị đồn trú quân đội đế quốc. Binh lính thủ thành thấy đồng bọn ra thành tra xét thê thảm chạy trở về, lập tức mở cửa nhỏ cho bọn họ tiến vào.

Nói nghiêm khắc thì cái này không coi như là sơ sót, bên ngoài chỉ có hơn 100 người, phía sau cửa nhỏ là con đường rất nhỏ, khó mà bị kẻ địch phá tan. Chỉ cần bố trí một cái đại đội ở đây là có thể đứng vững ít nhất 10 phút, thời gian 10 phút đã đủ để điều động kỵ binh bên trong phong tỏa cửa thành.

Gridone mặt đầy máu, hắn tiến vào đường hầm cửa nhỏ, nhìn thấy cách 100m có pháp sư mặc ma pháp bào màu trắng, trái tim đập rộn lên.

Ở chỗ nhỏ hẹp thế này, pháp sư cấp thấp kia chỉ cần phóng ra vài cái ma pháp là có thể chặn chết người bên trong. Hơn nữa Ma pháp sư có trí nhớ rất mạnh, hắn không cho rằng máu trên mặt mình có thể che giấu được Ma pháp sư. Sarin nhắc nhở hắn, Ma pháp sư chỉ cần gặp ngươi một lần là có thể nhớ kỹ bộ dạng của ngươi.

Gridone nhẫn tâm, dựa theo biện pháp Zola dạy cho, dùng sức hít một hơi, để cho một hơi này bành trướng trong phổi, sau đó hắn kho khan dữ dội, phun ra một ngụm máu ngã quỵ xuống.

Pháp sư áo bào trắng kia bị âm thanh của hắn thu hút, lúc quay đầu nhìn. Gridone đã úp mặt ngã xuống đất.

Hắn bị thương thật sự, tuy rằng không nghiêm trọng, nhưng cũng đủ để lừa gạt pháp sư này.

- Pháp sư đại nhân, xin cứu đội trưởng của chúng ta!

Hai tên hải tặc bên cạnh Gridone kêu lên, hai vị này thật là biết diễn trò.

Ma pháp sư nhíu mày, vẫn đi tới. Theo hắn thấy, thương thế này chỉ cần thi triển một cái nước chữa trị là có thể trị được.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Trạm Lạm Huy Chương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook