Trẫm Lao Tâm Khổ Tứ Vì Cuộc Sống Dưỡng Lão Của Thục Phi
Chương 21:
Diêm Kết
18/10/2024
Ai ngờ vận may của nàng ta không tốt, trở về chưa lâu, Đậu gia gặp phải tai bọn họa diệt vong.
Sau khi vào Dịch Đình, y thuật của Đậu Xuân Sinh đã giúp nàng ta vượt qua cửa ải khó khăn.
Vì những người bị giam giữ ở Dịch Đình đều là nữ nhân, bất cứ khi nào bọn họ bị đau đầu cảm lạnh, đều thường tìm nàng ta khám bệnh.
Thời gian dài, Đậu Xuân Sinh trở thành cọng rơm cứu mạng của những người ở dưới tầng chót này.
Thậm chí cung nữ trong sáu cung cũng thường lén lút tìm nàng ta chữa bệnh, kể cả thái giám nội thị, mọi người đều thông tình đạt lý, ngầm hiểu trong lòng.
Sau khi nghe Trình ma ma kể lại, Ôn Nhan đã hiểu rõ.
Hiện tại Đậu Xuân Sinh đang ở trong tay Trịnh Huệ phi, nàng ta đã giết người, lại là cung nữ của Vĩnh Phúc Cung.
Trịnh Huệ phi có quyền quản lý sáu cung, Đậu Xuân Sinh có sống được hay không hoàn toàn phụ thuộc vào Vĩnh Phúc Cung.
Ôn Nhan suy nghĩ mãi, trước tiên sai người đi thăm dò tình hình bên đó, rồi tính tiếp.
Cho đến khi màn đêm buông xuống, nội thị Tiểu An Tử mới trở về báo cáo tin tức nghe được từ Vĩnh Phúc Cung.
Lúc đó, Thải Thanh mang canh nhân sâm bổ khí huyết đến, Ôn Nhan đưa tay nhận lấy.
Tiểu An Tử hành lễ với nàng, nói: "Bẩm Thục phi nương nương, nô tài đã đi dò hỏi, lúc này Đậu nương tử đã bị đưa trở lại Dịch Đình cục.”
"Nô tài nghe nói Huệ phi nương nương khoan dung độ lượng, chỉ phạt roi Đậu nương tử, rồi không truy cứu nữa.”
"Còn Đậu nương tử có thể tránh được tai họa này hay không, nghe giọng điệu bên đó, còn phải xem ý của Dịch Đình cục."
Ôn Nhan khẽ nhấp một ngụm canh nhân sâm, phỏng đoán: "Ngươi nói Vĩnh Phúc Cung không định nhúng tay vào chuyện này nữa?"
Tiểu An Tử thận trọng trả lời: "Huệ phi nương nương vốn hiền lành, trong cung ai cũng biết, nàng chỉ phạt roi Đậu nương tử, không trực tiếp đánh chết, có thể thấy là đã giữ thể diện."
Ôn Nhan cúi đầu nhìn trà nhân sâm, không nói gì nữa.
Đúng là người đứng đầu sáu cung.
Đậu Xuân Sinh tự ý khám bệnh dùng thuốc vốn đã phạm quy, hiện tại lại mang tội giết người, dù sao cũng là con đường chết.
Vậy mà Trịnh Huệ phi lại không ra tay đánh chết, có thể thấy là không muốn làm bẩn tay mình, khiến tầng dưới chót oán giận.
Nhưng thời gian đếm ngược của Đậu Xuân Sinh cũng là thật, có lẽ phần lớn sẽ bị người của Dịch Đình cục xử tử.
Ôn Nhan vẫy tay đuổi người, lặng lẽ uống hết canh nhân sâm.
Thải Thanh thấy nàng tâm sự nặng nề, tò mò hỏi: "Nương nương sao lại quan tâm đến tội nô của Dịch Đình vậy?"
Ôn Nhan hoàn hồn, nhìn nàng ấy nói: "Ngươi nói Đậu nương tử chữa chết người, nàng ta vì cái gì?"
Thải Thanh sửng sốt.
Ôn Nhan nói từng chữ một: "Ở Dịch Đình đã đủ khó khăn rồi, nàng ta lại không quên lý tưởng ban đầu, nhiều năm nay chữa bệnh cứu người, vì cái gì?"
Sau khi vào Dịch Đình, y thuật của Đậu Xuân Sinh đã giúp nàng ta vượt qua cửa ải khó khăn.
Vì những người bị giam giữ ở Dịch Đình đều là nữ nhân, bất cứ khi nào bọn họ bị đau đầu cảm lạnh, đều thường tìm nàng ta khám bệnh.
Thời gian dài, Đậu Xuân Sinh trở thành cọng rơm cứu mạng của những người ở dưới tầng chót này.
Thậm chí cung nữ trong sáu cung cũng thường lén lút tìm nàng ta chữa bệnh, kể cả thái giám nội thị, mọi người đều thông tình đạt lý, ngầm hiểu trong lòng.
Sau khi nghe Trình ma ma kể lại, Ôn Nhan đã hiểu rõ.
Hiện tại Đậu Xuân Sinh đang ở trong tay Trịnh Huệ phi, nàng ta đã giết người, lại là cung nữ của Vĩnh Phúc Cung.
Trịnh Huệ phi có quyền quản lý sáu cung, Đậu Xuân Sinh có sống được hay không hoàn toàn phụ thuộc vào Vĩnh Phúc Cung.
Ôn Nhan suy nghĩ mãi, trước tiên sai người đi thăm dò tình hình bên đó, rồi tính tiếp.
Cho đến khi màn đêm buông xuống, nội thị Tiểu An Tử mới trở về báo cáo tin tức nghe được từ Vĩnh Phúc Cung.
Lúc đó, Thải Thanh mang canh nhân sâm bổ khí huyết đến, Ôn Nhan đưa tay nhận lấy.
Tiểu An Tử hành lễ với nàng, nói: "Bẩm Thục phi nương nương, nô tài đã đi dò hỏi, lúc này Đậu nương tử đã bị đưa trở lại Dịch Đình cục.”
"Nô tài nghe nói Huệ phi nương nương khoan dung độ lượng, chỉ phạt roi Đậu nương tử, rồi không truy cứu nữa.”
"Còn Đậu nương tử có thể tránh được tai họa này hay không, nghe giọng điệu bên đó, còn phải xem ý của Dịch Đình cục."
Ôn Nhan khẽ nhấp một ngụm canh nhân sâm, phỏng đoán: "Ngươi nói Vĩnh Phúc Cung không định nhúng tay vào chuyện này nữa?"
Tiểu An Tử thận trọng trả lời: "Huệ phi nương nương vốn hiền lành, trong cung ai cũng biết, nàng chỉ phạt roi Đậu nương tử, không trực tiếp đánh chết, có thể thấy là đã giữ thể diện."
Ôn Nhan cúi đầu nhìn trà nhân sâm, không nói gì nữa.
Đúng là người đứng đầu sáu cung.
Đậu Xuân Sinh tự ý khám bệnh dùng thuốc vốn đã phạm quy, hiện tại lại mang tội giết người, dù sao cũng là con đường chết.
Vậy mà Trịnh Huệ phi lại không ra tay đánh chết, có thể thấy là không muốn làm bẩn tay mình, khiến tầng dưới chót oán giận.
Nhưng thời gian đếm ngược của Đậu Xuân Sinh cũng là thật, có lẽ phần lớn sẽ bị người của Dịch Đình cục xử tử.
Ôn Nhan vẫy tay đuổi người, lặng lẽ uống hết canh nhân sâm.
Thải Thanh thấy nàng tâm sự nặng nề, tò mò hỏi: "Nương nương sao lại quan tâm đến tội nô của Dịch Đình vậy?"
Ôn Nhan hoàn hồn, nhìn nàng ấy nói: "Ngươi nói Đậu nương tử chữa chết người, nàng ta vì cái gì?"
Thải Thanh sửng sốt.
Ôn Nhan nói từng chữ một: "Ở Dịch Đình đã đủ khó khăn rồi, nàng ta lại không quên lý tưởng ban đầu, nhiều năm nay chữa bệnh cứu người, vì cái gì?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.