Trầm Luân Sắc Tình Với Đủ Loại Mỹ Nam
Chương 14: Công Lược Nam Thần Ôn Nhu ( H )
Tố Yêu
16/02/2024
Tiếu Chi Thâm giống như được cổ vũ, đè lên người Tiêu Cẩn Sanh miệng nhẹ nhàng gặm cắn một bên đầṳ ѵú cô, một cái tay khác mạnh mẽ xoa bóρ ѵú bên kia, bầu ngực trắng trắng nộn nộn nháy mắt liền có mấy cái dấu vết màu đỏ.
Một cái tay khác ở tiểu huyệt của Tiêu Cẩn Sanh nhẹ nhàng thọc vào rút ra cọ xát, Tiêu Cẩn Sanh không nhịn được cọ eo Tiếu Chi Thâm, tiểu huyệt không ngừng chảy ra mật dịch trong suốt.
Tiếu Chi Thâm cảm nhận được bước dạo đầu không sai biệt lắm, liền đỡ lấy phân thân cực nóng của mình, nhắm ngay tiểu huyệt của Tiêu Cẩn Sanh.
"Cẩn Sanh, nhịn một chút." Tiếu Chi Thâm thấp giọng.
Tiêu Cẩn Sanh ý loạn tình mê, mơ hồ không rõ lên tiếng. Giây tiếp theo Tiêu Cẩn Sanh liền cảm nhận được một vật vô cùng cứng rắn cực nóng tiến vào trong cơ thể mình.
"A... Đau... Ô ô..." Tiêu Cẩn Sanh kêu ra tiếng, tiểu huyệt theo bản năng co chặt lại, muốn bài trừ cái vật to lớn kia ra
Trên trán Tiếu Chi Thâm lấm tấm mồ hôi chảy ra , kêu một tiếng: "Cẩn Sanh, em thả lỏng một chút... Rất nhanh sẽ tốt, thả lỏng một chút..."
Côn ŧᏂịŧ của Tiếu Chi Thâm hơn phân nửa còn chưa đi vào, bởi vì tiểu huyệt của Tiêu Cẩn Sanh thật sự rất chặt, hơn nữa còn là lần đầu tiên, hắn động cũng không dám động.
Tiêu Cẩn Sanh vẫn còn có chút đau, nhưng dưới sự dẫn dắt của Tiếu Chi Thâm cũng bắt đầu thả lỏng...
"A a a a... Tiếu Chi Thâm anh tên hỗn đản này... Đi ra ngoài a... Đau ô ô ô..." Tiêu Cẩn Sanh mới vừa thả lỏng lại nháy mắt cảm giác được một cổ xé rách đau đớn từ dưới thân truyền đến.
Tiếu Chi Thâm thừa dịp đoạn thời gian vừa rồi Tiêu Cẩn Sanh thả lỏng, trực tiếp tăng một tiếng trống làm tinh thần hăng hái cắm toàn bộ phân thân vào bên trong. Lúc Tiêu Cẩn Sanh thét chói tai, Tiếu Chi Thâm cũng bị sự chật hẹp trong tiểu huyệt cô kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến than nhẹ ra tiếng.
"Cẩn Sanh, rất nhanh sẽ tốt, đừng cử động... Thả lỏng... Thả lỏng... Em kẹp thật chặt..." Tiếu Chi Thâm thấp giọng trấn an Tiêu Cẩn Sanh, cúi đầu hôn lên khoé mắt tràn ngập nước mắt của Tiêu Cẩn Sanh.
Tiếu Chi Thâm hiện tại rất muốn ở trong tiểu huyệt của Tiêu Cẩn Sanh rong ruổi, nhưng mà Tiêu Cẩn Sanh rất đau, hắn chỉ có thể chịu đựng du͙© vọиɠ của mình, chờ cô bình tĩnh lại. Hắn không muốn làm Tiêu Cẩn Sanh thống khổ.
Tiêu Cẩn Sanh tuy rằng rất đau, nhưng vẫn chậm rãi thả lỏng tiểu huyệt.
Một lát sau, cái loại cảm giác đau đớn dần dần biến mất, thay thế chính là một loại cảm giác ngứa ngáy từ chỗ sâu trong cơ thể cô chưa bao giờ trải qua. Theo bản năng, hai chân Tiêu Cẩn Sanh ở trên người Tiếu Chi Thâm cọ cọ, rất muốn dùng đồ vật ở trong cơ thể ngăn cản sự ngứa ngáy kia.
"Ân ~, A Thâm anh... Động một chút..." Tiêu Cẩn Sanh nhẹ giọng nói, sắc mặt hơi hơi ửng hồng.
Tiếu Chi Thâm nghe vậy bắt đầu thong thả thọc vào rút ra, cố nén suy nghĩ mạnh mẽ thọc vào rút ra du͙© vọиɠ của mình chín nông một sâu chậm rãi động.
"Ngô... Ân,, hừ..." Cảm giác đau đớn dần dần biến mất, Tiêu Cẩn Sanh tựa hồ cảm nhận được một loại sung sướиɠ chưa bao giờ có trong thân thể.
Tiếu Chi Thâm cảm nhận được biến hoá của Tiêu Cẩn Sanh, động tác dưới thân càng lúc càng nhanh, đôi tay bóp chặt eo nhỏ Tiêu Cẩn Sanh, eo thon không ngừng động vào, một lần so với một lần càng sâu.
"Ân a... A Thâm không được... Ngô... Hừ... Ân chậm một chút... Ân A Thâm chậm một chút..." Tiêu Cẩn Sanh trong miệng không ngừng rêи ɾỉ, đôi tay bắt lấy phần lưng của Tiếu Chi Thâm, thân thể theo động tác của Tiếu Chi Thâm loạng choạng. Động tác của Chi Thâm quá nhanh, làm cô cảm thấy có chút không tiếp nhận được nhưng mag lại có loại kɧoáı ©ảʍ khác thường khác.
Tiếu Chi Thâm lần đầu tiên cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ khi làʍ t̠ìиɦ, hoàn toàn khác so với những lần mình dùng tay động. Động tác cũng càng lúc càng mạnh, mỗi lần rút ra đều giữ lại một chút ở bên trong, lúc cắm vào lại hoàn toàn nhét cả cây vào. Loại đại khai đại hợp này làm Tiêu Cẩn Sanh rất nhanh liền đắm chìm ở trong đó.
Một cái tay khác ở tiểu huyệt của Tiêu Cẩn Sanh nhẹ nhàng thọc vào rút ra cọ xát, Tiêu Cẩn Sanh không nhịn được cọ eo Tiếu Chi Thâm, tiểu huyệt không ngừng chảy ra mật dịch trong suốt.
Tiếu Chi Thâm cảm nhận được bước dạo đầu không sai biệt lắm, liền đỡ lấy phân thân cực nóng của mình, nhắm ngay tiểu huyệt của Tiêu Cẩn Sanh.
"Cẩn Sanh, nhịn một chút." Tiếu Chi Thâm thấp giọng.
Tiêu Cẩn Sanh ý loạn tình mê, mơ hồ không rõ lên tiếng. Giây tiếp theo Tiêu Cẩn Sanh liền cảm nhận được một vật vô cùng cứng rắn cực nóng tiến vào trong cơ thể mình.
"A... Đau... Ô ô..." Tiêu Cẩn Sanh kêu ra tiếng, tiểu huyệt theo bản năng co chặt lại, muốn bài trừ cái vật to lớn kia ra
Trên trán Tiếu Chi Thâm lấm tấm mồ hôi chảy ra , kêu một tiếng: "Cẩn Sanh, em thả lỏng một chút... Rất nhanh sẽ tốt, thả lỏng một chút..."
Côn ŧᏂịŧ của Tiếu Chi Thâm hơn phân nửa còn chưa đi vào, bởi vì tiểu huyệt của Tiêu Cẩn Sanh thật sự rất chặt, hơn nữa còn là lần đầu tiên, hắn động cũng không dám động.
Tiêu Cẩn Sanh vẫn còn có chút đau, nhưng dưới sự dẫn dắt của Tiếu Chi Thâm cũng bắt đầu thả lỏng...
"A a a a... Tiếu Chi Thâm anh tên hỗn đản này... Đi ra ngoài a... Đau ô ô ô..." Tiêu Cẩn Sanh mới vừa thả lỏng lại nháy mắt cảm giác được một cổ xé rách đau đớn từ dưới thân truyền đến.
Tiếu Chi Thâm thừa dịp đoạn thời gian vừa rồi Tiêu Cẩn Sanh thả lỏng, trực tiếp tăng một tiếng trống làm tinh thần hăng hái cắm toàn bộ phân thân vào bên trong. Lúc Tiêu Cẩn Sanh thét chói tai, Tiếu Chi Thâm cũng bị sự chật hẹp trong tiểu huyệt cô kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến than nhẹ ra tiếng.
"Cẩn Sanh, rất nhanh sẽ tốt, đừng cử động... Thả lỏng... Thả lỏng... Em kẹp thật chặt..." Tiếu Chi Thâm thấp giọng trấn an Tiêu Cẩn Sanh, cúi đầu hôn lên khoé mắt tràn ngập nước mắt của Tiêu Cẩn Sanh.
Tiếu Chi Thâm hiện tại rất muốn ở trong tiểu huyệt của Tiêu Cẩn Sanh rong ruổi, nhưng mà Tiêu Cẩn Sanh rất đau, hắn chỉ có thể chịu đựng du͙© vọиɠ của mình, chờ cô bình tĩnh lại. Hắn không muốn làm Tiêu Cẩn Sanh thống khổ.
Tiêu Cẩn Sanh tuy rằng rất đau, nhưng vẫn chậm rãi thả lỏng tiểu huyệt.
Một lát sau, cái loại cảm giác đau đớn dần dần biến mất, thay thế chính là một loại cảm giác ngứa ngáy từ chỗ sâu trong cơ thể cô chưa bao giờ trải qua. Theo bản năng, hai chân Tiêu Cẩn Sanh ở trên người Tiếu Chi Thâm cọ cọ, rất muốn dùng đồ vật ở trong cơ thể ngăn cản sự ngứa ngáy kia.
"Ân ~, A Thâm anh... Động một chút..." Tiêu Cẩn Sanh nhẹ giọng nói, sắc mặt hơi hơi ửng hồng.
Tiếu Chi Thâm nghe vậy bắt đầu thong thả thọc vào rút ra, cố nén suy nghĩ mạnh mẽ thọc vào rút ra du͙© vọиɠ của mình chín nông một sâu chậm rãi động.
"Ngô... Ân,, hừ..." Cảm giác đau đớn dần dần biến mất, Tiêu Cẩn Sanh tựa hồ cảm nhận được một loại sung sướиɠ chưa bao giờ có trong thân thể.
Tiếu Chi Thâm cảm nhận được biến hoá của Tiêu Cẩn Sanh, động tác dưới thân càng lúc càng nhanh, đôi tay bóp chặt eo nhỏ Tiêu Cẩn Sanh, eo thon không ngừng động vào, một lần so với một lần càng sâu.
"Ân a... A Thâm không được... Ngô... Hừ... Ân chậm một chút... Ân A Thâm chậm một chút..." Tiêu Cẩn Sanh trong miệng không ngừng rêи ɾỉ, đôi tay bắt lấy phần lưng của Tiếu Chi Thâm, thân thể theo động tác của Tiếu Chi Thâm loạng choạng. Động tác của Chi Thâm quá nhanh, làm cô cảm thấy có chút không tiếp nhận được nhưng mag lại có loại kɧoáı ©ảʍ khác thường khác.
Tiếu Chi Thâm lần đầu tiên cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ khi làʍ t̠ìиɦ, hoàn toàn khác so với những lần mình dùng tay động. Động tác cũng càng lúc càng mạnh, mỗi lần rút ra đều giữ lại một chút ở bên trong, lúc cắm vào lại hoàn toàn nhét cả cây vào. Loại đại khai đại hợp này làm Tiêu Cẩn Sanh rất nhanh liền đắm chìm ở trong đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.