Trầm Luân Sắc Tình Với Đủ Loại Mỹ Nam
Chương 57: Hướng Dẫn Trêu Chọc Vương Gia (21)
Tố Yêu
16/02/2024
"Không có việc gì liền muốn đến thăm nương nương, không nghĩ tới Dạ Vương điện hạ cũng ở đây." Liễu Vân Tiên
cười nói.
Tiêu Cận Sanh cười nói: "Thanh nhi, rót trà cho Liễu tiểu thư."
"Vâng, nương nương." Thanh nhi đáp một tiếng.
Tiêu Cận Sanh lại nhìn về phía Diệp Thủy Trần nói: "Ngươi đi xem Từ Mặc đi, ta cùng Liễu tiểu thư nói chuyện." Liễu Vân Tiên tìm nàng khẳng định là có việc, Diệp Thủy Trần ở chỗ này nàng hẳn là không tiện nói.
Diệp Thủy Trần cười gật đầu, đứng dậy rời đi. Lúc này Tiêu Cận Sanh mới nhìn Liễu Vân Tiên cười nói: "Ngươi tới tìm ta hẳn là có việc phải không?"
"Ừm." Liễu Vân Tiên đáp một tiếng, nhưng lại không nói gì.
“Làm sao vậy?" Tiêu Cận Sanh thoáng có chút không hiểu, nhìn Liễu Vân Tiên nói, "Có chuyện gì thì nói thẳng." Liễu Vân Tiên trầm mặc một lát, sau đó hỏi: "Nương nương, người thích Hoàng Thượng không?"
Tiêu Cận Sanh hơi dừng một chút, sau đó hiểu rõ cười cười, nói: "Ta không thích Hoàng Thượng, ngươi yên tâm. Hoàng Thượng thích ngươi, ngươi cũng thích hoàng thượng, ta sẽ chúc phúc cho hai người."
Liễu Vân Tiên hơi ngẩn ra, có chút mờ mịt nhìn về phía Tiêu Cận Sanh.
Tiêu Cận Sanh cười nói: '
, đội nay Hoàng Tuy rằng ta nghĩ như vậy, nhưng hậu cung nhiều người như vậy khẳng định bộ phận lớn
đều rất ái mộ
phải
Thượng, Hoàng Thượng cũng không nhất định sẽ vì ngươi giải tán hậu cung, cho nên ngươi cần mặt rất nhiều thứ."Lời Tiêu Cận Sanh nói là thật, trong kịch bản ban đầu, cuối cùng Diệp Hoan cũng không giải tán hậu cung, nhưng hậu cung cũng có như không. Nhưng nữ nhân ở hậu cung khẳng định sẽ không buông tha Diệp Hoan, cho nên Liễu Vân Tiên sau khi gả vào hoàng cung vẫn trải qua một đoạn thời gian đấu trí đấu dũng thật lâu.
Vẻ mặt Liễu Vân Tiên thay đổi một chút, cuối cùng nói: "Ừ, ta biết rồi, cám ơn nương nương."
"Không có gì." Tiêu Cận Sanh dịu dàng cười nói, "Ngươi cũng không cần quá mức lo lắng, ta nhìn ra được Hoàng Thượng cũng thích ngươi."
Liễu Vân Tiên cười cười, ôn hòa nói: "Nương nương không ra khot hậu cung, nhưng biết không ít tin tức."
Tiêu Cận Sanh nói: "Ta vẫn sẽ đi ra ngoài vài lần." Tuy rằng nàng biết ý tứ của Liễu Vân Tiên, nhưng không biết vì cái gì, luôn cảm giác những lời này của nàng ta có chút kỳ quái.
Liễu Vân Tiên cười nói: "Vậy nương nương, ta đi trước, buổi chiều Hoàng Thượng tìm ta còn có việc, ta muốn trở về chuẩn bị một chút."
"Được, ta tiễn ngươi." Tiêu Mang Sanh cười nói, nói xong đứng dậy tiễn Liễu Vân Tiên.
Sau khi chờ người đi rồi, Tiêu Cận Sanh mới ở trong đầu hỏi hệ thống: "Ánh mắt Từ Mặc ngươi có thể chữa khỏi được không?"
“Có thể." Thanh âm của hệ thống vang lên, sau đó nói, "Ngươi muốn ta giúp ngươi sao?"
"Ừm."."Tiêu Ngạc Sanh gật gật đầu, nàng vốn định để Liễu Vân Tiên cứu Diệp Từ Mặc, nhưng hiện tại nàng đã thay đổi chủ ý.
Hệ thống ừ một tiếng, nói: "Ta sẽ cho thứ ngươi thứ cần,khi nào ngươi định trị liệu cho cậu ta nói với ta một tiếng là được."
Tiêu Cận Sanh cũng đồng ý một tiếng, thương lượng xong đang dựa vào giường nghỉ ngơi, Diệp Thủy Trần tiến vào. "Nàng ta đi rồi?" Diệp Thủy Trần thuận thế ngồi ở bên cạnh Tiêu Cận Sanh, "Tìm nàng có chuyện gì?"
cười nói.
Tiêu Cận Sanh cười nói: "Thanh nhi, rót trà cho Liễu tiểu thư."
"Vâng, nương nương." Thanh nhi đáp một tiếng.
Tiêu Cận Sanh lại nhìn về phía Diệp Thủy Trần nói: "Ngươi đi xem Từ Mặc đi, ta cùng Liễu tiểu thư nói chuyện." Liễu Vân Tiên tìm nàng khẳng định là có việc, Diệp Thủy Trần ở chỗ này nàng hẳn là không tiện nói.
Diệp Thủy Trần cười gật đầu, đứng dậy rời đi. Lúc này Tiêu Cận Sanh mới nhìn Liễu Vân Tiên cười nói: "Ngươi tới tìm ta hẳn là có việc phải không?"
"Ừm." Liễu Vân Tiên đáp một tiếng, nhưng lại không nói gì.
“Làm sao vậy?" Tiêu Cận Sanh thoáng có chút không hiểu, nhìn Liễu Vân Tiên nói, "Có chuyện gì thì nói thẳng." Liễu Vân Tiên trầm mặc một lát, sau đó hỏi: "Nương nương, người thích Hoàng Thượng không?"
Tiêu Cận Sanh hơi dừng một chút, sau đó hiểu rõ cười cười, nói: "Ta không thích Hoàng Thượng, ngươi yên tâm. Hoàng Thượng thích ngươi, ngươi cũng thích hoàng thượng, ta sẽ chúc phúc cho hai người."
Liễu Vân Tiên hơi ngẩn ra, có chút mờ mịt nhìn về phía Tiêu Cận Sanh.
Tiêu Cận Sanh cười nói: '
, đội nay Hoàng Tuy rằng ta nghĩ như vậy, nhưng hậu cung nhiều người như vậy khẳng định bộ phận lớn
đều rất ái mộ
phải
Thượng, Hoàng Thượng cũng không nhất định sẽ vì ngươi giải tán hậu cung, cho nên ngươi cần mặt rất nhiều thứ."Lời Tiêu Cận Sanh nói là thật, trong kịch bản ban đầu, cuối cùng Diệp Hoan cũng không giải tán hậu cung, nhưng hậu cung cũng có như không. Nhưng nữ nhân ở hậu cung khẳng định sẽ không buông tha Diệp Hoan, cho nên Liễu Vân Tiên sau khi gả vào hoàng cung vẫn trải qua một đoạn thời gian đấu trí đấu dũng thật lâu.
Vẻ mặt Liễu Vân Tiên thay đổi một chút, cuối cùng nói: "Ừ, ta biết rồi, cám ơn nương nương."
"Không có gì." Tiêu Cận Sanh dịu dàng cười nói, "Ngươi cũng không cần quá mức lo lắng, ta nhìn ra được Hoàng Thượng cũng thích ngươi."
Liễu Vân Tiên cười cười, ôn hòa nói: "Nương nương không ra khot hậu cung, nhưng biết không ít tin tức."
Tiêu Cận Sanh nói: "Ta vẫn sẽ đi ra ngoài vài lần." Tuy rằng nàng biết ý tứ của Liễu Vân Tiên, nhưng không biết vì cái gì, luôn cảm giác những lời này của nàng ta có chút kỳ quái.
Liễu Vân Tiên cười nói: "Vậy nương nương, ta đi trước, buổi chiều Hoàng Thượng tìm ta còn có việc, ta muốn trở về chuẩn bị một chút."
"Được, ta tiễn ngươi." Tiêu Mang Sanh cười nói, nói xong đứng dậy tiễn Liễu Vân Tiên.
Sau khi chờ người đi rồi, Tiêu Cận Sanh mới ở trong đầu hỏi hệ thống: "Ánh mắt Từ Mặc ngươi có thể chữa khỏi được không?"
“Có thể." Thanh âm của hệ thống vang lên, sau đó nói, "Ngươi muốn ta giúp ngươi sao?"
"Ừm."."Tiêu Ngạc Sanh gật gật đầu, nàng vốn định để Liễu Vân Tiên cứu Diệp Từ Mặc, nhưng hiện tại nàng đã thay đổi chủ ý.
Hệ thống ừ một tiếng, nói: "Ta sẽ cho thứ ngươi thứ cần,khi nào ngươi định trị liệu cho cậu ta nói với ta một tiếng là được."
Tiêu Cận Sanh cũng đồng ý một tiếng, thương lượng xong đang dựa vào giường nghỉ ngơi, Diệp Thủy Trần tiến vào. "Nàng ta đi rồi?" Diệp Thủy Trần thuận thế ngồi ở bên cạnh Tiêu Cận Sanh, "Tìm nàng có chuyện gì?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.