Chương 6: Biện Pháp Cuối Cùng (H)
Tân Lãng Vi
06/02/2023
Chương 6: Biện pháp cuối cùng (H)
"Không phải em nói là bị bỏ thuốc sao? Tại sao lại không có bất kỳ triệu chứng nào?" Giang Ly Vân sau khi kiểm tra một loạt rồi bỏ dụng cụ lại vào hộp thuốc, nghi ngờ hỏi cô.
Cô bị dị ứng với isoflurane, hơn nữa còn rất nghiêm trọng, một khi đã dị ứng sẽ khiến cho các chức năng của cơ thể giảm xuống rất nhanh.Nguyên lý gần giống như bệnh AIDS, người mắc bệnh sẽ không chết vì AIDS, mà chết vì biến chứng của nó, cô thuộc loại này.
“Vậy xem ra hắn cũng không gạt em. Không có chuyện gì không phải tốt hơn sao.”
"Em đang nói về người vừa đưa em tới sao?"
”Ừm, chính là hắn.”
"Nếu bọn họ đã bắt được em, tại sao cuối cùng lại thả em đi? Em hứa với họ cái gì à?”
"Yên tâm đi, em sẽ không làm gì ảnh hưởng đến HK, hắn cũng không biết em thuộc về HK." Dường như nghĩ tới chuyện gì đó, giọng nói của cô trở nên lạnh lùng vô vọng, mang tính phòng bị mười phần.
"Dạ Tiểu Tiểu, anh không phải có ý đó." Giang Ly Vân bất đắc dĩ, nhiều năm như vậy vì sao cô vẫn chưa chịu mở lòng với bọn họ, "Anh chỉ là sợ em chịu thiệt, bị người ta lợi dụng mà thôi."
”Thật xin lỗi. Là em nói chuyện quá đáng.”
"Sao lúc nào em cũng như vậy thế nhóc con?"
Giang Ly Vân cất đồ xong, mở cửa định đi ra, "Dạ Tiểu Tiểu, đại ca rất lo lắng cho em, đừng cãi nhau với hắn nữa." Nói xong câu đó, Giang Ly Vân mới đóng cửa lại, đi ra ngoài. (Từ chương này mình sẽ gọi là đại ca, nhị ca nha)
Ha! Mỗi người bọn họ đều nói đối xử tốt với cô, nói cô là người nhà, còn không phải bởi vì hắn, không phải bởi vì khuôn mặt này, nếu không có những thứ này, cô sống hay chết, liệu có ai để ý đến không?[dauhuduongden]
Đạo đức giả!
Bất quá, suy cho cùng, đây còn không phải bởi vì cô tự mình làm sao, cô có tư cách gì trách người khác, hết thảy đều tự tìm mà thôi.
Đúng sai, thành bại chẳng qua chỉ là một cuộc xoay chuyển.
Buổi tối......
Trên chiếc giường lớn xa hoa màu đen, một nam một nữ dây dưa quấn chặt lấy nhau, người phụ nữ ghé vào người đàn ông, tay chân cong lên, bị ép gập người thành tư thế khêu gợi, ánh đèn dịu nhẹ chiếu vào người cơ thể mềm mại của người phụ nữ, bày ra thân thể trắng nõn nóng mắt.
Người đàn ông nheo mắt lại, tận hưởng sự chủ động khó có được của người phụ nữ. Dạ Tiểu Tiểu ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông trước mắt, trong đầu cô lập tức tính kế.
Vì để cho hắn tiết ra sớm một chút, không thể không làm cách này, cô quá mệt mỏi rồi, nếu cứ để hắn tiếp tục giày vò, có lẽ đêm nay cô không thể ngủ nổi.
Nhắm mắt lại, bàn tay nhỏ bé đỡ lấy dư*ng vật dữ tợn của người đàn ông, cô há cái miệng nhỏ nhắn ngậm lấy bộ vị kia, đầu tiên là q*y đầu, sau đó lưỡi chậm rãi liếm láp, người này tới bây giờ luôn thích làm bằng miệng
Bình thường Dạ Tiểu Tiểu cố gắng lảng tránh làm chuyện này, nhưng hôm nay cô buộc phải làm vậy để lấy lòng hắn.
Ngay khi Dạ Tiểu Tiểu ngậm lấy du*ng vật, Mặc Vân Diệp đột nhiên mở mắt, trong mắt lập tức tràn ngập d*c vọng, hắn hít sâu một hơi.
Dạ Tiểu Tiểu không ngừng liếm láp dư*ng vật to lớn của hắn, cái kia quá lớn, làm miệng nhỏ của cô không thể ngậm lấy hết, cho nên mỗi lần dùng miệng chỉ có thể liếm, bàn tay trắng nõn nhỏ bé không ngừng vuốt ve hai viên bi dưới người đàn ông...
Dưới thân người phụ nữ chỉ còn lại nội y nhỏ ren màu đen ôm lấy dáng người hoàn mỹ của cô, trước nhô sau vểnh xinh đẹp đầy mê hoặc quyến rũ, giờ phút này nó đang hàm chứa kiêu ngạo của hắn, đôi mắt quyến rũ tràn đầy xuân sắc. Dáng vẻ câu người này làm cho Mặc Vân Diệp hận không thể lập tức đem cô đặt ở dưới thân.
Trên thực tế, hắn cũng đích xác đã làm như vậy.
Tác giả có lời nói: mình mong là các trang đăng lại truyện có thể trích nguồn từ dauhuduongden nha, vì đây là tr mình tốn công dịch nên mong trích nguồn đúng dùm, đừng trích từ nhau không thì ghi chữ sưu tầm nha. Hiện tai mình đăng trên trhd, dtruy, wppedieu,ty.t mong mọi ng đọc trang chính ủng hộ giúp mình để đăng nhanh hơn ạ. Mình sẽ đăng 1 tuần 1 chương ạ. Ủng hộ trang chính để tác giả có động lực tăng tốc ạ. Mình cảm ơn nhiều ạ. Trang fb dauhuduongden sẽ cập nhật thời gian chương và spoil 1 ít ạ.
Mặc Vân Diệp bỗng nhiên túm lấy Dạ Tiểu Tiểu, nhấc bổng cô lên, liếc nhìn nước bọt trơn bóng trên phân thân của mình, hắn xoay người đem người đặt ở dưới thân, trực tiếp cắm dư*ng vật tiến vào *m hộ nhỏ bé của cô, đâm dữ dội.
Dạ Tiểu Tiểu nhắm chặt hai mắt, phối hợp với động tác của hắn đong đưa eo, hai tay khoác lên vai người kia, toàn bộ cơ thể như bị treo lơ lửng, treo ở trên người hắn.
Cô phải tiết kiệm sức lực, tất nhiên cô biết rất rõ thể lực của người đàn ông này tốt như thế nào, mỗi một lần làm đều giày vò người ta thời gian dài, làm cô mệt muốn chết, tinh lực của người này đúng là quá mạnh.
"Không phải em nói là bị bỏ thuốc sao? Tại sao lại không có bất kỳ triệu chứng nào?" Giang Ly Vân sau khi kiểm tra một loạt rồi bỏ dụng cụ lại vào hộp thuốc, nghi ngờ hỏi cô.
Cô bị dị ứng với isoflurane, hơn nữa còn rất nghiêm trọng, một khi đã dị ứng sẽ khiến cho các chức năng của cơ thể giảm xuống rất nhanh.Nguyên lý gần giống như bệnh AIDS, người mắc bệnh sẽ không chết vì AIDS, mà chết vì biến chứng của nó, cô thuộc loại này.
“Vậy xem ra hắn cũng không gạt em. Không có chuyện gì không phải tốt hơn sao.”
"Em đang nói về người vừa đưa em tới sao?"
”Ừm, chính là hắn.”
"Nếu bọn họ đã bắt được em, tại sao cuối cùng lại thả em đi? Em hứa với họ cái gì à?”
"Yên tâm đi, em sẽ không làm gì ảnh hưởng đến HK, hắn cũng không biết em thuộc về HK." Dường như nghĩ tới chuyện gì đó, giọng nói của cô trở nên lạnh lùng vô vọng, mang tính phòng bị mười phần.
"Dạ Tiểu Tiểu, anh không phải có ý đó." Giang Ly Vân bất đắc dĩ, nhiều năm như vậy vì sao cô vẫn chưa chịu mở lòng với bọn họ, "Anh chỉ là sợ em chịu thiệt, bị người ta lợi dụng mà thôi."
”Thật xin lỗi. Là em nói chuyện quá đáng.”
"Sao lúc nào em cũng như vậy thế nhóc con?"
Giang Ly Vân cất đồ xong, mở cửa định đi ra, "Dạ Tiểu Tiểu, đại ca rất lo lắng cho em, đừng cãi nhau với hắn nữa." Nói xong câu đó, Giang Ly Vân mới đóng cửa lại, đi ra ngoài. (Từ chương này mình sẽ gọi là đại ca, nhị ca nha)
Ha! Mỗi người bọn họ đều nói đối xử tốt với cô, nói cô là người nhà, còn không phải bởi vì hắn, không phải bởi vì khuôn mặt này, nếu không có những thứ này, cô sống hay chết, liệu có ai để ý đến không?[dauhuduongden]
Đạo đức giả!
Bất quá, suy cho cùng, đây còn không phải bởi vì cô tự mình làm sao, cô có tư cách gì trách người khác, hết thảy đều tự tìm mà thôi.
Đúng sai, thành bại chẳng qua chỉ là một cuộc xoay chuyển.
Buổi tối......
Trên chiếc giường lớn xa hoa màu đen, một nam một nữ dây dưa quấn chặt lấy nhau, người phụ nữ ghé vào người đàn ông, tay chân cong lên, bị ép gập người thành tư thế khêu gợi, ánh đèn dịu nhẹ chiếu vào người cơ thể mềm mại của người phụ nữ, bày ra thân thể trắng nõn nóng mắt.
Người đàn ông nheo mắt lại, tận hưởng sự chủ động khó có được của người phụ nữ. Dạ Tiểu Tiểu ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông trước mắt, trong đầu cô lập tức tính kế.
Vì để cho hắn tiết ra sớm một chút, không thể không làm cách này, cô quá mệt mỏi rồi, nếu cứ để hắn tiếp tục giày vò, có lẽ đêm nay cô không thể ngủ nổi.
Nhắm mắt lại, bàn tay nhỏ bé đỡ lấy dư*ng vật dữ tợn của người đàn ông, cô há cái miệng nhỏ nhắn ngậm lấy bộ vị kia, đầu tiên là q*y đầu, sau đó lưỡi chậm rãi liếm láp, người này tới bây giờ luôn thích làm bằng miệng
Bình thường Dạ Tiểu Tiểu cố gắng lảng tránh làm chuyện này, nhưng hôm nay cô buộc phải làm vậy để lấy lòng hắn.
Ngay khi Dạ Tiểu Tiểu ngậm lấy du*ng vật, Mặc Vân Diệp đột nhiên mở mắt, trong mắt lập tức tràn ngập d*c vọng, hắn hít sâu một hơi.
Dạ Tiểu Tiểu không ngừng liếm láp dư*ng vật to lớn của hắn, cái kia quá lớn, làm miệng nhỏ của cô không thể ngậm lấy hết, cho nên mỗi lần dùng miệng chỉ có thể liếm, bàn tay trắng nõn nhỏ bé không ngừng vuốt ve hai viên bi dưới người đàn ông...
Dưới thân người phụ nữ chỉ còn lại nội y nhỏ ren màu đen ôm lấy dáng người hoàn mỹ của cô, trước nhô sau vểnh xinh đẹp đầy mê hoặc quyến rũ, giờ phút này nó đang hàm chứa kiêu ngạo của hắn, đôi mắt quyến rũ tràn đầy xuân sắc. Dáng vẻ câu người này làm cho Mặc Vân Diệp hận không thể lập tức đem cô đặt ở dưới thân.
Trên thực tế, hắn cũng đích xác đã làm như vậy.
Tác giả có lời nói: mình mong là các trang đăng lại truyện có thể trích nguồn từ dauhuduongden nha, vì đây là tr mình tốn công dịch nên mong trích nguồn đúng dùm, đừng trích từ nhau không thì ghi chữ sưu tầm nha. Hiện tai mình đăng trên trhd, dtruy, wppedieu,ty.t mong mọi ng đọc trang chính ủng hộ giúp mình để đăng nhanh hơn ạ. Mình sẽ đăng 1 tuần 1 chương ạ. Ủng hộ trang chính để tác giả có động lực tăng tốc ạ. Mình cảm ơn nhiều ạ. Trang fb dauhuduongden sẽ cập nhật thời gian chương và spoil 1 ít ạ.
Mặc Vân Diệp bỗng nhiên túm lấy Dạ Tiểu Tiểu, nhấc bổng cô lên, liếc nhìn nước bọt trơn bóng trên phân thân của mình, hắn xoay người đem người đặt ở dưới thân, trực tiếp cắm dư*ng vật tiến vào *m hộ nhỏ bé của cô, đâm dữ dội.
Dạ Tiểu Tiểu nhắm chặt hai mắt, phối hợp với động tác của hắn đong đưa eo, hai tay khoác lên vai người kia, toàn bộ cơ thể như bị treo lơ lửng, treo ở trên người hắn.
Cô phải tiết kiệm sức lực, tất nhiên cô biết rất rõ thể lực của người đàn ông này tốt như thế nào, mỗi một lần làm đều giày vò người ta thời gian dài, làm cô mệt muốn chết, tinh lực của người này đúng là quá mạnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.