Chương 54: Quyển 1 - Chương 54: Hung hăng vạch tội qua phát sóng trực tiếp
Thánh Yêu
26/10/2018
Dịch: CP88
***
Nhưng bể kính lớn như vậy cô căn bản không có cách nào trốn ra.
Hai tay Cố Tân Tân điên cuồng đập lên mặt kính, "Cứu mạng -------“
Bình luận ngày càng nhiều, "Có chuyện thật rồi, bắt cóc sao?"
"Cố mỹ nhân, cô đang ở đâu?"
"Báo cảnh sát đi!"
Sắc mặt Khổng Thành u ám, bối cảnh trong điện thoại rất đơn giản, ngoài ra không thể nhìn ra manh mối nào khác.
"Cho người đi thăm dò, nhanh lên!"
"Vâng."
Khổng Thành vừa muốn quay đầu, cánh tay đột nhiên bị Cận Ngụ Đình giữ chặt. "Nghĩ biện pháp dẹp hết những người đang xem trực tiếp đi đi."
"Vâng."
Kiều Dư nhấn nút hai cái, tiếng nước ào ào ngừng lại, mà trên người Cố Tân Tân đã hoàn toàn ướt sũng. Cô co quắp trong nhà kính lớn run lẩy bẩy.
Hai mắt cô dán chặt về phía Kiều Dư, nước đã dâng đến bắp chân của cô, Cố Tân Tân dựa vào vách tường phía sau, lạnh đến mức phải dùng hai tay ôm lấy vai của chính mình.
"Cô từng có mấy người đàn ông?"
Người kia rõ ràng đã dùng công cụ thay đổi giọng nói, Cận Ngụ Đình nhìn chằm chằm không chớp mắt vào màn hình, Cố Tân Tân mái tóc rối bời, bị nước ép sát vào một bên má, môi run rẩy.
"Nói!"
Cô nhìn lên khoảng không trên đầu, đè thấp giọng nói, "Một."
"Không hơn sao?"
"Chỉ có một."
"Trước đây đã từng có bạn trai hay chưa?"
Ánh mắt Cố Tân Tân đối diện trực tiếp với Kiều Dư, trong mắt lộ ra mấy phần thanh thản vui vẻ mà trào phúng, "Không có."
Kiều Dư cắn chặt hàm răng, không có! Vậy cậu ta tính là cái gì? Cô quả nhiên nghĩ cậu ta là người ngu dễ dàng vui đùa trong tay.
Sắc mặt Cận Ngụ Đình nghiêm túc, Khổng Thành bên ngoài đang gọi điện thoại, hiện tại việc quan trọng nhất là đem buổi phát trực tiếp này trở thành bí mật, ai biết được bước tiếp theo còn có chuyện nghiêm trọng nào nữa sẽ phát sinh?
Người kia đứng phía sau màn hình điện thoại nên sẽ không nhìn được màn phát trực tiếp. Lòng Cận Ngụ Đình như lửa đốt, anh đi tới đi lui trong phòng khách, mà tiếng của Kiều Dư lần thứ hai truyền đến tai anh, "Cô tên là gì?"
Sắc mặt Cố Tân Tân ngày càng trắng, cô lắc đầu, mím chặt môi không chịu nói.
"Sao vậy, cô cảm thấy nói ra sẽ rất mất mặt sao?"
Cố Tân Tân lúc này giống như là một người sắp bị lột sạch quần áo, bốn phía đều là tường, mà bức tường này cao hơn cô rất nhiều, cô căn bản không có cách nào trốn thoát ra được.
Kiều Dư lần thứ hai nhấn nút, nước tiếp tục xả vào bên trong, Cố Tân Tân liên tục la hét chói tai.
Cận Ngụ Đình không thể chờ thêm một giây nào nữa, anh bước nhanh đến kéo cánh cửa đi ra ngoài, cả người tỏa ra hàn khí lạnh lẽo, sắc bén như dao. Khổng Thành ngắt điện thoại, thấy anh đi ra cũng vội vàng tiến lên. "Cửu gia."
"Đi."
"Đi đâu cơ?"
Bước chân Cận Ngụ Đình hơi chậm lại, nhất thời nhớ ra hiện tại làm sao anh có thể biết được đối phương đang ở nơi nào? Nhưng lúc này anh giống như kiến bò trên chảo đứng ngồi không yên, muốn phát điên luôn rồi.
Anh kéo cửa xe ngồi vào hàng ghế phía sau, máy móc ra lệnh. "Lái xe."
"Vâng." Tài xế không nghe được anh muốn đi nơi nào, không thể làm gì khác hơn là khởi động xe trước.
Trong hình Cố Tân Tân bắt đầu xin tha, cô lớn tiếng nói ra tên của mình. "Tôi tên là Cố Tân Tân."
"Cố Tân Tân, à..." Kiều Dư đè lại nút trên điều khiển, cậu ta không lo lắng Cố Tân Tân sẽ nói ra tên của mình hay bọn họ đang ở đâu bởi vì trước khi bắt đầu cuộc phát sóng này cậu ta đã hung hăng cảnh cáo cô, trừ phi lúc này cô không còn cần mạng nữa. "Cô đã nói, cô không phải là một người phụ nữ ham hư vinh!"
Cận Ngụ Đình nghe được, huyệt thái dương khẽ giật một cái, ánh mắt anh sắc bén bắn về phía trước, hướng Khổng Thành ra lệnh, "Tìm nơi ở của Kiều Dư, không tìm được cậu ta thì tìm bố mẹ cậu ta."
"Được."
Cố Tân Tân lạnh đến mức ho liên tục khan thành tiếng, lúc này cô quả thực không dám lại đi chọc giận cậu ta, mà chỉ có thể cố gắng kéo dài thời gian.
Nhiều người xem trực tiếp như vậy nhất định sẽ có người báo cảnh sát, mà Cận Ngụ Đình rất nhanh cũng sẽ biết được đúng chứ? Nhất định rồi, anh không phải là nhân vật nổi danh lừng lẫy khắp Lục Thành sao?
Cố Tân Tân gật đầu, nước mắt bắt đầu tràn ra. "Đúng."
"Cô quyến rũ người có tiền, vất bỏ một người thích cô, có chuyện này hay không!"
Cố Tân Tân nhìn Kiều Dư một dáng vẻ cuồng loạn, trước đây cô vẫn nghĩ mình hiểu rõ cậu ta, mà hiện tại rõ ràng đã không phải nữa rồi.
Cô giờ tay lau nước mắt, Cận Ngụ Đình nói không sai, cô đúng là mù mắt rồi, mắt nhìn người thật sự là không chính xác chút nào cả. "Có, có chuyện này."
Chiếc xe phi như bay trên đường, Khổng Thanh rất nhanh đã tìm được địa chỉ của Kiều gia, tài xế liên tiếp vượt đèn đỏ lái đi.
"Người đàn ông cô đi theo kia tên là gì?"
Cố Tân Tân ngồi dậy tiến lên, hai tay cô chống lên vách tường. "Cậu thả tôi ra đi, nhân lúc cảnh sát còn chưa tìm được đến, cậu đừng......"
"Người đàn ông cô đi theo kia tên là gì?" Kiều Dư lặp lại lần thứ hai.
Cận gia trước giờ đều đặt thể diện lên hàng đầu, hơn nữa phía sau còn có một Cận Duệ Ngôn, vậy nên quyết không cho phép một chút bê bối nào lộ ra ngoài. Cố Tân Tân cắn chặt môi không nói, sắc mặt Kiều Dư tái nhợt, không nhịn được xông lên một bước, chỉ là vẫn tránh được khỏi ống kính. "Nói!"
Cô sống chết không chịu nói.
Cậu ta như phát điên đấm hai phát lên mặt tường kính, ngón tay nhấn một cái, trơ mắt nhìn ngọn nước mạnh mẽ xông vào bên trong.
"Tôi điều tra được người đàn ông kia phong lưu thành tính, ở bên ngoài nuôi vô số nữ nhân, có đúng hay không?"
Cố Tân Tân lạnh lùng nhìn cậu ta, dù cô có một lòng muốn bắt khuyết điểm của Cận Ngụ Đình cũng không đời nào cho cậu ta đắc thủ, chỉ bằng một Kiều Dư mà có thể hiểu rõ được anh trong lòng bàn tay sao? "Không phải!"
Vẻ mặt Kiều Dư dữ tợn, "Anh ta muốn cô là để chơi cô! Có đúng hay không?"
"Không phải!"
Nước rất nhanh đã tràn qua đầu gối Cố Tân Tân, tiếng nước chảy ào ào cũng không thể lấn át tiếng nói của hai người.
Kiều Dư càng ngày càng cuồng loạn. "Thường ngày anh ta nhất định là làm không ít loại chuyện đó chứ? Theo tôi được biết, sở thích lớn nhất của anh ta chính là chiếm đoạt người phụ nữ của kẻ khác!"
Cố Tân Tân nghe cậu ta không ngừng bôi đen Cận Ngụ Đình, cô giống như gào lên. "Không phải!"
Ánh mắt Cận Ngụ Đình sâu xa nhìn chăm chú vào màn hình không rời, yết hầu khẽ lăn, còn có một vẻ bối rối mơ hồ đang lan ra toàn bộ khuôn mặt. Ngày thường không phải cô rất biết co biết duỗi (*) hay sao? Tất cả những chỉ trích của người kia với cô không phải cô đều nhận cả hay sao, làm sao hiện tại lại nhất định không chịu thua chứ?
(*) ứng phó thích hợp với hoàn cảnh cụ thể
Nói một câu là có thể thoải mái, làm sao thì đã thế nào chứ?
Màn hình vụt tắt, ánh mắt Cận Ngụ Đình thoát ra khỏi màn hình.
Tốc độ tìm người của Khổng Thành rất nhanh, phát sóng trực tiếp bị tắt đi. Cận Ngụ Đình để cho anh ta tiếp tục liên hệ với đối phương, để cho anh ta không ngừng bày tỏ mong muốn được nói chuyện với Kiều Dư, còn muốn biết hiện tại cậu ta đang ở đâu. Chiếc xe giống như phát điên cùng tiếng còi ầm ĩ xung quanh, tài xế không lo được nhiều như vậy, tận dụng mọi khả năng cho xe chạy băng băng tới địa chỉ Khổng Thành đưa.
Nước bên trong càng ngày càng cao, Cố Tân Tân sợ hãi ngẩng đầu lên, mực nước rất nhanh đã qua eo, hai tay cô tiếp tục đánh lên mặt kính. "Thả tôi ra."
Kiều Dư đã nhận ra phát sóng trực tiếp có vấn đề, lúc này đang lui ra sau chuẩn bị thử lại một lần nữa.
Xe Cận Ngụ Đình tiến vào Kiều gia bên trong tiểu khu, Khổng Thành dẫn theo tài xế đi lên lầu.
Người đàn ông đẩy cửa xe ra, không lâu sau thì nghe thấy từ hành lang truyền tới tiếng bước chân lảo đảo, cùng với từng trận kêu gào, "Các người là ai? Cứu mạng -------"
Khổng Thành nắm lấy cổ áo của người đàn ông trung niên xách theo ông ta đi lên lầu, đối phương cơ hồ theo không kịp, còn mấy lần suýt nữa té ngã.
Bóng dáng thon dài của Cận Ngụ Đình từ trong xe chui ra, toàn thân bao phủ một lớp hắc ám, ngay cả gương mặt tuấn tú cũng chìm trong một tầng u ám.
***
Bát Bát: Còn nợ cái profile nhỉ:)))))
~~ Profile dịch giả nè
~~Bút danh? ~~> CP88 (Cô Phong + Loser88)
Nickname khác? ~~> Bát Bát, Bát tỷ, Bát nương
Tên? ~~> H. Y. Fan (phiên tiếng trung nó là vầy đó, ai đoán được thì đoán (▰˘◡˘▰)) (tên ta chuẩn là lấy từ bộ chữ hán việt ra đấy haha)
Năm sinh? ~~> 1992 (cấm chê già (◡‿◡✿))
Nhóm máu? ~~> B (Thật ra ta mong mình nhóm máu A hơn hiuhiu~)
Quê + nơi ở hiện tại? ~~> Hà Nội
Làm giề? ~~> biên dịch (chuyên anh:v – vậy nên mới mò đi dịch truyện trung cho nó cân bằng cuộc sống ≧◔◡◔≦)
Chồng con gì chưa? ~~> “mùa xuân này em chưa lấy chồng~~” (thật ra mục tiêu của ta là tránh cái lão trong định mệnh của ta càng xa càng tốt, tốt nhất cả đời này đừng bao giờ gặp nhau (●´ω`●))
Thích mê? ~~> ru rú trong nhà, cày phim, đọc truyện, dịch truyện, đọc cmt, xem thông báo từ wattpad ◤(¬‿¬)◥
Ghét nhất? ~~> ra ngoài đường, đến thời kỳ chạy project của công ty, dịch truyện sau đó lượt view và lượt vote chênh lệch nhau bằng cả cái Thái Bình Dương (∪ ◡ ∪)
Sở trường? ~~> Mỗi ngày đi ngủ lúc 12h, thức dậy lúc 6h sáng (tự dậy đó nhen, đồng hồ sinh học tốt quá mà:3), có thể ở lì trong nhà cả tháng không ra ngoài.
Sở đoản? ~~> Nấu cơm, hàng ngày đều phải gọi người giao đồ ăn mang tới, bởi mỗi lần nổi hứng nấu cơm sau đó đều phải đổ đi ಥ_ಥ
_______
~~ Q&A nè
~~(?) Bát tỷ có nhận em nuôi không? ~~> Bát tỷ nhận người nhận bát tỷ làm chị nuôi thôi nhé:3
(?) Chia sẻ kinh nghiệm thi cử? ~~>...... Ta ra trường 4 năm rồi, tha cho ta đi ⊙﹏⊙
(?) Bát tỷ có uống cà phê sữa đá không, sao mà trả lời độc giả câu nào cũng ngọt như đường… ~~> Bát tỷ nhấm nháp cmt của mọi người mà ngọt được như vậy đó ≧^◡^≦ (Bát tỷ hồi cấp 3 bị nghiện cà phê đến mức lúc ở trường không có cách nào pha được liền ăn cà phê sống, sau bị mất hết khẩu vị không ăn được gì khác nên phải cai, hiện tại nhìn thấy cà phê vẫn thèm lắm mà không dám chạm.)
(?) Bát Bát liệu có phải chị gái của Cửu gia không? Tốc độ ra chương mới quá nhanh quá nguy hiểm, mà cái tên Bát Bát cũng đã nói ra tất cả rồi này… ~~> Mặc dù ta không muốn tranh chức với Cận Duệ Ngôn nhưng mà nếu ta nhận thì có được cốc đầu Cửu gia một cái không? ⊙︿⊙
P/s: Có ai rảnh đến mức đọc hết chỗ này luôn không vậy:v
***
Nhưng bể kính lớn như vậy cô căn bản không có cách nào trốn ra.
Hai tay Cố Tân Tân điên cuồng đập lên mặt kính, "Cứu mạng -------“
Bình luận ngày càng nhiều, "Có chuyện thật rồi, bắt cóc sao?"
"Cố mỹ nhân, cô đang ở đâu?"
"Báo cảnh sát đi!"
Sắc mặt Khổng Thành u ám, bối cảnh trong điện thoại rất đơn giản, ngoài ra không thể nhìn ra manh mối nào khác.
"Cho người đi thăm dò, nhanh lên!"
"Vâng."
Khổng Thành vừa muốn quay đầu, cánh tay đột nhiên bị Cận Ngụ Đình giữ chặt. "Nghĩ biện pháp dẹp hết những người đang xem trực tiếp đi đi."
"Vâng."
Kiều Dư nhấn nút hai cái, tiếng nước ào ào ngừng lại, mà trên người Cố Tân Tân đã hoàn toàn ướt sũng. Cô co quắp trong nhà kính lớn run lẩy bẩy.
Hai mắt cô dán chặt về phía Kiều Dư, nước đã dâng đến bắp chân của cô, Cố Tân Tân dựa vào vách tường phía sau, lạnh đến mức phải dùng hai tay ôm lấy vai của chính mình.
"Cô từng có mấy người đàn ông?"
Người kia rõ ràng đã dùng công cụ thay đổi giọng nói, Cận Ngụ Đình nhìn chằm chằm không chớp mắt vào màn hình, Cố Tân Tân mái tóc rối bời, bị nước ép sát vào một bên má, môi run rẩy.
"Nói!"
Cô nhìn lên khoảng không trên đầu, đè thấp giọng nói, "Một."
"Không hơn sao?"
"Chỉ có một."
"Trước đây đã từng có bạn trai hay chưa?"
Ánh mắt Cố Tân Tân đối diện trực tiếp với Kiều Dư, trong mắt lộ ra mấy phần thanh thản vui vẻ mà trào phúng, "Không có."
Kiều Dư cắn chặt hàm răng, không có! Vậy cậu ta tính là cái gì? Cô quả nhiên nghĩ cậu ta là người ngu dễ dàng vui đùa trong tay.
Sắc mặt Cận Ngụ Đình nghiêm túc, Khổng Thành bên ngoài đang gọi điện thoại, hiện tại việc quan trọng nhất là đem buổi phát trực tiếp này trở thành bí mật, ai biết được bước tiếp theo còn có chuyện nghiêm trọng nào nữa sẽ phát sinh?
Người kia đứng phía sau màn hình điện thoại nên sẽ không nhìn được màn phát trực tiếp. Lòng Cận Ngụ Đình như lửa đốt, anh đi tới đi lui trong phòng khách, mà tiếng của Kiều Dư lần thứ hai truyền đến tai anh, "Cô tên là gì?"
Sắc mặt Cố Tân Tân ngày càng trắng, cô lắc đầu, mím chặt môi không chịu nói.
"Sao vậy, cô cảm thấy nói ra sẽ rất mất mặt sao?"
Cố Tân Tân lúc này giống như là một người sắp bị lột sạch quần áo, bốn phía đều là tường, mà bức tường này cao hơn cô rất nhiều, cô căn bản không có cách nào trốn thoát ra được.
Kiều Dư lần thứ hai nhấn nút, nước tiếp tục xả vào bên trong, Cố Tân Tân liên tục la hét chói tai.
Cận Ngụ Đình không thể chờ thêm một giây nào nữa, anh bước nhanh đến kéo cánh cửa đi ra ngoài, cả người tỏa ra hàn khí lạnh lẽo, sắc bén như dao. Khổng Thành ngắt điện thoại, thấy anh đi ra cũng vội vàng tiến lên. "Cửu gia."
"Đi."
"Đi đâu cơ?"
Bước chân Cận Ngụ Đình hơi chậm lại, nhất thời nhớ ra hiện tại làm sao anh có thể biết được đối phương đang ở nơi nào? Nhưng lúc này anh giống như kiến bò trên chảo đứng ngồi không yên, muốn phát điên luôn rồi.
Anh kéo cửa xe ngồi vào hàng ghế phía sau, máy móc ra lệnh. "Lái xe."
"Vâng." Tài xế không nghe được anh muốn đi nơi nào, không thể làm gì khác hơn là khởi động xe trước.
Trong hình Cố Tân Tân bắt đầu xin tha, cô lớn tiếng nói ra tên của mình. "Tôi tên là Cố Tân Tân."
"Cố Tân Tân, à..." Kiều Dư đè lại nút trên điều khiển, cậu ta không lo lắng Cố Tân Tân sẽ nói ra tên của mình hay bọn họ đang ở đâu bởi vì trước khi bắt đầu cuộc phát sóng này cậu ta đã hung hăng cảnh cáo cô, trừ phi lúc này cô không còn cần mạng nữa. "Cô đã nói, cô không phải là một người phụ nữ ham hư vinh!"
Cận Ngụ Đình nghe được, huyệt thái dương khẽ giật một cái, ánh mắt anh sắc bén bắn về phía trước, hướng Khổng Thành ra lệnh, "Tìm nơi ở của Kiều Dư, không tìm được cậu ta thì tìm bố mẹ cậu ta."
"Được."
Cố Tân Tân lạnh đến mức ho liên tục khan thành tiếng, lúc này cô quả thực không dám lại đi chọc giận cậu ta, mà chỉ có thể cố gắng kéo dài thời gian.
Nhiều người xem trực tiếp như vậy nhất định sẽ có người báo cảnh sát, mà Cận Ngụ Đình rất nhanh cũng sẽ biết được đúng chứ? Nhất định rồi, anh không phải là nhân vật nổi danh lừng lẫy khắp Lục Thành sao?
Cố Tân Tân gật đầu, nước mắt bắt đầu tràn ra. "Đúng."
"Cô quyến rũ người có tiền, vất bỏ một người thích cô, có chuyện này hay không!"
Cố Tân Tân nhìn Kiều Dư một dáng vẻ cuồng loạn, trước đây cô vẫn nghĩ mình hiểu rõ cậu ta, mà hiện tại rõ ràng đã không phải nữa rồi.
Cô giờ tay lau nước mắt, Cận Ngụ Đình nói không sai, cô đúng là mù mắt rồi, mắt nhìn người thật sự là không chính xác chút nào cả. "Có, có chuyện này."
Chiếc xe phi như bay trên đường, Khổng Thanh rất nhanh đã tìm được địa chỉ của Kiều gia, tài xế liên tiếp vượt đèn đỏ lái đi.
"Người đàn ông cô đi theo kia tên là gì?"
Cố Tân Tân ngồi dậy tiến lên, hai tay cô chống lên vách tường. "Cậu thả tôi ra đi, nhân lúc cảnh sát còn chưa tìm được đến, cậu đừng......"
"Người đàn ông cô đi theo kia tên là gì?" Kiều Dư lặp lại lần thứ hai.
Cận gia trước giờ đều đặt thể diện lên hàng đầu, hơn nữa phía sau còn có một Cận Duệ Ngôn, vậy nên quyết không cho phép một chút bê bối nào lộ ra ngoài. Cố Tân Tân cắn chặt môi không nói, sắc mặt Kiều Dư tái nhợt, không nhịn được xông lên một bước, chỉ là vẫn tránh được khỏi ống kính. "Nói!"
Cô sống chết không chịu nói.
Cậu ta như phát điên đấm hai phát lên mặt tường kính, ngón tay nhấn một cái, trơ mắt nhìn ngọn nước mạnh mẽ xông vào bên trong.
"Tôi điều tra được người đàn ông kia phong lưu thành tính, ở bên ngoài nuôi vô số nữ nhân, có đúng hay không?"
Cố Tân Tân lạnh lùng nhìn cậu ta, dù cô có một lòng muốn bắt khuyết điểm của Cận Ngụ Đình cũng không đời nào cho cậu ta đắc thủ, chỉ bằng một Kiều Dư mà có thể hiểu rõ được anh trong lòng bàn tay sao? "Không phải!"
Vẻ mặt Kiều Dư dữ tợn, "Anh ta muốn cô là để chơi cô! Có đúng hay không?"
"Không phải!"
Nước rất nhanh đã tràn qua đầu gối Cố Tân Tân, tiếng nước chảy ào ào cũng không thể lấn át tiếng nói của hai người.
Kiều Dư càng ngày càng cuồng loạn. "Thường ngày anh ta nhất định là làm không ít loại chuyện đó chứ? Theo tôi được biết, sở thích lớn nhất của anh ta chính là chiếm đoạt người phụ nữ của kẻ khác!"
Cố Tân Tân nghe cậu ta không ngừng bôi đen Cận Ngụ Đình, cô giống như gào lên. "Không phải!"
Ánh mắt Cận Ngụ Đình sâu xa nhìn chăm chú vào màn hình không rời, yết hầu khẽ lăn, còn có một vẻ bối rối mơ hồ đang lan ra toàn bộ khuôn mặt. Ngày thường không phải cô rất biết co biết duỗi (*) hay sao? Tất cả những chỉ trích của người kia với cô không phải cô đều nhận cả hay sao, làm sao hiện tại lại nhất định không chịu thua chứ?
(*) ứng phó thích hợp với hoàn cảnh cụ thể
Nói một câu là có thể thoải mái, làm sao thì đã thế nào chứ?
Màn hình vụt tắt, ánh mắt Cận Ngụ Đình thoát ra khỏi màn hình.
Tốc độ tìm người của Khổng Thành rất nhanh, phát sóng trực tiếp bị tắt đi. Cận Ngụ Đình để cho anh ta tiếp tục liên hệ với đối phương, để cho anh ta không ngừng bày tỏ mong muốn được nói chuyện với Kiều Dư, còn muốn biết hiện tại cậu ta đang ở đâu. Chiếc xe giống như phát điên cùng tiếng còi ầm ĩ xung quanh, tài xế không lo được nhiều như vậy, tận dụng mọi khả năng cho xe chạy băng băng tới địa chỉ Khổng Thành đưa.
Nước bên trong càng ngày càng cao, Cố Tân Tân sợ hãi ngẩng đầu lên, mực nước rất nhanh đã qua eo, hai tay cô tiếp tục đánh lên mặt kính. "Thả tôi ra."
Kiều Dư đã nhận ra phát sóng trực tiếp có vấn đề, lúc này đang lui ra sau chuẩn bị thử lại một lần nữa.
Xe Cận Ngụ Đình tiến vào Kiều gia bên trong tiểu khu, Khổng Thành dẫn theo tài xế đi lên lầu.
Người đàn ông đẩy cửa xe ra, không lâu sau thì nghe thấy từ hành lang truyền tới tiếng bước chân lảo đảo, cùng với từng trận kêu gào, "Các người là ai? Cứu mạng -------"
Khổng Thành nắm lấy cổ áo của người đàn ông trung niên xách theo ông ta đi lên lầu, đối phương cơ hồ theo không kịp, còn mấy lần suýt nữa té ngã.
Bóng dáng thon dài của Cận Ngụ Đình từ trong xe chui ra, toàn thân bao phủ một lớp hắc ám, ngay cả gương mặt tuấn tú cũng chìm trong một tầng u ám.
***
Bát Bát: Còn nợ cái profile nhỉ:)))))
~~ Profile dịch giả nè
~~Bút danh? ~~> CP88 (Cô Phong + Loser88)
Nickname khác? ~~> Bát Bát, Bát tỷ, Bát nương
Tên? ~~> H. Y. Fan (phiên tiếng trung nó là vầy đó, ai đoán được thì đoán (▰˘◡˘▰)) (tên ta chuẩn là lấy từ bộ chữ hán việt ra đấy haha)
Năm sinh? ~~> 1992 (cấm chê già (◡‿◡✿))
Nhóm máu? ~~> B (Thật ra ta mong mình nhóm máu A hơn hiuhiu~)
Quê + nơi ở hiện tại? ~~> Hà Nội
Làm giề? ~~> biên dịch (chuyên anh:v – vậy nên mới mò đi dịch truyện trung cho nó cân bằng cuộc sống ≧◔◡◔≦)
Chồng con gì chưa? ~~> “mùa xuân này em chưa lấy chồng~~” (thật ra mục tiêu của ta là tránh cái lão trong định mệnh của ta càng xa càng tốt, tốt nhất cả đời này đừng bao giờ gặp nhau (●´ω`●))
Thích mê? ~~> ru rú trong nhà, cày phim, đọc truyện, dịch truyện, đọc cmt, xem thông báo từ wattpad ◤(¬‿¬)◥
Ghét nhất? ~~> ra ngoài đường, đến thời kỳ chạy project của công ty, dịch truyện sau đó lượt view và lượt vote chênh lệch nhau bằng cả cái Thái Bình Dương (∪ ◡ ∪)
Sở trường? ~~> Mỗi ngày đi ngủ lúc 12h, thức dậy lúc 6h sáng (tự dậy đó nhen, đồng hồ sinh học tốt quá mà:3), có thể ở lì trong nhà cả tháng không ra ngoài.
Sở đoản? ~~> Nấu cơm, hàng ngày đều phải gọi người giao đồ ăn mang tới, bởi mỗi lần nổi hứng nấu cơm sau đó đều phải đổ đi ಥ_ಥ
_______
~~ Q&A nè
~~(?) Bát tỷ có nhận em nuôi không? ~~> Bát tỷ nhận người nhận bát tỷ làm chị nuôi thôi nhé:3
(?) Chia sẻ kinh nghiệm thi cử? ~~>...... Ta ra trường 4 năm rồi, tha cho ta đi ⊙﹏⊙
(?) Bát tỷ có uống cà phê sữa đá không, sao mà trả lời độc giả câu nào cũng ngọt như đường… ~~> Bát tỷ nhấm nháp cmt của mọi người mà ngọt được như vậy đó ≧^◡^≦ (Bát tỷ hồi cấp 3 bị nghiện cà phê đến mức lúc ở trường không có cách nào pha được liền ăn cà phê sống, sau bị mất hết khẩu vị không ăn được gì khác nên phải cai, hiện tại nhìn thấy cà phê vẫn thèm lắm mà không dám chạm.)
(?) Bát Bát liệu có phải chị gái của Cửu gia không? Tốc độ ra chương mới quá nhanh quá nguy hiểm, mà cái tên Bát Bát cũng đã nói ra tất cả rồi này… ~~> Mặc dù ta không muốn tranh chức với Cận Duệ Ngôn nhưng mà nếu ta nhận thì có được cốc đầu Cửu gia một cái không? ⊙︿⊙
P/s: Có ai rảnh đến mức đọc hết chỗ này luôn không vậy:v
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.